CHƯƠNG 1
Không phải chứ, vận khí hắn không phải quá “may mắn” như vậy đi! Tiền bị trộm hết còn chưa tính, cư nhiên còn bị bọn buôn người bắt đi lừa bán?! Hắn là nam nhân a! Hắn rất muốn gầm rú như vậy đối với hồng y nữ tử đang đứng ở trước mặt hắn, nhưng mà, khi nhìn thấy nàng cầm lấy roi da quất một cái thẳng tay vào trên lưng một nữ nhân không chịu nghe lời, hắn một tiếng cũng không dám kêu lên.
” Cái kia, ta là nói vị thiên sứ tỷ tỷ mỹ mạo thiên tiên kia ơi, ta có vấn đề a!” Trầm Kì Vân nhỏ giọng, dùng ngữ khí phi thường nịnh nọt lấy lòng nói.
Nữ nhân kia vừa nghe có người tán thưởng, không khỏi nở nụ cười, ” Xem như ngươi cũng biết thức thời đấy, hỏi đi.”
” Cái kia…… ta chỉ muốn nói…… ta là nam nhân a!” Thật vất vả mới lấy hết dũng khí nói xong câu đó, Trầm Kì Vân dùng ánh mắt chờ mong nhìn nhìn hồng y nữ kia.
” Ta biết a.” Hồng y nữ thản nhiên nói.
“Thế nhưng buôn người…… không phải đều là lừa bán nữ nhân sao?” Đến Trung Đông du lịch, thật sự là cơn ác mộng lớn nhất đời hắn! Bất quá, hắn chỉ nghe nói những người bị lừa bán đều là các cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, nếu không phải bán cho kẻ có tiền làm nô lệ, thì chính là bán cho kỹ viện! Ngẫm lại, vận mệnh con người có đôi khi thật đúng là bi thương a.
” Ai nói với ngươi buôn người nhất định phải bán nữ nhân a, rất nhiều người cũng thích nam nhân, đặc biệt là nam nhân xinh đẹp giống như ngươi, nếu kẻ có tiền nào thấy được nhất định sẽ ra giá rất cao để mua về.” Hồng y nữ nói xong, lấy tay nâng cằm Trầm Kì Vân lên, tấm tắc vài tiếng lại tiếp tục nói: ” Ai da, bọn họ thật đúng là may mắn nha, cư nhiên ngay cả mặt hàng xinh đẹp như vậy đều có thể tìm được.”
Trời ơi, tình thiên phích lịch a! Nói như vậy có nghĩa là, ta rất có thể sẽ bị bán cho một lão biến thái nào đó?! Bằng không chính là trở thành một nam sủng của một quý bà hám trai?! Ta không cần! Ta là thân nam nhi hãy còn thanh bạch trong trắng a! Ta còn là một đồng tử nha! Chẳng lẽ trinh tiết của ta cứ như vậy bị người khác cướp đi sao?! Trầm Kì Vân vô lực xụi lơ.
” Ấy ấy, đừng sợ a, bộ dạng ngươi xinh đẹp như vậy, nói không chừng chủ nhân tương lai của ngươi sẽ đối với ngươi tốt lắm đó nha.” Hồng y nữ cười khẽ, nhưng xem ra trong loại tình huống này, tiếng cười kia ẩn ẩn có một tia lãnh khốc.
Chủ nhân?! Chủ cái đầu mẹ ngươi! Lão tử là một thanh niên tiền đồ thênh thang rộng mở, chỉ một đêm liền sắp trở thành loại thân phận này, còn muốn ta đừng sợ?! Người bình thường cũng không có thể đi! Trong lòng ai oán không thôi.
” Thiên sứ tỷ tỷ, ngươi như thế nào có thể nhẫn tâm đối đãi với một người vừa đáng yêu lại vừa đáng thương như ta thế chứ? Không bằng như vầy đi, ngươi thả ta đi, ngươi muốn bao nhiêu tiền ta đi vay mượn mà trả cho ngươi.”
Ráng nặn ra vài giọt nước mắt, muốn làm cho chính mình thoạt nhìn điềm đạm đáng yêu một chút. Chờ, chờ một chút, điềm đạm đáng yêu?!
Gặp quỷ, hắn đang làm cái gì thế này?! Cư nhiên muốn dùng kỹ xảo nữ nhân quen dùng?! A, xong rồi, một đời thanh niên của hắn đã muốn xong đời! Trầm Kì Vân trong lòng vẫn ai oán không thôi, nhưng nghĩ lại, nếu có thể thoát vây, cho dù bảo hắn giống nữ nhân hắn cũng nguyện ý. Miễn đừng bị bán làm nô lệ, hắn vẫn là tình nguyện phẫn nữ nhân một chút.
Đáng tiếc, tiếp theo vài giây, lời nói của hồng y nữ kia, liền đánh vỡ ảo tưởngcủa hắn: ” Coi như hết, cái con số kia cho dù ngươi làm việc cả đời không ngủ không nghỉ cũng không thể kiếm được. Hơn nữa, thật có lỗi, buổi tối hôm nay sẽ có người thuộc giới thượng lưu đến tuyển nô lệ. Chỉ sợ ngươi không có thời gian mượn tiền rồi.” Nói xong, hồng y nữ khinh thị cười cười, ở trong mắt nàng, con người chia làm lưỡng chủng, một loại là có thể bán, một loại là không thể bán.
Nếu so với khi vừa mới biết được chính mình bị lừa bán, trong đầu là tình thiên phích lịch, thì hiện tại hắn chỉ cảm thấy trong óc một khoảng trống…… khoảng trống…… khoảng trống……không biết ngây người qua bao lâu, lúc sau, Trầm Kì Vân rốt cuộc mới lấy lại phản ứng, không được, hắn không thể ngồi chờ chết! Hắn phải chạy trốn!
Nhưng mà, làm sao có thể trốn đây? Đây là nơi chuyên dùng để nhốt người bị lừa gạt tới, căn bản là một toà lao, cửa được làm bằng sắt thép, cửa sổ cũng y như vậy, nhưng lại chỉ có một phiến. Có đồ vật gì có thể phá cửa sổ này không? A, không được, không được, công cụ gì đều không có, hắn không thể lấy đầu chính mình mà tông văng cửa sổ ra?!
Không có biện pháp, chỉ có thể dùng phương pháp tối nguyên thuỷ, ” Cứu mạng a, ta đau bụng!” Bứt lên yết hầu lớn tiếng kêu. Thanh âm kia chấn động đến nỗi tất cả nữ nhân bị nhốt cùng giật mình quay đầu nhìn hắn. A, đã quên, nếu thật là đau bụng, thanh âm làm sao còn có thể to giòn như vậy. Kết quả là, tiếng ” cứu mạng” thứ hai chỉ như thì thào trong bụng.
” Khách” một tiếng, cửa đột nhiên mở ra, Trầm Kì Vân không khỏi mừng rỡ, thật tốt quá, hành động vụng về như vậy cư nhiên lại có người tin tưởng, thật sự là ông trời cũng giúp hắn. Thừa dịp cửa còn chưa có hoàn toàn mở ra, chạy nhanh ngồi xổm xuống giả vờ bệnh.” Ôi, ôi, đau quá a, đau chết người, ta bị đau chết các ngươi liền bán không được, bán không được các ngươi liền uổng công bắt cóc ta, vậy thì bắt cóc ta các ngươi chỉ có lỗ vốn mà thôi……” Trầm Kì Vân nói không ngừng miệng, lại đột nhiên bị người bắt lấy cằm nâng lên.
Đó là một người với bộ dạng rất có khí khái nam tử, tuy rằng mặc âu phục, nhưng che không được một cỗ khí chất bá đạo. Một đôi mắt màu lam sâu thăm thẳm đang nhìn chăm chú vào Trầm Kì Vân, vài sợi tóc chảy xuống hai bên sườn che khuất khuôn mặt hoàn mỹ. Tuy rằng lấy tay bắt lấy cằm người khác là một việc làm thật vô lễ, nhưng hành động của nam nhân này lại làm cho người ta cảm thấy rất đỗi tao nhã, nhìn qua cũng có một loại khí chất quý tộc nói không nên lời.
” Ta…… ta rất đau bụng…… có thể mời ngươi buông tay ra trước được không a?”
Rất ít khi nhìn thấy người tuấn tú mà lại có vẻ lịch thiệp như thế, làm cho Trầm Kì Vân không có lập tức phục hồi tinh thần lại, phải sau một lúc lâu mới nhớ tới vấn đề muốn hỏi này.
Nam tử kia buông ra cằm Trầm Kì Vân, đối với hồng y nữ theo vào phía sau nói, ” Người xinh đẹp như vậy quả thật rất khó gặp được, khó trách ngươi lần này kiên trì với số lượng kia. Được rồi, hắn, ta mua hạ.”
A?! Không phải đâu!Không phải nói buổi tối hôm nay mới có thể bắt đầu buôn bán sao? Như thế nào hiện tại đã bắt đầu rồi?!
” Cái kia…… vị tiên sinh này a, ngươi xem, thân thể ta có tật bệnh rất nghiêm trọng nga, đem ta mua trở về, nếu không được bao lâu mà ta chết, ngươi không phải liền hao tốn tiền bạc uổng phí sao?”
Vừa nói, vừa ôm bụng làm như đau đớn khó nhịn. Phi phi phi, hắn không phải cố ý muốn trù ẻo chính mình, nhưng mà không còn cách nào khác.
“…… Tinh lực của ngươi thật đúng là hảo.” Nam tử kia ước chừng chưa từng có gặp qua hành động nào vụng về như vậy, sau một lúc lâu trầm mặc rốt cuộc đã mở miệng nói.
” A? Tinh lực của ta là tốt lắm a, nhưng đó chỉ là hồi quang phản chiếu thôi! Là hồi quang phản chiếu đó, ngươi hiểu hay không hả?!” Bị bắt bài, Trầm Kì Vân vẫn còn cãi chày cãi cối.
” Đi thôi, ngày mai, ta sẽ đem tiền gửi vào tài khoản của ngươi.” Nửa câu đầu đúng là nói cho Trầm Kì Vân nghe, nửa câu sau là đối với những người buôn lậu nói.
Bị nam tử kia một tay kéo ra bên ngoài, Trầm Kì Vân không khỏi lớn tiếng kêu nháo lên, ” Uy, các ngươi thật đúng là những người rất kỳ quái a, ta là một người tự do đó nha, nơi này là đâu mà không nói nhân quyền hả?!”
Nam tử kia cũng lấy ánh mắt như đang thấy quái vật nhìn hắn, ” Cuối cùng phản ứng bình thường rồi, lúc nãy ta còn nghĩ đến, có phải bị bắt đến đây đối với ngươi kích thích quá lớn hay không, cho nên làm cho ngươi sắp bị điên lên rồi.”
” Điên?! Ngươi điên rồi ta cũng chưa điên đâu!” Trầm Kì Vân nói mà không thèm giữ mồm giữ miệng.
Hồng y nữ kia vừa thấy Trầm Kì Vân chống đối nam nhân này như thế, lập tức liền giơ lên roi không lúc nào rời tay, lại bị nam nhân ngăn lại, ” Thôi Tây, người này đã là nô lệ của ta, cho dù muốn đánh, cũng nên là ta ra tay mới đúng.”
Nhìn thấy chính mình được cứu trợ, Trầm Kì Vân không khỏi vuốt vuốt ngực, hoàn hảo hoàn hảo, nam nhân này tựa hồ cũng không phải là hạng người mê ngược đãi. Mới suy nghĩ như vậy, trên lưng lại truyền đến một trận nóng rát. Roi này quất tới quá mức mãnh liệt, làm cho Trầm Kì Vân lập tức bổ nhào trên mặt đất.
“Thì ra, Lôi Tư tiên sinh là muốn tự mình ra tay dạy dỗ a.” Thôi Tây hiểu rõ nở nụ cười.
Đem roi trả lại cho Thôi Tây, Lôi Tư cúi xuống ôm lấy Trầm Kì Vân đang uể oải trên mặt đất, ” Về sau, nếu không muốn chịu khổ, ngươi phải nghe lời một chút mới được.” Nói xong, liền cất bước đi ra ngoài.
Vốn trên lưng đã phi thường đau đớn, còn bị người từ trên mặt đất ôm lấy, hơn nữa nơi tiếp xúc, lại chính là chỗ vết thương vừa bị roi quất trúng, Trầm Kì Vân không khỏi đau đến bậm môi, cắn răng cắn lợi, nhưng vẫn cố trả lời một câu, ” Vâng, vâng, tiểu nhân tuân mệnh, chủ nhân.” Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, không tất yếu phải chống đối mà làm cho thân thể chính mình chịu cực hình a.
Tựa hồ kinh ngạc vì Trầm Kì Vân nhu thuận, Lôi Tư hỏi: ” Tính tình của ngươi không phải rất bướng bỉnh sao? Tại sao lúc này lại nghe lời như vậy?”
” Ta hiện tại là nô lệ của ngươi a.” Trầm Kì Vân lấy lòng nói. Đi chết đi, người như ngươi tốt nhất là bị uống nước nghẹn mà chết, đi đường bị xe đụng, ngủ rồi tử luôn! A, chờ một chút, ngủ giống như không thể chết được đâu nha? Vậy thì lúc ngủ bị nhồi máu cơ tim rồi chết luôn!
Sau khi đi ra cái nơi quỷ quái kia, Trầm Kì Vân lúc này mới phát hiện, nguyên lai nơi giam giữ những người bị lừa bán, lại là ngay tại cảng, ước chừng là vì rất thuận tiện cho việc vận chuyển khi mua bán nô lệ.
Sau khi đi ra cái nơi quỷ quái kia, Trầm Kì Vân lúc này mới phát hiện, nguyên lai nơi giam giữ những người bị lừa bán, lại là ngay tại cảng, ước chừng là vì rất thuận tiện cho việc vận chuyển khi mua bán nô lệ.
” Ngươi vì cái gì muốn mua một người nam nhân chứ? Ta là nam nhân a!” Nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, Trầm Kì Vân tận lực làm cho chính mình không cần cười đến cứng ngắc.
” Ta biết ngươi là nam nhân, ta thích chính là nam nhân.” Lôi Tư không chút e dè.
“Ba!” Những lời này giống như một tảng đá lớn, nặng nề mà nện xuống đầu Trầm Kì Vân. Kỳ thật vừa rồi hồng y nữ tử kia đã nói qua với hắn điều này, nhưng mà…nhưng mà hắn chỉ muốn chứng thật một chút mà thôi. Không có cách nào khác, bởi vì mỗi một nam tử bình thường nếu gặp phải loại sự tình này, đều không thể chấp nhận được.
Nhìn thấy bộ dáng chịu đả kích lớn của Trầm Kì Vân, Lôi Tư ghé vào lỗ tai hắn thổi nhiệt khí, ” Yên tâm, ta cũng không thích ở trên giường tàn bạo, chỉ cần ngươi nghe lời, ta sẽ rất ôn nhu cho ngươi hưởng thụ.”
Những lời này, làm cho Trầm Kì Vân cảm thấy trên lưng chính mình giống như bị một động vật mà kẻ khác ghê tởm chích đốt, cả người run lên.
Không được, không được, Trầm Kì Vân ta một đời anh danh, như thế nào có thể bởi vì một chuyện nhỏ này mà phó mặc cho nước chảy mây trôi chứ?! Ta phải đứng lên! Ta phải phản kháng! nghĩ đến đây, ” Ngươi sẽ làm cho ta có nhiều hưởng thụ ư? Có thể giống như lên thiên đường hay không a?” Nói xong, một đôi tay liền vòng qua cổ Lôi Tư.
Lôi Tư chỉ nhìn thôi mà đã có phản ứng lớn, vốn Trầm Kì Vân mỹ mạo cũng đã làm cho y kinh ngạc không thôi, mà những lời này lại làm cho người ta liên tưởng đến rất nhiều chuyện. Không khỏi cúi đầu hôn lên môi đỏ au kia.
” Không cần vội, nơi này trước mặt cống chúng, ngươi muốn cho người khác miễn phí xem kịch vui sao?” Trầm Kì Vân cố gắng nở một nụ cười mà hắn tự nhận là vô cùng quyến rũ.
Lôi Tư hơi hơi khẽ động một chút khoé môi, liền trực tiếp ôm Trầm Kì Vân hướng trên thuyền đi đến.
Đó là một du thuyền xa hoa lộng lẫy, nhưng rất kỳ quái chính là, trên thuyền chỉ có một ít nhân viên phục vụ cùng với thuyền viên, không có người nào khác.
Nhìn thấy Lôi Tư tựa hồ là muốn hướng trong khoang thuyền đi, Trầm Kì Vân vội vàng nói, ” Chờ một chút, ta là lần đầu tiên được đi trên một du thuyền lớn như vậy, cho ta trước nhìn xem một chút được không?” Tiếp tục dùng ” mị công”, còn không quên nheo nheo mị nhãn đối với Lôi Tư.
Lôi Tư buông Trầm Kì Vân xuống, mặc hắn bắt lấy lan can, nhìn xuống mọi người nơi bến cảng đã trở nên thập phần thấp bé.
” Hảo cao nga.” Thật là hảo cao nga, làm sao bây giờ, đợi lát nữa nếu muốn chạy trốn, chỉ có thể từ trên này nhảy xuống dưới a! Nuốt nuốt nước miếng, cao như vậy, hắn phải như thế nào nhảy đây a?!
” Xem đã đủ chưa?” Lôi Tư đi tới, đem thân thể Trầm Kì Vân đè ép ở trên lan can, hạ thể hai người cứ như vậy cách một lớp vải làm thân mật tiếp xúc. Tựa hồ là cố ý, Lôi Tư dùng hạ thể chính mình đã trở nên nóng cháy, không ngừng ở giữa mông Trầm Kì Vân qua lại cao thấp ma sát, biến thành Trầm Kì Vân một trận cứng đờ. Không thể động, không thể động, sẽ làm y càng thêm hưng phấn. Cứu mạng, ai tới cứu hắn?! Oa, muốn khóc!
” Như thế nào không nói, không nói lời nào ta liền đem ngươi mang về phòng nga.” Lôi Tư uy hiếp nói, y thật sự có chút nhớ nhung nghe tiếng nói đầy từ tính phát ra từ miệng của nam nhân xinh đẹp trước mặt này.
” A, không cần, không cần, ta còn không thấy đủ đâu.” Trầm Kì Vân bị Lôi Tư nói những lời đầy *** trắng trợn kia doạ sợ, liên tục xua tay.” Ta là lần đầu tiên đến Trung Đông du lịch, còn chưa có hảo hảo xem đã bị đưa tới đây rồi, cho nên để ta xem thêm trong chốc lát đi mà.”
” Cho ngươi xem thêm trong chốc lát nữa, ta sẽ có ưu đãi gì?” Trong mắt Lôi Tư xẹt qua một tia dao động.
” A…… ưu đãi a…… cùng ngươi trên giường lâu một chút!” Trầm Kì Vân hết sức kéo dài, chờ thuyền mở, hắn liền nhảy xuống chạy trốn. Du thuyền lớn như vậy, phải dừng lại vẫn là đĩnh phiền toái, chờ bọn hắn xuống dưới thì chính mình đã sớm chạy xa.
” Ngươi vốn là được ta mua để lên giường với ta đó thôi.” Lôi Tư cũng không cảm kích.
” A…… ta sẽ hảo hảo hầu hạ ngươi, dưa hái xanh không ngọt, nếu ta là cam tâm tình nguyện, ngươi không phải sẽ càng hưởng thụ sao?” Bổn thiếu gia đều đã nói sẽ cùng ngươi lên giường, ngươi cư nhiên còn không vừa lòng?!
Lôi Tư cười cười, không hề nói cái gì.
Còi hơi thanh rốt cục vang lên, xa hoa tàu chở khách cũng bắt đầu chậm rãi vận chuyển, từng giọt từng giọt đi trước.
Hiện tại quá sớm, nhảy xuống nói không chừng sẽ bị nắm, vẫn là chờ một chút đi. Trầm Kì Vân lại nhìn mặt biển dưới kia, trời ạ, hảo cao, hy vọng hắn có thể thuận lợi thoát hiểm. Thánh mẫu Maria, tuy rằng ta không phải mỗi cuối tuần đi đến giáo đường cầu nguyện, nhưng người cũng không thể trơ mắt nhìn thấy hài tử của người rơi vào hố lửa a. Không phải mỗi người đều muốn nhanh như vậy lên làm thiên sứ, nhưng ta cam đoan, về sau ta nhất định sẽ làm một người chính trực thành khẩn, xin người ngàn vạn lần phải phù hộ ta a. Ở trong lòng cầu nguyện một phen, mở mắt ra, Lôi Tư vẫn dán tại trên người hắn, thế nhưng lúc này đã muốn không hề động. Hảo nóng a, cái kia của y! Trầm Kì Vân một bên chán ghét nghĩ, một bên đẩy ra Lôi Tư, ” Đừng có gấp gáp như vậy, dù sao ta đều là của ngươi.” Bị ngươi dán chặt như vậy, ta còn trốn cái quỷ gì nữa! Nhìn thấy Lôi Tư lui ra phía sau vài bước, hai tay khoanh trước ngực trêu tức nhìn chăm chú vào hắn, hắn lại làm một khuôn mặt tươi cười đầy quyến rũ, tiếp theo, nhắm lại hai mắt liền nhảy ra bên ngoài! Ông trời phù hộ, đừng làm cho ta chết quá khó coi!
” A!” Trầm Kì Vân hét thảm một tiếng, xương tay trật khớp, hắn rành mạch nghe được thanh âm khinh giòn kia. Hơn nữa, tối trọng yếu chính là, hắn cư nhiên không thể nhảy xuống. Bởi vì Lôi Tư ở thời điểm cuối cùng đã kéo lại cổ tay hắn! Mà bởi vì dùng sức quá mạnh, cổ tay đáng thương của hắn cứ như vậy…… như vậy…… ô…… đau quá a!
” Ta còn tưởng ngươi đã bị một roi kia đánh cho nghe lời, kết quả cũng là chủ ý này.” Trong thanh âm tức giận tựa hồ còn bao hàm mấy phần đùa cợt, làm cho Trầm Kì Vân càng thêm không thoải mái.
Trên tay chỉ cần dùng một chút lực, Lôi Tư đã dễ dàng đem thân thể Trầm Kì Vân giắt ở bên ngoài kéo lên, thấy Trầm Kì Vân lại sợ tới mức ngốc điệu, người này cậy mạnh thật đáng sợ!
” Biểu diễn xong rồi, cũng nên đi trở về.” Vẫn là chọn dùng phương thức hoành ôm, Lôi Tư đem Trầm Kì Vân ôm trở về trong khoang thuyền chính mình.
Rõ ràng chỉ là một du thuyền mà thôi, nhưng trong khoang thuyền lại bố trí xa hoa giống như một khách sạn năm sao, một cái giường thật to với tấm drap màu lam thuỷ, một bộ gia cụ phong cách Châu Âu thế kỷ mười sáu được bày biện đẹp mắt, thậm chí còn có một quán bar chuyên dụng. Không phải chứ, Trầm Kì Vân âm thầm kinh ngạc, này không phải cũng chỉ là một con thuyền thôi sao? Trời ạ, xem ra hắn quả thật là chưa có gặp qua trường hợp nào như thế này.
Lôi Tư kéo qua cổ tay Trầm Kì Vân xem xét, làm cho người kia một tiếng kêu đau.” Chắc là gãy rồi, thật đáng thương a! Nhưng phía dưới của ta đã muốn trướng lớn rồi, nếu không làm, ta cũng thật đáng thương.” Mang theo tươi cười vì trò đùa dai, Lôi Tư một phen đổ lên trên người Trầm Kì Vân, ” Vẫn là làm trước tốt hơn.”
” Không cần a, ta là người bệnh đó nha.” Trầm Kì Vân hé ra gương mặt khổ sở lớn tiếng kêu lên.
” Vậy thì thế nào, ý đồ đào tẩu, chiếu đạo lý mà nói hẳn là phải cho ngươi một chút tiên hình rồi mới nói sau, cứ như vậy đã là dễ dãi với ngươi lắm rồi.” Lôi Tư lại quỷ dị nở nụ cười, ” Hay là ngươi càng thích ta dùng roi?”
Tưởng tượng đến vừa rồi bất quá chỉ trúng có một roi mà thôi, kết quả hiện tại nằm ở trên giường mềm mại như vậy mà còn cảm thấy nóng rát nơi lưng, nếu lại đến một trận tiên hình, chẳng phải là muốn lấy mạng của hắn sao?!” Đại nhân, đại đại nhân, thật to đại nhân, ngươi xem ta tội nghiệp thế này, thật sự nhẫn tâm đối đãi với ta như vậy sao?” Đã từng giả vờ đáng thương nhưng lại vô ích đối với hồng y nữ kia, hắn cũng không tin người nào cũng vô tình trước bộ dáng này của hắn.
“…… Dùng mấy chữ đại nhân lặp lại nhiều như vậy mong ta bỏ qua cho sao?” Lôi Tư mặt nhăn mày nhíu, nam hài xinh đẹp này tựa hồ lại bắt đầu thần trí không rõ ràng.
” Đương nhiên không phải vậy!” Trầm Kì Vân lắc lắc đầu, tiếp tục nói, ” Đây là biểu hiện sùng bái của ta đối với đại nhân như ngươi đạt tới một độ cao không người nào có thể rướn tới. Lặp lại càng nhiều, càng thuyết minh đại nhân trong lòng ta địa vị càng cao a.” Công phu vuốt mông ngựa hẳn là xem như cũng thuộc hàng cao thủ đi.
” Nếu ta ở trong lòng của ngươi địa vị cao như vậy, thế thì ta nói cái gì, ngươi cũng sẽ thuận theo?” Lôi Tư nói tiếp lời của Trầm Kì Vân.
” A?!” Không phải chứ, phản ứng ngược sau?! Suy nghĩ, suy nghĩ nhanh lên, không được, không được, hắn hiện tại phải dấy lên ý chí chiến đấu mới được, bằng không sự trong sạch của hắn liền bị huỷ hoại chỉ trong chốc lát!” Đại nhân thân ái a, nhìn thấy người sùng bái ngươi bản thân bị trọng thương, chẳng lẽ ngươi không đau lòng sao?”
” Thời điểm làm, ta sẽ cẩn thận, sẽ không đụng tới tay ngươi.” Bị Trầm Kì Vân khơi dậy hứng thú, Lôi Tư cũng bắt đầu đùa cùng hắn,xem câu tiếp theo ngươi còn có thể nói ra cái quỷ gì.
” Nhưng mà…nhưng mà, ta sợ cơ thể của ta rất ngọt, đến lúc đó ngươi một cái ‘ nhịn không được ’, sẽ ‘ rất không cẩn thận ’ thương tổn đến cơ thể yếu ớt của ta a.”
Lôi Tư thầm nghĩ cuồng tiếu, có người tự kỷ như vậy sao?” Ta sẽ cố gắng khắc chế.”
” Ai u, điều này sao có thể khắc chế được, ta cũng là thân nam nhân, biết cái loại sự tình này không phải muốn nhẫn liền nhẫn được……” A, hắn ngu ngốc a, nói như vậy không phải như là đang giúp Lôi Tư mở đường sao?!
Quả nhiên, Lôi Tư lập tức đi đến trên người hắn, ” Ngươi cũng biết là nhịn không được a, vậy thì chúng ta bắt đầu ngay thôi.” Tiếp theo, đã hướng cái miệng nhỏ nhắn của Trầm Kì Vân hôn tới.
” A, cứu mạng! Cưỡng gian a! Có người đến cứu ta hay không?!” Trầm Kì Vân bị doạ đến rống lớn kêu lên.
” Vô dụng thôi, chiến thuyền này là của ta, người trên thuyền tất cả đều là người của ta, mặc kệ ngươi kêu như thế nào, cũng sẽ không có người tới cứu ngươi đâu.” Lôi Tư vẻ mặt lạnh lùng.
Yêu thượng nam nô (C2-P1)
Chuyên mục: Yêu thượng nam nô — giangthuy1402 @ 2:27 chiều