Quỳ gần 1 tiếng, đầu gối tê rần, người thì mỏi bởi phải giữ nguyên tư thế. Đang ngó ngoáy cho đỡ mỏi thì..
-Đứng dậy kéo quần lên ăn cơm đã rồi tính sau.-Anh vào thì thấy nhóc con đang uốn éo người cho đỡ mỏi thì bật cười trg lòng, lửa giận biến đi gần hết. Ngoài mặt thì vẫn giả vờ lạnh lùng a~
-Vâng. Thầy....-Cô đứng lên, kéo quần, định nói xin lỗi nhg Ko hiểu sao lại Ko nói ra đc
-Có việc j?
-Ko ạ.-2 người ra ăn cơm. Dù anh nấu cơm rất ngon, nhg ăn Ko đc vì Ko khí ngột ngạt và đang nghĩ thế nào để anh hết giận đây... Anh giận thiệt đáng sợ