Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Khi Thiên Ma 18 tuổi đã chế tạo ra một con chip, giá trị hơn một ngàn vạn, chẳng qua cậu không đòi tiền, toàn bộ quyên cho công trình hy vọng. Dù cậu đã tạo ra vô số chương trình, cậu vẫn là người thần bí nhất trong mười đại hacker, ngoài Lăng Vi và Hạ Tiểu Hi, ngay cả cha mẹ cậu cũng không biết cô là một hacker tầm cỡ thế giới.
Hơn mười giây, cậu đã tìm được một đống tư liệu.
“Để mình xem xem, tuổi trong khoảng 20~30, Diệp Đình —— nhân viên công vụ. Tuổi: 25 tuổi.”
Bọn họ nhìn ảnh chụp, phủ nhận: “Không phải người này.”
Lại xem mấy cái khác, cũng không phải
“Còn có cái này...”
“Diệp Đình —— tuổi: 26 tuổi, không có ảnh chụp, tư liệu không rõ...” Thiên Ma có chút kích động: “Đó là một văn kiện mã hóa! Ai nha cái tính vội vàng của mình!”
“Văn kiện mã hóa, mình còn không giải được sao?”
Cậu ôm máy tính vào một góc hăng hái chiến đấu, chỉ chốc lát sau, cậu kích động nói: “Diệp Đình —— là người sáng lập kiêm tổng giám đốc tập đoàn Đỉnh Phong đế quốc!”
Hạ Tiểu Hi kinh ngạc hỏi: “Đỉnh Phong... ?”
Đó chính là tập đoàn tài chính nổi danh toàn cầu!
“...” Lăng Vi và Tiểu Hi kinh sợ, vừa rồi hình như còn nghe người bên Tân Á nói: “Tân Á và Đỉnh Phong hợp tác... Nhất định độc bộ thiên hạ!”
Thiên Ma còn nói: “Cha Diệp Đình là... người sáng lập tập đoàn tài chính quốc tế PG—— Paul? Lewis. Mẹ nuôi: công chúa Địch Á—— Ai Linda. Mẹ đẻ: Nhà sinh vật học tế bào—— Diệp Khanh. Sinh Diệp Đình sau đó qua đời... Diệp Đình năm 12 tuổi đã đoạn tuyệt quan hệ với cha mình, tự lập môn hộ, sửa theo họ mẹ.”
Ba người hai mặt nhìn nhau, cũng không nói nữa.
Lăng Vi nghĩ tới lúc anh nằm mơ mê sảng nói... Anh nói: “Hừ —— Công chúa Y Toa là cái gì? —— Cưới cô ta á? Nằm mơ đi!”
“Mấy người nghĩ gì chẳng lẽ tôi không biết sao? Nghĩ muốn khống chế tôi, cũng không hỏi xem tôi có đồng ý hay không!”
“Muốn ép tôi, tôi có thể đi vào khuôn khổ? Không ai nói cho mấy người biết căn cứ dầu mỏ Abu Dhabi là của tôi à?”
“Còn có công nghiệp quân sự ở Mạnh Gia, khí thiên nhiên ở liên bang Nga, đúng! Tất cả đều là của tôi!”
...
Thiên Ma căm giận đập bàn phím: “Quá đáng! Chỉ có thể nhìn thấy chút tư liệu như thế, số liệu khác toàn bộ mã hóa.”
“Ngay cả cậu cũng không thể vào được?” Hạ Tiểu Hi kinh ngạc.
Cô luôn luôn coi Thiên Ma là thần mà cúng bái, không nghĩ tới... Diệp Đình có thể làm khó Thiên Ma?
Thiên Ma mặt thối thối: “Tôi nhất định phải mở được nó!”
Ngón tay Thiên Ma gõ lạch cạch trên bàn phím.
Lăng Vi nói: “Cậu không cần tra xét, anh ta có thân phận gì tôi cũng không quan tâm.”
Thiên Ma hừ một tiếng, không phục.
Hạ Tiểu Hi cười nói: “Bây giờ không phải vấn đề cậu có quan tâm hay không... Mà là, Thiên Ma mọi việc luôn luôn thuận lợi lại bị đả kích kìa.”
Lăng Vi bình tĩnh gật đầu: “Đả kích đả kích lại đả kích, cuộc sống mới có kích thích.”
“Ha ha——”
Chạng vạng, trán Thiên Ma đều đổ mồ hôi cũng không vào nổi kho dữ liệu của Diệp Đình.
Cậu hoang mang rối loạn muốn đi, nói laptop này dùng không tốt... Phải đi về dùng máy tính chuyên nghiệp của cậu.
Lăng Vi liền báo cho quản gia Vương, đưa Thiên Ma và Tiểu Hi quay về trường học.
Hai người đi rồi, Lăng Vi tránh ở trong phòng không đi ra.
Thình lình xảy ra biến đổi lớn, khiến cả thể xác và tinh thần của cô đều mỏi mệt...
Cô bật đèn, mơ mơ màng màng ngủ. Ngủ đến nửa đêm, đột nhiên bị ác mộng bừng tỉnh! Cô lại mơ thấy cảnh ba mẹ xảy ra tai nạn giao thông!
Cô ôm tim thở dốc... Cô tuy không tận mắt chứng kiến cảnh đó. Nhưng hình ảnh nọ như in sâu vào đầu cô. Từ lúc mười tuổi, cô sợ bóng tối, cho nên quen bật đèn ngủ.
Cô mở to mắt, phát hiện xung quanh là hoàn cảnh xa lạ, lúc này mới nhớ tới mình đang ở biệt thự của Diệp Đình.
Cô lau trán, phát hiện sợ tới ướt đầm mồ hôi!
Lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến mấy tiếng động kỳ lạ!