Yêu Phu Sủng Thê

Chương 86: Q.2 - Chương 86: Quyển 3 - Chương 37: Huấn luyện nhóm huyễn thú




Ở thời điểm Lạc Nhất Nhất chưa động thủ xuyên qua đám ma thú này, Bạch Đồng tăng thêm một ít tốc độ cho đám ma thú khiến Lạc Nhất Nhất không thể không cùng các ma thú đối chiến.

​Lý do của Bạch Đồng rất đơn giản, hiện tại tốc độ là luyện ra, nhưng không thể cứ gặp chuyện là bỏ chạy.

​ Lạc Nhất Nhất cảm thấy chính mình có thể tiến bộ tốt như vậy thì không thể không nhắc đến sự sắp xếp của Bạch Đồng, cho nên nàng không hề có gì nghi vấn, theo thực lực không ngừng đề cao, nàng càng ngày càng lý giải cách huyến luyện của Bạch Đồng.

​Làm cho Lạc Nhất Nhất có chút vô ngữ(cạn lời) khi Bạch Đồng cảm thấy đá nàng xuống thật sự rất vui, chơi đến vui vẻ. QAQ. Mỗi lần chính mình vừa mới leo lên thì dù có tình nguyện nhảy xuống, Bạch Đồng cũng có thể ở khắc cuối cùng đá nàng thêm một cước.

​Nhìn Lạc Nhất Nhất càng lúc càng nhanh đột phá chính mình thiết kế chướng ngại vật, Bạch Đồng cười cười: “Hiện tại thực lực của ngươi còn kém một chút, bất quá tư chất không sai biệt lắm, cải tạo tư chất của ngươi cũng sắp hoàn thành.” Xoay người hướng tới bên kia đi đến, huyễn thú của nàng cũng không khác nhiều lắm nên thay đổi cấp bậc ma thú chiến đấu.

​Một mặt khác trên đỉnh núi, ở một vùng đất trống trải Lạc Nhất Nhất và nhóm huyễn thú đang liều mạng chiến đấu nhóm ma thú do Bạch Đồng dùng linh lực tạo thành. Căn cứ vào từng huyễn thú Bạch Đồng tạo ra ma thú có linh lực cùng sức chiến đấu không kém chúng nó. Bạch Đồng là người thứ nhất muốn nhìn thấy thành quả của Chíp Bông, nó lo lắng nhất chính là Chíp Bông có được không. Làm ma thú được Thiên Địa ưu ái mà tạo ra, nó vốn có điều kiện tốt nhất để phát triển, hơn nữa nơi này có linh khí do chính mình điều khiển, đáng ra Chíp Bông có thể trở thành độc nhất vô nhị siêu cấp ma thú. Nhưng bởi vì sinh ra không bao lâu, sau lại bị tách ra nơi này, mất đi vốn có ưu thế điều kiện phát triển. Hazzz. Thực sự điểm lo lắng, nó vốn có thể biến thành một siêu cấp ma thú chứ không phải một ma thú cấp thấp cái gì cũng không biết.

Giờ phút này​ Chíp Bông đang bị một ma thú hệ hỏa hệ vây công. Ma thú này sử dụng hỏa không kém so với chính mình, cho nên Chíp Bông lần đầu tiên đối mặt với ma thú hệ hoả mạnh như vậy, không ngừng né tránh. Trong quá trình né tránh Chíp Bông không ngừng thử dùng hoả của

chính mình áp chế hoả của các ma thú đang vây công.

​Hoả của Chíp Bông vẫn luôn giao tranh với hoả của các ma thú khác, nó là không có biện pháp áp chế được cho nên nó phải đem tốc độ của chính mình phát huy tới giới hạn cao nhất, không để ma thú hệ hỏa tiếp cận tới gần chính mình, cũng phải đem linh lực chính mình ngưng tụ đề cao tốc độ đến nhanh nhất, đồng thời đề cao sức chiến đấu đến mạnh nhất, ở chúng ma thú trước khi xuất chiêu chính nó phải thiêu rụi chóng ma thú.

​Trong quá trình luyện tập không ngừng vận dụng cũng như lặp lại các chiêu thức, Chíp Bông đã tự thân ngưng tụ linh lực đều được đề cao cả về tốc độ lẫn sức công phá. Nhìn Chíp Bông có tiến bộ, trong khoảng thời gian ngắn có thể nhẹ nhàng tiêu diệt đám ma thú hệ hoả, Bạch Đồng mỉm cười, vung tay lên, hoàn cảnh lập tức thay đổi Chíp Bông bị một đám cháy lớn vây quanh. Ngay lập tức Chíp Bông nhanh chóng đem linh lực phòng ngựbao trùm cả người mình.

​Ngọn lửa này không có gây ra nguy hiểm đối với đám ma thú hệ hoả, chúng nó thừa cơ hội này, không ngừng phát ra công kích đối với Chíp Bông. Chíp Bông chỉ có thể dùng chính sức mình vừa tăng tốc độ né tránh cũng như gia cố lớp phòng ngự. Tuy biết trốn tránh không phải là cách hay nhưng bây giờ nó không có biện pháp làm gì, cho đến bây giờ nó vẫn chưa có năng lực một bên phòng ngự, một bên công kích. Chính biển lửa vây quanh vẫn là loại cao cấp hơn hoả của nó. Nếu như bỏ đi lớp phòng ngự nó dám chắc biển lửa này nhất định bao trùm nó và sau đó nó sẽ thành gà quay. ( Bảo Bảo sợ wá ai đến cức bảo bảo với TTOTT.)

​Bạch Đồng nhìn Chíp Bông chỉ né tránh trong đám cháy, thì thào nói: “Đừng tưởng rằng hoả của ngươi không kẻ nào có thể địch lại, mấy lần trước là do ngươi may mắn gặp được mấy kẻ đầu đường xó chợ lên mới có thể thắng được dễ dàng như vậy, phải nhớ nhân ngoại hữu nhân( người giỏi thì sẽ có người giỏi hơn), trừ bỏ học được làm như thế nào để tăng lên chính mình tốc độ cùng lực công kích, ngươi còn muốn học được cách phòng ngự.” Nói xong bèn quay người đi đến địa phương

Lạc Nhất Nhất và mấy cái huyễn thú khác đang tập luyện, hi vọng thực lực của đám ma thú kia không có kém cỏi giống chủ nhân của mình. Nếu vậy thì thật đáng thất vọng cho chúng.

​Giờ phút này Tiểu Bạch bị Cửu Vĩ Thiên hồ có sức mạnh ngang mình vây công.Cửu Vĩ thiên hồ này giống như là bản sao của chính nó vậy, cho nên Tiểu Bạch rất rõ ràng, chỉ cần chặt đứt cái đuôi nơi tạo ra năng lượng này thì đồng nghĩa với việc không có linh lực Cửu Vĩ thiên hồ sẽ bị đánh bại. Tuy rằng nói thường là rất đơn giản, nhưng đến lúc thực hiện thì mới biết nó khó nhường nào, thật sự là rất khó khăn có được không.

​Tiểu Bạch muốn một bên phòng bị tránh thoát công kích của Cửu Vĩ thiên hồ, một bên muốn tập trung toàn thân lực chú ý tìm ra cách tiếp cận nó rồi chặt đứt đuôi của nó.

​Bạch Đồng khá vừa lòng với sức quan sát của Tiểu Bạch, nó vốn mới tấn chức Cửu Vĩ thiên hồ, đối phó khởi chính mình thiết kế vài cái bản sao giống mình thường tương đương khó khăn, lại không nghĩ rằng, như vậy trong khoảng thời gian ngắn như vậy đã có thể tiêu diệt được hầu hết các bản sao giờ chỉ còn lại có một Cửu Vĩ thiên hồ do chính mình tạo ra. Với Cửu Vĩ thiên hồ mà nói, chính mình vẫn nhìn thấu bản thân mình giúp mình có lợi thế dẹp bỏ ảo cảnh loại trừ đối thủ.

​Mắt thấy Cửu Vĩ thiên hồ cuối cùng đã rơi vào thế bị động cũng sắp bị Tiểu Bạch giải quyết rớt. Bạch Đồng vươn tay, lại ngưng tụ ra mười con Cửu Vĩ thiên hồ nhưng là loại cao giai cấp bậc lớn hơn mười con trước, mười con Cửu Vĩ thiên hồ kia có thể sau mấy khắc tạo ra một con Cửu Vĩ thiên hồ khác. Cho nên, nếu như Tiểu Bạch không nhanh chóng đem đám Cửu Vĩ thiên hồ này giải quyết nhanh chóng, thì nó không phải đơn giản như vậy như cũ có mưới đầu ma thú mà theo thời gian số lượng sẽ tăng lên.

​Phía sau, không chỉ muốn kiểm tra sức quan sát của Tiểu Bạch, bây giờ nó còn muốn làm học được cách sử dụng bản thân ưu thế. Về phần có thể phát huy tới trình độ nào toàn dựa vào nó chính mình. Bạch Đồng có chút buồn cười, nó đối Chíp Bông có chút lo lắng, nhưng đối này tiểu hồ ly vừa tấn chức Cửu Vĩ thiên hồ lại là tin tưởng rằng nó sẽ thành công. Tin tưởng nó hiểu được như thế nào lợi dụng được ưu thế của bản thân Cửu Vĩ thiên hồ.​Phấn Phấn phía sau đang điên cuồng dùng chính mình ưu thế xử lý đống cự thạch đang xúm lại vây công nó, đám cự thạch này vô cùng cứng rắn, ngay từ đầu, chính nó đều không biết phải làm sao để loại bỏ đống cự thạch này, chỉ có thể liều mạng né tránh, bằng không chính nó chỉ có thể chịu đau. Rèn luyện tốc độ chính mình càng lúc càng nhanh, rốt cuộc nó cũng có thể rút ra chút thời gian, nó bắt đầu nghiên cứu làm như thế nào mới có thể dập nát đống cự thạch này.

​Nhưng lúc này, Phấn Phấn có chút bi ai, cái đống cự thạch bị chính mình đánh nát giờ biến thành các hòn đá nhỏ, bình thường nó vỡ ra thì thôi đây hoan đá nhỏ đó điên cuồng hướng chính mình mà đập, độ cứng rắn của nó không hề kém cự thạch ban đầu, tốc độ so với cự thạch nhanh hơn. Nó chỉ còn có thể đem chính mình tốc độ đề cao đến mức nhanh nhất, đem này hòn đá nhỏ đập thành tro bụi thì mới có thể thoát thân được.

​Làm cự thạch áp hướng chính mình, có thời điểm tránh cũng không thể tránh được, nó chỉ có thể đem cự thạch đập nát, điều này cũng tạo thành vô số hòn đá nhỏ tấn công chính mình. Phấn Phấn từng thử khống chế mấy cái hòn đá nhỏ, dùng linh lực của chính mình áp chế hòn đá nhỏ, đáng tiếc linh lực của nó không khống chế được nhiều như vậy cộng với linh lực không đut, cho nên cách này căn bản không dùng được.

​Khi đem tốc độ cùng lực công kích của chính mình đều tăng lên một chút, Phấn Phấn lại thử khống chế này đám cự thạch này, phát hiện chính mình đã muốn có thể khống chế mấy hòn đá nhỏ. Lần lượt thử nghiệm công kích, phấn phấn đã có hết khống chế được hầu hết đám cự thạch.

​Bạch Đồng nhìn bộ dạng nhàn nhã của Phấn Phấn, vừa lòng gật gật đầu. Phía trước còn lo lắng, nó là hấp thu tinh hạch của Cửu mệnh miêu yêu lên mới tấn chức nhanh như vậy, bản thân thực lực có vẻ không vững chắc. Xem ra hiện tại, cũng không tệ lắm, củng cố khá vững chắc căn cốt của mình rồi.

​Vươn tay, đem linh lực của chính mình phóng thích tới đám cự thạch kia, ngay lập tức cự thạch biến thành có ma thú có sinh mệnh. Đám ma thú này đều tăng gấp đôi

tốc độ cùng lực công kích. Hiện tại Phấn Phấn không có biện pháp khống chế đám ma thú này, nếu như nó không tăng mạnh chính mình lực công kích cùng tốc độ, thì đối phó cự thạch biến thành ma thú thành công sẽ rất thấp. Về phần nó có thể hay không khống chế được đám ma thú có ý thức này, liền phải xem Phấn Phấn có thể dùng linh lực khống chế đã nắm vững được cách dùng hay chưa.

​Đối Đằng Long mà nói, Bạch Đồng thiết trí đánh tập thể đối nó không có gì ảnh hưởng, không phải nó thực lực mạnh hơn này đám Long đang vây công mình. Mà do thời điểm khi ở Long Chi Cốc, nó đã bị đánh tập thể như vậy vô số lần, cho nên phương thức huấn luyện đối với nó có thể nói là đã sớm tập mãi thành thói quen.

​Có lẽ do có nhiều kinh nghiệm chiến đấu hơn so với các huyễn thú khác, cho nên nó có được một ít bí quyết, nên khi đối mặt với đối thủ có thực lực ngang mình hoặc cao hơn, Đằng Long rất nhanh tìm ra cách ngăn chặn chúng nó.

​Đang ở thời điểm Đằng Long dương dương đắc ý, ở khu vực quan sát Bạch Đồng thấy được liền vung tay lên, nguyên bản Thuỷ Long có thuộc tính giống Đằng Long lập tức biến thành Hỏa Long. Đằng Long hoảng sợ phát hiện, này Hỏa Long hỏa uy lực không kém Chíp Bông, mặc dù là thượng cổ Long, nó cũng không thể tạo ra nước có thể dập tắt ngọn lửa này a. May mắn là vẫn có thể ngăn cản nó bằng không thật mất mặt.

​Bạch Đồng có chút kinh ngạc, xem ra nó có điểm xem nhẹ thượng cổ Long. Tuy rằng nó không phải là ma thú có thực lực mạnh nhất trong đám huyễn thú của Lạc Nhất Nhất, nhưng nó lại là ma thú duy nhất hiểu được làm cách nào lợi dụng chính mình ưu thế, hiểu được khi nào thì tiến, khi nào thì lui. Trước mắt mới, nó có thể coi là huyễn thú có chất lượng tốt nhất trong đám huyễn thú biết cách sử dụng năng lực của bản thân. Nó khống chế tốt ưu thế của mình thậm chí có thể đánh bại ma thú có thực lực cao hơn rất nhiều so với chính nó. Nó đã đem năng lực của mình khai phá không sai biệt lắm. Hiện tại, nó chỉ cần tăng cường khả năng chống đỡ của mình thì coi như chính nó đã hoàn thành cách phát huy tiềm năng vốn có của mình. Nếu như lần này, nó có thể đả bại Hỏa Long lợi hại hơn nó rất nhiều lần thì đồng nghĩa với việc nó đã hoàn thành khoá huyến luyện.

​Về phần các huyễn thú khác của Lạc Nhất Nhất, Bạch Đồng trực tiếp đem chúng nó gộp đến một tổ, làm cho chúng nó chiến đấu với một ít ma thú lợi hại hơn chúng nó. Tuy rằng chúng nó so với bình thường ma thú có tốt hơn một chút, nhưng tách ra mà nói, vẫn là quá yếu, liền làm cho bọn họ học được đoàn kết phối hợp. Làm tất cả huyễn thú đều học cách phát huy ra bản thân ưu thế, điều này còn phải xem biểu hiện của đám huyễn thú.

​Như Bạch Đồng lường trước, ngay từ đầu, đám huyễn thú này sẽ thất bại, tuy rằng cũng sẽ giúp đỡ nhau khi đồng bạn gặp được nguy hiểm. Nhưng khi đối mặt với ma thú có thực lực cao hơn mình chúng ma thú đều thất bại, phần lớn thời điểm, chúng nó ốc còn không mang nổi mình ốc. Vì đối phó ma thú có thực lực cao hơn chính mình, chúng nó đều tự phát huy ra tiềm tại năng lực ưu thế của chính mình. Hiện tại đối phó chút ma thú này tuy rằng còn có chút khó khăn, nhưng đã không giống lúc mới bắt đầu này cố hết sức.

​Bạch Đồng tùy ý tăng thêm chút linh lực cho đám ma thú này, cấp bậc ma thú lập tức tăng cao. Chúng nó hiện tại đã phải đem năng lực của chúnh bản thân mình

phát huy đến cực điểm, nhưng nếu như không thể phối hợp đoàn kết đối phó thù chúng nó thực sự khoing có khả năng chiến đấu với ma thú lợi hại hơn gắp nhiều lần như vậy.

​Buồn bực nhất là Băng Phách, nó từng luôn tự hào cho lợi kiếm của mình là lợi hại nhất, nhưng bây giờ lại bị Bạch Đồng bức tường do Bạch Đồng tạo ra ngăn cản được chiêu thức của nó. Bạch Đồng nhìn nó chỉ cắm vào đi non nửa thân kiếm nói: “Khi nào thì ngươi có thể phá bức tường này, lúc đó mới xem như chân chính lợi kiếm. ”

Băng phách giống như bị đả kích bởi lời nói của Bạch Đồng, lúc này nó giống như liều mạng đối với tường điên cuồng chém. ( tường said ta đã làm gì sai TOT). Ở Băng Phách chém vụn mảnh tường cuối cùng. Lập tức nó bị vô số thanh kiếm vây đi lên, nhìn đến cách đó không xa vừa Bạch Đồng vừa mới xoay người đi, Băng Phách hiểu được, đây là bài khảo nghiệm tiếp theo. Chỉ zcó chứng minh thực lực của mình đủ mạnh vượt xa so vớt đám kiếm được nhân bản kia

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.