Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 596: Chương 596: Hiểu sâu bí mật? (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Diệp Đình trở về, thấy cô lo lắng, anh nói: “Là Louis phái người đến trộm nhật kí…”

Lăng Vi cả kinh: “Nhất định cuốn nhật kí đó không đơn giản.”

“Ừ… nếu không ông ta cũng chẳng phí sức lấy về.”

Lăng Vi lập tức mở tủ sắt ra, cô cầm một bản nhật kí từ bên trong ra.

Nhìn kĩ: “Ông xã, có phải mẹ dùng chất hóa học gì không? Ví dụ như ngâm nước mới có thể thấy chữ ấy?”

Diệp Đình nói: “Đã thử rồi, vô ích thôi,”

Đột nhiên trong lòng Lăng Vi lo lắng.

Cô nhìn chằm chằm dòng chữ, đột nhiên…

“á…”

Cô xoa trán: “Ông xã, em phát hiện chút bí mật.”

“Bí mật gì?” Diệp Đình khẩn trương theo.

Lăng Vi nghiêm túc nói: “Anh nhìn câu thơ này đi, hình như chẳng có mối liên hệ với nhau nhưng mà… đều tả cảnh. Anh nhìn câu này đi: Mạch ngược lên Vân Nhàn mấy chỗ, cầu nhỏ y liễu nán lại trễ trang! Không phải là chỗ chúng ta vừa đi sao?”

Hai mắt Diệp Đình sáng như bóng đèn, chớp mắt: “Nhìn mấy câu thơ này, Điệp luyến hoa tùng chính là gần nhà ấm trồng hoa Lan hồ điệp, còn Lâm tuyền ảo ảnh mượn hương sen thì chính là hồ sen.”

“Đúng vậy, đều là cảnh nhà cũ của chúng ta, không trách được Louis đoán không ra, người không biết nơi này căn bản nghĩ không ra. Ông xã, mẹ nhắc tới những cảnh vật này là có ý gì sao?”

Sắc mặt Diệp Đình thâm trầm: “Chắc là… gần đó chôn cái gì đó?”

“Có khả năng lắm.”

Diệp Đình khó nén được hưng phấn: “Anh cho người đi lấy.”

“Đừng gấp.” Lăng Vi giữ anh lại: “Như vậy sẽ khiến người chú ý, không bằng em nói nhà cũ bị hỏng, cần tu sửa một chút.”

“Được.”

...

Diệp Đình ra ngoài, lập tức sắp xếp, Lăng Vi vẽ bản thảo… lại lên weibo, cô và Anh Quân gây ồn ào như vậy rất khó coi… không khéo bị người ta mắng cho thành cái dạng gì rồi, rồi còn nguyền rủa người nhà cô, mắng cô là người đàn bà tâm cơ…”

Đột nhiên cô không muốn để Diệp Đình thấy có người mắng cô, bởi vì không muốn để cho anh thấy một mặt không đẹp về cô…

Côc he mặt, nếu Diệp Đình nhìn thấy những lời ô uế như vậy sẽ tức giận lắm đúng không?

Cô mở weibo, vào trang cá nhân, đột nhiên hai mắt cô sáng lên, thế mà không ai mắng cô?

Không hề có một dòng.

Quá kỳ quái rồi.

Trước kia có tin tức “Phu nhân của Diệp Đình và người đàn ông khác hẹn hò bí mật’ nay đã không còn.

Cô kéo lên kéo xuống, thật sự đã không còn.

Phía dưới weibo của cô quả thật rất yên tĩnh.

Là chuyện gì xảy ra vậy?

Cô tắt web yên tâm nằm xuống.

Cùng lúc đó… Lôi Tuấn đứng trong thư phòng biệt thự cùng Hạ Tiểu Hi ấn chuột xóa thiệp.

Hạ Tiểu Hi tức giận: “Đám người kia thật xấu xa, cái gì cũng có thể mắng ra miệng. Cho rằng cách màn hình thì muốn mắng cái gì thì mắng sao? Hiện tại internet nên có quy định, bắt hết đám người này lại đi.”

Cô vừa xoa thiệp vừa tức giận nói.

Xoa hơn 2h dần mất hết cảm xúc… lại nhìn mấy dòng chữ đó đã không còn tức giận như cũ.

Xoa bình luận, Hạ Tiểu Hi nén giận nhìn Lôi Tuấn: “Phiền quá, tôi phải về trường đây, 10h30 phòng ngủ đóng cửa rồi.”

Lôi Tuấn không kiên nhẫn: “Em về trường để tôi làm một mình sao? Bạn của em bị mắng em còn mặc kệ?”

Hạ Tiểu Hi chu môi: “Tôi là con gái mà, ở đây với anh không tốt lắm.”

Cô bĩu môi, bất mãn trừng Lôi Tuấn.

Lôi Tuấn chẳng thèm để ý, đẩy ly nước trước mặt cô: “Uống nước đi, lấy lại tinh thần.” thấy cô uống nước anh ta mới nói: “Sợ gì chứ? Tôi lại chẳng làm gì em.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.