Kiều Phi nhìn Phong
Liệt lên đài chỉ biết vừa rồi hắn đã xem thường hắn , lập tức trận địa
sẵn sàng đón quân địch. Phong Liệt cũng không vô nghĩa, trực tiếp một
chưởng hướng Kiều Phi bổ tới, Kiều Phi hiểm hiểm né qua. Kinh hãi phát
hiện nam nhân này cư nhiên cường như vậy, bất quá cũng khiến cho hắn
hứng thú, sử xuất toàn lực đón đánh, lưỡng đạo linh lực màu ngân bạch
chạm vào nhau, Kiều Phi trực tiếp bay xuống.
Liền một lần
trốn va chạm đã xuống đài, làm cho Kiều Phi luôn luôn tự tin thực chịu
đả kích, hết thảy đều phát sinh quá nhanh, thắng bại trong chớp mắt,
không đợi tất cả mọi người phía dưới phục hồi tinh thần. Phong Liệt liền trực tiếp ở trên đài cầm Kình Thiên Kiếm rồi về tới bên người Lạc Nhất
Nhất, đưa thanh kiếm cho Lạc Nhất Nhất, ôm lấy nàng xoay người bước đi . Lưu lại một đám người còn đang ngu ngơ.
Không có người nghĩ đến thực lực Kiều Phi vượt qua cấp 10 cao nhất, càng không có người
nghĩ đến Kiều Phi vài cái liền bại trận. Những người tưởng cười nhạo
Phong Liệt khi hắn vừa lên đài cằm đều nhanh rơi xuống . Phong Liệt ôm
Lạc Nhất Nhất vừa ly khai, mọi người cũng mang theo ánh mắt khiếp sợ rất nhanh tan.
Lấy đến tay mới phát hiện Kình Thiên Kiếm so với xa xa thoạt nhìn càng cũ nát, nếu như không phải do hoàng thất lấy ra,
phỏng chừng quăng trên đường cũng chẳng ai thèm lấy. Thử một chút, còn
không bằng một cây dao bếp. Lạc Nhất Nhất ở trong phòng nghiên cứu nửa
ngày cũng không biết Kình Thiên Kiếm rốt cuộc dùng như thế nào. Phong
Liệt cũng lắc đầu tỏ vẻ không biết.
Mạc Vân rất nhanh liền đến
tìm Lạc Nhất Nhất , Lạc Nhất Nhất thực tự giác đem Kình Thiên Kiếm đưa
cho Mạc Vân, nhìn đến Mạc Vân yêu thích không buông tay, tràn ngập hi
vọng hỏi: "Sư phụ, Kình Thiên Kiếm dùng như thế nào?" Mạc Vân rốt cục
đem ánh mắt từ Kình Thiên Kiếm dời ra nói: "Ta làm sao mà biết?" "...
Vậy ngươi hưng phấn cái gì?" Lạc Nhất Nhất tức giận nói.
Mạc Vân lại vui tươi hớn hở vuốt Kình Thiên Kiếm nói: "Đây là hảo kiếm,
không biết là tài liệu gì luyện chế , nhưng làm luyện khí sư điểm ấy vẫn là có thể cảm giác được . Truyền thuyết Kình Thiên Kiếm có bản thân ý
thức, vô kiên bất tồi. Kiếm ngươi thu hảo, không biết ngày nào đó ngươi
có cơ duyên mở ra cũng không nhất định đâu."
Lạc Nhất Nhất
đem Kình Thiên Kiếm thu hồi vào Phượng giới, lại lấy ra một ít ma tinh
đưa cho Mạc Vân nói: "Sư phụ, này tặng cho ngươi luyện khí." Mạc Vân
tiếp nhận ma tinh lo lắng nói: "Các ngươi hai cái hài tử, như thế nào
chạy đến Tử Vong Chi Hải trung khu, nhiều nguy hiểm a." Sợ Mạc Vân muốn
dong dài một đống lớn, Lạc Nhất Nhất chạy nhanh nói sang chuyện khác.
Nghĩ nghĩ lại từ Phượng giới lấy ra thủ trạc trước đây Mạc Vân đưa cho, lần
trước gặp được Khủng Long mặc dù không đỡ được toàn bộ, nhưng cũng ngăn
một ít áp lực, không biết có thể chữa trị hay không. Mạc Vân tiếp nhận
vòng tay chỉ biết hai đứa nhỏ khẳng định gặp phải nguy hiểm thật lớn.
Nhìn nhìn nói: "Ta thử dùng ma tinh xem có thể chữa trị hay không, chữa
tốt rồi, ta lại đưa cho các ngươi"
Lúc này vợ chồng Lạc gia
và Lạc Vũ Thần cũng gấp trở về . Mạc Vân mang theo ma tinh Lạc Nhất Nhất cho hắn cáo từ . Buổi tối, người một nhà vô cùng cao hứng ăn bữa cơm.
Lạc Nhất Nhất nhìn chằm chằm Phượng giới rồi lấy ra mấy khỏa Ma Đan hỏi
Phong Liệt: "Liệt, ngươi nói nếu như cho Tiểu Thần dùng, có thể có tác
dụng phụ không a, dù sao cũng là lấy từ trên người ma thú."
Phong Liệt trầm tư nói: "Chỉ luyện hóa, không cắn nuốt, là không có tác dụng
phụ , bất quá hắn chỉ có thể hấp thu lực lượng ma thú ngưng tụ từ linh
khí tự nhiên, khả năng chỉ có thể hấp thu 30% Ma Đan. Nếu như là ma thú
dùng, là có thể hấp thu hoàn toàn , cho nên, so với thứ này, không bằng
lấy đan dược Ngọc Lâm đưa cho ngươi hữu dụng hơn. Bất quá tốt nhất là
hắn dựa vào thực lực của mình tu luyện, có nhiều ngoại lực sẽ làm linh
lực của hắn linh lực không vững chắc."
Lạc Nhất Nhất thu hồi Ma Đan, nghe Phong Liệt tiếp tục nói: "Nhất Nhất, sớm một chút xử lý
xong chuyện bên này chuyện, chúng ta sớm một chút rời đi, cũng không
biết đi nơi nào, mất bao lâu thời gian mới có thể tìm được Xích Ly
Thảo." Lạc Nhất Nhất nhìn ngoài cửa sổ gật gật đầu, nàng luyến tiếc rất
nhiều người ở phiến đại lục này, nàng sợ nàng khả năng không về được.
Phong Liệt đem Lạc Nhất Nhất một lần nữa ôm vào trong lòng an ủi nói:
"Yên tâm đi, chờ độc của ngươi giải rồi, chúng ta sẽ trở về ."
Lạc Nhất Nhất tựa vào trong lòng Phong Liệt, gật gật đầu, Phong Liệt nói
đúng, nàng phải tin tưởng chính mình, tin tưởng Phong Liệt. Chíp Bông
cũng cảm giác được Lạc Nhất Nhất mất mát, nhảy ra liếm liếm tay Lạc Nhất Nhất an ủi nàng. Chíp Bông rất hiểu chuyện, ở nơi nhiều người rất ít đi ra, cũng không mở miệng nói chuyện, làm cho Lạc Nhất Nhất bớt lo không
ít.
Tuy rằng Phong Liệt là đang an ủi nàng, nhưng Lạc Nhất
Nhất vẫn là cảm giác được hôm nay Phong Liệt không yên lòng, từ mấy ngày trước liền vẫn cảm thấy Phong Liệt là lạ , còn luôn một bộ muốn nói lại thôi.