“Chị làm gì thế, đau quá.” Diệp Thiến Nhi nói, cảm giác nơi đó cực kỳ đau, hiện giờ thân thể của cô ta rất yếu ớt, chạm một chút sẽ đau đến mức không chịu được, có nơi bên trong còn chảy ra máu.
“Không phải chứ?” Diệp Tĩnh Gia không nghĩ bệnh cô ta lại nặng như thế. “Tại sao lại thành như vậy?” Cô thật không dám tin, một người khỏe mạnh sẽ biến thành như này.
Bây giờ Diệp Thiến Nhi mỏng manh giống như một đứa trẻ sơ sinh, vừa chạm vào đều có thể tan thành mây khói. “Chị…Không phải cố ý…” Cô nói còn mang theo chút lo lắng và đau lòng, lông mày nhu lại.
Đọc FULL bộ truyện.
“Không sao, chị đừng như thế” Cô ta không muốn thấy bộ dáng này của Diệp Tĩnh Gia, quá quái dị rồi.
“Cái gì mà không sao chứ, em bây giờ làm sao hiểu được nó nghiêm trọng như thế nào.” Diệp Tĩnh Gia có chút lo lắng, không biết có chuyện gì xảy ra với Diệp Thiến Nhị, hiện tại còn bị nặng đến mức này.
“Em không hiểu có chuyện gì xảy ra, gần đây đều bị như thế” Không biết hiện tại có chuyện gì diễn ra, cô luôn cảm thấy Diệp Thiến Nhi có chút kỳ lạ, nhưng mà không nói ra được là chỗ nào, “Tùy em vậy, chị thấy có hơi lo lắng, nếu như em nói có sao, chị cũng không biết làm thế nào” Bây giờ trong tâm Diệp Tĩnh Gia cực kỳ chán nản, cái gì cũng không nói, mặc dù cũng bị bệnh, hay là thế nào đi nữa.
“Tối về rồi nói” Diệp Tĩnh Gia cũng nghĩ giống như cô ta, hiện tại mua một ít quần áo, trở về trang điểm cho đàng hoàng, ngày mai mang cô ta đi gặp Diệp Bách Nhiên.
Hai người nối tiếp nhau đi xuống xe, Domoto Sakura và Lữ Hoàng Trung cũng xuống xe, “Hai người đi làm việc đi, chúng tôi đi dạo một chút thôi. Cô biết bây giờ cho dù có làm gì, cũng không có cách nào làm Diệp Thiến Nhi tốt hơn, vậy thì cứ quyết định dành nhiều thời gian cuối cùng ở bên cạnh Cô ta.
“Hai người chúng tôi đi cùng với cô.” Lữ Hoàng Trung chủ động muốn giúp đỡ Diệp Tĩnh Gia, dẫu sao hắn vẫn hơi sợ thân thể của Diệp Tĩnh Gia không chịu nổi.
“Không cần đâu” Cô vội vàng từ chối, không muốn làm phiền đến Lữ Hoàng Trung, ai biết hắn bận rộn như thế có sao không.
“Tôi cũng đã lâu không đi dạo phố, không ngại cùng nhau đi, bác sĩ Lữ anh muốn đi cùng tôi ư?” Domoto Sakura kịp thời giải vây giúp Lữ Hoàng Trung, ngay cả lời từ chối Diệp Tĩnh Gia cũng không nói ra được, “Dĩ nhiên, cùng nhau dạo phố thì càng tốt” Cô nghĩ gì, Lữ Hoàng Trung đều hiểu, nhìn Diệp Tĩnh Gia mỉm cười trấn an, anh ta có đi bệnh viện hay không cũng không sao, dù sao phía bệnh viện đó có thể giữ anh ta lại là một chuyện không dễ dàng.
“Đây là lần đầu tiên tôi đi dạo phố ở Việt Nam” Thân phận cô ấy đặc biệt, chuyện mà người ta có thể dễ dàng làm được, cô ấy lại không làm được, hiện tại là cơ hội tốt hiếm có, dĩ nhiên là rất vui mừng.
Chọn quần áo là sở trường của Diệp Thiến Nhi.
Đi mấy bước thấy dạ dày hơi đau một chút, cô ta lùi lại một bước, sau đó cố chịu đựng đuổi theo, “Chúng ta vào nhà này xem chút đi” Đi vào rồi, Diệp Thiến Nhi liền ngồi yên một chỗ không nhúc nhích, Diệp Tĩnh Gia bận chọn quần áo cho Diệp Thiến Nhi nên không liếc mắt nhìn qua, Domoto Sakura lại càng không để ý đến, toàn bộ sự chú ý của cô ấy đều tập trung trên quần áo.
Chỉ có Lữ Hoàng Trung nhìn thấy sự khác thường của Diệp Thiến Nhi.
“Cô làm sao thế?” “Không sao, có chút không thoải mái, ngồi một lát là ổn thôi” Một lát sau, cô ta có chút do dự cuối cùng vẫn nói: “Bác sĩ Lữ, có phải tôi không còn nhiều thời gian nữa đúng không” Lữ Hoàng Trung nhìn cô ta một chút, không biết nên nói thế nào. “Đừng nói lung tung, không sao đâu” Bất kể cô ta có khỏe hay không, hiện tại anh †a cũng muốn làm gì đó cho cô ta đỡ hơn một ít, dù sao đây cũng là nguyện vọng duy nhất của Diệp Tĩnh Gia.
“Anh không cần lừa tôi, tôi tự biết rõ thân thể của mình” Dường như cô ta cũng không kích động lắm, chỉ muốn biết tình trạng của bản thân lúc này, những thứ khác hoàn toàn không muốn biết.
Cô ta bây giờ cái gì cũng hiểu, chẳng qua là không muốn tiếp nhận thực tế. “Tôi không biết hiện giờ mình còn bao nhiêu thời gian, nhưng tôi hy vọng anh có thể chăm sóc chị tôi thật tốt” Cô ta nhìn Diệp Tĩnh Gia đang chăm chú chọn những kiểu quần áo cô †a thích ở bên cạnh, liền biết là cô chọn cho mình.
Sự bất mãn trước kia với Diệp Tĩnh Gia, cũng không còn.
Ngay lúc này, Từ Thanh Lam cũng đi dạo phố ở đây, cô ta hiện giờ đã bị phong sát.
Cả ngày không có việc gì để làm, tiền trên tay cũng tiêu rất nhanh, cô ta †oàn tâm toàn ý muốn gả cho Hoắc Đình Vũ nên rất là coi thường.
Đúng lúc lại thấy Diệp Tĩnh Gia ở đây. “Ôi, ai đây ta, mợ cả nhà họ Hoắc sao” Cô ta tiến lên hướng Diệp Tĩnh Gia nói lời khiêu khích, rồi nhăn nhó nhìn cô, đầu do cô cấu kết với Hoắc Minh Vũ.
Nhìn ngoài thì giống như nghĩ biện pháp giúp cô ta, thật ra thì chỉ là vì tốt cho bản thân.
“Cô đang đi dạo phố sao, mua quần áo? Trang điểm chỉn chu một chút cho bản thân” Cô ta nói một lúc, từ đâu đến cuối Diệp Tĩnh Gia không hề đáp trả một câu nào, cô không giải thích được Từ Thanh Lam lại làm sao nữa, luôn luôn không hiểu được, thời gian trước kia cô ta rất tốt, hiện tại vẫn thế, cũng không biết xảy ra chuyện gì.
Một bên thì yên tĩnh không hiểu tại sao, đứng nhìn không nói.
“Rốt cuộc là cô muốn nói cái gì” Diệp Tĩnh Gia treo quần áo lại chỗ cũ, nhìn Từ Thanh Lam, cô cảm thấy hiện tại Từ Thanh Lam đã thay đổi, thô tục hơn một chút.
“Cô cố ý phải không, hại tôi chia tay với Minh Vũ” Cô ta bây giờ rất hận Diệp TĨnh Gia, uổng công cô ta tin tưởng cô như vậy, mà lại báo đáp sự tín nhiệm của cô ta như thế.
Diệp Tĩnh Gia hiển nhiên không biết cô ta đang nói gì, có chút ngơ ngác.
“Cô có chuyện gì nữa không? Không có chúng tôi đi trước” Cô nói xong liền rời đi, lại bị Từ Thanh Lam ngăn lại. “Đi cái gì mà đi, cô không cảm thấy cô đang nợ tôi một lời giải thích ư? Cô có quan hệ như thế nào với Minh Vũ?” “Quan hệ gì cơ? Tôi nói không có quan hệ gì, cô tin không?” Diệp Tĩnh Gia không muốn để ý đến cô ta, bây giờ cô ta như người thần kinh, cô không hiểu cô ta nói cái gì, cũng không giải thích được.
“Chính là cô có âm mưu, ai cũng không bằng cô” Cô ta không thể nào coi Đinh Thanh Uyển là đối thủ được, bởi vì Hoắc Minh Vũ không có tình cảm với Đinh Thanh Uyển, nhưng Diệp Tĩnh Gia lại không giống thế.
Bây giờ tâm tư của Diệp Tĩnh Gia đều đặt lên trên người Diệp Thiến Nhị, không muốn nói nhiều với Từ Thanh Lam.
“Sao thế, Từ Thanh Lam?” Động tĩnh lớn như vậy dĩ nhiên Diệp Thiến Nhi có thể nhìn thấy, đến gần mới phát hiện ra là Từ Thanh Lam.
Giọng nói của cô ta rất lớn người xung quanh đều nghe được, quay đầu nhìn lại.
“Cô làm gì thế, không nhận ra tôi?” Cô ta đi lên trước, nói với Từ Thanh Lam, “Sao nào, đây không phải là diễn viên nổi tiếng Từ Thanh Lam ư? Bây giờ lưu lạc đến mức này, loại cửa hàng nhỏ này chứa nổi cô ư? Ui, mà cũng lâu rồi chưa thấy cô trên tỉ vi, có chút nhớ” Cô ta nổi tiếng là độc mồm độc miệng, Từ Thanh Lam bị cô ta nói cho nghẹn lại không tiếp được.
Từ Thanh Lam có chút chột dạ, dù sao hiện giờ sức khỏe của Diệp Thiến Nhi đến đâu cô ta cũng biết.
Hiển nhiên thời điểm thấy Diệp Thiến Nhi, sự kiêu căng của cô ta đã yếu đi không ít.
Trong lòng còn còn nghĩ, Diệp Thiến Nhi, Diệp Tĩnh Gia? Hai người này có quan hệ gì thế…
Hơn nữa, chuyện này chắc chắn có liên quan đến cô ta…
“Hai người…Hai người là chỉ em ư?” Cô ta nói ra nghi ngờ của mình, thậm chí còn có bộ dáng sợ siệt.
“Người đẹp Từ Thanh Lam, cô quan tâm đến chúng tôi làm gì, cô có tài lại đẹp như thế, chắc có nhiều đàn ông yêu thích cô có phải hay không” Diệp Thiến Nhi nói xong, còn nhìn cô ta đầy châm biếm, cố ý nâng cao giọng nói mình lên mấy lần, để cho người ta nghe thấy, bây giờ cô ấy không sợ, không hãi cái gì.
Người sắp chết, cô không còn gì để bận tâm và sợ hãi nữa, ban đầu cũng muốn trả thù, nhưng mà cô ta cũng đã đi đường này từng bước một, bây giờ phải chết, mới biết cuộc sống đáng giá như thế nào, liền đặt ý nghĩ báo thù xuống.
Bây giờ Từ Thanh Lam đã không còn giống như trước kia, đi đâu cũng bị người ta nhìn cười nhạo, cô ta khẩn trương đeo kính vào đi về phía trước.
“Chị, chị tránh xa cô ta ra một chút” Ban đầu nếu không phải nhờ Từ Thanh Lam, cô ta cũng chưa chắc sẽ biến thành như bây giờ.
“Chị biết, sao cô ta nhìn thấy em lại căng thẳng thế” Diệp Tĩnh Gia không biết nguyên nhân, luôn cảm thấy giữa hai người có chút sai sai.
“Chị biết, sao cô ta nhìn thấy em lại căng thắng thế” Diệp Tĩnh Gia không biết nguyên nhân, luôn cảm thấy giữa hai người có chút sai sai.
Diệp Thiến Nhi đánh trống lảng, “Chị, chuyện đã qua cho qua đi, cô ta sau này tuyệt đối sẽ không dám bắt nạt chị nữa” Giờ phút này Diệp Thiến Nhỉ như muốn bản vệ Diệp Tĩnh Gia vậy, nói chuyện chân thành, nhìn cô ta cũng nghiêm túc “Ừ, chị trái lại không sao, em để ý thân thể nhiều hơn ít” Diệp Tĩnh Gia vừa khẩn trương vừa lo lăng cho cô ta, không biết quan hệ giữa cô ta và Từ Thanh Lam trong quá khứ là gì.
Lữ Hoàng Trung nhìn thấy hết mọi chuyện, chẳng qua anh ta không nói gì, dù sao lúc Hoäc Minh Vũ tìm anh ta uống rượu, vân luôn nhắc đến tên người đó” Thật thì Minh Vũ anh ta vân còn thích Từ Thanh Lam” “Ừ, tôi biết” Diệp Tính Gia dĩ nhiên là biết, chuyện của Từ Thanh Lam và Hoäc Minh Vũ, cô hiểu rõ như mà.
“Chuyện của nhà họ Hoäc không liên quan gì đến tôi, sau này tôi cũng không muốn biết” Ra khỏi cửa hàng, Từ Thanh Lam gửi một cái tin nhăn cho Hoäc Minh Vũ, “Không phải anh đang muốn biết Diệp Tĩnh Gia ở đâu sao? Cô ta ở trong cửa hàng bách hóa nhà anh, anh có thế đến tìm thử vận khí một chút” Cô †a trái lại muốn biết Hoäc Minh Vũ rốt cuộc có thật sự thích Diệp Tĩnh Gia hay không.
Từ sau khi Diệp Tĩnh Gia biến mất, Hoặc Minh Vũ luôn làm những chuyện kỳ quái khó giải thích được.
Bây giờ trong đầu cô ta đều là nên làm như thế nào thì Hoäc Minh Vũ mới chịu quay lại bên cạnh cô ta,, không có Hoặc Minh Vũ cô ta không còn gì nữa Quả nhiên Hoäc Minh Vũ đọc được tin nhăn, liên lập tức chạy đến cửa hàng bách hóa, Từ Thanh Lam đứng bên ngoài đem hết thảy thu vào mắt, không nghĩ đến bây giờ anh ta còn quan tâm đến Diệp Tĩnh Gia như thế.
“Tốt như vậy sao?” Bản thân lẩm bẩm xong mới đi xuống xe, “Anh tìm cô †a2” “Cô lừa tôi đến đây ư?” Thấy Từ Thanh Lam đứng ở đây, anh ta đột nhiên nhận ra được đây là cô ta cố tình làm ra. “Cô như thế là có ý gì?” “Em…Em không có, em là muốn giúp anh nhìn xem cô ấy đã đi hay chưa” Mặc dù cửa hàng bách hóa không chỉ có một cửa, nhưng đây là cửa chính, cho nên cô ta đoán Hoäc Minh Vũ sẽ đến nơi này.
“Có thật là cô ấy ở đây không? Hoặc Minh Vũ thở dài dò hỏi, bây giờ anh ta rất lo lắng cho Diệp Tĩnh Gia, tất cả mọi chuyện xảy ra trong nhà của Diệp Tĩnh Gia anh ta đều biết, không tránh khỏi được có chút lo lắng.
Nhìn trong mất Từ thanh Lam có chút không thoải mái, thậm chí là giận giữ, “Sao anh lại quan tâm cô ta như thế?” “Tôi đang hỏi cô đó, nếu chị ấy không có ở đây tôi sẽ đi” Hoäc Minh Vũ nói xong thì xoay người leo lên xe, cô ta vội vàng gọi anh ta lại. Không có.”