Edit: EvNguyen
Beta: Hàn Mạc Thiên aka TT31KK
Lâm Ánh Ti mang theo Ngãi Phong Lý tiếp tục đi, hai bên đường những tòa cao tầng đứng vững, kiến trúc cùng kết cấu cho thấy cấp bậc cao sang của nơi đây. Ngãi Phong Lý trái lại cũng không có bao nhiêu cảm giác, trước giờ yêu cầu của nàng về quần áo trang sức vốn không cao, mấy thứ trang sức linh tinh không có lực hấp dẫn với nàng như vậy “Chị xem nhẫn ở đâu?” Ngãi Phong Lý hỏi.
“Thấy tòa nhà Prada đằng trước không, bên trong là cửa hàng Tiffanny & co. Hai ngày trước chị có qua đó xem.”
Ngãi Phong Lý biểu tình không hiểu nhìn Lâm Ánh Ti “Chị là xem nhẫn kim cương sao?”
“Đúng vậy, làm sao?“.
“Không có gì, chỉ là em cảm thấy tiền lương hiện tại của tỷ cũng không cao như vậy“. Điều kiện gia đình Lâm Ánh Ti cũng gần giống Ngãi Phong Lý, nhưng Ngãi Phong Lý tiêu xài không cao lắm, mà Lâm Ánh Ti là người theo đuổi chủ nghĩa hưởng lạc, dẫn đến sinh hoạt của hai người có chút bất đồng.
Lâm Ánh Ti đầy mặt đau lòng nói “Tuy tiền lương ở Thanh Hải cao, nhưng chị là loại người không có gửi ngân hàng. Lần này mua nhẫn kim cương xong chị cũng sắp ăn đất. Chị dùng toàn bộ tiền lương của quý I để mua chiếc nhẫn này a.”
Ngãi Phong Lý không chút nào lưu tình mà đâm chọt “Nói nghe thật hay, thật giống như chị mua rất tốt“.
Nếu Lâm Ánh Ti không mua nhẫn kim cương, khẳng định sẽ đem tiền lương mùa đông năm trước dán lên người mình, sau đó đến hết mùa xuân cũng không có tiền, nàng khẳng định có lòng mà lực không đủ. Ngãi Phong Lý không khỏi nghĩ, kỳ thực Lâm Ánh Ti vì Hứa Cảnh Nhiên mà chuẩn bị từ trước đi? (chà chổ này tui không biết dùng từ ngữ ra sao để nói túm lại là Phong tỷ nghĩ : nếu Lâm tỷ không có dự định mua nhẫn cho Hứa lão sư, nhất định sẽ dùng toàn bộ tiền lương mà mua quần áo, đến bây giờ cũng không còn bao nhiêu, cho nên vì Hứa Cảnh Nhiên Lâm tỷ đã để dành tiền từ trước rồi.)
Vào tòa nhà, hai người hướng quầy kinh doanh kim cương Tiffany & co mà đi.
“Ngài hảo, xin hỏi hai vị định xem cái gì?” tiểu thư bán hàng nhiệt tình chào hỏi các nàng.
“Hai ngày trước tôi có đến đây chọn một chiếc nhẫn kim cương” Lâm Ánh Ti chỉ chỉ chiếc nhẫn trong tủ kính “Chính là chiếc này”
“Chiếc nhẫn này trong cửa hàng chúng tôi tương tối đơn giản, kim cương 1 cara, ngài muốn là chiếc này sao?”
“Ân”, Lâm Ánh Ti nói xong tại tự mình nói thêm “Nàng nhất định thích”
Ngãi Phong Lý rõ ràng cảm thấy tiểu thư bán hàng có thâm ý tinh tế đánh giá các nàng, Lâm Ánh Ti nói chuyện thật đúng là dễ dàng khiến người khác mơ màng a.
“Ánh mắt của chị rất tốt nha, chiếc này rất đẹp” Ngãi Phong Lý từng bước lại đánh giá chiếc nhẫn kia “Đơn giản, một chiếc nhẫn đính một viên kim cương, thiết kế này có thể biểu thị tình yêu chân thành cùng toàn tâm toàn ý, hơn nữa em cũng thấy chiếc này là đẹp nhất ở đây.”
Lâm Ánh Ti lựa chọn được Ngãi Phong Lý tán thành, mặt đầy đắc ý, vung tay lên nói “Nhẫn này tôi mua, cô giúp tôi lấy size 0.8 cho tôi xem”Hướng dẫn viên lộ vẻ khó xử “Trong cửa hàng chúng tôi size 0.7 cùng 0.8 đều tạm thời hết hàng, khi nào ngài cần? Tôi giúp ngài nhập về đây?”
“Nhập về mất bao lâu?” Lâm Ánh Ti hỏi
“Mấy ngày nay là tết, các công nhân đều đa số nghĩ lễ, khả năng sẽ đến sơ lục mới có.”
Sơ lục? Lâm Ánh Ti nghĩ mình sẽ không xui xẻo như vậy đi? Vạn nhất đợi đến sơ lục không có thì làm sao?
“Vậy chúng ta đi quầy khác nhìn xem có size này hay không” Ngãi Phong Lý nói.
“Ngượng ngùng, tôi báo chính là toàn bộ hàng trong Tiffany & co, bởi vì tối hôm qua có một vị nam sĩ đến chọn nhẫn cầu hôn bạn gái cũng coi trọng nhẫn này, cho nên tôi đã muốn hỏi qua toàn bộ hệ thống ở đây“. Người bán hàng có chút ái ngại nói.
Nghe nói như thế Ngãi Phong Lý cũng có chút khó xử “Hay là chúng ta chọn chiếc khác”
“Không cần, chị là muốn chiếc này” Lâm Ánh Ti hỏi người bán hàng “Kia các người có biết ở đâu còn hàng hay không? Không lẽ toàn bộ Trung Quốc đều không có ?”
Hướng dẫn viên nói “Tôi giúp ngài gọi điện thoại hỏi tổng bộ thử xem, bất quá ở Thượng Hải khẳng định còn.”
Lâm Ánh Ti suy xét không đến một phút, liền cảm ơn rồi lôi kéo Ngãi Phong Lý ra ngoài “Vậy hiện tại chị tính thế nào?“. Ngãi Phong Lý cũng thấy tiếc nuối cho Lâm Ánh Ti, thật đúng là vận khí không tốt.
Lâm Ánh Ti thoải mái nói “Ngày mai chị đi Thượng Hải một chuyến.”
Trong lòng Ngãi Phong Lý có chút rung động, Lâm Ánh Ti thoạt nhìn như một người không đáng tin tưởng, kỳ thực lại làm việc toàn tâm toàn ý. Nhất là đối với tình cảm dành cho Hứa Cảnh Nhiên, tuy đã qua nhiều năm, nàng nhìn ra được Lâm Ánh Ti là chưa từng buông tay Hứa Cảnh Nhiên. Thật tốt, hiện tại các nàng lại có thể bắt đầu lại một lần, nàng có dự cảm, Lâm Ánh Ti và Hứa Cảnh Nhiên cũng sẽ không giống quá khứ trải qua tiếc nuối như vậy.
Lâm Ánh Ti lấy điện thoại gọi cho bằng hữu làm việc ở hãng hàng không, đối phương có lưu lại hồ sơ của nàng, liền nói không cần đăng ký lại, trực tiếp thay nàng đặt vé đi Thượng hải vào giữa trưa ngày mai.
Hai người hiện tại cũng không có chuyện gì, Lâm Ánh Ti hỏi Ngãi Phong Lý có muốn đi ăn cơm không, Ngãi Phong Lý lại nói mình không đói. Lâm Ánh Ti nghĩ nghĩ, đột nhiên biểu tình có chút hưng phấn nói “Chị mang em đi tìm việc vui!”
Tìm việc vui... Ngãi Phong Lý có chút buồn bực, các nàng cũng không phải đại lão gia cái gì, có thể tìm việc vui gì? Sẽ không là muốn đi uống rượu đi?
Trong trí nhớ của Ngãi Phong Lý, Lâm Ánh Ti là người thập phần yêu thích uống rượu. Hơn nữa ngoài trừ rượu thập toàn đại bổ cùng rượu đế thì rượu gì cũng đều thích uống.
Quả nhiên, Lâm Ánh Ti nói muốn dẫn nàng đi tửu ba, bất quá cũng cường điệu một chút, là một quán bar không giống với các quán bar khác.
Chờ hai người trằn trọc đến quán bar kia, bầu tời cũng đã muốn tối đen. Ngãi Phong Lý là muốn về nhà sớm một chút, nhưng cũng đều đến trước cửa rồi, liền lấy di động nhắn Ngãi ba tối nay mình mới về nhà, sau đó liền theo Lâm Ánh Ti đi vào.Tửu ba này tên là Hồng Trần, trên bảng đèn led lại chạy dòng chữ --- hồng trần cuồn cuộn, chúng ta cũng chỉ là người phàm.
Ngãi Phong Lý nghỉ rằng, cách cách điệu này thật tục. Tiếp tục đi vào bên trong, Ngãi Phong Lý mới cảm giác tốt một chút, trang trí bên trong là kiểu phong cách nàng thích. Lão bản dùng màu nâu cho toàn bộ trần nhà, trên tường gần giống như màu lam, bởi vì ngọn đèn quá mờ Ngãi Phong Lý không thể xác định. Sờ soạng trên mặt tường, chất liệu cũng rất tốt, màu lam cũng rất tốt, màu này đối với thị giác của con người nhìn rất có cảm giác thoải mái.
Nơi này không giống các tửu ba khác, trang hoàng đến lộng lẫy hoa lệ, trên tường Hồng Trần cũng trang trí theo phong cách đơn giản, không treo tranh mà chỉ là hình ảnh vẽ tay mấy cây tường vi. Trong đếm bàn ghế cũng đồng nhất làm bằng gỗ thông, trên ghế còn cố ý lót thêm tấm đệm, thoạt nhìn rất giống phong cách của quán cà phê. Ngãi Phong Lý thậm chí còn thấy một ít ghế dựa bọc bằng vải bố nghệ, nghĩ rằng phong cách tửu ba này cũng đủ độc đáo đi.
“Hãi~~~ Lâm tiểu thư đã lâu không thấy.” một tiểu nam sinh diện mạo thanh tú sau quầy bar cùng Lâm Ánh Ti chào hỏi, Lâm Ánh Ti không khách khí trả lời “Đi, tiểu thưmẹ cậu, về sao phải gọi tôi Lâm tỷ tỷ.”
Ngãi Phong Lý có chút xấu hổ chứng kiến Lâm yêu tinh hướng tiểu nam sinh nói lời thô lỗ, có chút ngượng ngùng đứng một bên nhìn tiểu nam sinh cười cười.
“Lâm tỷ tỷ vị tiểu thư bên cạnh cô là ai vậy?” nam sinh kia chuẩn bị cho hai người ly nước chanh, ý bảo hai người ngồi vào quầy bar bên này.
“Là học muội kiêm đồng sự của ta, cho ta ly rượu Trường bào cùng một chút điểm tâm, uống không ngon ta không tha cho ngươi.” Lâm Ánh Ti trả lời.
Tiểu nam sinh vừa lau ly vừa than thở, người này muốn uống rượu nhẹ cũng không thể gọi một ly khác sao, mỗi lần đến đều muốn mình pha cho nàng một ly đặc biệt. Lâm Ánh Ti trừng mắt liếc hắn một cái, quay đầu hỏi Ngãi Phong Lý “Em muốn uống gì?'
Ngãi Phong Lý nói “Em trước uống nước chanh này là được, một hồi lại gọi.”
Lâm Ánh Ti gật gật đầu, ngồi dựa lưng vào quầy ba quay ra đánh giá người trong điếm. Hiện tại cũng chỉ hơn 7 giờ, người trong tửu ba cũng không nhiều, góc hẻo lánh là một đôi tiểu cơ lão (Gay) Lâm Ánh Ti nhìn hai người đều muốn dính vào nhau, nghiêng đầu thấy Ngãi Phong Lý đang chăm chú nhìn tiểu nam sinh pha rượu. Đột nhiên Lâm Ánh Ti mãnh liệt quay đầu qua “Không thể nào!” Lâm Ánh Ti kinh hô.
Ngãi Phong Lý ngồi ngay ngắn hỏi “Làm sao?” vừa hỏi vừa nhìn theo ánh mắt Lâm Ánh Ti, thân thể đột nhiên cứng lại.
Hơn nữa tháng không có gặp qua Mạnh Hân, không biết có phải do quá tưởng niệm, Mạnh Hân thoạt nhìn càng đẹp. Xa xa nhìn qua, Mạnh Hân hôm nay hẳn là có trang điểm, thần thái trên mặt động nhân, chưa từng có dấu vết phiền não. Mạnh Hân mặc một áo khoác đen cao cổ bên ngoài, quần áo bên trong phủ dài xuống mắt cá chân, trên chân là một đôi giày cao gót màu bạc 6 phân. Xung quanh giày đính nhiều viên pha lê lấp lánh mờ nhạt phản chiếu ánh sáng, chọc đau ánh mắt Ngãi Phong Lý, ngực cũng đều đau.
“Ngãi Phong Lý chị không nhìn lầm đi? đó là quản lý Mạnh?” Lâm Ánh Ti giật mình hỏi.
Ngãi Phong Lý nhìn Mạnh Hân, rất nhanh liền quay lại quầy bar “Chị không nhìn lầm“.
“Mạnh quản lý cùng hai nam nhân đến Hồng Trần, ha ha ha, tin tức này thật kinh nổ đi.” Lâm Ánh Ti nhìn Lục Tư cùng Nguyên Bạc ngồi bên cạnh đang dựa vào tường có chút kích động mà nói.
Ngãi Phong Lý trái lại không phát hiện hai nam nhân, nàng vừa rồi liếc mắt một cái liền thấy Mạnh Hân, sau đó trong mắt cũng chỉ có nàng.
“Học tỷ, rượu của chị” Ngãi Phong Lý mở miệng, nàng không muốn hiếu kỳ mà quay đầu nhìn lại, nàng sợ không khống chế nỗi bi thương trong lòng, nàng là muốn dùng bộ dáng bình thản tựa như cái gì cũng chưa phát sinh để gặp Mạnh Hân, hiện tại xem ra, chính mình vẫn không đủ kiên cường.
Lâm Ánh Ti cũng quay lại, bưng lên ly rượu được gọi Trường bào nhẹ nhàng nhấp một ngụm “Cũng không tệ lắm”
Tiểu nam sinh trong quầy bar nghe vậy đắc ý mà cười, lúc này một phục vụ sinh bước tới, nói có người muốn gọi một chai Dalmore 62, tiểu nam sinh vừa nghe là một khách hàng lớn cười tủm tỉm đến quầy rượu đưa cho phục vụ sinh.
“Dalmore 62, gia hỏa Mạnh Hân này thật là thổ hào, Tiểu Phong chúng ta qua bên Mạnh nữ vương vui đùa một chút đi“. Lâm Ánh Ti bộ dáng thèm rượu đến nhỏ dãi, kỳ thật vừa rồi nàng cảm giác được Ngãi Phong Lý có chút lạ, trong lòng nghĩ hai người này quả nhiên có vấn đề, nàng là cảm thấy có chút bất bình cho Ngãi Phong Lý, quyết tâm giúp Ngãi Phong Lý một phen.
“Ai nha, đi thôi, hai người chúng ta chơi cùng không có vui” nói xong liền lôi kéo Ngãi Phong Lý, “Hãi~~~, cho ta thêm hai ly Trường bào” Lâm Ánh Ti lôi kéo Ngãi Phong Lý đột nhiên quay qua nói với tiểu nam sinh.
Tiểu nam sinh nhìn Lâm Ánh Ti chớp chớp mắt liền ngầm hiểu, lập tức bắt đầu pha rượu, lần này có thể phát huy đủ tiêu chuẩn rồi.”
*. Dalmore 62 Single Highland Malt Scotch Matheson – 58.000 USD . mắc lòi mắt mấy thím ạ.
Dạo này bêta bên tui đăng truyện như tên lửa, hôm nay quất thẳng 6c, khụ, tui lết 1 ngày 3 chương làm sao dí kịp đây. Bêta định đi chơi, mấy chế phụ tui cầu mưa đi =]]]]
Thả thính miếng luôn: ngày mai có chương Phong tỷ lật kèo. Tui có nên thim thắt cho phấn khích xíu không =]]]
Beta: Đệt, điệu này ed là ghen tỵ, ghen tỵ đấy, 1 tuần tui up có 2 lần à, vẫn ít hơn thím thôi -=]]]