Yêu Thầm Chị Họ

Chương 17: Chương 17




- Ai cho kêu chị như vậy, nghe nổi da gà luôn..

- Em cho chứ ai, he he..

- Nói lẹ đi.. bắt ta chờ hoài..

- Ờ, ờ. Nói liền nè. Mà chị phải hứa bình tĩnh nghe em nói hết, không được chưa gì đã chạy la làng như bữa trước nữa nhen, vậy em mới nói.

- Chuyện gì nữa đây?

Chị nhìn mình, thái độ hơi lo lắng.

- Tối qua, em nói đi lại nhà bạn, chị nhớ không?

Mình bắt đầu.

- Ừm, nhớ.

- Thật ra không phải em lại nhà bạn đâu.

- T đi với nhỏ nào phải không?

Chị mở to mắt nhìn mình, tay chị hơi run, do chị ngồi sát nên mình có thể cảm nhận được điều này.

- Ax, không phảiiii, em đi gặp thằng Quang.

- Hả? Vậy mà dám nói dối chị hén. Gặp ổng làm gì vậy?

- Bữa trước nó đt cho em hẹn gặp, em sợ chị lo nên mới không nói chị biết, đi gặp nó về kể với chị sau.

- Ừm. Gặp có chuyện gì vậy T?

Mình hít một hơi thật sâu..

- Em không định gặp nó đâu, nhưng em thấy trước sau gì cũng phải đối mặt với nó một lần, đâu thể trốn tránh mãi được.

- Ừm, rồi T nói gì với ổng mà hồi chiều này ổng đến tìm chị vậy?

- Nói cũng không nhiều lắm. Nó bảo hồi xưa ăn chơi, nhưng bây giờ tu tâm rồi, xin em cho nó được đến với chị. Nó còn nói yêu chị thật lòng, muốn lấy chị làm vợ..

- Rồi T nói sao?

Mình nhìn sâu vào mắt chị, thật lâu mới nói..

- Lúc đầu em không đồng ý. Nhưng nó năn nỉ quá, với lại em thừa biết bản chất nó thế nào, làm căng quá sợ nó điên lên làm liều thì khổ cho chị. Nên cuối cùng em cho nó thời gian 2 tuần để thuyết phục chị, qua 2 tuần nếu chị vẫn không đồng ý cho nó cơ hội, nó phải tự động rút lui. Em cũng bắt nó thề rồi, hy vọng nó giữ lời..

Chị ngồi cúi đầu, im lặng không nói gì...

- Chị không giận em chứ? Em yêu chị thế nào chắc chị cũng hiểu mà phải không? Em chỉ sợ nó theo làm phiền hoặc gây tổn hại cho chị nên mới làm vậy..

Vẫn chẳng thấy chị phản ứng gì, mình ngồi yên cho chị thời gian, chắc chị đang suy nghĩ.

Một lúc lâu sau, chị ngước lên, bất ngờ cúi sát hôn vào má mình một cái, tay chị nắm lấy tay mình...

- T sợ chị giận lắm không?

- Sợ sao không..

Mình hơi bất ngờ trước hành động của chị nên ngồi trơ như phỗng.

- Chị không giận T đâu. Chị biết T làm vậy cũng đều vì chị, đi gặp ổng nguy hiểm nhưng vì chị T cũng dám đi. Chị cảm động lắm...nhưng mà...

- Mà sao?

Chị đột nhiên dừng lại khiến mình thấy lo lắng.

Nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của mình, chị cũng nghiêm mặt theo, sau đó phì cười, đưa tay nựng má mình.

- Mốt T không được tự ý đi gặp ổng nữa nghen. Rủi có gì rồi sao? Còn nữa, không được giấu chị bất cứ chuyện gì nữa, phải kể chị nghe hết mới được. Còn lần nữa chị giận không thèm nhìn mặt T luôn đó, hứa đi.

- Ừ, em hứa. Chị không giận em thiệt hả?

- Không. Làm như chị là người vô lý lắm vậy..

- Nhưng... em mang chị ra cá cược với thằng Quang..

- T bất đắc dĩ mới phải làm vậy mà, chị không trách T đâu. Dù T có không đồng ý cho ổng tìm chị thì ổng vẫn đến tìm thôi, T cũng đâu làm gì được, không lẽ báo công an sao? Hi hi.. ai mà xử.

Chị cười khúc khích, hai bàn tay chị bóp chặt tay mình nghe thật ấm áp.

Mình như trút được gánh nặng nghìn cân, thở phào nhẹ nhõm, hít một hơi đầy không khí trong lành vào ngực. Tay mình giữ một bên eo chị kéo nhẹ vào, tay còn lại nâng gương mặt đáng yêu của chị lên, đặt một nụ hôn vào trán chị...

Môi mình lướt nhẹ trên làn da mịn màng, chạm vào chiếc má căng đầy sức sống...rồi chậm rãi tìm đến đôi môi nhỏ xíu của chị... Chị bỗng đưa tay lên che miệng mình lại, mặt chị xoay đi nơi khác, tránh nụ hôn của mình.

- Sao vậy?

Mình thấy hơi quê.

- Chị không giận T chuyện đó, nhưng đâu có nói bỏ qua cho T chuyện khác.

Chị liếc mình.

Đệt, chuyện gì vậy cà? Pó tay, mình gãi thiếu điều muốn tróc da đầu, nghĩ đến bốc khói não vẫn không tìm ra được lí do.

- Chuyện gì vậy? Chị không nói sao em biết...

Cuối cùng, mình đành chịu thua.

- Hứ, tự hào thông minh lắm mà!

- Thông minh thiệt, nhưng đâu phải gì cũng có thể nghĩ ra nè. Ở gần chị tự nhiên em ngu đi, lạ ghê!

- Chỉ giỏi tài nịnh..

- He he.. thiệt mà! Nói em nghe đi, em không nghĩ ra thiệt.

Chị quay hẳn người qua phía khác, không thèm nhìn mình nữa, điệu bộ giận hờn mà nhìn yêu thôi rồi... cứ thế này mình lên máu chết mất cmnl.

- Đi mà...

Mình lay nhẹ chị.

- Không.

- Đi, em không biết thiệt. Chời ơi, học cả ngày mệt muốn chết rồi, chị bắt động não một hồi em xỉu luôn bây giờ.

Nghe mình hù, hình như chị hơi sợ, len lén quay lại nhìn mình. Mình giả vờ nhăn nhó khổ sở, hai tay ôm đầu đấm nhẹ..

- T nhức đầu thiệt hả?

Chị lật đật nắm tay mình hỏi han, đưa tay sờ trán mình.

- Ừ, nhức muốn chết.

Mình tiếp tục đóng kịch. Hù một lần cho ớn..

- Trán nguội ngắt mà nhức gì? Xạo quá..

- Nhức đầu chứ có bệnh gì đâu mà chị đòi nóng.

- Ừ... vậy sao giờ? Lấy thuốc T uống nhen!

- Thôi, không cần. Chị nói em nghe, để em không phải suy nghĩ nữa là bớt à.

Chị chưng hửng nhìn mình, dẫu đôi môi đỏ như son lên.

- Dám gạt chị hén, nhớ đó..

- Nói đi, câu giờ hoài..

- T biết ổng sẽ đến tìm chị, sao không báo cho chị biết trước? Đừng nói không có thời gian nghen, chị không tin đâu. Hồi trưa T có nt với chị mà có nhắc gì tới đâu? Muốn thử lòng chị phải không?

- Hơ... đâu có...

Mình chả biết nói gì luôn, ú ớ lấp liếm cho qua.

- T nói thiệt đi, không thôi chị giận đó, không giỡn đâu!

Nhìn mặt chị rất nghiêm túc, không có vẻ gì là đùa cả.

- Ừm, em xin lỗi.

Mình đành thừa nhận, hy vọng thành khẩn sẽ được khoan hồng.

- T không tin chị..

Chị đứng dậy, đi lại tựa người vào ban công.

Mình vội đi theo. - Em xin lỗi. Không phải em không tin chị, mà tại chị xinh quá.. em biết sau này sẽ còn nhiều người theo đuổi chị nữa.. thật ra em cũng thấy hơi lo...

- Nên T thử chị bằng cách này sao?

- Em... Ừm... em sai rồi. Sau này nhất định không vậy nữa, chị đừng buồn em hén!

Chị vén tóc, gió thổi mạnh làm tóc chị tung bay, cuốn nhẹ vào mặt mình, mềm mại...thơm mát...

- T yêu chị thì phải tin chị chứ. Cũng như chị vậy, có bao giờ chị nghi ngờ T chưa?

- Ừm..

- Đã đồng ý quen T rồi, không có chuyện chị mở lòng mình với người khác đâu, T đừng lo. Còn lần sau nữa, chị không tha thứ cho T đâu..

Nghe chị nói, mình khấp khởi mừng thầm, miệng ừ liên tục vì sợ chị đổi ý, lại giận nữa thì khổ. Mình ôm chị từ phía sau, nhắm mắt lại cạ nhè nhẹ mặt lên mái tóc đen óng dài chấm lưng của chị...

Cơ thể chị hơi run lên, mặt chị chầm chậm xoay lại, chủ động hôn lên mũi mình, hơi thở của chị thơm ngát...

Mình xoay chị lại, đặt một nụ hôn nồng cháy lên môi chị...thật lâu...thật sâu...

Đang hôn say đắm, mình chợt dừng lại... nhìn khuôn mặt xinh xắn của chị đang nhắm chặt mắt ngước lên chờ đợi... mình cố tình dừng thật lâu...cười tươi nhìn chị cho đến khi chờ mãi không thấy động tĩnh gì, chị mở mắt ra nhìn thấy mình đang cười, mặt chị đỏ bừng lên, hai tay đấm thùm thụp vào ngực mình vì dám trêu chị..

Mình ôm chặt chị, để cho chị đấm chán, lại nâng cằm chị lên, hôn tiếp...ngây ngất trong men tình ái...đây đúng là thứ men khiến người ta chếnh choáng còn hơn cả men rượu...

Chẳng biết đã bao lâu, mình và chị dừng lại...

- Chị khát nước quá à...

Chị nói, tay vẫn ôm chặt lấy mình.

Ờ, khát cũng phải, có bao nhiêu nước bị mình nuốt hết rồi..

- Để em đi lấy nước.

- Thôi, khuya rồi chị cũng phải đi ngủ, mai làm nữa.

- Ừm, vậy thôi mình vô.

Mình cố xiết chặt chị thêm một lần nữa, cúi đầu hôn lên tóc chị..

Trước khi về phòng, chị quàng tay ôm cổ mình, hôn lên trán mình một cái rõ mạnh, cứ như mẹ hôn con.

- T ngủ ngon! Chiều mai nhớ về sớm nha!

- Chi vậy?

- Về đi rồi biết. Có về hông?

- Yes, Madam.

Mình chào chị theo kiểu phim Hong Kong hay xem, chị cười tít mắt, lại hôn vào má mình thêm một cái nữa rồi mới vào phòng.

Mình giả vờ hỏi lại chị vậy thôi, thật ra mình biết rõ vì sao chị kêu mình ngày mai về sớm. Ngày mai, 14/9 là sinh nhật chị, mình lén xem cmnd của chị nên biết, ngày này 23 năm trước, nàng công chúa nhỏ của mình ra đời... Mình sẽ có bất ngờ dành cho chị... Warning: Trẻ em, người yếu tim và thai phụ không nên xem…

- ----------------------------------

Hôm nay là một ngày vô cùng trọng đại đối với mình, cả đêm qua mình suy nghĩ rất nhiều, mình muốn tổ chức một bữa tiệc sinh nhật thật đáng nhớ cho chị. Không cần quá cầu kì hay tốn kém, nhưng nhất định đó phải là kỷ niệm thật đẹp! Mình muốn kỷ niệm này sẽ theo chị đến suốt đời, khắc sâu trong tâm trí chị, để tình yêu chị dành ình ngày càng sâu đậm hơn, không bị phai nhòa theo thời gian..

Sáng mình dậy thật sớm, cảm thấy trong người sảng khoái lạ thường, bình minh thật đẹp! Hình như khi con người ta hạnh phúc thì vạn vật cũng trở nên đẹp hơn trong đáy mắt.. Lần đầu tiên sau 22 năm chào đời trên Trái Đất cũ xì này, mình thấy thật đáng sống..

Đêm qua, ngay khi vừa điểm 12h bước sang ngày mới, mình định nt chúc mừng sinh nhật chị ngay, nhưng chợt nhớ ra cần phải giữ điều bất ngờ này dành cho chị vào tối nay, nên đành cố nhịn cơn sung sướng đó lại..

Chị thấy mình dậy sớm thì vô cùng ngạc nhiên, nhìn nhìn mình, sau đó bước ra trước sân ngó qua ngó lại trên trời như tìm gì đó.

- Chị kiếm gì vậy?

Mình tò mò hỏi.

Như chỉ chờ có thế, chị nheo mắt nhìn mình cười rạng rỡ.

- Chị nhìn coi trời có chuyển mưa không? Nay T dậy sớm quá mà, sợ thời tiết bất thường hi hi..

Lâu lâu không đề phòng, bị chị troll một phát làm mình ngẩn người, chỉ biết nhăn răng cười trừ.

- Chị nấu mì ăn sáng nè, nấu cho T ăn luôn hén!

- Ừ, hai gói nhen he he..

- Ăn như heo.

Mình cười khà khà, chui vào toilet vệ sinh cá nhân, khi bước ra đã có tô mì to tổ bố nghi ngút khói để trên bàn. Chị nấu mì gói rất bài bản nhé, hàng tá lát thịt heo, hành, tiêu, ớt, cà chua, salát...nhìn mà ứa nước miếng..

Mình lao vào chén sạch, xong rồi ngồi chống đũa nhìn chị vẫn còn đang ăn chưa xong. Chị ăn cứ như mèo hửi ấy, một gói mì bé xíu mà mãi vẫn còn đến nửa tô..

- Nhìn gì đó?

Đang ăn, chợt thấy mình nhìn, chị ngại ngùng hỏi.

- Chị đáng yêu quá à, em đang thắc mắc con ai mà kute thế không biết..

- Hi hi.. xạo quá à.. con ba mẹ chị chứ ai..

Nghe mình khen, mặt chị đỏ lên. Tính chị là thế, rất dễ mắc cỡ, mình chỉ cần chọc ghẹo một vài câu thì mặt chị đã ửng hồng như mặt trời..

Chị ăn không hết tô mì nhỏ thật, cứ ngồi cà nhơi..

- Ớn hả?

Mình liếm mép. - Ừm, chị ăn không hết, mà bỏ thì phí quá..

- Đưa đây em ăn cho.

- Thôi, đồ thừa của chị mà ăn gì, kì lắm!

- Ax, có gì mà kì. Em khoái ăn đồ thừa của chị hơn á.

- Sao vậy?

- Có nước miếng chị trong đó, ăn ngon hơn chứ sao..

- Trời, T nói chuyện ghê quá đi. Thôi để chị đổ cho chó ăn..

- Saxxx, người không có ăn lại đi cho chó, phí quá trời phạt đó. Đưa đây cho em.

Mình giật tô mì, khoắng vài đũa là sạch tô, bưng lên húp cạn nước luôn. Công nhận mì của chị có khác, ngon vãi..

Ăn xong chị rửa chén rồi thay đồ đi làm, mình chạy theo rình rình hôn chị một cái vào má, sau đó leo lên xe vọt đến trường. Ngồi học mà cứ mong au hết giờ, hôm nay mình có rất nhiều việc phải làm, sợ không đủ thời gian.

Chờ mãi cũng đến lúc ra về, tụi bạn rủ đi đánh bida nhưng mình từ chối, phải tạt về nhà nói chuyện với mẹ cái đã. Nghe mình thông báo hôm nay sinh nhật chị Diễm, mẹ hơi bất ngờ, sau đó quyết định chiều nay cả nhà ra quán ăn mừng sinh nhật chị. Mình đồng ý ngay, như thế cũng ổn, đi ăn về rồi mình sẽ có vài món quà nho nhỏ dành cho chị, hi vọng chị vui..

Nằm chờ đến 1h30, ba mẹ vừa đi làm, mình leo ngay lên máy tính bắt đầu triển khai kế hoạch. Trước hết là một bài hát lãng mạn để mở lên lúc chị vào phòng nhận món quà bất ngờ của mình. Chọn đi chọn lại mãi vẫn chưa được bài nào ưng ý, ca sĩ hát thì thường quá, cần phải có gì đó đặc biệt. Cuối cùng, sau một hồi đắn đo, cắn rứt, dằn xé lương tâm, mình quyết định tự thu giọng hát

“ca lẻ miệt vườn

“ của mình dành riêng cho chị vậy.

Đến khâu chọn bài cũng mệt đầu không kém, định thu bài HBBD mà cũng lại thấy thường quá, mình cần bài hát nào thật lãng mạn cả giai điệu lẫn nội dung ca từ. Không nhất thiết cứ phải là chúc mừng sinh nhật, chỉ cần tỏ bày được tình cảm và ca ngợi tình yêu đẹp của mình dành cho chị là ổn rồi. Quyết định chọn bài

“Giấc mơ một cuộc tình

“ của ƯHP vậy, khá hợp với giọng vịt đực của mình.

Sau đó là những phút giây đánh vật đến toát mồ hôi trán, váng mồ hôi...tay với cái micro đi liền tai fone cùi bắp. Lại mày mò trên mạng tìm cách mix nhạc đủ thứ, mất hơn 1 tiếng đồng hồ để cho ra lò một sản phẩm tạm gọi là không tệ đến mức khiến chị phải giật mình hoảng hồn hay lên máu khi nghe. Xem như bước 1 của kế hoạch đã hoàn thành.

Mình đt cho Thanh sida, cần nó hiến kế xem nên tặng gì cho chị đã, mặc dù mình có ý tưởng rồi, nhưng nghe thêm ý kiến của nó cũng không mất mát gì.

- Gì ku?

Tiếng uể oải thiếu

“sinh khí

“ của thằng bạn trời đánh vang lên.

- Ê, thường mua gì tặng sinh nhật con gái mày? Người yêu đó.

- Hả? Mày nay bày đặt mua quà tặng nữa hả? Trời sập cmnr..

- Nói lẹ đi, tao đang gấp.

- Mà tặng ai mới được?

- Chị Diễm.

- Ờ, tao nghĩ ra món này hay lắm nè. Bảo đảm chị Diễm thích mê tơi, sợ mày không dám thôi.

- Gì?

- Mày ra chợ mua cái nơ đỏ, lựa nơ nào đẹp mà bự thiệt bự đó nhen.

- Ờ, ờ. Sao nữa?

- Rồi về mày lấy cái nơ đó, đeo lên tờ rym của mày, mặc quần vào. Tối dắt chị mày vô phòng, rồi mày tuột quần ra, tặng con c* cột nơ đỏ cho chị mày, bảo đảm chị mày khóc lên vì sung sướng hớ hớ..

- Đệt, biến cmm đi.

Tưởng thế nào, hóa ra lại bị nó troll, vừa bực vừa buồn cười.

- Ha ha, nói vậy chứ mày mua nến với hoa hồng về bài trí căn phòng, rồi mua thêm dây chuyền hay gì đó tặng chị mày. Vậy là lãng mạn rồi.

- Ừ, tao cũng định vậy. Thôi nhen.

- Ờ, chúc ngon tờ rym!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.