Yêu Thầm Chị Họ

Chương 121: Chương 121: Chương 120




Mình cứ ngồi một mình dưới ghế, ngoảnh mặt đi nơi khác, không dám nhìn thân thể đầy ma lực của Uyên vì sợ lại không kiềm chế được nữa.

Sau rồi Uyên cũng nguôi, những tiếng khóc tức tưởi dần biến mất, chợt thở dài:

- Ngày mai làm sao Uyên rời khỏi đây với cái váy rách rưới thế này?

Mình dở khóc dở cười:

- Để trời sáng rồi T đi mua đền cho Uyên cái váy khác.

- T biết váy Uyên bao nhiêu tiền không? T đủ khả năng đền sao?

- ...

Đúng là với khả năng tài chính của mình lúc này mà đòi mua đồ đền cho Uyên thì hơi buồn cười, chỉ biết sượng mặt im ru.

Uyên vẫn không ngừng trách móc:

- T có máu vũ phu từ khi nào vậy? Hay là lâu nay giấu sâu quá, giờ say xỉn mới bộc lộ ra? Váy ta đẹp vậy mà nỡ lòng nào xé toẹt đi, ngay cả dây kéo sau lưng váy cũng không biết mở mà còn đòi làm chuyện xấu à?

Biết là Uyên vẫn còn ấm ức nên muốn cà khịa cho hả giận, nhưng việc này động chạm tự ái đàn ông, buộc mình phải giải thích:

- Không phải không biết, tại Uyên giãy dụa quá...

- Không giãy chẳng lẽ nằm yên cho T làm gì thì làm hả? Của chùa cho T hưởng thụ sao?

Không nói còn đỡ, vừa mở miệng đã khiến cô nàng càng thêm bực tức. Mình xuống nước xoa dịu:

- Xin lỗi mà!

- Làm rồi xin lỗi là xong hả?

- Vậy chứ Uyên muốn sao mới được? Nói đi, T chịu hết!

- Nói thì phải giữ lời à! Sao cũng chịu đúng không?

Thôi chết, lỡ miệng bị cô nàng chụp lấy ngay rồi. Mình ấp úng:

- Thì... chịu, nhưng phải là những chuyện T có thể làm được mới tính. Chứ rủi Uyên...

- Khỏi lo, Uyên sẽ không bắt T làm gì ngoài khả năng. - Giọng cô nàng rất bình thản, nhưng sao mình nghe được có mùi âm mưu trong đó.

Lỡ rồi, chuyện mình vừa làm đúng là tày trời, không chỉ cảm thấy có lỗi với Uyên, mà nếu chuyện này lộ ra ngoài thì mình cũng chẳng còn mặt mũi nhìn ai nữa. Thật sự tới lúc này mình vẫn chưa tin nổi khi nãy mình suýt hiếp Uyên, điên mẹ nó rồi.

Mình xụi lơ:

- Ừ, cứ nói đi!

- Quên nữa, ba yêu cầu mới được, một thì nhẹ tội cho T quá!

Mình nghe vậy hơi bực, quay mặt lại:

- Đừng được đằng chân rồi lân lên đầu à!

- Giờ sao? Không chịu chứ gì? T đối xử với Uyên thế này rồi bây giờ tỏ thái độ khó chịu mà coi được sao?

Uyên đang trùm chăn kín người, bỗng cau mày rồi hơi hé một chút phía trên, để lộ ra mảng da thịt trắng bóc chỗ váy bị mình xé rách khi nãy.

Máu nóng trong người mình vừa yên được chốc lát đã lại chạy rần rật như muốn tăng xông, liền quay đi, xua xua tay:

- Được rồi, ba thì ba. Đừng than thân trách phận nữa...

- Ok. Vậy giờ Uyên yêu cầu việc đầu tiên nhé! - Cô nàng có vẻ hí hửng.

Uyên chưa nói ra, mình đã đoán được thế nào cũng kiếm chuyện hành hạ mình để trả thù. Mình thiểu não gật đầu:

- Nói đi!

- Lại đây! - Cô nàng buông gọn.

- Hả? - Mình tưởng vừa nghe lầm.

- Uyên nói T mau lại đây! Còn chần chừ giả vờ giả vịt coi chừng Uyên tăng lên thành bốn à...

Mình mệt mỏi đứng dậy, chậm chạp đi tới giường, trong đầu xuất hiện hàng trăm dấu hỏi, chả biết Uyên định kêu mình làm gì.

Tới sát giường, mình không dám ngồi mà đứng đó hỏi:

- Sao nữa? Đừng yêu cầu quá đáng kiểu bắt T quỳ gối cả đêm nhen, mệt lắm rồi...

- Hừ, Uyên ác vậy sao? - Cô nàng liếc xéo mình, bỗng nhiên ngả người nằm sấp xuống nệm, tùy tiện bảo - Mát xa cho Uyên đi!

Sau khi nghe được yêu cầu, mình ngẩn người đứng như trời trồng, tiếp tục nghe Uyên hối thúc:

- Lẹ lên! Hồi nãy T mạnh tay quá làm Uyên đau khắp người, giờ phải mát xa cho bớt đau!

Vừa nói Uyên vừa kéo chăn ra, để lộ thân hình đầy đặn, cong cong uốn lượn trong thân váy bó sát. Dù Uyên nằm sấp, phần ngực váy bị rách đã được che đậy, nhưng chỗ mông thì nhấp nhô nở nang, phải nói là cực kỳ “phúc hậu“.

Mình không tự chủ liếm đôi môi khô nóng, mơ màng nói:

- Đừng... đừng giỡn nữa...

- Giỡn gì?

- Uyên không sợ T mát xa một hồi lại nổi máu lên rồi làm giống hồi nãy nữa hả? - Mình khổ sở - T chưa tỉnh lắm đâu, đừng giỡn kiểu này không nên...

- Uyên thách T đó! T còn dám làm vậy một lần nữa, Uyên cắn lưỡi chết liền cho T xem! Uyên nói được làm được!

Cô nàng cứng cỏi nói tiếp:

- Đây là hình phạt dành cho T, vậy coi như nhẹ nhàng lắm rồi! Nhớ là chỉ được đụng chạm từ chỗ vai tới thắt lưng, cấm sờ soạng những chỗ khác!

Hóa ra Uyên không đùa, mà yêu cầu mình mát xa thật. Mọi thứ ngon ngọt bày hết ra trước mắt nhưng chỉ được sờ lưng, bị kích thích mà không cách nào thỏa mãn được, cái trò hành hạ này quái đản này coi vậy chứ không dễ chịu chút nào. Thôi kệ, dù sao được sờ vẫn còn hơn không.

Mình hồi hộp ngồi xuống cạnh Uyên:

- Mát xa thật phải không? Mà nào giờ T chưa thử nên không rành...

- Có gì khó đâu, bóp hai bên đầu vai rồi đấm dọc theo lưng. Lẹ đi, nhức mình mẩy quá rồi!

Uyên úp mặt trên đôi tay khoanh lại, bên dưới có cái gối êm ái, hai mắt nhắm hờ chờ đợi.

Tim mình đập loạn, cố gắng làm theo Uyên hướng dẫn, hai tay chạm nhẹ vào hai bên vai, bóp nhè nhẹ, cảm giác rất mềm mại, mát mẻ nữa. Da thịt Uyên lúc nào cũng mát, đụng vào thật thích.

- Bóp vậy đủ rồi, đấm lưng đi, không chuyên nghiệp gì hết! - Cô nàng ra lệnh, mắt vẫn nhắm.

Mình lừ mắt, tất nhiên là Uyên không biết, tiếp đó hì hục đấm nhẹ từ sống lưng xuống tới ngang hông, sau đó di chuyển lên trên về hai bên bả vai, rồi lại đi xuống, bên tai nghe rõ tiếng Uyên thở ra đầy khoan khoái, kích thích quá.

Cứ đấm lên đấm xuống như vậy một hồi, mình vờ như vô tình mà thật ra là cố ý, khi bàn tay xuống tới thắt lưng thì di chuyển hơi lố xuống thêm một chút, đụng chạm vào một phần bờ mông rất êm ái và đàn hồi, chỉ hơi chạm thôi mà nó cứ rung rinh nẩy nẩy giống như thạch rau câu vậy.

Nhớ lại thời điểm lên tiên hồi nãy, mình thấy có chút tiếc nuối, tiếc vì lúc đó cứ cắm mặt vào phần trên mà bỏ qua, hay chính xác hơn là chưa kịp đụng chạm vào vòng ba mê hồn này, ước gì thời gian được quay ngược trở lại vài phút thôi cũng đủ mãn nguyện rồi.

Mà sao cảnh tượng này nó cứ giông giống như trong mấy cái truyện trôi nổi bậy bạ trên mạng, thường người nữ ham muốn sẽ vờ bắt người nam xoa bóp mát xa các kiểu, sau đó thì...

Không lẽ Uyên đang dụ dỗ mình? Nhưng nếu vậy thì tại sao lúc nãy mình chủ động, cô nàng lại phản ứng quyết liệt tới vậy, thật không thể hiểu được.

Đang lúc lơ ngơ mơ màng, tính làm liều đụng chạm xuống phía dưới hơn một chút nữa, Uyên đánh tiếng:

- Stop! Uyên đang trừng phạt T chứ không phải giỡn à!

- Vô tình thôi mà! - Mình cười vài tiếng khỏa lấp, không dám có ý đồ xấu gì nữa.

Nghĩ lại, giờ có lén lút sờ mó thêm chút cũng chả mập béo được gì, lỡ hưng phấn quá rồi nhắm mắt làm bậy nữa thì tiêu. Không phải mình sợ gì Uyên, dù sao cô nàng cũng có tình cảm với mình, lỡ xảy ra chuyện đó cùng lắm Uyên giận không nhìn mặt mình nữa thôi, chứ chẳng báo công an hay gì đâu. Nhưng mình lại sợ Uyên làm vậy hơn là bị đi tù, và mình cũng không muốn cưỡng ép Uyên.

Vứt bỏ ý nghĩ đen tối ra khỏi đầu, mình nghiêm túc đấm lưng, bóp vai, vô cùng tập trung, không còn cảm giác đau khổ vì mỡ treo mà mèo phải nhịn đói nữa.

Miệt mài làm “nhân viên mát xa chăm chỉ” chắc cũng được tầm nửa tiếng, tới khi mỏi tay không chịu nổi nữa, mình nói:

- Được chưa? Mỏi tay quá!

Không nghe Uyên đáp, mình lặp lại thêm lần nữa mà cô nàng vẫn lặng im, nhịp thở đều. Đoán có lẽ Uyên ngủ rồi, mình thở phào, nhẹ nhàng lấy cái chăn đắp hờ lên người Uyên vì lúc này phòng khá lạnh, sau đó lấy cái gối kê đầu, rón rén nằm xuống phía gần sát mép giường bên kia, đề phòng ngủ say lỡ lăn tới lui đụng chạm trúng Uyên mất công.

Mình cũng không dám tắt đèn phòng mà cứ để sáng như vậy, dù hơi khó ngủ nhưng tránh làm Uyên nghĩ mình lại có ý đồ xấu.

Mình nằm đó, lén lút ngó qua chỗ Uyên, ngắm nhìn gương mặt thanh tĩnh của cô nàng khi ngủ say, vừa đẹp vừa đáng yêu sao đó, rất thu hút. Muốn ôm cô nàng ngủ lắm mà không dám, trông lúc ngủ tử tế vậy thôi, chứ lỡ đánh thức thử xem, nhất định sẽ trở mặt hóa thành sư tử cái dữ dằn ngay.

Ngó Uyên hồi lâu, mình nhẹ nhàng xoay người qua hướng ngược lại để dằn cái cảm giác muốn nhích tới ôm Uyên cứ luôn thôi thúc trong lòng.

Mình rất mệt, đi làm cả ngày, về chưa kịp nghỉ ngơi đã chạy qua thăm nội, sau đó lang thang tới tận giờ này, thêm vào men bia càng khiến cho cơ thể rã rời, nhưng nhắm mắt mãi vẫn không thể ngủ được, cứ trằn trọc hoài. Có lẽ là vì cái cơ thể “hại nước hại dân” đang nằm cách mình không xa như mời như gọi, và cả mớ bòng bong hỗn độn vây quanh mà tới lúc này mình vẫn chưa tìm ra được lối thoát.

- T...

Nằm nghĩ lan man vớ vẩn một lúc, đột nhiên Uyên gọi làm mình giật thót:

- Sao? Không phải Uyên ngủ rồi hả?

- Tắt đèn đi, chói mắt quá không ngủ được!

- Ừ.

Mình lồm cồm bò dậy tắt đèn, sau đó trở về vị trí cũ nằm xuống, co quắp trong cái khăn tắm mỏng. Dù đã tăng nhiệt độ lên 28 nhưng vẫn thấy lạnh, khổ nỗi chỉ có một cái chăn thì Uyên đã dùng rồi, đành chịu.

- Lạnh hả? Hay giả bộ cho tui tội nghiệp đó? - Giọng Uyên nghi ngờ, dù không quay lại nhưng mình đoán là cô nàng đang nhìn về phía mình.

Mình hừ mũi:

- Lạnh, ai cần tội nghiệp! Ngủ đi!

Uyên cười khẽ, rồi có tiếng sột soạt, chiếc giường hơi rung rinh, sau đó một phần chăn tung lên người mình. Mình thoáng cảm động trước cử chỉ này, tim đập mạnh khi cảm nhận được hơi thở ấm áp đang kề sát phía sau.

Cô nàng thì thầm trong không gian mờ tối:

- Say xỉn dễ bị cảm lạnh rồi đi lắm. Yêu cầu thứ hai, làm cái gối ôm của Uyên đêm nay...

Không đợi mình phản ứng, hai cánh tay thanh mảnh đã vòng qua ngang hông mình, siết chặt, rồi thứ gì đó vô cùng mềm mại chạm vào lưng mình, từ từ ép vào.

- Uyên cứ làm vầy hoài, T không chịu nổi đâu... - Mình nói trong nhịp thở dần hỗn loạn.

- Trước kia T chịu được mà?

- Trước khác, giờ khác. T đâu còn bị ràng buộc gì nữa...

- Hì hì... - Miệng Uyên gần sát tai mình, khi cô nàng cười nói, làn hơi nóng ấm phả vào tai làm mình nổi hết da gà lên, nhưng lại rất thích thú. - Không chịu nổi thì T định làm gì?

- ...

- Hiếp Uyên sao?

- Có thể thật đó... - Mình cười khổ, cơ thể lần nữa lại bị kích thích mãnh liệt mà cố gắng kìm nén.

Uyên dường như không thèm quan tâm mình ra sao, vẫn cứ thì thầm bằng giọng điệu ma quái khiêu khích:

- Yêu cầu thứ ba cũng là cuối cùng, cấm chống cự!

Vừa dứt câu, tay Uyên bấu mạnh vào hông mình rồi trườn lên, bộ ngực săn chắc miết nhẹ lên bả vai mình. Mình hết hồn vội nói:

- Đừng giỡn vậy nữa, đứt mạch máu chết thiệt đó!

Uyên cười khe khẽ:

- T lúc nào cũng như thằng ngốc! Uyên không thích T cưỡng ép Uyên, chứ có nói không muốn gần gũi T đâu nè!

Câu nói này như trái bom nổ ầm trong đầu mình, đánh tan phòng tuyến sau cùng, mình hơi xoay đầu nhìn gương mặt Uyên đang áp trên bả vai trái, cô nàng đang nở nụ cười vô cùng quyến rũ, dưới ánh đèn ngủ màu tím trông càng thêm khiêu gợi cực độ.

- Nằm yên đó, đây là yêu cầu thứ ba! Ai kêu hồi nãy T hiếp đáp Uyên chi, giờ phải cho Uyên trả thù chứ?

Cùng với lời nói, đôi môi thơm ngát thình lình áp tới, đè mạnh lên miệng mình hôn tới tấp, kiểu hôn nồng nhiệt tới mức điên cuồng này... chỉ có mình Uyên thôi.

Thần trí mình trống rỗng, mơ mơ hồ hồ đáp lại chiếc miệng nóng ấm và cái lưỡi ướt át như con rắn đang quậy lung tung bên trong mình, vòng tay không tự chủ được lập tức siết lấy tấm lưng thon thả, song Uyên bỗng dừng hôn, hất mạnh tay mình ra, đe dọa:

- Đã kêu T nằm yên rồi mà, còn táy máy tay chân khi chưa được phép coi chừng Uyên đá T xuống đất ngủ à!

Nói thật là riết rồi mình chả hiểu nổi Uyên nghĩ gì trong đầu nữa, lúc thì nhu mì, lúc dữ tợn, bây giờ lại chả khác gì hồ ly tinh, cứ như bị đa nhân cách vậy. Hiện tại Uyên đang nằm đè lên người mình như dấu X, kích thích mình đã đời rồi lại bắt mình nằm yên không được đụng chạm, khổ cái là mình không dám cãi, sợ làm Uyên tức giận sẽ đá mình bay khỏi giường thật và chấm dứt dừng hành động thân mật.

“Yêu” trong tâm trạng lo âu ngần ngại khi không biết chuyện này sẽ dừng lại lúc nào, chắc chẳng ai giống như mình, vừa thích thú lại vừa khổ sở.

Thấy mình đã chịu nằm yên, Uyên cười hài lòng, tiếp tục cúi xuống hôn ngấu nghiến, hôn một cách thô bạo, hung hãn, mãnh liệt chưa từng có, thậm chí đôi lúc khiến mình hơi đau nhưng lại hưng phấn tột độ, chỉ mới hôn thôi mà đã chẳng còn biết trời trăng gì nữa, cả người cứ như lơ lửng bay lên khỏi giường vậy.

Hai đứa hôn rất lâu, và chỉ hôn thôi, mình tuyệt đối nằm yên như Uyên bắt buộc, Uyên cũng chẳng hề đụng chạm gì khác ngoại trừ vòng tay ôm ghì lấy mình làm điểm tựa.

Lát sau, Uyên chủ động rời ra, cô nàng nói qua hơi thở dồn dập:

- Thích không?

- Thích! - Mình đáp như cái máy.

Bàn tay Uyên ve vuốt mặt mình:

- Nói ra khó ai tin, hơn một năm rồi, T vẫn thường tới trong giấc mơ của Uyên và làm như thế này...

- Chỉ hôn thôi hả? - Ý mình là trong giấc mơ của Uyên.

- Hơn chứ, trong mơ T gan dạ hơn ngoài đời nhiều! Uyên không cho mà vẫn cố làm bằng được, ừm, giống như khi nãy T xé váy Uyên vậy... Vậy nên hồi nãy T làm Uyên giật mình vì mọi thứ diễn ra giống hệt trong giấc mơ... - Dừng một chút, cô nàng nở nụ cười mê hồn - Có muốn biết không?

- Muốn lắm!

Ở khoảng cách quá gần thế này, trông Uyên không khác gì nữ thần, vừa quyến rũ vừa xinh đẹp một cách ma mị, khiến cho mình miệng khô lưỡi nóng, toàn thân căng thẳng, phải rất kiềm chế mới không bật dậy đè cô nàng xuống mà điên cuồng dày vò.

Mình biết thời điểm này mình càng phải thật bình tĩnh, vì tính cách Uyên rất khác thường, luôn muốn chủ động, nếu mình không khéo chiều theo, rất có thể sẽ lần thứ hai phá hỏng mọi thứ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.