Yêu Thầm Chị Họ

Chương 5: Chương 5




Chị cười, nụ cười mình vẫn mơ thấy hằng đêm:

- Lo cho chị vậy hả? Chị không sao đâu, chuyện dưới quê chị quên hết rồi, không nghĩ đến nữa, mệt thêm thôi.

- Ừm...chuyện lần trước em nói với chị...

Im lặng một lúc, mình nói lấp lửng.

- Chị có nghĩ đến, không phải chị không tin T. Nhưng mà...

Nói đến đây chị dừng lại, đưa tay vuốt nhẹ mái tóc đã phủ đầy những giọt nước mưa, mắt nhìn xa xăm.

- Nhưng mà nó đối xử với chị tốt quá, trước mặt chị lúc nào nó cũng đàng hoàng lịch sự, nên chị không rõ phải không?

Mình tiếp lời còn dang dở của chị.

- Ừm...

Chị gật đầu.

- Không sao. Em không trách chị, vài hôm nữa sẽ có bằng chứng, rồi chị sẽ tin em thôi.

Chị nhìn mình:

- T định làm gì vậy? Đừng làm gì bậy nhen!

- Đừng lo, em có cách của em. Rồi chị sẽ biết thôi.

Mình cười tự tin. Có máy ghi âm rồi thì mọi việc sẽ quay lại quỹ đạo như trước thôi.

- Lúc chiều ảnh có đến đưa chị về, rủ chị đi ăn.

Chị chợt nói.

Rồi sao chị không đi? Em thấy chị về sớm...

Mình thắc mắc.

Chị trầm ngâm một lúc, rồi lắc đầu:

- Không biết... từ sau chuyện tối đó (hôm mình chở chị đi đánh ghen hụt), nghe những gì T nói, chị thấy sợ sợ...

Lại im lặng một lúc lâu...

- Sao T cứ phản đối người đó vậy?

Chị hỏi, nhưng không nhìn mình.

- Tại nó không tốt. Phải nó yêu chị thật lòng, em không cản làm gì đâu.

Câu nói này của mình, mình cũng không biết là thật hay tự dối lòng. Thằng nông dân theo chị, mình còn có lí do để cản vì bảo vệ chị. Vậy nếu đổi lại là một người khác, thật sự tốt với chị, mình có cản trở không? Hay sẽ chúc phúc cho chị? Mình không trả lời được các thím ợ

Đôi mắt đen láy của chị long lanh nhìn mình:

- Sao T tốt với chị quá vậy?

- Chị là chị của em mà. Không tốt với chị thì tốt với ai? Với lại chị cũng tốt với em mà, em đáp lại thôi.

Mình trả lời tưng tửng, nhưng quay mặt đi nơi khác. Mình không dám nhìn vào mắt chị, có lẽ sợ những điều chôn giấu trong lòng bị chị nhìn ra.

- Ừm, cảm ơn T nghen!

Chị nhoẻn cười. Mình nhún vai:

- Chuyện phải làm thôi, he he...

Ngồi thêm một lúc nữa. Chị chợt đứng lên.

- Khuya rồi, chị ngủ hén. T cũng ngủ sớm đi, thức khuya hoài không tốt đâu.

- Ừm, chị ngủ ngon nhen!

Mình cũng đứng lên, nhường chị đi vào trước.

- Chụt...

- T cũng ngủ ngon!

Khi đi ngang qua mình, chị đột nhiên hôn nhẹ vào má mình các thím ợ, sau đó nhìn mình cười tinh nghịch rồi bước vào nhà, bỏ lại mình đứng ngơ ngác thẫn thờ như vừa bị sét đánh ngay tờ rym

Có lẽ đó là nụ hôn của người chị thương cậu em trai, không có ý gì. Nhưng với mình vẫn sướng, đến tận bây giờ, khi đang ngồi review cho các thím, mình vẫn còn nhớ như in cảm giác lúc đôi môi mềm mại của chị lướt nhẹ trên má mình. Thật trên cả tuyệt vời, gai ốc nổi hết cả lên, tim ngừng đập, máu dồn toàn bộ vào bộ phận dũng mãnh nhất của người đàn ông

Xin các thím đừng phân tích nụ hôn này dưới cái nhìn khoa học, hãy để mình tự sướng, được tự do TDTT qua hết đêm nay

Mặc dù máu đã xả ra, dồn về tim nhưng hiện giờ mình vẫn còn rất hưng phấn. Hôm nay sẽ dành nhiều time kể thêm cho các thím nghe chuyện mấy em gái trong lớp mình

Mình học lớp kế toán, mà công việc này thì các thím biết rồi đấy, toàn nữ, nam trong lớp chỉ được gần 20 thằng, nữ khoảng 80, tính theo tỷ lệ thì là 4 nữ vs 1 nam

Lớp mình nữ đông nhưng rất hung hãn, cũng phải thôi, bởi thành phần chủ yếu toàn là các em lacoste. Loại bỏ đi số này chỉ còn lại tầm trên dưới 10 em gọi là khá. Hai em mà mình sắp kể nằm trong số hàng

“hiếm

“ này

Hai em này từ đầu năm học, mình đã cho vào tầm ngắm. Ngay từ hôm khai giảng, đang thất vọng vì lớp toàn lacoste thì mấy em này đi vào, làm dịu đi con tim đang khô cằn nhỏ máu vì bị gai cá sấu đâm của mình (gái đẹp sao nó toàn xuất hiện vào giờ chót các thím ợ).

Nhóm này gồm 4 em, hôm trước mình đã nói sơ qua. Do vị trí đặc thù của mình (ngồi bàn chót ngay cửa ra vào, tiện ngắm gái), nên khi bước vào các em đều có nhìn mình. Mà kể cũng lạ, cứ có gái nhìn là mình lại ngó lơ sang chỗ khác, kiểu

“bố dek quan tâm

“, như mấy đứa bạn vẫn hay gọi mình là

“chảnh chó

“.

Mình thật sự không phải cố tình làm thế, nhưng chả hiểu sao lần nào cũng vậy, thuộc về bản chất rồi không sửa được. Thế nên lần nào gái đi qua rồi mình cũng tiếc bỏ mợ

Lần này vẫn thế, 4 em bước vào, mình lại ngó sang chỗ khác. Trong khi con nhỏ ngồi cạnh mình thì khều:

- Thấy Diễm My đẹp không?

- Ờ, cũng được.

Lúc này mấy ẻm đi qua rồi, mình mới vờ liếc một cái. Trong lòng thì nghĩ khác

“con nhỏ ngon quá

“.

- Hồi trước học cấp 3 chung với em, trai mê nhiều lắm đó.

Con nhỏ nói. Mê em kia chứ có mê nó đâu mà khoe, lạ vãi.

Con nhỏ ngồi kế bên này là nỗi đau khổ của mình. Nó tên Bảo Ngọc, tên đẹp nhưng người thì ngược lại. Trước khi nhập học vài tuần, mình có hẹn nó đi uống café (sai lầm vẫn là anh). Vì sao mình biết nó thì lại là một câu chuyện dài khác nữa. Lúc trước mình có quen một ẻm khá xinh, hiền lành tên Hương. Quen gần 1 năm thì chia tay, vì ẻm kiểm soát mình quá, tính mình thì thích bay nhảy, la cà cùng bạn bè, tù túng không chịu được. Có thời gian mình sẽ kể sau về em này, nhưng trong thời gian quen ẻm, có lần mình ra rước ẻm thì gặp em Bảo Ngọc (nhà em Hương rất khó khăn, mỗi lần hẹn đi chơi ẻm phải nhờ bạn lại vờ rủ đi chơi, sau đó tách ra đi riêng với mình). Hôm đó trời tối thế nào, mà mình nhìn nhầm em Bảo Ngọc thành mỹ nhân, về nhà đêm ngày tơ tưởng. Còn lén lấy đt em Hương trộm số đt của em Ngọc, định để dành sau này có dịp sẽ tán (các thím đừng gạch mình, lúc đó mới quen em Hương thôi ợ).

Thời gian gần năm trôi qua, quen em Hương nên mình cũng không nghĩ đến em Ngọc nữa. Sau này chia tay rồi, một lần vô tình xem list đt tìm... gái thì thấy số em Ngọc. Mình mới nt làm quen rồi hẹn gặp. Khi gặp rồi thì hỡi ơi, lacoste chính hiệu, được mỗi cái dáng khá bốc, cơ mà gái bốc cỡ nào nhưng mặt xấu mình vẫn không thể cảm hứng làm thơ nổi.

Sau lần gặp đó được tầm nửa tiếng thì mình ù té chạy. Về nhà em nó vẫn thường xuyên nt, đt ình. Nhất là đêm khuya, hay than buồn cần có người tâm sự. Mình lịch sự nên cũng ậm ừ trả lời cho qua chuyện. Cho đến hôm khai giảng, vào lớp tình cờ gặp lại ẻm, không ngờ lại học chung với mình, thế là lết lại ngồi sát gần mình cho đến tận bây giờ luôn. Trong lớp ai cũng nghĩ mình và ẻm là một đôi yêu nhau say đắm, ngày nào cũng ngồi cạnh, thật là khổ vãi...nhiều lúc mình cố tình đi trễ, để ngồi chỗ khác, nhưng vừa bước vào lớp là ẻm ngoắc lại

“em có chừa chỗ cho anh nè

“. Pó tay, hết cách mình đành âm thầm chịu khổ.

Phải em nó bình thường mình cũng cố chịu được, đằng này càng tiếp xúc càng thấy ẻm não não sao đó. Có hôm đang ngồi chép bài, tự dưng ẻm lấy ra tờ giấy, bảo mình ngồi yên cho ẻm vẽ, éo biết nói gì luôn

Rên rỉ tí để mấy thím hiểu nỗi khổ của mình khi phải chịu đựng em lacoste não thiếu nếp nhăn. Trở lại chuyện em Diễm My, từ hôm tăm tia em ấy đến nay mình vẫn chưa có dịp làm quen. Ngồi học chỉ nhìn lén từ sau lưng, em này tóc uốn hơi xoăn, để dài chấm lưng, đi học lúc nào cũng make up nhẹ, má phớt hồng, môi đo đỏ cùng với làn da trắng bóc. Tướng tá thì không cao không thấp, khúc nào ra khúc đó, nhìn mà chảy dãi.

Nhóm ẻm gồm 4 người đi học luôn ngồi cùng nhau, 2 lacoste 1 mập 1 ốm, còn lại ẻm và một em nữa nhìn cũng dễ thương, nhưng không bằng em My. Cách đây mấy ngày, đang ngồi học thì thằng Quốc (thằng này mập mạp, nhìn hơi khù khờ), cầm cục giấy vứt qua bàn mình. Em Ngọc cúi xuống đất lượm lên. Lúc này như có linh tính, mình liếc lên bàn em My, thấy tụi ẻm cũng đang ngó xuống liền đánh trống lảng ngồi chăm chú nhìn lên bảng chép bài. Thật ra trong lòng đang đánh lô tô, cứ cầu mong tờ giấy đó là của mấy ẻm ném xuống làm quen với mình.

Liếc liếc qua thì thấy em Ngọc đang chăm chú đọc tờ giấy, mà chờ hoài không thấy đưa mình. Đệch, xé là chết với ông

- Nè...

Em Ngọc khều mình, đưa tờ giấy.

- Gì vậy?

Mình giả vờ ngây thơ, không biết gì.

- Coi đi rồi biết.

Em Ngọc nói cộc lốc, rồi cắm cúi chép bài.

Mình chậm rãi cầm tờ giấy lên xem. Nét chữ khá mềm mại nữ tính

“Anh ơi cho em sdt được không?



Hờ hờ, biết ngay mà. Đọc hàng chữ mà mình sướng run người các thím ợ. Mình định trả lời ngay, nhưng lúc này chợt thấy mấy ẻm đang ngó xuống, nên mình giả vờ không quan tâm, vứt tờ giấy qua một bên, tiếp tục chép bài. Hôm nay lại mưa to. Hiện giờ khi mình đang ngồi lóc cóc gõ phím thì vẫn đang mưa ầm ầm, nghe mà sướng lỗ tai

Nãy giờ chị ở phòng mình, chị vừa về phòng là mình leo lên máy review cho các thím ngay đây. Đừng thím nào nghĩ bậy gì nhé, xem phim thôi, không có gì đen tối xảy ra cả

Hôm nay vẫn như mọi ngày, sáng học, có khác chút là trưa đi chơi với 1 em trong lớp. Rất tiếc, dù mình rất muốn nhưng em này không phải em Diễm My, mà lại là 1 em My khác Thôi, chuyện này lát kể sau, giờ review trước chuyện mình và chị đã.

Chiều nay, trời bắt đầu đổ mưa to. Thấy lo cho chị nên mình xách xe chạy lại tiệm rước chị về. Tiệm vắng khách, chị và chị Ánh đang ngồi tâm sự gì đó, lúc thấy mình vào, cả hai bỗng im re. Đang nói xấu mình hay sao đó, tiếc là không nghe được, làm mình bị đơ mất mấy giây. Sau đó là những phút giây chém gió thần công, mình kể 1 đống chuyện cười làm hai chị cười nghiêng ngả (khoản này hơi bị có khiếu). Ngồi chờ ngớt mưa cả tiếng nhưng chờ mãi vẫn không có dấu hiệu tạnh, mình và chị đành mặc áo mưa về.

Lúc này thì thằng nông dân phone cho chị, hỏi chị về chưa để nó qua đưa về, trời mưa nó lo (lo hư rau à thằng cờ hó). Chị nói có mình ghé cùng về rồi, kêu nó khỏi lại. Khỏi nói chắc các thím cũng biết cảm giác của mình lúc đó như thế nào khi chị cho nó ra rìa, 1-0 nghiêng về đội chủ nhà, yomost vãi

Hai chị em lúp xúp chạy về, chị chạy trước, mình hộ tống phía sau. Mưa to kinh dị, cây cối bị gió thổi ngả nghiêng nhìn sợ bỏ mợ, chẳng may gãy một cành rớt vào đầu chắc ra đi vĩnh viễn không gặp lại các thím được nữa. Xe mình mà còn bị gió thổi bê qua bê lại, các thím đủ hiểu ông trời chém gió vãi thế nào rồi đấy, may sao cuối cùng mình và chị vẫn về đến nhà an toàn. Có đi cảnh mưa gió như thế mới thấy được mái nhà ấm cúng quý giá nhường nào

Sau đó là công đoạn nấu nướng, cơm nước. Tầm gần 7h, mình lại rủ chị ra ban công ngắm mưa, hi vọng lại được chị cao hứng thưởng ột nụ hôn như hôm qua. Nhưng chị đề nghị xem phim, ok thôi, mình hưởng ứng nhiệt liệt, rước chị vào hang ổ.

Trong thời gian khởi động máy, mình tranh thủ chạy vào toilet phun sương tí cho nhẹ nhõm để lấy lại tinh thần... xem phim với chị. Nhắc đến đoạn này, bây giờ nghĩ lại vẫn còn run các thím ợ. File truyện này với một đống phim

“hành động

“ mình sưu tầm được sau nhiều đêm miệt mài du học bên Liên Xô, mình để cả bên ổ E, để lộ thiên luôn, không cài file ẩn hay gì cả. Vì bình thường đâu có ai chạm vào máy mình, hôm nay sơ xuất để chị ngồi lại 1 mình.

Đang giải quyết tâm sự, chưa được nửa đường mình chợt nhớ ra, vội vã chạy vào phòng, chân ướt nên bị trượt một phát chấp chới, may mà gượng lại được. Vào thì thấy chị đang xem ảnh của mình lưu bên ổ D, may phước ông bà để lại, chẳng may chị lục sang ổ E éo biết sẽ có chuyện gì xảy ra nữa, mình không dám nghĩ

Sau đó là màn lựa phim, định chọn phim kinh dị nhưng chị không chịu, bảo là ngủ một mình sợ lắm (chị ơi, có em sẵn sàng ở bên cạnh bảo vệ chị đây), tình cảm thì thấy toàn 18+, mình không muốn đầu độc chị, cuối cùng quyết định xem phim hình sự

“Người đàn ông trên gờ tường

“. Thím nào chưa có dịp xem thì nên xem, phim khá hay, không phải hối tiếc 100p cuộc đời đâu

Theo thường lệ, mình lại tắt đèn, xem phim mới thú. Chị lúc đầu cũng hơi phản đối, nhưng sau khi nghe mình giải thích đây là

“truyền thống

“ thì đành xuôi theo. Tèn tén ten, cinê trong nhà bắt đầu...

Do xem phim nên mình và chị không nói được gì nhiều. Thỉnh thoảng có khúc nào hay, kịch tính chị lại quay sang mình: - Hay quá hén T!

- Ừm, hay thiệt!

Tất nhiên, lần nào mình cũng bày tỏ sự đồng cảm sâu sắc, mà cũng phải nói phim hay thật. Vừa xem mình vừa tranh thủ chém gió chị tí, đoán trước tình huống phim sắp diễn ra. Đoán trúng được vài lần, còn lại toàn trật lấc. Mấy lần ít ỏi mình đoán trúng, chị lại quay sang tặng mình một nụ cười ngọt ngào, nhìn yêu vãi...

- Giỏi quá ta!

- Chứ sao...

Mình được dịp nghênh mặt lên, cơ mà vẫn tỏ vẻ bình thường, kiểu chuyện muỗi quá đơn giản, không có gì đáng nói. Cái mặt mình thế này đây

Riêng hàng chục lần đoán trật, chị vẫn vờ như không để ý gì đến chuyện đó, chăm chú xem phim. Chị tế nhị lắm các thím à, càng ngày mình càng yêu, ở đâu ra bà chị đáng yêu thế cơ chứ, làm khổ mình quá

Vừa ăn poca vừa xem phim, thỉnh thoảng quay sang ngắm chị, không còn gì tuyệt vời hơn. Chỉ có điều bị thằng nông dân phá mấy lần, nó đt chị liên tục, chị định nghe nhưng mình giật đt lại không cho, bảo là đang xem phim mà nghe gì, tí xem xong tha hồ mà nói. Chị cũng không phản đối, nhưng đến lần thứ 3 nó gọi, chị lấy lại đt nhắn tin gì cho nó mình không rõ, liếc muốn lòi mắt mà vẫn không xem được. Sau đó không thấy nó gọi nữa.

Xem phim xong, chị về phòng ngủ, không quên chúc mình ngủ ngon. Tiếc là nụ hôn giống hôm qua mình đang mong đợi lại không xuất hiện. Chị hẹn mình ngày mai lại xem phim tiếp. Với tình hình thế này, xem phim mãi có tốt không các thím?

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.