Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 375: Chương 375: Yêu là ẩn nhẫn… (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

“Tinh…”

Thang máy dừng ở tầng 60, A May lập tức thay đổi thành thái độ nghiêm cẩn.

Cô ấy cười tao nhã, ngọt ngào nói: “Phu nhân, người chờ một lát, tổng giám đốc gặp khách xong sẽ tới, thời ghan còn chừng 30ph, tôi lấy cho ngài ly café, người có thể xem tạp chí hoặc là đánh bi-a hay nghe nhạc, khu nghỉ ngơi có để sẵn laptop, người có thể lên mạng chơi trò chơi…”

“Cảm ơn, vất vả cho cô rồi.” Lăng Vi gật đầu, ngồi xuống trước máy tính, bản thảo truyện tranh của cô đã kéo dài lâu rồi, độc giả và biên tập sắp phun chết cô rồi. Vì cánh tay bị thương vẫn kéo dài không vẽ, hiện tại cô phải nắm chắc thời gian bổ sung cho xong.

A May bưng một ly café nóng tới rồi ra ngoài, Lăng Vi đánh gía căn phòng nghỉ, diện tích rất lớn, có hòn non bộ giả, có nước chảy, có nhiều phương tiện giải trí.

Mấy trăm mét vuông mà chỉ có một mình cô…

Lăng Vi ngồi xuống mở mail, tải bản thảo truyện tranh xuống máy tính, chuyên chú thay đổi bản thảo.

Đúng là phải thay đổi thật…

Trong đầu cô không tự giác hiện ra lời nói vừa rồi của Lý Bằng Phi, tâm tình lại ủ dột, ép cô sắp không thở nổi.

Nghĩ cái khác đi…

Cô cố gắng dời lực chú ý, nghĩ nên đưa quà gì cho Diệp Đình đây?

Mở giao diện trò chuyện với Hạ Tiểu Hi, cô đánh mấy chữ gửi qua: “Hi Bảo bối à, chị muốn tặng quà cho Diệp Đình lại không biết đưa gì mới phù hợp…”

Hạ Tiểu Hi nhanh chóng gửi lại: “…”

“Hiện tại hai người đang ở trạng thái quan hệ nào?”

“Tốt lắm, chị thích anh ấy…” tuy ở đầu kia Hạ Tiểu Hi không nhìn thấy nhưng cô vẫn giơ tay che đôi má ửng hồng.

“Òa…”

Bên này Lăng Vi có thể cảm nhận được chữ Òa này của Hạ Tiểu Hi bạo phát uy lực như năng lượng nguyên tử như thế nào.

“Má ơi…ngược chết chó độc thân em rồi.” Hạ Tiểu Hi gửi tới icon cắn khăn tay hỏi: “Phát triển đến bước nào rồi hả?”

Lăng Vi cắn răng gõ: “Ôm ôm, hôn nhẹ, còn lại chưa có gì cả…”

“Hả… còn chưa lên giường sao?” sau đó lại gửi tới một đóng icon đỏ mặt, không chịu nổi, em còn là trẻ con, em thuần khiết không hiểu gì hết…

Lăng Vi gửi tới icon thắt cổ: “Chân chị bị thương, anh ấy không đành lòng chạm vào chị, chờ chân chị tốt, chị sẽ hạ gục anh ấy.”

“Mẹ ơi…” Hạ Tiểu Hi gửi icon chảy máu mũi, cười nắc nẻ: “Em phải nhanh đi bổ sung chút chỉ số thông minh…” Lăng Vi nâng trán, tiểu Hi bị dọa u mê rồi, nói năng lộn xộn.

Một phút sau, rốt cuộc Hạ Tiểu Hi cũng bình thường trở lại, gửi tới một câu: “Vậy chị định đưa quà gì đây, tắm rửa sạch sẽ đóng gói, thắt nơ bướm đưa cho anh ấy, anh ấy sẽ vui hỏng mất.”

“…”

Lăng Vi nhìn dòng chữ, hơn nửa ngày mới gõ được chữ: “Được…”

Tắt khung trò chuyện, cô nghĩ nghĩ lại gửi tin nhắn cho Tạp Nhã, dù sao Tạp Nhã và Diệp Đình quen nhau đã lâu: “Nhã Nhã, tôi muốn tặng quà cho Diệp Đình lại không biết đưa gì… hình như anh ấy chẳng thiếu gì, tôi lại muốn tặng gì đó thật sáng tạo, cô có đề nghị gì không?”

Tạp Nhã đáp lại nhanh như Hạ Tiểu Hi vậy, nháy mắt tin nhắn gửi tới: “Hả? Tình huống gì? Phát triển đến giai đoạn tặng quà rồi hả?”

“…” Lăng Vi che mặt: “Ừ, đến đó rồi.”

Một hồi lâu tạp nhã mới nhắn lại: “Đình ca rất yêu cô…”

“Thế nào? Sao đột nhiên lại nói như vậy?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.