Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 633: Chương 633: Tín nhiệm vô điều kiện! (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Hoa Thiếu Kiền nhìn cô, nghiêm túc nói: “Em nên giận anh ta, chất vấn anh ta tại sao đối xử với bạn em như vậy! Anh ta sắp xếp nhiều phụ nữ quấn lấy tôi, ảnh hưởng công việc tôi, ảnh hưởng cuộc sống tôi, ảnh hưởng tâm tình tôi. Loại tiểu nhân đâm người sau lưng, em không nên lên án mạnh mẽ sao?”

Lăng Vi cười: “Vậy chỉ có thể trách anh thật sự không hiểu tôi.”

Cô nhìn Hoa Thiếu Kiền, nói: “Hoa Thiếu Kiền, bây giờ anh còn chưa nhìn rõ. Anh thích tôi, thật ra thích tôi như tưởng tượng của anh. Tôi là một người bình thường, không phải hoàn mỹ không sứt mẻ như trong tưởng tượng của anh.”

Cô cằm khăn giấy lau tay, lau miệng, nhìn sang Hoa Thiếu Kiền, cười nhạt: “Là anh nghĩ tôi quá tốt, nếu thật sự ở bên nhau, anh sẽ thất vọng. Tôi không phải nữ thần trong lòng anh, tôi cũng sẽ tức giận, cũng sẽ đùa giỡn, cũng sẽ chẳng phân biệt được chuyện đúng hay sai. Thậm chí đầu rối bù, mặt bẩn, mỗi ngày vào nhà vệ sinh nhiều lần. Hơn nữa tính cách lại quật cường, không có ai thích. Tôi thật sự không phải người trong tưởng tượng của anh.”

Hoa Thiếu Kiền vô cùng đau lòng. Lăng Vi không phải bộ dáng này, hình tượng tốt đẹp của cô trong lòng anh ta sắp tan biến.

Lăng Vi cười, đứng lên đi tới bên cạnh Diệp Đình, kéo cánh tay Diệp Đình, cười ngọt ngào: “Chồng tôi làm gì cũng đúng. Tôi cũng cảm thấy anh ấy muốn tốt cho anh…”

Lập trường cô cực kỹ rõ ràng, đứng về phía Diệp Đình trước tiên.

Sau đó, lại nhìn Hoa Thiếu Kiền, cười nói: “Mắt tôi mù, phu nô, quên nói với anh.”

“Phốc ——” Phu nô… Từng nghe thê nô, con gái nô, chưa từng nghe phu nô…

Rất nhiều người trong nhà hàng cầm điện thoại chụp hình, quay phim, thật không ngờ, ăn tối lại thu hoạch lớn như vậy.

“Đi thôi, đừng ở đây ảnh hưởng người ta làm ăn.” Diệp Đình kéo Lăng Vi đi ra ngoài.

Ông chủ mập kia còn đứng đó ngoắc lại: “Không ảnh hưởng! Không cần phải vội đi đâu! Giờ này khách tới gấp bình thường mấy lần! Mấy vị tiên sinh tiểu thư thường tới nha —— lần sau… giảm 50% cho các người!”



Vinh Phỉ, Lôi Tuấn, Hạ Tiểu Hi cũng đi bệnh viện. Lôi Tuấn về nhà đi tắm, vốn muốn trêu Hoa Thiếu Kiền… một ngày thật vui vẻ, lại bị anh ta cười nhạo…

Giang Tử Thành ở bệnh viện hai ngày, không bị thương nghiêm trọng, chẳng qua mũi và mắt vừa tím vừa sưng.

Hạ Tiểu Hi chăm sóc anh ta nửa bước không rời.

Lôi Tuấn tức giận: “Chị dâu, chị cũng mặc kệ?”

Trong hành lang, Lôi Tuấn lén nhìn vào phòng bệnh, đúng lúc Hạ Tiểu Hi gọt trái cây cho Giang Tử Thành.

Lăng Vi nói: “Tiểu Hi quá đơn thuần, không để cho cậu ấy tự trải nghiệm, cậu ấy không biết.”

Lôi Tuấn cả giận: “Vậy còn phải trải nghiệm thế nào? Một cô gái khi thua thiệt, ai có thể giúp cô ấy?”

Lăng Vi chớp mắt nói: “Không phải có anh ở đây giám sát sao? Những vệ sinh chung quanh không phải do anh tìm tới?”

Lôi Tuấn nghẹn họng: “Vậy tôi cũng không thể giám sát 24 giờ đúng không?”

Lăng Vi khoát tay nói: “Anh cũng đừng quá sốt ruột. Nếu quả thật là chơi đùa, anh ta không chịu được mấy ngày. Anh ta muốn chơi đùa thì chơi đi, không qua hai ngày, anh ta sẽ lộ cái đuôi hồ ly ra. Giống như tên lừa gạt vậy, người ta sẽ không dành nhiều thời gian bồi dưỡng tình cảm với anh, chơi xong liền đi, không chơi tiếp. Anh hãy chờ xem. Nếu người này thật lòng, tôi thấy Tiểu Hi và anh ta cũng rất tốt.”

Lôi Tuấn liền nóng nảy: “Chị dâu, tôi không tốt hơn anh ta sao?”

Lăng Vi quan sát anh ta từ trên xuống dưới: “Anh tốt?”

Ánh mắt chê bai này là ý gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.