Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế

Chương 82: Chương 82: Yêu đương không dễ dàng




Hoäc Minh Vũ chắng nói gì nữa, anh ta ngồi xếp

bảng tập trung xem tivi, chờ Từ Thanh Lam trả lời câu

hỏi ban nấy.

“Là thế này tôi biết mọi người đã bàn tán rất nhiều

về tôi và Hoäc Minh Vũ, nhưng tôi không quan tâm

mấy chuyện này lảm, nói thế nào nhị, à, là cây ngay.

không sợ chết đứng, mọi người nghĩ chuyện này thể

nào thì cứ nghĩ như vậy đi.

Nhưng mà càng ngày những lời đồn này càng lan

rông, phát triển từ lời bàn tần thành những câu nói ác

ý, đến lúc này thì tôi không thế đứng ngoài cuộc được.

nữa, vì những lời đồn đó đã vượt quá sức chịu đựng

của tôi. Nên nói thể nào về mối quan

hệ của tôi và Hoäc Minh Vũ nhỉ?

“Chúng tôi chỉ là bạn tốt, rảnh rồi thì hẹn nhau đi ăn

vài bữa thôi, vì vậy mới hay xuất hiện chung trong cùng,

một khung hình của bên báo chí. Thực sư mối quan hệ

giữa chúng tôi không hề phức tạp như mọi người nghĩ,

xin mọi người ăn dưa một cách lý tí, không rõ chân

tướng thì không nên bịa đất làm xấu hình ảnh cúa tôi

và Hoắc Minh Vũ. Tôi nhắc lại một lần nữa, giữa tôi và

Hoắc Minh Vũ chỉ là mối quan hệ bạn bè trong sáng,

mấy người muốn điều tra thì cứ điều tra, dù sao sự

thật cũng chỉ có một. Tôi xin hết”

Hiểm khi thấy Từ Thanh Lam lại nói chuyện thông

mình như vậy. Nói xong, cô ta mới an tâm thở dài, đầu

“óc trở nên trống rồng, hoàn toàn không nhớ ban nãy cô

ta đã nói những gì nữa. Bà Hoắc hài lòng nói:

“Nói thế còn được, nếu cô ta dám nói lung tung thì

đừng trách mẹ võ tình với cô ta”

Nhân lúc các phóng viên và ký giả con đang mải

mê ghỉ chép, chị Ninh vội vàng nói lời kết thúc buổi hợp

báo: “Thời gian bây giờ không còn nhiều nữa, mà

ˆ Thanh Lam còn rất nhiều lịch trình, vì vậy buổi họp báo

này xin được phép kết thúc tại đây. Hi vọng trong

tương lai mọi người sẽ tiếp tục theo dõi chặng đường

phát triển của Thanh Lam, cũng như ủng hộ có ta, thật

sự tuổi trẻ không dễ dàng gì mà” Sau khi chị ta ba hoa

một Hồi xong thì vội vàng kéo Từ Thanh Lam rời đi

khỏi đám đông.

Vừa ra khỏi tâm mắt của cánh phóng viên và

người dự buổi họp báo, Từ Thanh Lam thở phào nhẹ.

nhõm, ngồi phích xuống ghế than thở: “Chị, đúng thật

là họ lại hỏi em về chuyện tình cảm của em và Hoắc.

Minh Vũ. Tuy em đã trả lời rồi nhưng mà trong lòng

vẫn còn khó chịu thể nào ấy, hơn nữa bây giờ chân tay

em còn đang run này”

‘Chị Ninh rất thông cảm với tâm trạng hiện giờ của

‘Từ Thanh Lam, chị ta biết bất cứ ai làm nghệ sĩ đều có

áp lực rất lớn. Thể là chị ta an ủi Từ Thanh Lam:

“Không có chuyện gì, đúng là họ quá đáng thật, em cứ.

đợi đấy, tồi có ngày chị sẽ cho họ biết tay, May mà vừa

nãy em trả lời tốt, nếu không thì chúng ta chết chắc rồi!

Vốn dĩ câu hỏi như thế nào, tòa soạn nào được hỏi

‘Từ Thanh Lam đều được sắp xếp từ trước. Vì bên báo

chí đã có những người đăng ký câu hỏi để lấy tin tức

độc quyền rồi, những buổi họp báo như thế này đều có.

quy định riêng. Thế mà cuối cùng vẫn có phóng viên

hỏi câu hỏi không có trong số câu hỏi đã chuẩn bị sẵn,

điều này làm cho chị Ninh vô cùng bực bội

“Mấy người này đúng là được vơi đồi tiên mà, rõ

ràng đã thỏa thuận chỉ hồi một câu về quan hệ cúa em

với Hoắc Minh Vũ thôi, thế mà đến lúc phóng vấn lại

dám nói em là người thứ ba, đúng thật là bọn mất nết,

chị tức điên lên mất”

“Thôi được rồi, lân sau em chú ý hơn là được” Từ

Thanh Lam nói, bây giờ càng nghĩ cô ta càng thấy sợ

đám phóng viên này hơn, vậy thì đừng nghĩ về họ nữa.

‘Từ Thanh Lam chuyển sang chủ đê khác: “Chị Ninh,

bây giờ em có một chút việc đột xuất, nên là em đi

trước nhé?” ‘Được thôi, em làm gì thì cứ làm

đi, chỉ sẽ từ chối bữa tiệc tối nay cho em” Bây giờ bọn họ đã

có nhà họ Hoắc là chỗ dựa rồi, chẳng cần phái lo lãng gì nữa nên

chị Ninh cũng mặc kệ Tử Thanh Lam, cô ta thích làm

gì cũng được.

“Chị Ninh gọi điện thoại cho người đàn ông kia, mà

người đàn ông kia đang vui vẻ thì lại nghe chị ta nói Từ

Thanh Lam không muốn đến bữa tiệc nên ông ta thay

đổi thái độ ngay lập tức tồi cúp điện thoại luôn.

‘Chị Ninh thấy vậy nhưng chị ta vẫn bình thản uống.

chén trà mới pha, nhưng chị ta lại không biết chị ta đã

mang đến cho nhà họ Hoäc thêm một kẻ địch. Người

đàn ông đó tuy không là gì so với nhà họ Hoắc nhưng

ông ta cũng không phái là người dễ chọc, thể mà chị

Ninh lại làm phật ý ông ta, xem ra lần này tập đoàn

nhà họ Hoắc cũng sẽ không được yên ốn.

Chị Ninh nói: “Chị đã nói từ chối buổi tiệc tối nay

giúp em rồi, bây giờ em có thể về nhà rồi đấy”

“Sau buổi họp báo lần này, Từ Thanh Lam vừa có

thể nghỉ ngơi một thời gian lại vẫn giữ được độ nổi

tiếng với công chúng. Vì vậy, Từ Thanh Lam đi thắng

ê nhà luôn mà không còn vướng mắc hay lo lắng bận.

tâm gì nữa. Cô ta đã nghĩ ký tồi, nếu Hoâc Minh Vũ mà

biết chuyện này thì cô cũng kệ anh ta, anh ta vui hay

không vui thì cũng như nhau rồi, dù sao mọi chuyện

cũng đã xây ra rồi, không thể nào thay đổi được. Dô ta

cũng không muốn bên truyền thông giật tít chuyện của

cô ta với Hoắc Minh Vũ lên đầu mặt báo đâu, chẳng

qua là do tình thế bắt buộc thôi. Cô ta không sợ những

lời cô ta vừa nói trong buối họp báo không hay, chỉ sợ

Hoắc Minh Vũ giận rồi trách mắng cô ta mà thôi

“Sau khi Từ Thanh Lam đến buổi họp báo, một lúc

sau Hoäc Minh Vũ cũng rời đi, anh ta đến công ty

trước để lấy tài liệu nhưng lại không thấy mẹ Hoắc.

đâu. Trong lòng anh ta võ cũng chán nản, thầm nghĩ

chắc chẩn anh ta không chạy thoát rồi

Tối hôm qua anh ta đã đào hôn, đây không phải là

chuyện nhỏ, chắc chẳn mẹ của anh ta không thế tha

cho anh ta một cách dễ dàng như vậy. Kiểu gì mẹ anh

ta cũng đang đợi anh ta về nhà để hởi tội cho mà xem.

Trên thực tế thì đúng là như vậy, Hoắc Minh Vũ

vừa về đến nhà đã nghe thấy mẹ anh ta đang cãi nhau.

với anh Minh Dương, biết chắc là không có chuyện gì

tốt đẹp nên anh ta định lẩn đi trước. Thế nhưng bà

Hoắc đã thấy anh ta về rồi nên chỉ nói thêm với Hoảc.

Minh Dương vài câu rồi lại gọi anh ta ra nói chuyện.

‘Vừa vặn trên tỉ vi cũng đang chiếu buổi phỏng vấn Từ

“Thanh Lam, mà bà Hoắc thì không biết đã xem nó

được bao lâu rồi.

Làm sao mẹ lại biết lịch trình hoạt động của cô

ta?” Hoắc Minh Vũ nghỉ ngờ hỏi, anh ta không ngờ rằng

bà Hoäc cũng biết chuyện này.

“Có chuyện gì mà mẹ không biết đâu? Cho dù mẹ

không muốn biết thì vô số người cũng nháo nhào đến

nói cho mẹ biết” Không biết là do Hoäc Minh Dương,

chọc giận hay là Hoäc Minh Vũ đào hôn mà bây giờ vẻ

mặt của bà Hoäc vô cùng khó coi, giống như chuẩn bị

giết người đến nơi vậy.

“Mẹ, có chuyện gì thì me cứ tử từ mà nói, mẹ như.

thế này làm con hơi sợ đấy” Cho dù Hoäc Minh Vũ nói

Sợ nhưng trên mặt anh ta vẫn nở nụ cười rạng rỡ như hoa

Con đừng làm loạn lên nữa, ngồi xuống đây nói

chuyện với mẹ. Lúc nào hai anh em con cũng khiến.

cho mẹ phải bận lòng là sao?” Mẹ Hoäc đang rất tức

tối vì không dạy dỗ được hai thẳng con trai. Bà ta cố

lắm mới có thể nói một câu nhẹ nhàng: “Me đã nói

chuyện với dì Đinh rồi, thời gian tới con sẽ đi công tác

đúng không, vậy cho Thanh Uyển đi cùng với con đi”

Hoắc Minh Vũ cảm giác anh ta giống như một con.

cờ bị sắp đột, tính toán sẵn vậy: “Mẹ, mẹ đã nói chuyện

với anh Minh Dương lâu như vậy rồi mà vân muốn gán

ghép con với Đỉnh Thanh Uyển sao?” Anh ta tin Hoắc

Minh Dương chắc không tùy tiện chọn một cô gái như:

vậy cho anh ta, đấy là anh trai của anh ta đấy! Nếu mẹ

của anh ta bị người ta lừa thì không sao, chứ anh trai

của anh ta đâu có ngụ ngốc đến mức không biết rằng

cuộc hôn nhân này chính là một cú lừa!

“Me, con xin mẹ đấy, con không thích cái cô Đnh

“Thanh Uyển đó một chút nào

Vẻ ngoài của cô ta thì không nói làm gì, nhưng với

cái tính khí ấy thì ai có thể chịu đựng cô ta cho được?

“Thế con thích Từ Thanh Lam chứ gì? Con nhìn lại

cô ta đi, trên người cô ta có cái gì mà làm con mê.

muội đến vậy hả?” Từ Thanh Lam rất đẹp, đặc biệt lúc.

lên hình cô ta càng đẹp hơn. Kiểu người như cô ta sinh.

ra là để làm người nối tiếng rồi, mẹ Hoắc càng thấy cô

ta thì cảng bực mình, xong bà ta thầm cám thấy quyết

định tìm người đến làm khó Từ Thanh Lam cúa bà ta là đúng

“Me, mẹ đang nghĩ cái gì đấy?” Hoäc Minh Vũ thấy

mmẹ Hoäc đang ngồi trầm tư một mình, lại thấy Từ

Thanh Lam đang bị phóng viên hỏi những câu hỏi về

anh ta thì anh ta nói: ‘Bất kể như thế nào, Từ Thanh

Lam không hề làm gì cả, mẹ không cân phải tìm cách

làm khó cô ta nữa, cõ ta đã phải vất vả nhiêu rồi”

Anh ta không tin mẹ Hoắc có thế ghét Từ Thanh.

Lam cả đời, cho dù thế nào thì Từ Thanh Lam cũng là

người xinh đẹp và có rất nhiều tài năng nên anh ta cho

râng cưới Từ Thanh Lam chí là chuyện sớm muộn thôi.

Con đừng tưởng mẹ không biết con đang nghĩ gì,

on đẹp ngay cái suy nghĩ cưới Từ Thanh Lam cho mẹ.

Mẹ nói cho con biết, nếu Thanh Uyến đồng ý đi công

tác với con thì con phải chăm sóc con bé cẩn thận cho

mẹ, nếu Thanh Uyển mà không đi được thì con cũng

đừng mơ được đi công tác cũng Từ Thanh Lam, con

phải suy nghĩ chín chẩn vào, nhà bên kia điều kiện

cũng được lảm, với lại Đinh Chính Nghĩa cũng đã nói

với mẹ rồi, bên nhà đó rất thích con đấy” Nói thẳng ra

thì ý của bà ta là nếu Hoäc Minh Vũ có thể ở cùng Đính

“Thanh Uyển lúc nào thì phải tranh thủ lúc ấy, ngoài ra

anh ta cũng không được đi gặp Từ Thanh Lam nữa.

‘TV đã chiếu xong buổi phỏng vẩn từ bao giờ rồi,

Hoäc Minh Vũ cũng không muốn ở đây thêm một chút

nào nữa. Anh tạ nói vài câu với mẹ Hoắc rồi định quay.

vẽ phòng nghỉ ngơi

Me, con lên phòng trước đây”

“Đứng lại Bà Hoäc vội đuổi theo rồi kéo tay Hoắc

Minh Vũ lại, bà ta thật không hiểu tại sao đứa con trai

nào của bà ta cũng cứng đầu và khó bảo như vậy?

“Những cái khác mẹ không muốn nói nhiều nữa,

nhưng mà ngày mai Đinh Thanh Uyển sẽ đến công ty

của các con đó, đến lúc đó con đừng có mà trốn, nhất

định phải đối xử tốt với con bé, hiểu chưa? Mẹ có cơ sở

ngầm ở công ty ấy nếu như con mà làm trái lời mẹ

hoặc vô lễ với Đình Thanh Uyển thì đừng trách mẹ, mẹ.

có thể làm ra đủ loại chuyện với Từ Thanh Lam đấy?

Bà Hoắc không ngần ngại mà uy hiếp Hoắc Minh Vũ,

bây giờ bà ta đã rất ghét Từ Thanh Lam, mà sự bất

mãn của bà ta đã lên đến đỉnh điểm rồi. Từ trước đến

giờ bà ta chưa từng ghét một người phụ nữ nào nhiều

như Từ Thanh Lam,

Bây giờ bà ta chẳng còn cách nào để bắt Hoắc

Minh Vũ nghe lời ngoài cách lấy Từ Thanh Lam ra để

.đe dọa. Vi đã quen rồi nên lúc nào bà ta cũng sử dụng

cách này, đảm bảo Hoắc Minh Vũ không dám làm trái

lời bà ta.

Hoắc Minh Vũ đút hai tay vào túi quần, anh ta quay.

lưng về phía bà Hoäc. Anh ta đã định lên lầu rồi nhưng

bà Hoắc lại nói khiến anh ta phải đứng lại, kìm nén

những câu chửi bậy trong đầu,

“Mẹ, con xin mẹ đấy, đúng là Từ Thanh Lam là.

ranh giới cuối cùng của con, con có thể vì cô ta mà đối

xử tốt với Đinh Thanh Uyển theo ý mẹ. Thể nhưng, lần

sau xin mẹ đừng lợi dụng nhược điểm này của con nữa.

“Sao con phải khổ như thế chứ? Bé ngoan, con

nghe lời mẹ nói thì mẹ bảo đảm sẽ chắng có chuyện gì

Xây ta với cô ta đâu” Bà Hoäc hài lòng gật gù cái đầu,

Hoäc Minh Vũ vẫn còn quá non, không đủ trình để đối

đầu với bà ta

Bây giờ mẹ anh ta là chủ nhân nhà họ Hoắc, ở cái

nhà này anh ta chẳng có quyền phát biểu cái gì, có nói

cũng chẳng có ai nghe. Hoắc Minh Vũ chán nản trở về

phòng, cơm anh ta cũng không muốn ăn nữa, không

biết tại sao, bây giờ cứ nghĩ đến Từ Thanh Lam là anh

ta lại thấy mệt mỏi Nhắc đến Tào Tháo thì Tào

Tháo lại đến, Hoäc Minh Vũ vừa nghĩ đến Từ Thanh Lam

thì điện thoại của anh ta reo lên ngay. Đúng là cuộc gọi của Từ

Thanh Lam rồi

“Anh đang ở đâu thế?” Từ Thanh Lam hỏi, ở đầu

cdây bên kia có rất nhiều âm thanh ồn ào, không giống

như là ở nhà.

“Anh đang ở nhà rồi, em đang ở đâu vậy?” Anh ta

nhíu mày hỏi Từ Thanh Lam. Đã tr thế này tồi mà cô

không ở nhà, lại chạy ra ngoài làm cái gì?

‘Từ Thanh Lam bật chế độ gọi video lên, cô ta đang

mặc một chiếc áo dạ bằng nhung rất đây, cô ta nói

*Em đang ở dưới lầu, bên ngoài có tuyết rồi” Cô ta

không thể chờ đợi được nữa mà đem tin tức này chia

sẻ ngay cho Hoắc Minh Vũ.

“Anh à, tuyết rơi đẹp quá, em đang nghịch tuyết. Ở

đây có nhiều người quá”

Hoắc Minh Vũ nghe thấy Từ Thanh Lam nói thì

hiếu ngay ý của cô ta. Anh ta đi tới phía trước cửa sổ,

kéo màn cửa số ra, tuyết bay bên ngoài không lớn

cũng không nhỏ, vừa vẫn tạo thành một lớp tuyết

mỏng ở trên mặt đất, trông rất duy mỹ,

“Rất đẹp” Anh ta nổi tiếng.

Người đàn ông cầm điện thoại đứng

trước cửa sổ,

lắng nghe cô gái nói chuyện ríu rít qua điện thoại

Ừ, đúng vậy đó, đẹp quá, anh đứng im ở đó đi,

đừng cử động. Như vậy coi như anh với em cùng đang

ngâm tuyết rồi!” Trước giờ cô ta không thích nói mấy

lời sến súa như thể này, trước kia thấy Hoắc Minh Vũ

nói mẩy lời tỏ tình sến rện thể này cô ta chỉ thấy buồn

nôn, bây giờ đến lượt cô ta nói thì lại thấy đó là điều vô

cùng bình thường. Có lẽ chính bởi vì cô gặp được

người đúng lúc, nói đúng hoàn cảnh nên cảm giác tất cả đều là chuyện bình thường

Biểu hiện của em trên tỉ ví hôm nay rất tuyệt” Tuy.

râng Từ Thanh Lam không giữ lời hứa với anh ta rằng

không đề cập đến anh ta trong buổi họp báo, thế

nhưng không thể phủ nhận rằng ngày hôm nay cô trả

lời rất được. Trước câu hỏi bất ngờ như vậy mà cô có

thể trả lời trôi cháy là đã rất xuất sắc rồi

“Thấy Hoắc Minh Vũ khen ngợi, Từ Thanh Lam vui

vẻ như một chủ chim nhỏ được mớm môi. Cô ta nhếch

miệng nở nụ cười, nói: ‘Anh đang ở chỗ nào? Bây giờ

em rất muốn gặp anh”

Thấy cô ta nói vậy, trong lòng Hoäc Minh Vũ cũng

vô cùng vui sướng, anh ta đang định nói địa chỉ thế

nhưng anh ta lại chợt nhớ ra rằng anh ta đang ở nhà

họ Hoäc, mẹ anh ta còn ở đây, thấy Từ Thanh Lam đến

chắc chắn mẹ anh ta sẽ thái độ các thứ với Từ Thanh

Lam ngay. Nghĩ đến đây, mọi sự vui sướng hạnh phúc

trong lòng Hoắc Minh Vũ tan biến ngay lập tức. Thôi

vậy, thay vì cứ cho cô hi vọng thì thà nói rõ hiện thực.

đế cả hai đối mặt còn hơn: “Ngày hôm nay thì thôi đi,

mẹ anh không cho anh đi đâu. Anh đang ở nhà mẹ”

Từ Thanh Lam đang cười như nắc nẻ, nghe thấy

anh ta nói vậy thì nụ cười của cô ta vụt tắt, cũng không

nói gì nữa. Bà Hoäc chính là chướng ngại lớn nhất

ngắn cản hai bọn họ đến với nhau. Hai người cứ im

lặng một lúc lâu. Thế nhưng cuối cùng cũng phải có

người lên tiếng, em biết rồi, vậy anh ở nhà nghỉ ngơi

cho tốt đi,đừng có mà chạy loạn khắp nơi, cũng đừng ném hoa

đào khắp nơi nhé, em sẽ nhớ anh đói” Nói xong cô

quay điện thoại ra cho anh xem người tuyết nhỏ mà cô,

vừa tự đắp.

Hoắc Minh Vũ cám nhận được sự nhiệt tình hoạt

bát của Từ Thanh Lam khiến anh ta cũng vui vẻ hơn

nhiều: ‘Cô gái ngốc, bên ngoài lạnh lầm, em về sớm

một chút nhé”

“Em biết tồi” Từ Thanh Lam ngoan ngoãn trả lời rồi

nói với người đàn ông ở đâu dây bên kia: “Em rất rất

rất nhớ anh, anh phải sớm đến tìm em nhé, được không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.