Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 150: Chương 150: Kinh diễm – Mustang* (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Năm tác phẩm đồng thời hiện lên màn hình lớn, dưới đài gần như đều bị tác phẩm thứ hai làm kinh diễm!

Nét bút lưu loát gọn gàng, xe SUV bề ngoài chói mắt thời thượng, đường cong lưu loát, vô cùng sống động, vô cùng ngang ngược!

Tác phẩm này kinh diễm tất cả ánh mắt sinh viên.

Không chỉ kinh diễm!

Quả thực có thể xưng là —— Thiên tác!

Trong khoa nghệ thuật đại học Yến, lưu truyền hai chữ chữ, đó chính là: Thiên tác!

Tác phẩm dạng nào sẽ được khen là “Thiên tác”? Sinh viên khoa nghệ thuật giải thích: To gan, sáng tạo cái mới, không có nhược điểm, kinh ngạc lòng người!

Sau khi Hoa Thiếu Kiền tốt nghiệp, từ “Thiên tác” yên lặng bao lâu, mà hôm nay —— tác phẩm này, khiến tất cả mọi người tâm phục khẩu phục!

Trong ngành nhìn cách thức, ngoài ngành xem náo nhiệt.

Thiên Ma và Hạ Tiểu Hi cũng cảm thấy tác phẩm thứ hai vô cùng bá đạo, nhưng không cuồng nhiệt như sinh việt khoa nghệ thuật.

Sinh viên xin việc vào cương vị đó không thể không cam bái hạ phong.

“Vu Tinh, tác phẩm “Mustang” thứ hai kia, là cậu vẽ sao?”

Sắc mặt Vu Tinh rất khó coi, tháng trước tác phẩm của cô ta vừa được hạng nhất trận thi đấu lớn! Cô ta cho là không ai có thể thắng cô ta nữa!

Nhưng hôm nay, tác phẩm này tát vang dội vào miệng cô ta.

Không thể không thừa nhận, tạo hình, khí thế, tài nghệ của “Mustang”… cao hơn cô ta một đoạn lớn! Hơn nữa còn là một đoạn rất lớn rất lớn!”

“Vậy là ai vẽ?”

Vu Tinh cắn răng, siết chặt quả đấm, tuy tác phẩm của cô ta cũng ở trong năm tác phẩm này, nhưng… tác phẩm kinh diễm tất cả mọi người, không phải của cô ta.

Tác phẩm của cô ta tên “Thiên Dật”, là đi con đường phiêu diệt, rõ ràng thiếu khí thế ép người của “Ngựa hoang”.

Vu Tinh căm hận, rõ ràng ác phẩm của cô ở chính giữa, chói mắt nhất mới đúng!

Lại không nghĩ rằng, bị người khác cướp trội nổi.

Tức chết!

Mặt Vu Tinh lúc xanh lúc trắng. Trán cô ta cũng chảy mồ hôi, cơ hội phỏng vấn chỉ có hai, trừ “Ngựa hoang” có thực lực tuyệt đối ra, ngoài cô ta, còn có hai người.

Sau đó, năm tác phẩm trên màn hình, đột nhiên một tác phẩm mơ hồ, chứng tỏ tác phẩm này bị loại!

Sau khi tác phẩm thứ tư biến mất, tác phẩm thứ năm cũng bị “gió” thổi đi.

Cuối cùng còn lại một, hai, ba tác phẩm đặt ở chính giữa. Vu Tinh khẩn rương, “Thiên Dật” của cô ta vẫn còn trên màn hình!

Lúc này, lại có người hô lên: “Mustang, Mustang, Mustang —”

Mustang, Mustang, Mustang —”

Nếu “Thiên tác” như vậy cũng không được chọn trúng thì cuộc tuyển chọn lần này căn bản không thể nói công bằng.

“Hạng nhất —— Mustang!” Tác phẩm “Mustang” trên màn hình lớn được đội vương miện.

Hai tác phẩm còn lại, biến mất một tác phẩm, giữ lại tác phẩm thứ ba, nhanh chóng nhỏ đi nhỏ đi, bị đặt ở góc nhỏ bên phải.

Coi như được chọn.

Vu Tinh giận đến run rẩy, tuy cô ta cũng được chọn, nhưng mà chênh lệch quả thực quá lớn!

Cô ta luôn cho rằng “Hạng nhất” và “Vinh quang” đều là của cô ta!

Lại không nghĩ rằng, mình lại thành vai phụ.

Không thể nào, không thể nào! Trong trường không có người nào có thể hơn cô ta, rốt cuộc là ai? Tác giả của tranh “Mustang” kia, rốt cuộc là ai?

“Xin mời tác giả của “Mustang” lên đài nhận huy chương hạng nhất!”

Hoa Thiến Kiền dứt lời, trên màn hình lớn hiện ra cây bút lông dính đầy mực, viết xuống tên người hạng nhấ.

Hai nét, một chữ, một dấu phẩy, bên dưới là một chữ phản.

“Lăng ——”

Bút lông viết thật nhanh, chữ đầu, dưới là hai người, núi, một chữ phản.

“Vi ——”

Trong hội trường, tiếng vỗ tay vang lên như sấm!

“Xin mời Lăng Vi!” Trong mắt Hoa Thiếu Kiền có chút khiếp sợ, anh ta có ấn tượng với Lăng Vi… Tiệc rượu hôm đó, anh ta cho là cô muốn dùng quan hệ…

Lại không nghĩ rằng, tác phẩm “Mustang” này lại là của cô!

Lại… là tác phẩm của cô?

Nhìn Lăng Vi bước lên đài, ánh mắt Hoa Thiếu Kiền càng lúc càng thâm trầm.

Anh ta còn nhớ, khi thấy tác phẩm này, anh ta kinh ngạc và mừng rỡ! Đã lâu anh ta không kích động như vậy!

“Chúc mừng cô…”

“Cảm ơn.” Lăng Vi dửng dưng nhận cúp.

“Xin lỗi, hôm đó hiểu lầm cô.” Hoa Thiếu Kiền nhìn vào mắt cô, tròng mắt đen có thêm một tia nghiêm nghị.

Lăng Vi sửng sốt, không nghĩ tới… Hoa Thiếu Kiền vậy mà sẽ xin lỗi chuyện hôm đó.

Cô ngạc nhiên nói: “Hôm đó, anh cũng không làm gì.”

Hoa Thiếu Kiền nghiêm túc nói: “Tôi khinh thường cô.”

“…” Lăng Vi tiếp nhận lời xin lỗi: “Anh không biết thực lực của tôi, chuyện này không trách anh.”

Hoa Thiếu Kiền gật đầu nói: “Thứ mắt chúng ta thường nhìn thấy cũng không nhất định là sự thật, không đi theo đuổi, tìm hiểu, thì vĩnh viễn không biết chân tướng ở đâu.”

Hoa Thiếu Kiền đưa micro cho Lăng Vi: “Mời cô giới thiệu một chút về cảm hứng sáng tác.”



Dưới đài, Vu Tinh thật sự muốn điên rồi!

Đoạt hạng nhất của cô ta… lại là kỹ nữ có tâm cơ Lăng Vi này!

Cô ta hận đến tranh cãi vô ích ——

“Lăng Vi! Cô chờ đó! Tuy cô được hạng nhất, nhưng người có thể vào Laroe chỉ có một! Chúng ta gặp lại trong buổi phỏng vấn!”

Buổi tối, Diệp Đình mời Lăng Vi đến nhà hàng tây sang nhất thành phố chúc mừng.

Diệp Đình thưởng thức rượu vang, híp mắt nhìn cô.

Lăng Vi cũng không biết sao vị gia này đột nhiên tức giận, từ khi gặp mặt, liền bày mặt thúi cho cô.

Anh không nói lời nào, Lăng Vi cũng không nói chuyện.

Lăng Vi cắt thịt bò bít tết, cũng tức trong lòng.

Thiên Ma và Tiểu Hi vốn muốn ăn mừng cho cô, ai biết bị Diệp Đình bác bỏ!

Lăng Vi bực bội, mặc dù đã đáp ứng ăn cơm cùng anh trước, nhưng mà… Trường hợp hôm nay rất đặc biệt nha. Đã rất lâu cô không tụ họp cùng bạn bè, hơn nữa, Thiên Ma và Tiểu Hi đều đánh bậy đánh bạ được thuê, đây là lâm hỉ tam môn, anh lại…

Quá không thông tình đạt lý!

Lời nói tốt một sọt, người này tâm địa sắt đá, không nói cô đáp ứng anh trước, lỡ hẹn chính là nói không giữ lời!

“Em xem tôi là thịt bò bít tết kia mà cắt?” Diệp Đình nhìn chằm chằm tay cầm dao của cô.

Cô cắt từng dao từng dao, giống như muốn đè anh trên dĩa mà cắt.

Lăng Vi không muốn nói chuyện, ai bảo cô không có tự trọng, đáp ứng ăn tối chung với anh trước.

Tâm tình cô không tốt, sắc mặt anh còn thúi hơn: “Muốn tụ họp bạn bè?”

Lăng Vi trừng anh, câu này không phải là nói nhảm sao?!

“Muốn vui vẻ hẹn với tôi, còn có thái độ này?”

Lăng Vi quật cường vểnh môi, rất không vui. Anh đột nhiên đưa tay: “Đưa điện thoại cho tôi!”

Lăng Vi không để ý tới anh.

Sắc mặt anh không tốt nhìn cô chằm chằm, đưa tay lấy điện thoại cô, chọn số.



Tiệm lẩu Bách Niên, Hạ Tiểu Hi vui sướng ngoắc tay với cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.