Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

Chương 42: Chương 42




Phượng Tê Ngô thích Trữ Lam, nguồn tin là từ giác quan thứ sáu của Trần Vi, độ chính xác không thể chứng thực được, dù gì ai cũng biết Trữ Lam thích Cố Mặc. Dù cho Phượng Tê Ngô có thích Trữ Lam thật, thì có lẽ cậu ta cũng chưa từng nói ra miệng.

Trong những năm tháng thanh xuân này, có biết bao nhiêu mối yêu thầm lặng lẽ ẩn náu, vĩnh viễn không có ngày thấy được ánh sáng mặt trời. Có lẽ khi họp lớp nhiều năm sau, sẽ có một ông già râu tóc bạc phơ, cười nói: “Mấy chục năm trước, tôi từng thích cậu, lúc cậu đang tuổi như hoa.”

. . .

Trần Vi cũng không thảo ra phương án tác chiến chính xác, cho nên Tô Tiếu thấy cô nàng chắc cũng nhất thời hứng lên thôi, ngờ đâu ngáy hôm sau lại họa ra một nét mực đậm đặc.

Giữa trưa ăn cơm ở căn tin thì gặp được Cố Mặc, Cố Mặc xin Tô Tiếu làm giúp cho hai cái Châm, bởi đối mặt với người thật, nên Tô Tiếu cũng không tiện từ chối, có điều trong lòng nghĩ nick nhỏ online in ít chơi trò mất tích là được. Giúp cho người quen ngoài đời làm vũ khí, khẳng định là không thu được tiền công, hơn nữa giúp kẻ địch tăng sức chiến đấu, đầu cô cũng chưa bị cửa kẹp đâu. Vậy nên chuyện này, Tô Tiếu quay đầu là quên sạch.

Kết quả tối vào game, lại nảy sinh chuyện nhi nữ tình trường đại chiến thiên hạ.

Trải qua sự phân tính và sưu tập tình báo của bà con, thì tìm ra chân tướng của cả sự kiện.

Nhờ có Chìa khóa bí cảnh, Thiên Nhai đã mở bản đồ mật Uyên Ương Chức Cẩm. Bởi Uyên Ương Chức Cẩm là bản đồ hạn chế số người là 40, cho nên người có tư cách đi vào đều do quân chủ Lam Điều của Thiên Nhai tuyển chọn kỹ càng, còn mời cả vài quân chủ bên liên minh Bích Hải Triều Thanh Các, nên lần này vào bản đồ Uyên Ương Chức Cẩm đều là người chơi có trang bị trâu bò, ngoại trừ Biển Màu Xanh Đậm.

Cô ta là người nắm giữ chìa khóa địa đồ.

Kết quả thì sao, sau khi vào bản đồ thì sẽ được truyền tống ngẫu nhiên, cũng chính là, đội ngũ vốn đã tổ tốt lại bị truyền lung tung cả lên, thật không may là, Biển Màu Xanh Đậm cùng Tích Âm và đám bạn của Tích Âm được truyền tới cùng một chỗ.

Sau đó Biển Màu Xanh Đậm đã chết.

Nghe nói có một con quái, bọn Tích Âm đứng một bên nhìn, không hề giúp đánh quái hay thêm máu. Biển Màu Xanh Đậm vẫn luôn 79 cấp, cũng không kiếm trang bị, nên cho dù chỉ một con quái, cô ta cũng chống được, bỏ mạng là không ngoài dự đoán. Nhưng mà ngoài dự đoán đó là, mọi người đều lần đầu vào Uyên Ương Chức Cẩm, chưa từng nghĩ sau khi người nắm giữ chìa khóa bị chết, tất cả người chơi khác đều bị truyền tống ra ngoài, thế là, sự tình rốt cuộc ầm ĩ lên.

Phía Tích Âm nói là vì vừa truyền tống vào, thời gian đọc bản đồ dài quá, lúc hiện ra thì đang nhìn cảnh vật chung quanh, hơn nữa bởi lúc đó đã tổ đội xong, cô ta thói quen F11 che đi người chơi ngoài đồng đội mình, vốn không chú ý Biển Màu Xanh Đậm đang bị quái công kích, đợi bọn họ phát hiện ra con hồng quái ấy hình như đang đánh người, mới tắt che lấp đi, nhưng mà kỹ năng thêm máu của cô ta còn chưa gọi xong, Biển Màu Xanh Đậm đã chết rồi.

Biển Màu Xanh Đậm quá giòn, bị quái đập một cái là chết, căn bản không cứu kịp.

Một kẻ nói là thấy chết không cứu, một kẻ lại nói cứu không kịp, còn chân tướng tới cùng là thế nào? Tô Tiếu sờ cằm suy nghĩ, sau đó cảm thấy, chuyện này chẳng có quan hệ xíu xiu nào với mình cả, nghĩ làm cái khỉ gì.

Chẳng qua đó mới chỉ là bắt đầu, phát triển tiếp theo mới càng đặc sắc.

Tích Âm là bà vợ mà Lam Điều cưới hỏi đàng hoàng.

Biển Màu Xanh Đậm lại từng phát Thiên hạ thổ lộ với Lam Điều.

Cho nên, cái chân tướng không hề có quan hệ với Tô Tiếu, bọn họ lại không thể không làm cho rõ. Đương nhiên, cách nhìn của mọi người đối với hai người họ mà nói cõ lẽ không quan trọng, quan trọng ấy là Lam Điều.

【Thiên hạ 】 Tích Âm: Ai nói sư nương gây khó dễ cho đồ đệ? Ai không biết tâm tư của con đồ đệ này chứ? Ngươi nói ngươi thích hắn là chuyện của ngươi, vậy ngươi cứ động tí là mời gọi sư phụ để làm gì?

【Thiên hạ 】Tích Âm: Ngươi lúc nào cũng mơ ước người đàn ông của ta, chẳng lẽ ta còn phải thắp hương cúng bái cho ngươi, vốn là chính ngươi da giòn, kỹ năng của ta mới gọi được nửa ngươi đã chết, nói cái gì mà ta đứng nhìn ngươi chết, ngươi trực tiếp nói với ta không được, còn phải M cho chồng ta nói, nói một nửa còn gọi điện thoại, loại người gì thế!

【Thiên hạ 】Tích Âm: Đừng tưởng rằng mình cầm cái chìa khóa rách nát đã là giỏi!

【Thiên hạ 】Tích Âm: Mẹ! M ta làm gì, đừng tưởng rằng các ngươi nhận thức ngoài đời là giỏi! Ngoài đời ngươi là bạn gái hắn sao? Trong trò chơi ngươi là vợ của hắn sao?

“Tôi nghĩ Tích Âm nói rất trúng yếu điểm, bà xem, câu nào cũng đả thương người ta nha!” Trần Vi chỉ vào màn hình bình luận, “Một ngày tươi đẹp thế này, lại bị bát quái với cẩu huyết bao phủ, đúng là.”

【Thiên hạ 】 Lam Điều: Đừng náo loạn.

“Bà nói xem Lam Điều có thể ly hôn với Tích Âm không?” Trần Vi lần nữa hỏi.

Tô Tiếu nghĩ nghĩ, “Tích Âm mang theo người của cả một gia tộc, tầm 20 người đi, nếu ly hôn chắc chắn sẽ rời khỏi Thiên Nhai, nhưng có chìa khóa thì Thiên Nhai có thể hấp dẫn không ít người chơi, nên cũng khó nói.”

“Ôi dà, biết được con người Cố Mặc rồi nhỉ?” Trần Vi cười giễu, “Quả là khó chọn nha, người mới khẳng định không được đoàn kết bằng bọn Tích Âm, hơn nữa nếu bản đồ ẩn không có thứ gì tốt, mấy người đó không qua vài ngày sẽ chạy hết, tới lúc đó thì mệt lớn! Hắn phải cược một phen!”

“Trò chơi thôi, thích ai thì chọn người đó, nghĩ nhiều thế làm gì?”

Tô Tiếu thuận miệng nói, sau đó tiến vào chiến trường tiếp tục chịu ngược.

Lại qua chừng nửa tiếng, trên oai oai ồn ào xuất hiện công lược mới.

Loạn Đánh Tỳ Bà quăng ra một loạt.

Tô Tiếu mở ra nhìn, phát hiện ra là bài phân tích suy đoán về Uyên Ương Chức Cẩm.

Bởi bản đồ ẩn Uyên Ương Chức Cẩm không còn là bí mật, những server khác cũng có người nhận được 【 Chìa khóa bí cảnh】 bằng các cách khác nhau, thậm chí có người ở server khác vào trong đó còn sớm hơn Thiên Nhai, thời gian ở trong đó dài hơn Thiên Nhai. Cho nên cũng phát hiện ra nhiều vấn đề.

1. Uyên Ương Chức Cẩm là truyền tống ngẫu nhiên, đánh tan các đội mà người chơi đã phối hợp.

2. Người giữ 【Chí khóa bí cảnh 】 tử vong, bản đồ sẽ đóng.

3, Đẳng cấp quái vật trong Uyên Ương Chức Cẩm cũng ngẫu nhiên, có đội đụng phải quái lv rất thấp, có đội lại gặp quái tinh anh trên cấp 80.

4, Một quái tinh anh cấp 80 cần một tiểu đội mới mài chết được, hiện nay nhiều nhất là từ thi thể một quái sờ ra được 50 vàng, vẫn chưa phát hiện có vật phẩm hi hữu nào rơi ra. Nếu chỉ rớt tiền thì phí tổn quá lớn.

5, Có BOSS.

6, Có con BOSS tên Kỳ Nguyện, cạnh nó có một khối tình nghĩa, ở đó có một nhiệm vụ, có người chơi ở một server sờ qua rồi mở ra xem, phát hiện nhiệm vụ ấy là biến 【Chìa khóa bí cảnh】 thành vật có thể giao dịch. Có nghĩa là có thể đổi người giữ.

Xem bài post ấy xong, Trần Vi lại tung ra một vấn đề,

“Bên Thiên Nhai chuẩn bị kêu Trữ Lam thăng cấp, kiếm trang bị, hay là đi hoàn thành nhiệm vụ đổi người giữ chìa đây?”

Tô Tiếu cảm thấy mặt mình đổ đầy mồ hôi, tốt xấu gì cô cũng yêu thầm Cố Mặc lâu như vậy, Trần Vi đâu cần mổ xẻ nội tâm người ta cho máu chảy đầm đìa vậy chứ.

“Không biết.” Tô Tiếu lắc lắc đầu, không hé răng nữa, thật ra cô cũng không muốn xem thường tình cảm của mình lúc trước, dù sao cũng thích thật lòng.

“Ôi dời, chẳng phải có câu, đầu năm nay, ai không từng yêu một thằng khốn nạn.”

“Cậu ta cũng chưa làm gì, đừng có vậy nữa.”

“Vậy chúng ta cược một xe dưa chuột!” Trần Vi đứng bật dậy, “Cược hắn sẽ mang Trữ Lam thăng cấp hay là kêu Trữ Lam nhường chìa khóa bí cảnh ra!”

Tô Tiếu giật giật khóe miệng, ngoài cười trong mếu nói: “Bà muốn một xe dưa chuột làm gì?” Cô liếc xéo Trần Vi mấy cái, “Cần nhiều như thế? Một phần để ăn, còn một phần dùng ấy hả?”

“M bà đồ * cuồng!”

. . .

Đương sự rốt cuộc nghĩ thế nào, bọn Tô Tiếu cũng không biết được. Mà thứ duy nhất Tô Tiếu xác định bây giờ là, trong chiến trường Bất Niệm Tình Thâm lại ở đối diện cô.

【Thế lực nguyên lão 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Đừng ngủ tôi.

【Thế lực 】 Bất Niệm Tình Thâm: Ừ.

【Quân chủ】 Loạn Đánh Tỳ Bà: MN, lão tử thấy cái gì đây?

【Thế lực 】Mặc Mặc Vô Ngữ: . . .thấy tên của ta.

【Thế lực 】Khe Suối: Ngươi thấy được gian tình.

【Thế lực nguyên lão】 Hoa Vô Tình: Hứa Hứa lẽ nào con bách hợp cũng có mùa xuân rồi?

Tô Tiếu thấy mặt mình xanh lét rồi. Ý của cô là bảo Bất Niệm Tình Thâm trong chiến trường giết thì giết, đừng cho cô ngủ liên tục thế, được rồi, ai thiết kế ra cái kỹ năng quái quỷ thế chứ, có ai nói ngủ là ngủ với người ta chứ?

Đáng hận là Loạn Đánh Tỳ Bà còn chụp lại hai câu ấy rồi phát lên nhóm, sau đó mọi người ào ào giữ lại làm biểu tình.

Hứa Ngải Dĩ Thâm: Đừng phát nữa được không vậy?

Loạn Đánh Tỳ Bà: Cô xin ta đi.

Hứa Ngải Dĩ Thâm: Xin huynh.

Loạn Đánh Tỳ Bà: Cô xin ta ta vẫn cứ phát.

Hứa Ngải Dĩ Thâm: MN!

“Phát cái biểu tình có gì đâu mà!” Trần Vi lên tiếng, Tô Tiếu cũng biết mình chuyện bé xé ra to, cho nên cô gõ chữ lên nhóm.

Hứa Ngải Dĩ Thâm: Tùy tiện! Thích phát thì phát!

Thanh Thành Tuyết: Hứa Hứa đập bình đập cho trót rồi.

Khe Suối: Các ngươi lúc nào thì gian díu với nhau vậy hả? Lúc nào thì kết hôn? Muốn tiền lì xì nha!

Nhìn thấy tin tức ấy, Tô Tiếu cực phẫn nộ, sao cô có thể kết hôn với tên sát nhân cuồng ấy chứ! Sao cô có thể gian díu với tên sát nhân cuồng ấy chứ! Trả sự trong sạch lại cho ông!

Vi Tiếu Hướng Noãn: Kỳ thật bọn họ có quan hệ đính hôn.

Tô Tiếu quay đầu trừng Trần Vi một cái, nhưng đúng cái liếc mắt ấy, khiến cô rơi xuống thế hạ phong.

Trên oai oai, Bất Niệm Tình Thâm nói một câu.

Bất Niệm Tình Thâm: Vì liên can tới sủng vật, hệ thống trực tiếp buộc đính hôn.

MN, anh ta vội phủi tay rạch ròi thế là có ý gì?

Tuy đó là chân tướng của sự việc, nhưng cũng phải để cô nói trước chứ, dùng giọng điệu cực kỳ xem thường mà cao quý lãnh diễm để nói à nha.. .

Tô Tiếu khốn khổ một cách sâu sắc rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.