Yêu Người Mộng Mơ

Chương 26: Chương 26: Công Khai​




Giây phút Huỳnh Thiên cầm micro trên tay , bữa tiệc rơi vào trạng thái im lặng , nữa không dám làm ồn nữa mong chờ đại Boss nói gì trong bữa tiệc vì đầu bữa tiệc tới giờ , mọi người mới thấy được sự xuất hiện của Boss . Đảo mắt một vòng , Huỳnh Thiên cất giọng nói , giọng nói mang khí chất uy nghiêm pha chút lạnh lùng nhưng lại cuốn hút đến chết người

_ Thời gian qua mọi người chắc hẳn đã vất vả nổ lực rất nhiều trong công việc , góp phần đẩy mạnh sự phát triển của tập đoàn Âu Thị ra toàn quốc tế . Tập đoàn Âu Thị có được như ngày hôm nay là nhờ vào công lao của mọi người . Chính gì vậy , cũng như mọi năm , vào dịp cuối năm cty sẽ phát tiền thưởng cho toàn thể nhân viên...Có điều tiền thưởng sẽ được tăng thêm . Đây là phần thưởng dành cho công lao của mọi người .

Nam Cung Thanh nảy giờ đứng bên cạnh anh đang thẹn thùng vì trong lúc nói anh vẫn không quên nắm lấy tay cô , cô muốn rút lại cũng khó . Nhưng khi nghe đến tiền thưởng sẽ được tăng thêm , Nam Cung Thanh vui sướng quên cả ngượng ngùng . Mọi người ở phía dưới kinh hô mừng rỡ , người thì ôm lấy nhau nhảy cẩn lên người thì hạnh phúc đến phát khóc , mỗi người một cảm xúc khác nhau .

_ Tôi còn một điều vẫn chưa nói...

Huỳnh Thiên lại cất tiếng nói , vẫn là giọng điệu lúc nảy .Tất cả trở lai trạng thái im lặng như lúc đầu . Trong lòng họ bỗng xuất hiện cảm giác nghi hoặc , họ không hiết Boss lại muốn nói điều gì nữa ? Nam Cung Thanh cũng như họ , tò mò xem anh sẽ nói gí tiếp theo . Huỳnh Thiên khẽ nhếch mép , anh bắt đầu dời tầm mắt lên người con gái đang đứng bên cạnh anh , hôm nay cô thật sự rất đẹp , như thiên thần giáng trần . Ánh mắt anh trở nên dịu dàng hẳn đi , say đắm nhìn cô . Nam Cung Thanh bị ánh mắt của anh làm cho giật mình , cô khẽ cuối đầu tránh né ánh mắt của anh bởi khi đối diện với anh , anh luôn làm cô cảm thấy ngượng ngùng mặt dù cô đã ở bên được một thời gian . Tuy không đủ dài nhưng đủ để yêu nhau .

Huỳnh Thiên nhìn dáng vẻ ngượng ngùng vô cùng dễ thương của cô , bất giác anh nở một nụ cười nhẹ rồi cất tiếng nói .

_ Về phần trò chơi định mệnh , mọi người cũng đã thấy người thư ký Nam chọn là Âu Dương Huỳnh Thiên tôi....Điều này cho thấy định mệnh đã sắp đặt cô ấy là bạn gái của tôi . Nhưng không phải chỉ trong một tuần mà là cả đời . Đây không còn là một trò chơi nữa mà đây là sự thật . Lời cuối cùng tôi muốn nói là đừng nghĩ đến việc đối đầu với tôi vì những người đối đầu với tôi thường không có kết cục tốt .

Huỳnh Thiên nói rồi nhếch môi cười chế diễu chuyễn tầm nhìn nhắm thẳng vào Tạ Thừa Quân , người đang rung lên vì giận . Tạ Thừa Quân tức giận quắc mắt nhìn Nam Cung Thanh trong khi cô vẫn còn ngây ngốc chưa tiêu hóa hết lời Huỳnh Thiên vừa nói . Đã tức nay còn thêm tức , nhận được lời cảnh cáo của Huỳnh Thiên , Tạ Thừa Quân hậm hực quay lưng bỏ đi . Đâu đó trong gốc khuất của bữa tiệc , Lục Kỳ Phùng mĩm cười đầy vẻ thú vị rồi cũng quay lưng bước đi .Tại gốc khuất khác , Chu Đào nhìn dáng vẻ đau xót , không cam lòng của Tạ Thừa Quân lúc rời đi . Cô đau xót nhìn theo bóng lưng ấy rồi phẫn nộ la hét

_ Áaaaaa...tại sao , tại sao nó lúc nào cũng là nhân vật chính ?. Tại sao lại là nó mà không phải một ai khác...Gừmm Nó đã cướp đi những thứ vốn dĩ là của chị em mình . Tao....tao nhất định sẽ không để yên cho mày sống hạnh phúc . Những thứ chị em tao không có được thì đừng hòng mày có được .

Đáy mắt Chu Đào hiện lên tia độc đoan tàn ác , ánh mắt này thẳng về phía Nam Cung Thanh. Chu Hạnh vẫn chỉ im lặng cầm ly rượu thưởng thức , nhìn người cô yêu đang nắm tay người con gái khác , còn là người mà em gái cô ghét cay ghét đắng . Bỗng Chu Hạnh bóp nát ly rượu trên tay , dòng máu trong lòng bàn tay thi nhau mà chảy . Chu Đào bất ngờ nhìn chị mình mà không nói nên lời nhưng rất nhanh sau đó sự bất ngờ đã biến mất . Chu Hạnh vẫn bộ mặt bình thản quay lưng bước đi , Chu Đào nói gót theo sau chị mình . Không ai biết rằng trong lòng chị em nhà họ đang vẽ ra một âm mưu hoàn hảo .

Quay trở lại với mọi người trong bữa tiệc , bất ngờ nối tiếp bất ngờ . Chỉ trong một bữa tết niên cuối năm mà họ lại được bất ngờ này đến bất ngờ khác . Tâm điểm của mọi sự bất ngờ điều xuất phát từ Nam Cung Thanh , giờ họ đã biết khi không Chủ Tịch tuyển thư ký điều có lý do , từ vị trí thư ký bây giờ trở thành bạn gái của Chủ Tịch , người mệnh danh không gần phụ nữ . Liệu đây có phải lại định mệnh của họ ?Nhiều người vẫn còn mơ hồ . Riêng Nam Cung Thanh thì mù tịch . Cô vẫn chưa hoàng hồn sau lời tuyên bố của Huỳnh Thiên . Cô không thể ngờ Huỳnh Thiên lại công khai mối quan hệ của cô và anh trước toàn thể mọi người , không hề báo trước cho cô biết . Lại còn dùng lời nói bá đạo kia để cảnh cáo người khác . " Haizzz làm sao bây giờ , đã công khai . Sao này không biết đi làm sẽ thế nào ? Xưng hô với anh ra sao ? Vẫn gọi như thế nào đây hix >_<) . Đang chiềm trong suy nghĩ , bỗng cảm thấy cơ thể mình như bị ai nhất lên . Nam Cung Thanh giật mình thoát khỏi suy nghĩ , theo phản xạ cô ôm chầm lấy cổ của đối phương chợt cô nhận ra Huỳnh Thiên đang bế cô và rời khỏi sân khấu , xung quanh là bao nhiêu cặp mắt đang dồn về phía họ . Anh bế cô đi tới đâu thì mọi người lại tản ra hai bên dường lối đi cho anh .Xấu hổ...Nam Cung Thanh giấu mặt vào ngực anh , cô không thích ánh mắt họ , họ nhìn cô như thể cô là sinh vật lạ vậy . Nam Cung Thanh cố đè nén giọng mình lại , cô thì thầm đủ mình anh và cô nghe .

_ Anh để em tự đi được không ? Tại sao lại bế em trước mặt mọi người ? Em không thích họ nhìn em và anh .

_ Em còn biết là mình đi được sao ? Em vốn dĩ không tập trung,trên sân khấu cứ đứng như tượng . Em muốn đứng ở đó ? Lúc đó họ sẽ nhìn anh và em nhìu hơn .

Nam Cung Thanh vội trong lòng anh mà lắc đầu . Ngu sao mà đứng trên sân khấu đó hoài . Huỳnh Thiên bất mãn nhìn cô ở trong lòng , từ khi anh công khai mối quan hệ của cô và anh thì cô như người mất hồn . Chẳng lẽ cô không thích công khai mối quan hệ đến vậy ? hay là cô vẫn chưa thích ứng được sự việc đang diễn ra , anh chỉ muốn cho cô bất ngờ . Rốt cuộc cô gái ngốc nghếch này đang suy nghĩ cái quái gì . Thấy Huỳnh Thiên im lặng không nói gì , vẻ mặt có phần khó chịu . Nam Cung Thanh rũ mắt vội nói với anh .

_ Thật ra anh làm em rất bất ngờ . Em không biết anh lấy trò chơi để có cớ công khai mối quan hệ giữa em và anh . Nhưng anh đừng nghĩ gì khác , em không phải không thích công khai mà là em đang suy không biết sau này đi làm sẽ phải xem anh là người yêu hay sếp nữa . - Cô vừa nói vừa dùng tay vẽ nghịch lên phần áo trước ngực anh .

_ Chụt... anh cưng chiều em như vậy với lại em là bạn gái của anh , chẳng lẽ anh lại trách phạt em vì những chuyện này? - Huỳnh Thiên cưng chiều cuối người hôn lên trán cô .

Nam Cung Thanh xấu hổ nhưng không quên bĩu môi với anh . Anh nói vậy tức là ở cty , cô gọi anh như thế nào cũng được . Cô vốn dĩ là người công tư phân minh cho nên cô lựa chọn khi chỉ có mình cô và anh cô sẽ không dùng kính ngữ với anh ^.^ .

_ Nhưng mà hiện giờ anh đang đưa em đi đâu vậy ?

Nam Cung Thanh ngơ ngác nhận ra anh đang bế cô đi đến than máy . Rồi bỗng cô nghe loáng thoáng tiếng của MC nói trong bữa tiệc . Họ nói đã đến giờ mọi người cùng đi ra ngoài đếm ngược giây cuối để bước sang năm mới và coi bắn pháo bông . Nam Cung Thanh nghe thấy liền hiểu ra vấn đề.

_ Nam Cung Thanh , đi xem pháo bông thôi !

_ Vâng...

Nói rồi cô tựa vào người Huỳnh Thiên , ngoan ngoãn cùng anh lên sân thượng cùng anh xem pháo bông . Nơi đây chỉ thuộc về cô và anh và cũng là năm đầu tiên anh và cô hạnh phúc cùng nhau đón năm mới .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.