Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cô ta mặc váy ngắn màu trắng, hai bả vai trắng như tuyết để trần, miễn cưỡng nặn ra một tư thế thẳng lưng ưỡn ngực thật là nghiêm túc.
Vu Chấn Hải thấy tầm mắt Henry rơi vào người con gái mình, vội vàng ân cần cười nói: “Con bé vừa hay học chuyên ngành thiết kế, nếu như có may mắn đến thực tập ở Laroe một khoảng thời gian…”
“Oh…” Không đợi ông ta nói xong, Henry đã cắt ngang lời, bởi vì anh ta thấy Lăng Vi đang đi về phía bên này, liền cao hứng gọi cô: “Chị dâu, tháng này Laroe chúng ta muốn tuyển một nhà thiết kế từ tại học Yên Kinh, đến lúc đó tôi sẽ đến trường học các cô xem cô.”
Lăng Vi khách khí gật đầu.
Cả đám người cũng chuyển tầm mắt nhìn về phía Lăng Vi.
Ánh mắt Vu Tình và Vu Chấn Hải giống hệt cây đao, bắn sang chỗ Lăng Vi.
“Chị dâu?’
Chị dâu của Henry? Đó cũng không phải là người bình thường đâu ha?
“Phu nhân, tôi kính cô.” Không ít người ân cần tiến đến mời rượu.
Henry nhìn chằm chằm Lăng Vi, trong mắt giống như có một đám lửa đang rực cháy.
Anh ta giới thiệu với mọi người: “Vị này là Lăng Vi, là phu nhân của một người bạn cùng trường với tôi.”
“Oh… Hóa ra… chỉ là bạn cùng trường đại học.” Còn tưởng rằng thân phận cao quý đến thế nào cơ chứ. Đại học mà Henry học, là ngôi trường nổi tiếng nhất, mặc dù có rất nhiều nhà giáu quý tộc, nhưng cũng không thiếu những nhân vật nhỏ cho con đi học để đánh bóng tên tuổi.
Số người mời rượu trong nháy mắt đã giảm đi một nửa.
Vu Tình bĩu môi cười nhẹ: “Cô cũng học đại học Yên Kinh?”
“Uh..” Lăng Vi nhàn nhạt gật đầu.
Vu Tình liếc mắt quan sát cô.
Thật ra thì… cái tên Lăng Vi này, cô ta đã nghe nhắc đến rồi… Đại học Yên Kinh… Nhân vật cấp nữ thần… Bạn gái cũ của phó chủ tịch hội học sinh kiêm hotboy – Hứa Tử Huân, có người nào không biết cô ah…
Vu Tình ưỡn ngực, nói thật, cô ta cũng thầm mến Hứa Tử Huân, chẳng qua… Hứa Tử Huân cũng không chú ý đến cô ta.
Vu Tình ghen tị liếc nhìn Lăng Vi.
Khẽ cười thành tiếng, cố ý nói: “Lăng Vi? Hình như tôi chưa từng nghe thấy tên cô…”
Lúc này, cô ta thấy… Henry vãn luôn chú ý đến hai người bọn họ từ nãy đến giờ. Vu Tình ưu nhã nở nụ cười với Henry.
Ánh mắt cô ta liếc Lăng Vi, cố ý lên giọng.
Giọng nói lại uyển chuyển: “Bạn học lăng, chắc hẳn cô đã nghe thấy nhắc đến tôi rồi chứ? Tôi học hệ thiết kế, cuộc so tài thiết kế tháng vừa rồi, không cẩn thận… lại được hạng nhất… Ha ha..”
Vu Tinh che miệng, cố ra vẻ thẹn thùng cười một tiếng: “Cô tham gia cuộc thu không? Đứng thứ mấy vậy?”
Cô ta làm bộ suy nghĩ, bỗng nhiên như bừng tỉnh đại ngộ….
Ngây thơ nhìn Lăng Vi, nói: “Chẳng lẽ cô không nằm trong top mười? Tôi không nhớ ra là có cô.”
Lăng Vi lãnh đạm nói: “Tôi học chuyên ngành chế tạo mô-tơ, không tham gia cuộc thi thiết kế.”
“Oh…” Vu Tình khinh bỉ cười một tiếng: “Hóa ra là học chế tạo mô-tơ…” Ai mà không biết chứ, sinh viên thuộc mấy chuyên ngành kỹ thuật thế này, hầu hết đều là người nghèo!
Ngày sau bọn họ phải dựa vào kỹ năng cuộc sống, không giống như cô ta, vừa sinh ra đã ngậm khóa vàng.
Vu Tình cao cao tại thượng liếc nhìn Lăng Vi: “Cố lên nha, sau này có gì cần tôi trợ giúp, cứ tới tìm tôi. Chẳng qua… Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi sẽ ra nước ngoài thực tập, sợ rằng không có cơ hội gặp cô.”
Vu Tình hất cằm, phô bày cảm giác ưu việt của mình một cách hoàn mỹ, nhân tiện còn kèm thêm một nụ cười hoãn mỹ nữa.
Lăng Vi vẫn chỉ đứng im mỉm cười, thờ ơ nhìn lướt qua Vu Tình.
“Chị dâu, kính chị.”
Henry hứng thú bừng bừng cụng ly với cô, cảm thấy đối thoại giữa đám con gái với nhau thật đúng là rất thú vị.
Lăng Vi trợn mắt nhìn Henry, tên ngu ngốc này, cạnh tranh còn chưa bắt đầu, vậy mà đã kiếm kẻ địch cho cô!
Henry lại cười một tiếng, anh ta hoàn toàn không quan tâm đến việc mang đến bao nhiêu kẻ địch cho cô.
Bởi vì, người đứng phía sau cô kia… Thế lực rất lớn, anh ta cũng không phải không biết, cho dù… cả thế giới này đều là kẻ địch của cô, nhưng người kia đều có thể giải quyết hết thảy thay cô…
“Người sáng lập Đỉnh Phong Quốc Tế - Diệp Đình tiên sinh, bạn cùng trường thân thiết của tôi.” Henry giới thiệu người vừa mới đi tới cho mọi người biết.
“Ai?”
“Đỉnh Phong Quốc Tế!”
Mọi người cùng hít sâu một hơi! Đôi con ngươi lóe sáng mở to hết cỡ nhìn về phía Diệp Đình.
“Người sáng lập Đỉnh Phong Quốc Tế ——”
“Diệp Đình!”