Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sáng sớm hôm sau, trên một hòn đảo nổi danh nhất thế giới, ngôi sao Chu Vân và nhà kinh doanh nổi tiếng Lục Thiên Minh tổ chức hôn lễ long trọng, các đài truyền thông lớn tranh nhau đưa tin!
Lăng Trí, Lăng Vi lên máy bay trực thăng bay tới đảo. Trải qua kiểm tra, hai người mới được mời đến lễ đường.
Trong hội trường yến hội, chú rễ vẫn chưa xuất hiện.
Chu Vân một mình phó tất cả truyền thông, cô trang điểm lộng lẫy, mặc váy cưới, trước màn ảnh làm bộ không màng danh lợi cười dịu dàng, sau lưng cô bỏng rát, thắt lưng cũng vô cùng đau đớn, nhưng cô vì hôn lễ này hoàn toàn không để ý tới đau đớn đó, kiên trì tổ chức hôn lễ đúng thời gian.
Mắt thấy thời gian tổ chức hôn lễ đã tới, Lục Thiên Minh còn chưa xuất hiện.
Lòng cô tràn đầy lo lắng!
Càng không ngừng nháy mắt với Vương Hân Bình! Nếu Lục Thiên Minh không đến, mặt mũi của cô sẽ mất hết!
“Mẹ, Thiên Minh sẽ không đến phải không? Giờ anh ấy sẽ hận chết con!”
“Xem tiền đồ của con kìa! Trong tay mẹ có nhược điểm của cậu ta! Nếu cậu ta dám không đến, bà đây thiến nó! Yên tâm, nó không thể không đến!”
“Mẹ, thật ra mẹ có nhược điểm gì của anh ấy? Mẹ nói trước với con một chút đi, nếu không con không yên lòng được?”
Vương Hân Bình trừng cô ta một cái, mở di động ra tìm một video, là Lục Thiên Minh mang một nữ ngôi sao về biệt thự. Ngôi sao đó là bạn gái cũ của Lục Thiên Minh, nhưng quan hệ của hai người không công khai, cho nên không ai biết là Chu Vân đào góc tường nhà người ta mới cướp Lục Thiên Minh tới tay được.
Chu Vân yên lòng.
Đột nhiên lại nói: “Hôn lễ sắp bắt đầu rồi, anh ấy còn chưa... Rõ ràng không để con vào mắt! Cho dù con kết hôn với anh ta, anh ta cũng sẽ không tốt với con!”
Vương Hân Bình cắn răng nói: “Con ngốc à?! Con gả cho cậu ta là gả cho cậu ta chắc? Con là gả cho tiền của cậu ta! Về sau tài sản của cậu ta một nửa thuộc về con! Con và Lục Thiên Minh kết hôn, đám người nịnh bợ cậu ta đều hiểu chuyện, con còn sợ không có phim để quay? Còn sợ sự nghiệp không phát triển được?”
Chu Vân lo lắng: “Mẹ, video này có tác dụng với siêu sao, nhưng Lục Thiên mình không phải người trong làng giải trí, đem những thứ này ra ánh sáng không biết có được lợi ích gì không...Anh ta là một người đàn ông da mặt dày, căn bản cũng không tâm đến những thứ này.”
Vương Hân Mình cốc đầu cô, lại mở ra một tài liệu khác: “Xem cái này!”
Chu Vân nhìn màn hình, Vương Hân Bình nói: “Nhìn xem cái này, tất cả đều là tư liệu khách hàng tư mật của Lục gia! Trước kia mẹ kêu con trộm tài liệu của nó, cũng là vì ngày hôm nay!”
Chu Vân lập tức trợn to hai mắt.
Vương Hân Bình cười đắc ý: “Có những khách hàng này tài liệu, Lục gia còn không phải tùy tiện chúng ta táy máy!”
Chu Vân chớp mắt một cái nói: “Mẹ, chúng ta có những khách hàng này, cũng không cần dựa vào Lục gia nữa. Chúng ta đoạt lại khách hàng, mình làm lại, không phải tốt hơn?”
“Làm sao con vẫn không có đầu óc như vậy?!” Vương Hân Bình nín thở nói: “Những khách hàng này của Lục gia, độ trung thành rất cao! Cướp một hai người tạm được, cướp nhiều Lục gia sẽ phát hiện! Hơn nữa, những khách hàng này cũng chưa chắc sẽ cùng chúng ta làm ăn. Bây giờ chúng ta cầm những danh sách này, chỉ có thể kềm chế Lục gia, để cho bọn họ sợ chúng ta cầm tài liệu ra đi, bị thị trường khác giành mất! Hiểu không?”
“. . .” Chu Vân hít một hơi, âm thầm gật đầu: “Mẹ, gừng càng già càng cay. . .”
Vương Hân Bình bỉu môi cười một tiếng: “Chuyện này, con cũng đừng quan tâm!”
Vương Hân Bình đi gọi điện thoại, Chu Vân lại bắt đầu với một ký giả.
“Chúc mừng cô nha, tiểu Vân.” Lăng Vi mặc một chiếc đầm màu trắng dài, tóc đen nhẹ nhàng, trang điểm đơn giản, cả người phát ra vẻ đoan trang rạng ngời.
“Hừ…Chúc mừng tôi? Chuột hoang đi chúc tết gà, cô đang có ý gì?”
Lăng Vi cố làm ra vẻ kinh ngạc nói: “Cô lại thừa nhận mình là gà? Cô thật là tự biết mình nha. . .”