Yêu Phải Tổng Tài Cuồng Chiếm Hữu

Chương 209: Chương 209




Phùng Thiên Long vô cùng không cam lòng: “Có phải cô ấy rất bình thường, cậu sợ anh cười nhạo ánh mắt cậu không tốt, cho nên mới không dám cho anh gặp?

Mạc Lâm Kiêu lười trả lời mấy vấn đề không đâu vào đâu của Phùng Thiên Long, giơ tay xem đồng hồ: “Anh đến đây nhất định là có chuyện lớn phải không? Nếu không với tính tình của anh, lúc này nên ở chỗ người phụ nữ nào đó rồi

Cũng không biết trễ như vậy rồi, siêu thị còn mở cửa không, phải nhanh chóng mua băng vệ sinh cho Lâm Khiết Vy. Trong lòng suy nghĩ như vậy, coi giờ xong, khi liếc mắt nhìn Phùng Thiên Long, không khỏi có chút mất kiên nhẫn.

Phùng Thiên Long là một kẻ tinh ranh, đương nhiên nhìn ra dáng vẻ Mạc Lâm Kiêu thất thần, dường như phải đi làm chuyện gấp gì đó, vì nịnh bợ người em có nguồn lực to lớn này ra tay giúp đỡ anh ta san bằng mấy chuyện rách nát lộn xộn kia, vội vàng tươi cười nói: “Cậu có chuyện gấp sao?”

Trong lòng thực ra lại nghĩ, anh Kiêu có chuyện gì gấp chứ, vừa rồi còn ở bên trong làm chuyện gió trăng, hôn điên cuồng như vậy, như con sói đói.

Không ngờ, Mạc Lâm Kiêu khẽ gật đầu: “Đúng là có chút chuyện cần làm.”

Phùng Thiên Long sửng sốt vỗ vai Mạc Lâm Kiêu, nói: “Đi, dù sao anh cũng không có việc gì, anh đi với cậu, thuận tiện nói rõ với cậu phiên phức lớn của anh.”

Lúc này, cho dù phía Phùng Thiên Long xảy ra chuyện lớn trời sập, trong lòng Mạc Lâm Kiêu, cũng không quan trọng bằng việc đi mua đồ phụ nữ cho Lâm Khiết Vy, cho nên anh quyết đoán nhấc chân rời đi, tùy ý đáp: “Được, anh nói đi, có chuyện gì anh không giải quyết được.”

Phùng Thiên Long mỉm cười vừa kiêu ngạo lại vang dội: “Hahahaha, người hiểu anh, chỉ có Kiêu”

Trần Kiệt liếc mắt ra hiệu cho Nam Cung Hào, để anh ta ở lại bệnh viện, còn Trần Kiệt dẫn theo một nhóm người, đi theo Mạc Lâm Kiêu. Mạc Lâm Kiêu có bệnh sạch sẽ, cho dù thân thiết với Phùng Thiên Long, cũng không cho phép Phùng Thiên Long ngồi xe của anh, nhất là ghế sau xe anh, trước mắt, chỉ có anh và Lâm Khiết Vy từng ngồi qua. Phùng Thiên Long biết thói quen này của Mạc Lâm Kiêu, ngồi siêu xe của mình, đi sau siêu xe khiêm tốn của Mạc Lâm Kiêu, điên cuồng chạy trong bóng đêm.

Làm sao cũng không ngờ, xe hơi lại dừng trước cửa siêu thị lớn kinh doanh hai mươi bốn giờ.

Phùng Thiên Long nhìn Mạc Lâm Kiêu xuống xe đi vào siêu thị, suýt nữa té ngã. Chuyện gấp anh Kiêu nói, là đến siêu thị mua đồ?

Có chuyện nhờ người, làm sao dám chậm trễ, Phùng Thiên Long không kịp nghĩ nhiều, nhanh chóng đi vào theo, đàn em của Mạc Lâm

Kiêu và Phùng Thiên Long toàn bộ đều tập trung trước cửa siêu thị, một đám đàn ông cường tráng hung dữ, lập tức dọa người đi đường không dám đến gần. Hai nữ nhân viên ca đêm vừa nhìn thấy Mạc Lâm Kiêu bước vào, lập tức nhìn đến ngây người. Trời ơi, người đàn ông này đẹp trai quá rồi? Đẹp đến mức khiến người ta nhìn mà si mê. Còn có phần đầu và thân hình của người ta, quả thật như đang nhìn những người đàn ông

thể hình đẹp đẽ, dưới cổ toàn bộ đều là chân. “Thưa anh, anh muốn mua gì?” Nhân viên phục vụ bình thường sẽ không đáp lời khách hàng, nhiệt tình nói, tròng mắt suýt nữa muốn rớt

ra ngoài, “Ö..” Mạc Lâm Kiêu căn bản không nhìn hai người phụ nữ đó, ánh mắt quét qua từng kệ hàng, hỏi: “Băng vệ sinh ở đâu?”

Đây là lần đầu tiên Mạc Lâm Kiêu vào siêu thị bình dân, có một loại cảm giác bước vào thế giới xa lạ, nhìn từ thị giác của anh, trong siêu thị bày từng kệ hàng, một đống hỗn loạn, nhiều thứ như vậy, muốn tìm băng vệ sinh, không khỏi như mò kim đáy biển.

Thật không hiểu, sao lại có nhiều người thích dạo siêu thị như vậy, có gì để xem đâu, vừa dơ vừa loạn không nói, còn lãng phí sinh mệnh. Đương nhiên, bây giờ anh đến mua bằng vệ sinh cho Lâm Khiết Vy, là ngoại lệ, là chuyện lớn chính đáng.

Hai người phụ nữ nhìn nhau, đồng thời nhận ra vẻ mất mát trong mắt đối phương. Người đàn ông tinh anh đẹp trai như vậy, đã có bạn gái rồi! Nếu không người ta đâu cần đến mua bằng vệ sinh gì chứ!

“Tôi đưa anh đi, mời bên này. Một nữ nhân viên dẫn đường trước mặt, thỉnh thoảng liếc trộm Mạc Lâm Kiêu.

“Cậu Kiêu! Cậu đến đây làm gì?” Phùng Thiên Long vừa vào cửa, đã bắt đầu lớn giọng ồn ào, khinh khỉnh, tuy anh ta cũng rất đẹp trai, nhưng khí chất quanh người quá gian tà, dọa cho nữ nhân viên không

dám nhìn thẳng. Phùng Thiên Long vừa đi đến chỗ Mạc Lâm Kiêu, vừa hỏi: “Cần mua đồ gì, để đàn em đến mua không phải xong rồi sao, còn cần cậu đích thân đi một chuyển?”

Trong siêu thị bình dân như vậy có thể có thứ gì quý giá? Nhìn mấy thứ kia xem, kem đánh răng khăn lông nước suối, chẳng có cái nào đáng giá.

Mạc Lâm Kiêu đi đến trước kệ hàng chuyên bán băng vệ sinh, nghiêm túc nhìn một đống băng vệ sinh đủ loại đủ kiểu đủ nhãn hiệu, tùy tiện đáp: “Có vài thứ, thật sự không thể để đàn em đi mua được.” Đồ riêng tư mà người phụ nữ của anh dùng, sao anh có thể để

người đàn ông khác đến mua? Phùng Thiên Long đi theo Mạc Lâm Kiêu, nhìn cả đống băng vệ sinh kia, lập tức hiểu ra, không chút để tâm hỏi: “Người phụ nữ của cậu đến kỳ rồi sao?”

Vừa nghe giọng điệu này, liền biết Phùng Thiên Long rất hiểu phụ nữ, lịch sử Phùng thái tử chơi đùa phụ nữ quá lâu rồi, cụ thể chơi bao nhiêu phụ nữ, bản thân Phùng Thiên Long cũng không rõ.

Mạc Lâm Kiêu sẽ không thảo luận mấy chuyện phụ nữ này với anh ta, giả vờ không nghe thấy, yên lặng không đáp, vẫn tập trung tinh thần lựa băng vệ sinh.

Phùng Thiên Long mỉm cười, dùng giọng điệu đồng tình nói: “Người anh em mấy ngày này cậu không được ăn rồi, ai bảo cậu chỉ có một người phụ nữ như cô ấy chứ, cô ấy vừa đến kỳ, cậu phải nhịn ăn. Hay là như vậy, anh sẽ chọn cho cậu mấy cô em sạch sẽ tươi mới, cậu tạm thời coi như điểm tâm lót dạ đi.”

“Cút!” Mạc Lâm Kiêu bực bội trừng Phùng Thiên Long, khiến Phùng Thiên Long bật cười gian manh.

Mạc Lâm Kiêu nhàn nhạt nói: “Thấy tâm trạng anh tốt như vậy, có lẽ chuyện lớn mà anh nói cũng chẳng đáng gì, anh tự giải quyết đi.”

A!

Một câu nói, liền đánh bại Phùng Thiên Long, nụ cười gian manh đông cứng trên gương mặt, thầm mång Mạc Lâm Kiêu hẹp hòi. Phùng thái tử trước mặt người khác lời nói ngàn vàng, bá đạo ngông cuồng, chớp mắt ném tôn nghiêm của mình ra sau đầu, cười hì hì nói: “Ây dà, anh sai rồi, sai rồi còn không được sao? Anh lấy lòng tiểu nhân, đo da quân tử của cậu. Cậu Mạc giữ mình trong sạch, đâu giống anh phóng

đãng bất kham, có phải không?” Mạc Lâm Kiêu nhìn băng vệ sinh đến hoa mắt, càng chọn càng hoa mắt, dứt khoát mỗi loại chọn hai gói, bỏ vào giỏ mua hàng, rất nhanh đã nhét đầy.

Mua nhiều chút cũng không sao, chẳng phải bác sĩ đã nói rồi à, chuyện này của phụ nữ tháng nào cũng đến, còn dư lại để Lâm Khiết Vy sau này từ từ dùng.

Hoàn toàn không nhìn đến Phùng Thiên Long bên cạnh, tiện miệng hỏi: “Anh gặp phiền phức gì?”

Phùng Thiên Long lo lắng nằm tóc, kể lại toàn bộ chuyện nữ minh tinh Khưu Ngọc Mai cho Mạc Lâm Kiêu nghe.

Hai giỏ mua hàng dưới chân Mạc Lâm Kiêu, chỉ trong thời gian ngắn, đã bị anh nhét đầy băng vệ sinh, trên kệ hàng có rất nhiều chỗ trống.

Anh giương mắt ưng, nhìn Phùng Thiên Long, giọng điệu nhàn nhạt: “Chi có chút chuyện này?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.