anh ngửa mặt nhìn cô hồi lâu, khi đó cả lớp đã về hết...
“ trời trời ổng làm gì nhìn mình ghê vậy!”
anh nghĩ” hôm nay em ấy lạ lắm! khó tin quá”
-” Thầy! làm gì mà nhìn em ghê vậy!”
anh cười vẫn tiếp tục nhìn cô
-” hôm nay trông em lạ lắm, em bệnh à!”
-” thầy quá đáng vừa thôi, thầy không thích em hiền vậy chứ gì... rồi thì em không vậy nửa”
-” Thầy nhanh lên, em chờ nảy giờ... có mỗi việc ký sổ thôi mà cũng lâu nửa”
anh cười “ thôi tôi cũng thua em luôn, vừa mới nói một câu mà em đã vậy rồi... ngày thường nhìn em ấy ngang bướng quen rồi, hôm nay đột nhiên hiền dịu lại thấy kỳ kỳ, không quen... mà công nhận em lúc em giả ngang bướng trông thật dễ thương”
-” thầy cười gì nửa vậy, thầy thích em lúc nào cũng khó chịu với thầy mà, nên em chìu thầy đó!”
-” không, không.. em hiền như vậy vẫn tốt hơn”
nói rồi cả hai cũng cười...
...........
Thời gian trôi qua nhanh.. chớp mắt đã cuối năm học. Trong lòng Giao thật sự mà nói thì không còn ghét anh nữa... nhưng tâm trí cô vẫn mong một người khác dạy. Ngày cuối năm....
dạy xong anh để phấn vào hộp, cho sách và giáo án vào cặp xách, rồi bước xuống phía lớp
-” Bạn nào hát cho lớp với thầy nghe một bài đi, hôm nay ngày cuối năm rồi”
gọi bạn này, thì bạn này chỉ bạn kia, gọi bạn kia thì bạn kia chỉ bạn nọ... cuối cùng không ai hát cả...
Anh bước lên bục giảng
-” thầy cảm ơn cả lớp, một năm qua các em đã cố gắng hợp tác với thầy... chúc các em luôn học giỏi”
Giao cảm thấy có gì đó hơi buồn... khi nghe anh nói như vậy cô lại cảm thấy thương anh, nhưng không hiểu tại sao trong đầu cô vẫn cứ hi vọng lên lớp 7 là một người khác dạy... có lẽ vì cô luôn giữ suy nghĩ rằng anh là một người không tốt...
Anh bước xuống bục, đi về phía lớp, đi ngang chỗ ngồi của Giao
-” Thầy. Thầy có dạy lớp 7,8,9 gì không hay chỉ dạy mình lớp 6”
-” Năm nay thầy chỉ dạy lớp 6 thôi em, còn năm sau thì chưa biết”
cô nghĩ” thầy chỉ dạy lớp 6 thì hay quá rồi, năm sau không học trúng thầy nửa!”
-” Mà em hỏi làm gì vậy?”
-” hihi dạ em thích học với thầy, mà thầy chỉ dạy lớp 6 thôi thì hơi buồn, vậy là năm sau không được học thầy nửa!”
anh cười mỉm, nhìn cô” em có diễn cũng cho đạt một chút chứ, có ai bảo không học với thầy nửa buồn mà mặt tươi rói như em không? “ nghĩ rồi anh nói
-” Ừ! năm sau thầy sẽ cố gắng dạy em để em không buồn nửa”
cô thầm nghĩ” Thôi đi, thầy mình vừa mới ra trường dạy lớp 6 đúng rồi, làm gì được dạy lớp 7... chắc chắn năm sau không học ổng nửa rồi!”
...........
ba tháng hè trôi qua, ngày cô lên trường
-” không biết năm nay ai chủ nhiệm mình ha Nhung?”
-” Hi vọng là cô Hải, Giao ha! dù gì cô cũng chủ nhiệm một năm rồi, mình thấy quen hơn”
-” ừ, tui cũng thấy vậy!”
-”A . thầy Minh( thầy dạy toán) kìa Giáo”nói rồi Nhung nhanh chóng nở nụ cười chào anh
-” Dạ em chào thầy!”
còn Giao thì đứng im, anh nhìn cô
-” Chào Giao”
-” Dạ em chào thầy”
-” Thầy. năm nay thầy có dạy lớp em không thầy?” Nhung hỏi
anh nhìn Giao
Giao cũng nhìn anh vì cô thật sự rất mong câu trả lời...
anh cười” bí mật... rồi các em sẽ biết”
nói rồi anh bước đi” Tôi không nói, vì tôi biết em rất mong chờ câu trả lời”
Giao giận đỏ mặt” Cái ông đó, có vậy thôi mà cũng khó khăn, dù gì tí nửa vào chép thời khóa biểu mình cũng biết ai dạy thôi!”
....
cô chủ nhiệm bước vào lớp đưa Giao tờ thời khóa biểu
“ Em chép thời khóa biểu cho các bạn nhé!”
Giao hít thở một hơi thật sâu rồi nhìn vào tờ giấy..............