“Tĩnh Gia, một lát nữa con nhớ phải chăm sóc
thật tốt cho Minh Dương, để cho Thanh Uyên có
thế học hỏi đáng vẻ và thái độ một chút” Mẹ
Hoäc vội vàng lên tiếng dặn dò Diệp Tĩnh Gia
Diệp Tính Gia nghe xong thì cũng rất phối hợp
mà gật đầu một cái, mặc dù cô cũng không biết là
bà Hoắc đang nói cái gì, nhưng mà ý tứ trong đó
thì cô cũng đã hiểu được đôi chút, cô chỉ cần làm
bộ và tạo dáng một chứt để cho Đinh Thanh Uyển
nhìn thì cũng có thể được: “Con sẽ cố gắng hết sức.”
Thời tiết ngày hôm nay có chút lạnh, may mà
Diệp Tính Gia có mang theo mền cho Hoäc Minh
Dương, tuy rằng hai chân của anh không còn cảm
giác, không nhận biết được nóng lạnh nữa, nhưng
mà cũng đừng để đông lạnh đôi chân của anh lại
mới phải lẽ chứ.
“Cô đang suy nghĩ điều gì vậy?” Hoắc Minh
Dương đưa mắt nhìn Diệp Tĩnh Gia, không biết
hiện giờ cô đang nhìn ra bên cửa sổ rồi suy nghĩ
điều gì
“Không..” Diệp Tĩnh Gia lên tiếng trả lời xong
thì lại tiếp tục nhìn ra bên ngoài, tuy nhiên trong
lúc nói chuyện, ngay cả đầu cô cũng không xoay
lại về phía anh dù chỉ là một chút,
Hoäc Minh Dương cũng men theo tầm mắt
của cô mà ngảm nhìn phong cảnh ở phía bên
ngoài cửa sổ xe.
Hoắc Minh Vũ ngồi ở hàng ghế sau cùng nhất
của chiếc xe thì lại đang cúi đầu, hai tay cầm điện
thoại di động, tập trung gửi một tin nhản cho Từ
Thanh Lam, ngay sau đó từ trong điện thoại cũng
lại nhanh chóng vụt hiện lên một thông báo về tin
Từ Thanh Lam là nghệ sĩ nữ đang ăn khách
số ba trong giới giải trí, không qua bao lâu sẽ lại
có một tín tức mới. Sau khi nhìn thấy tiêu đề xong
thì Hoắc Minh Vũ ngay lập tức lướt bó thông báo,
anh ta biết thân phận là người đã kết hôn bảy giờ.
của anh ta đã khiến cho Từ Thanh Lam phải nhận
rất nhiều áp lực, mỗi lần thấy Từ Thanh Lam mất
ngủ Hoắc Minh Vũ đều cảm thấy vô cùng đau
lòng
‘Bây giờ em đang ở đâu?”
“Em vẫn còn đang có cảnh quay, đến buổi tối
em sẽ nhắn tin lại cho anh nhé: Sau khi Từ Thanh
Lam trả lời tin nhản kia của Hoắc Minh Vũ xong
thì lại vội vàng di chuyển sang cảnh tiếp theo.
Hoắc Minh Vũ soạn mấy đoạn tin nhản nhưng
đến cuối cùng lại không gửi bất kỳ tin nhẳn nào.
đến cho Từ Thanh Lam nữa, ngón tay nhanh
chóng nhấn trên màn hình cảm ứng, xóa bỏ
những dòng chữ đang hiện lên trên đó, Từ Thanh
Lam vẫn còn đang bận rộn, cho dù là anh ta sắp
phải kết hôn rồi thì Từ Thanh Lam cũng vẫn còn
đang bận rộn với sự nghiệp của cô ta.
“Con đang làm cái gì vậy?” Bà Hoắc nhận ra
được trong lòng của Hoäc Minh Vũ ngồi ở bên
canh đang có chút không yên, cho nên thuận
miệng hỏi một câu
“Không có gì, một lát nữa con phải ăn nhiều
một chút, con cảm thấy hơi đói bụng” Sau khi nói
xong, Hoắc Minh Vũ cũng ngay lập tức quay mặt
sang hướng ngược lại, không nhìn bà Hoắc nữa,
có rất nhiều chuyện, anh ta không hề muốn đế
cho bà Hoắc biết được.
Con trai của mình như thế nào, trong lòng của
bà Hoắc hiểu được rất rõ ràng, tám phần lại là do
chuyện tình cảm không thuận, Hoắc Minh Vũ
không ngừng theo đuổi còn Từ Thanh Lam lại
chọn trốn chạy, cứ coi như là bà ta coi thường Từ
Thanh Lam đi chăng nữa, nhưng vì suy nghĩ đến
mặt mũi của con trai cho nên bà ta cũng đã thử
chấp nhận cô ta. Tuy nhiên chỉ có một điều là,
Hoắc Minh Vũ lại càng ngày càng cảm thấy không
vui, thực ra bà ta cũng cảm thấy có chút không
đành lòng, lặng lẽ thở dài
Khi bốn người một nhà nhà họ Hoắc đến.
được Khách sạn lớn nhất ở Giang Ninh, nhà họ
Đinh cũng đã tới ngồi chờ sẵn từ lâu rồi
“Bà Hoắc, đã lâu rồi không gặp” Đỉnh Chính
Nghĩa tiến lên trước, chào hỏi bà Hoäc.
“Đã lâu không gặp, thật sự là đã rất lâu rồi
không gặp, mẩy năm gần đây, việc làm ăn của
Tổng giám đốc Đỉnh đúng là lên nhanh như diều
gặp gió mà” Bà Hoäc cũng vội vàng dùng mấy
câu nói xã giao, lễ phép để đáp lời lại, bắt lấy tay
của Đinh Chính Nghĩa, bày tỏ sự tôn trọng của mình.
“Nào có nào có, nếu như nói đến chuyện làm
ăn thì vẫn là Minh Dương có bản lĩnh nhất, bây giờ
hơn một nửa công việc của nhà họ Hoäc đều là
do Minh Dương phụ trách, không phải sao?” Đỉnh
Chính Nghĩa ngược lại cũng không hề có bất cứ ý
kiến gj, cứ coi như là ngày hôm nay ông Hoắc.
không đích thân tới nơi này, nhưng mà có người
nào là không biết chuyên người làm chủ quản lý,
lo liệu việc nhà ở nhà họ Hoắc trước nay vẫn luôn
là bà Hoäc cơ chứ.
“Phần lớn công việc hiện tại đều là do Minh
Dương phụ trách, nó rất hay làm đến tối muộn
mới chịu nghỉ ngơi, còn bình thường thì chúng tôi
cũng chỉ được Minh Dương phân công chút công
việc mà thôi. Hiện giờ Minh Vũ cũng đang theo
anh trai của nó học hỏi cách kinh doanh, dù sao
thì tôi và bố của hai đứa nó cũng đã lớn tuổi tồi,
về phương diện làm ăn thì cũng nên giao lại để
cho những người trẻ được rèn luyện nhiều thêm
một chút” Bà Hoäc vừa tỏ ra khách sáo vừa nói,
đồng thời cũng không ngừng rao hàng, giới thiệu
con trai nhỏ nhà mình mấy câu.
Đinh Thanh Uyển đứng ở phía sau cùng, cô ta
người cũng như tên, dáng vẻ toát lên sự thanh tú,
dịu dàng lại nhu mì: “Thật sự là hâm mộ bà Hoäc.
mà, có hai người con trai mà người này lại ưu tú
hơn so với người kia, nào giống như tôi, chỉ có
một cô con gái duy nhất, tới đây nào Thanh Uyển,
đây chính là bác gái Hoác của con.”
“Cháu chào bác gái” Quả thực, Đinh Thanh
Uyến vô cùng xinh đẹp, một đôi giày cao gót tính
xảo được phối phù hợp với một chiếc quần ngắn
chưa đến đầu gối, càng làm tôn lên bắp đùi thon
dài và thân thể trằng nõn.
“Ôi chao, Thanh Uyển cũng đã lớn như vậy rồi,
đã trở nên xinh đẹp đến như thế này rồi sao? Bác
gái cũng không nhận ra cháu nữa rồi” Quả thực là
bà Hoäc cũng đã bị kinh ngạc trong chốc lát, năm
đó Đình Thanh Uyển cũng không có xinh đẹp
được đến như vậy.
Bà Đinh vội vàng lên tiếng tiếp lời: “Đứa trẻ
lớn lên rồi, hơn nữa con gái đến mười tám tuổi
cũng sẽ có sự thay đối rất lớn, nào, mau chóng đi
vào trong ngồi xuống đi” Nghe thấy được có
người khác khen con gái nhà mình, tuy rằng ngoài
miệng của bà Đinh vẫn luôn nói rằng Đinh Thanh
Uyến cũng không được xinh đẹp đến như vậy,
nhưng mà trong lòng của bà ta lại vẫn âm thâm
cảm thấy vui mừng và đắc ý, con gái của bà ta
quả thực phải công nhận là rất xinh đẹp.
Trên bàn ăn lúc này chỉ còn nghe thấy được.
những lời này của bà Hoäc và bà Đinh, còn những
người còn lại thì đang ăn cơm, thỉnh thoảng Diệp
Tĩnh Gia sẽ chọn một chứt thức ăn cho Hoäc
Minh Dương, thừa dịp không có ai chú ý sẽ bỏ vào.
trong bát của Hoäc Minh Dương.
Bà Đinh nhìn thấy được dáng vẻ hiền huệ này
của Diệp Tĩnh Gia thì không kìm được mà nói
“Tình cảm của hai vợ chồng son này quả thật tốt”
“Ù, Tĩnh Gia vẫn luôn chăm sóc rất tốt cho
Minh Dương, năm nay Minh Dương có thế xử lý
được chuyện làm ăn một cách tốt như vậy cũng
là vì trong đó có một nửa công lao của Tĩnh Gia”
Mặc dù ở nhà là một chuyện, nhưng mà khi ra cửa
thì bà Hoắc vẫn nối danh là bao che con cái.
Tự mình bà Hoắc cảm thấy con dâu trong nhà
không được thì có thể, nhưng mà bà ta sẽ không.
cho phép người khác nói xấu cô dù chỉ một chút.
“Đúng vậy, Thanh Uyển, con phải học tập chị
dâu nhiều một chút nhé, con mau xem đi, chị dâu
[ của con hiền huệ biết bao nhiêu” Lời nói này của
bà Đinh khiến cho bầu không khí lập tức rơi vào.
sự lúng túng và ngượng ngùng, kẻ ngu cũng có
thể nghe ra được ý tứ trong lời nói kia của bà ta.
“Không có gì đáng kể hết, đây đều là những,
chuyện mà cháu nên làm” Diệp Tĩnh Gia nhanh ý
mở miệng hóa giải bầu không khí, không để cho.
bà Đinh cảm thấy quá khó chịu.
Con gái nhà mình đi xem mắt mà bà ta lại nói
những lời chủ động như vậy, khó tránh khỏi khiến
cho người ta cảm thấy được rằng bà ta đang có ý
đồ muốn đế con gái của chính mình kết thân với
Hoắc Minh Dương.
“Dì Đinh của con khen con như vậy mà còn
không mau cảm ơn người ta đi” Bà Hoắc vừa nói
vừa dùng ánh mắt để ra hiệu cho Diệp Tĩnh Gia.
“Cảm ơn dì Định” Diệp Tĩnh Gia cảm thấy có
chút mệt mỏi, cô cũng đột nhiên hiểu ra được lý
do mà bà Hoäc nhất định muốn cô đi theo đến
nơi này, nếu như trong quá trình ăn bữa cơm này
mà chỉ một mực nói đến chuyện của Hoắc Minh
Vũ và Đinh Thanh Uyển thì không tránh được
tình cảnh phô bày mục đích một cách quá lộ liễu,
nhưng mà nếu như không nói lời nào thì không
khí sẽ lại quá cứng nhắc và khó xử, cho nên cô.
chính là cái máy điều hòa không khí di động được.
bà Hoäc đem đến mà tận dụng.
Cung tâm kế của nhà giàu thật sự là khiến
cho cô cảm thấy vô cùng mệt mỏi, giữa người với
người sống chung với nhau tại sao lại phải mệt
mỏi đến như vậy.
“Minh Vũ, hiện giờ Thanh Uyến đang là cổ
đông sở hữu số cố phần lớn trong Công ty của
nhà họ Đinh, con dành thời gian đế học hỏi thêm.
kinh nghiệm cùng với em gái đi, xem xem cách
người ta làm việc như thế nào” Bà Hoắc lại khôn
khéo kéo để tài về lại trên người của hai nhân vật
chính.
“Không có đâu, bác gái, đều là do bố cho.
cháu” Đinh Thanh Uyển khiêm tốn nói, trên căn
bản, những chuyện mà cô ta làm ở trong Công ty
hiện giờ cũng vẫn đều là do bố của cô ta làm, sau
đó ném lại thành quả cho cô ta, vì để cho cô ta có
thể thu phục lòng tin của nhân viên, cho nên hiện
nay, năng lực của Đinh Thanh Uyển ở trong Công
y vẫn có thể được người ta công nhận.
“Đúng vậy, thật là trùng hợp mà, những gì mà
1ôi có hiện giờ cùng là vì được người trong nhà
đưa cho? Hoắc Minh Vũ lập tức hùa theo lời của
Đinh Thanh Uyến mà nói.
Sau câu nói này của anh ta thì bầu không khí
lại rơi vào trạng thái giảm nhiệt độ, chẳng ai có
thể nghĩ tới được Hoắc Minh Vũ vậy mà lại ăn
ngay nói thẳng đến như vậy, cái gì cũng nói thành
lời được.
“Cháu đừng có học theo tính xấu của nó, đứa
nhỏ này trước giờ vẫn luôn thích ăn nói bậy bạ”
Ngay trước bên nhà thông gia của chính mình
thế mà Hoäc Minh Vũ lại cũng vẫn không hề biết
kiêng dè chút nào, bình thường thật sự là đã
chiều tên nhóc này quá mức rồi mà.
“Ô kia, có phải là con đã nói sai điều gì rồi hay
không?” Rõ ràng là Hoäc Minh Vũ đang cổ ý, chỉ
cần anh ta có thế khiến cho bà Hoäc cảm thấy
không hài lòng, vậy thì trong lần kế tiếp bà Hoäc.
cũng sẽ không tiếp tục đế cho anh ta nói những
lời như vậy, không để cho anh ta làm gì để tránh
làm sai chuyện nữa
Chỉ cần vận may đủ tốt thì anh ta hắn là sẽ
không cần phải nói thêm bất cứ điều gì nữa, chờ
bọn họ ăn xong bữa cơm này thì anh ta cũng có
thể lập tức rời đi
“Không có, cái đứa nhỏ Minh Vũ này thật
đúng là thành thật, nào, chú kính cháu” Vừa dứt
lời, Đinh Chính Nghĩa đã nâng ly rượu lên, tỏ ý
muốn kính Hoäc Minh Vũ một ly.
Hoắc Minh Vũ không có nói gì, dứt khoát
nâng ly rượu lên, sau đó uống một hớp.
Đỉnh Chính Nghĩa cảm thấy có chút lúng túng,
ngay cả một câu xã giao qua loa thôi mà Hoắc
Minh Vũ cũng không nói, việc bậc phụ huynh, cha
chú mời rượu người lớp dưới đã không đúng lẽ
thường rồi, vây mà người lớp dưới tiếp rượu kia lại
không hề nói một câu gì để đáp lại, điều này quả
thực là đã khiến cho Đinh Chính Nghĩa vô cùng
ngượng ngùng, đến cuối cùng chỉ đành phải tự
mình đóng cho tròn vai nói: “Được lầm, tửu lượng
của Minh Vũ tốt thật đấy”
Bà Hoắc vội vàng cười làm lành, sau đó lại
nhân lúc mọi người không để ý mà dùng ánh mắt
ra hiệu cho người con trai Hoäc Minh Vũ này của
chính mình, đứa con này có ý đồ muốn làm xấu
mặt của bà ta ở trước mặt của những người cùng.
†ầng lớp như vậy mà, đúng là đã khiến cho bà ta
được bổ mắt: “Không có, không có, nó vẫn còn rất
nhỏ, tửu lượng của Tống giám đốc Đỉnh mới gọi là
cao”
Hai người tiếp nói một chút chuyện khác, từ
chuyện trường đại học của Đỉnh Thanh Uyển đến
công việc hiện giờ của Đinh Thanh Uyển, còn có
hướng đi trong năm nay của Hoäc Minh Vũ, hai
nhà không ngừng trao đổi tin tức.
“Hôm nay ăn ở bên ngoài, nếu như ngày khác.
có thời gian rảnh rỗi thì cùng nhau đến nhà của
1ôi, tôi làm chủ sẽ chuấn bị đồ chiêu đãi mọi
người” Bà Hoäc ám chỉ đến cuộc hẹn gặp mặt lần
sau, đương nhiên là bà ta biết tính tình của con
rai nhà mình như thế nào, nếu như bảo Hoắc
Minh Vũ trao đổi cách thức liên lạc với Đinh
Thanh Uyển thì sau đó Hoắc Minh Vũ nhất định
sẽ âm thầm không đi gặp Đinh Thanh Uyển nữa.
Vậy thì còn không bằng việc hẹn gặp lần sau ngay
tại trước mặt người của cả hai bên nhà hai người
bọn họ, dù có ra sao thì Hoắc Minh Vũ cũng phải
luôn chừa lại chút thể diện cho đôi bên để ăn hết
được bữa cơm này.
**********
Dù sao thì việc kết mối quan hệ thông gia
giữa đám nhà giàu cũng sẽ không có cơ sở tình
cảm gì, cuộc hôn nhân nào cũng đều là đợi kết
hôn xong thì lại từ từ bồi đp.
Nếu như quả thực là không hợp nhau, vậy thì
có thế mạnh ai nấy sống cuộc sống riêng của
chính mình, ở trước mặt truyền thông thì chỉ cần
giả bộ êm ẩm, hòa thuận là được.
“Nghe nói gần đây chú Đinh có một dự án lớn,
cháu còn nghe nói dự án này đã đã được đầu tư.
vào không ít vốn” Hoäc Minh Dương bỗng nhiên
lại nói ra một câu như vậy, cắt đứt chuyện nhà
chuyện cửa của mấy người lớn hai nhà
“Ù, đúng vậy, không nghĩ tới Minh Dương
cũng quan tâm đến chuyện này như vậy?” Dự án
ở trong tay của ông ta thật sự là đã được đổ vào
rất nhiều vốn đầu tư, cho nên ông ta mới không
hề suy nghĩ mà muốn để cho Đinh Thanh Uyển đi
tìm một nhà thông gia tốt, sau đó để cho bọn họ
tiếp nhận lại cái dự án này.
“Cháu cũng rất thích mảnh đất xây dựng kia
của chú, nhưng chẳng qua là dự toán của lúc đó
lại có chút không thích hợp” Việc không giành
được mảnh đất kia tuyệt đối chính là một mối làm
ăn thất bại của anh, nhưng có điều là, dựa vào
thực lực của nhà họ Đỉnh bây giờ, cứ cho là có thế
giành được miếng đất kia về tay thì cũng không
có tác dụng gì, mà nguyên nhân của cuộc xem
mắt bây giờ của nhà họ Đinh và nhà họ Hoäc là
cái gì thì không cần suy nghĩ, anh cũng có thể
đoán ra được.
“Là như vậy sao, vậy thì lúc ấy thì đúng là nhìn
không tệ, ánh mắt của cháu vẫn luôn luôn rất tốt,
cháu cũng nhìn trúng miếng đất này, thế thì chú
đầu tư không sai chỗ rồi” Đinh Chính Nghĩa cười
ha há, không bàn luận sâu thêm về vấn đề này với
Hoắc Minh Dương tiếp nữa.
“Ù, chú Đinh, chúng ta đều là những người
nhìn rổ được sự việc, cháu muốn nói một chút về
vấn đề hoạch định miếng đất này với chú” Đây
mới là mục đích mà Hoắc Minh Dương tới đây
ngày hôm nay.
Diệp Tĩnh Gia ngoan ngoãn ngồi ở một bên
nhìn dáng vẻ nói chuyện công việc của Hoắc
Minh Dương, anh đang ngồi trên bàn cơm ở một
buổi xem mắt nhưng lại khiến cho người khác có
cảm giác rắng anh đang ngồi ở trên chiếc bàn
tròn trong một phòng họp nghiêm túc, dường như.
mỗi một cái giơ tay, nhấc chân lúc này của Hoắc.
– Minh Dương đều mang theo một sức hấp dẫn vô
hình nào đó.
Lúc anh nói chuyện làm ăn sẽ vô cùng khác,
lúc bình thường Hoắc Minh Dương rất thích giấu
mình ở trong những nơi bị vùi lấp trong bóng tối,
cô có thể cảm giác được rằng anh đang cảm thấy.
tự tị, nhưng mà vào thời điểm này, anh lại hoàn
toàn không giống như vậy, Hoắc Minh Dương
ngồi ở trước bàn đối mặt với chuyện công việc
dường như là một Hoäc Minh Dương toàn diện,
tựa như là đôi chân của anh hoàn toàn không có
bất kỳ khuyết tật nào, tự tin lại đĩnh đạc nói.
Hoắc Minh Vũ cũng đưa mắt nhìn dáng vẻ
của Hoắc Minh Dương, anh ta biết anh trai đang.
cố ý giúp anh ta dời đi sự chú ý, việc làm của anh
trai đều vẫn luôn cân nhắc chu toàn thay cho anh
1a, bỗng nhiên Hoắc Minh Vũ lại như nhớ tới cái
gì: “Anh, mảnh đất kia chính là miếng đất ở vùng
lân cận của Giang Hoa Viên sao?”’
*Ừ, chính là mánh đất đó” Đinh Chính Nghĩa.
không biết tại sao Hoắc Minh Vũ lại bồng nhiên
hỏi như vậy nhưng mà vấn thành thật trả lời
“Tổng giám đốc Đính, nếu như mà thật sự có
thể tiến hành được những chuyện mà chúng ta
vừa mới bàn bạc vừa rồi thì sau này cháu sẽ giao
lại toàn bộ dự án này lại cho Minh Vũ giải quyết,
qua thêm một thời gian nữa cháu sẽ không có
thời gian, không có cách nào tự mình xử lý
chuyện này được” Hoắc Minh Dương tự tin nói,
chuyện mà anh lo lắng nhất bây giờ dường như là
càng dễ giải quyết hơn nhiều so với trong tưởng.
tượng.
Đình Chính Nghĩa đã không còn cách nào.
khác nữa, nếu như ông ta muốn kéo được nhà họ
Hoäc làm núi dựa cho chính mình, vậy thì ông ta
cũng chỉ có thể nghe theo những gì mà anh nói.
“Là như vậy sao..” Đỉnh Chính Nghĩa có chút
thất vọng, hơn nữa ông ta cũng không hài lòng
lắm với đề nghị vừa rồi của Hoắc Minh Dương,
nếu giành được miếng đất kia thì rõ ràng là sẽ
tranh thủ được thêm càng nhiều giá trị lợi dụng.
“Chú phải tin tưởng Minh Vũ, cậu ấy là một
người rất có thực lực” Đương nhiên là Hoắc Minh
Dương biết được ý nghĩ trong lòng kia của Đinh
Chính Nghĩa, anh không có dự định để cho Đính
Chính Nghĩa có ý tưởng của riêng mình
“Nhưng mà..” Đinh Chính Nghĩa có chút do
dự, chuyên mua bán này vốn là một mối mua bán
có thể kiếm tiền lớn, cũng nhất thiết là phải tiến
hành hợp tác cùng với Hoá Thiên thì mới được,
nếu như quả thực không được, vậy thì tìm một
người khác đế hợp tác thì vẫn có thế được.