CHƯƠNG 6
Hậu đình bị đại dị vật như vậy xâm nhập không phải không đau, nhưng mà Lôi Tư cũng không dừng lại mà không ngừng tiến vào nơi mẫn cảm kia của hắn, làm cho đau đớn kia cùng dung nhập vào bên trong khoái cảm, đem khoái cảm kia ngày càng thêm lan rộng, càng thêm kích động lòng người, càng thêm hoàn mỹ.
Rốt cuộc, Lôi Tư chịu đựng không được, mãnh lực đâm vào một cái, ở trong cơ thể Trầm Kì Vân bạo phát đi ra. Khi y bùng nổ, đồng thời y cũng buông ra cái tay vẫn phong toả linh khẩu Trầm Kì Vân, làm cho Trầm Kì Vân cũng cùng nhau phun trào. Trọc bạch rải khắp mọi nơi, mật thất đều là hương vị *** mĩ. Y thích hương vị này, đây là y cùng hắn cộng đồng hương vị.
” Ngươi thật đáng yêu, tiểu bảo bối.” Sau cao trào hai người ngã vào trên giường nghỉ tạm, nhưng Lôi Tư vẫn là nhịn không được lấy tay nhẹ nhàng vuốt ve cằm Trầm Kì Vân.
” Ngươi phải nói, ngươi rất tuyệt, tiểu bảo bối.” Tuy nói là sau cao trào, khí lực toàn thân tựa hồ đều bị rút cạn, nhưng mà, hắn vẫn là nhịn không được muốn bác bỏ lời nói của Lôi Tư.
” Ngươi rất tuyệt, tiểu bảo bối.” Lôi Tư cười, tiếp tục vuốt ve cằm Trầm Kì Vân.
Thấy Lôi Tư cư nhiên nghe theo, hắn muốn y nói cái gì liền nói cái đó, Trầm Kì Vân không khỏi thấy xa lạ mà nhăn lại mi.
Lôi Tư một phen ôm chầm Trầm Kì Vân, ” Về sau nếu vẫn nghe lời như vậy, ta vẫn sẽ đối với ngươi ôn nhu thế này.” Liếm liếm vành tai hắn, lại nhẹ nhàng mà cắn một ngụm.
Muốn làm nửa ngày, vẫn là đem hắn giống như một nô lệ mà đối đãi thôi! Trầm Kì Vân biết vậy nên không thú vị chuyển đầu qua chỗ khác.
Nhìn thấy vẻ mặt Trầm Kì Vân không chút hứng thú, Lôi Tư có loại cảm giác bị bỏ qua. Có thể nào người này, vào lúc này, còn đang suy nghĩ đến Tu Tư?! Y cũng không quên chuyện vừa rồi Trầm Kì Vân nói muốn cùng Tu Tư lên giường! ” Là đang nghĩ cứ như vậy đi đến trên giường hắn sao?”
” Ách?” Trầm Kì Vân không có phản ứng lại.
Loại phản ứng này giống như là lửa cháy đổ thêm dầu, làm cho cơn tức của Lôi Tư càng lúc càng lớn, ” Hình như ngươi đã quên, chuyện ngươi dùng gạt tàn thuốc ném vào đầu của ta, ta còn chưa có tính sổ với ngươi đâu!” Nói xong đã đem Trầm Kì Vân một phen đẩy ra, đứng dậy đến cái bàn phía trước cầm lấy bình tương ớt mà đầu bếp trưởng mang riêng đến cho y, ” Sẽ không quá khó chịu đâu.” Trên mặt còn không quên nở nụ cười đùa cợt.
” Uy, uy, ngươi đây là muốn làm gì?!” Nhìn thấy cử chỉ Lôi Tư không lớn thích hợp, Trầm Kì Vân cảnh giác, ôm một cái gối nhỏ hướng đầu giường trốn.
” Giáo huấn ngươi một chút!” Lôi Tư không chút nào che giấu mục đích của chính mình.
” Không phải đâu?! Ta mới với ngươi làm xong kịch liệt vận động a!” Trầm Kì Vân không rõ y vì cái gì trở nên như thế, một khắc trước không phải hoàn hảo lắm sao?
” Vậy thì hiện tại liền làm vận động càng kịch liệt hơn đi!” Lôi Tư nghiến răng nghiến lợi nói.
” Không cần, sẽ rất vất vả a.” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trầm Kì Vân nhăn thành một đoàn, ai tới cứu cứu hắn a?
Bất luận Trầm Kì Vân nói cái gì, vẫn là không thể ngăn cản Lôi Tư tiếp cận. Y một phen liền đem Trầm Kì Vân kéo lại, đem thân thể xinh đẹp kia chế trụ, từ phía sau ngồi lên.” Làm sao bây giờ? Cái này phải mạt ở nơi nào đây?” Lôi Tư cố ý làm như do dự nói.
” Không cần phải mạt a!” Trầm Kì Vân oa oa kêu to. Tử nam nhân, xú nam nhân, tử biến thái, mới cùng hắn thân thiết, cư nhiên lại muốn làm thế này, quả thật không phải người mà!
” Không cần mạt, vậy thì ăn thôi.” Lôi Tư mở ra bình tương ớt, một hơi đem tương kia trút vào miệng Trầm Kì Vân.
Trầm Kì Vân ra sức giãy giụa, cố gắng hợp nhanh khớp hàm, lại bị Lôi Tư mở ra hai phiến cánh hoa, đem tương kia quán đi vào.
Chỉ là một quán, liền quán đến nửa bình. Bởi vì Trầm Kì Vân chống cự, không ít tương đều chảy ra, biến thành trên cổ hắn, trên sàng đan, trên gối đầu nơi nơi đều có.
” Hảo cay a!” Bị bắt buộc quán nhiều tương ớt như vậy, chỉ chốc lát sau, Trầm Kì Vân liền chịu không nổi gầm rú lên, lệ trong mắt bắt đầu đảo quanh.
” Còn chưa có xong đâu!” Lôi Tư lại đem tương kia mạt đến hai điểm hồng anh mẫn cảm trước ngực hắn.
” Hảo nóng! Ngươi này biến thái ——” Chỗ mẫn cảm bị đối đãi như thế, nóng rát đến độ Trầm Kì Vân đau đớn giống như bị hoả thiêu.
Thế nhưng kết quả mắng chủ nhân chính là, linh khẩu đáng thương của phân thân cũng bị mạt tương ớt. Nhất thời một trận nóng bỏng vừa dập tắt liền thiêu đốt lên! Ông trời, nô lệ thật đúng là không phải dành cho người làm mà! Trầm Kì Vân trong lòng thầm mắng, nhưng lại không dám nói ra khỏi miệng, đau đớn đến hai tay hắn nhịn không được nắm lấy sàng đan nhẹ nhàng mà run rẩy.
Nhưng mà màn tra tấn này hiển nhiên không có chấm dứt, Lôi Tư cũng không buông tha hắn, lấy qua một cái gối lót phía sau lưng hắn, ý đồ đem một ít tương ớt còn lại hướng u huyệt của hắn mà quán vào.
” Ngươi định không cho người ta đường sống a!”
Phẫn nộ, Trầm Kì Vân không khỏi lại là một cái tả câu quyền hướng mặt Lôi Tư đánh tới. Nhưng là, đồng dạng một chiêu Lôi Tư sao có thể phạm sai hai lần chứ? Y dùng cái tay nhàn rỗi kia ôm đồm lấy cánh tay đang huy động của Trầm Kì Vân, kéo đến bên miệng dùng sức cắn ——
” A!” Trầm Kì Vân nhất thời phát ra một trận tru lên giống như heo bị chọc tiết, quỷ nam nhân này cư nhiên cắn tay hắn, lại còn nghiến nữa chứ!
” Lần sau còn dám như vậy, sẽ không đơn giản thế đâu!” Lôi Tư oán hận nói, dùng sức cố định thân thể Trầm Kì Vân, dưới tay không lưu tình chút nào đem tương kia quán hết vào nơi yếu ớt nhất.
” A! A! A!” Nếu nói vừa rồi linh khẩu bị mạt tương ớt mang tới đau đớn là đập vào mặt mà đến, như vậy hiện tại chính là vạn kiếm xuyên tim!
Trầm Kì Vân không ngừng mà tru lên, đẩy ra Lôi Tư, nơi nơi tìm phòng tắm, muốn tẩy trừ một chút thân thể của chính mình, làm cho chính mình sống khá giả một chút. Thế nhưng, ngay sau đó hắn thất vọng khi phát hiện Lôi Tư đã so với hắn trước một bước, đứng chặn cửa phòng tắm.
Đáng chết, sớm biết như thế này lần đầu tới đây, nên nhìn kỹ rõ ràng bố cục phòng này! Trong mắt Trầm Kì Vân che kín tơ máu, oán hận nghĩ.
” Không có mệnh lệnh của ta, ngươi không được phép tắm rửa.” Nhìn thấy bộ dáng chịu khổ của Trầm Kì Vân, làm cho cơn giận của Lôi Tư hơi chút bình ổn, ngữ khí lúc này đã bình thản rất nhiều.
” Tính cách của ngươi thật khiến cho người ta chán ghét!” Trầm Kì Vân nghiến răng nghiến lợi nói.
” Dám nói một chữ nữa, ta sẽ cho ngươi đến buổi sáng ngày mai đều không được tắm.” Lôi Tư nheo lại hai mắt nói.
Cân nhắc hồi lâu, cảm giác đau đớn kia thật sự không phải người có thể chịu đựng, Trầm Kì Vân đột nhiên ngồi dưới đất, hai tay che mặt khóc lên, ” Ta hảo đáng thương a, tại sao lại gặp phải một chủ nhân không biết thương hương tiếc ngọc đến như vậy, nói không chừng vài ngày làm nô lệ sẽ bị lộng tàn. Trời ạ, vận mệnh của ta vì cái gì thê thảm như thế a!”
Vừa thấy Trầm Kì Vân lại lộ ra một mặt yếu ớt như vậy, tâm Lôi Tư lại mềm xuống, đi đến phía trước nhẹ nhàng vỗ về thân hình đủ ấm áp kia, ” Được rồi được rồi, ta lại chưa nói không cho ngươi tắm, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn, ta sẽ không làm khó dễ ngươi.” Nhẹ nhàng mà dỗ dành Trầm Kì Vân, một bàn tay còn không ngừng vuốt ve sợi tóc mềm nhẹ kia.
” Ngươi phải nói sớm một chút là có thể tắm chứ!” Trầm Kì Vân vừa nghe thấy có thể tắm, một phen đẩy ra Lôi Tư phóng như bay vào phòng tắm.
Té trên mặt đất hình chữ đại, Lôi Tư không khỏi có loại cảm giác đau đầu, tiểu gia hoả này căn bản là học không ngoan.
Đợi cho Trầm Kì Vân tắm rửa xong, nửa người dưới quấn một cái khăn tắm đi ra, Lôi Tư nhìn thấy lại muốn đến một lần, thật sự là mê người a!
Lúc trước y mua Trầm Kì Vân chính là bởi vì gương mặt baby xinh đẹp cùng dáng người mặc dù không tính rắn chắc, nhưng thon dài kia. Hiện tại có điều kiện nhìn ngắm, sau khi tắm vòi sen lại càng tản ra mị lực kinh người.
Trầm Kì Vân lau lau mái tóc ướt, hướng Lôi Tư nhìn lại, ” Di? Ánh mắt của ngươi sao lại kỳ quái như vậy?!” Cảm giác được không thích hợp, hắn không khỏi bắt đầu lui ngược vào phòng tắm.
Lôi Tư cũng tự giác hôm nay trong vòng một ngày tựa hồ đã làm nhiều lần lắm. Dù sao hắn là lần đầu tiên, vẫn là buông tha hắn đi, trong lòng nghĩ, ” Yên tâm, lại đây đi, ta sẽ không làm sự kiện kia nữa đâu.” Hướng Trầm Kì Vân vẫy vẫy tay nói.
Xú nam nhân này luôn luôn là khẩu thị tâm phi, ai biết y có phải đem ta lừa gạt trước rồi nói sau hay không! Trầm Kì Vân lui càng lợi hại hơn.
Nhìn thấy vẻ mặt đề phòng của nam hài xinh đẹp nhìn chằm chằm chính mình, dưới chân lại không ngừng mà di động, Lôi Tư thở dài một hơi, đi đến cửa khoang thuyền, đem ngón cái đè xuống, giải khoá, đem cửa khoang thuyền mở ra. Quay đầu nhìn về phía Trầm Kì Vân: ” Đi ra nhanh lên! Chẳng lẽ ngươi không muốn ra bên ngoài đi lại một chút sao?”
Nghe thấy có thể đi ra ngoài, Trầm Kì Vân hoan hô một tiếng, chạy nhanh vọt tới. Bởi vì Lôi Tư đang đứng ở cửa, mà hắn lại khẩn cấp muốn đi ra, kết quả thân thể hai người đều đánh vào cửa khoang thuyền. Bị đau, Lôi Tư vừa định kêu Trầm Kì Vân lui ra ngoài một chút, còn chưa có kịp nói, Trầm Kì Vân bắt đầu phát huy siêu cường “công lực” của hắn, một bàn tay ở trên cửa khoang thuyền dùng lực, một bàn tay ở trên mặt Lôi Tư dùng sức.
Rốt cuộc đi ra được rồi, Trầm Kì Vân trong lòng một trận cao hứng, quay đầu nhìn lại Lôi Tư, muốn cùng y chia xẻ vui sướng với mình, kết quả……
Phía sau, Lôi Tư lần nữa trình diễn bộ dáng hình chữ đại – nằm dang tay chân ngã trên mặt đất, hơn nữa trước mắt không đồng dạng như lúc nãy, lần này sắc mặt Lôi Tư thoạt nhìn xanh ngoét, không biết có phải là do Trầm Kì vân dùng sức ấn quá mạnh hay không, hay là do Lôi Tư lúc này đang rất tức giận.
” Thật tốt, tiểu nô lệ này của ta thật đúng là mua đúng rồi!” Lôi Tư dùng một tay chống đỡ đứng lên, ” Nô lệ nhà người khác cho tới bây giờ cũng không dám phản kháng chủ nhân, mà ngươi, một lần… mà không… ba bốn lần phản kháng ta!” Câu nói cuối cùng kia, y cơ hồ chỉ dùng để rống.
” Ta chỉ là muốn nhanh lên đi ra mà thôi.” Trầm Kì Vân không thể không biết chính mình làm sai chỗ nào.
Lôi Tư nghe vậy, càng thêm tức giận, giơ lên một tay chuẩn bị hướng tiểu mông đáng yêu kia mà giáng xuống.
” A! Tu Tư ca ca! Lại nhìn thấy ngươi, ta thật là cao hứng nga!” Trầm Kì Vân đột nhiên hướng bên kia hô to, trên mặt còn lộ ra một nụ cười vô cùng xán lạn.
” Tu Tư?” Lôi Tư không khỏi cũng nhìn qua…… cái gì cũng không có! Quay đầu lại, Trầm Kì Vân quả nhiên chạy xa, nhưng lại vừa chạy vừa đối y nhăn mặt.
Nhưng kỳ quái, lần này nhìn thấy Trầm Kì Vân cố ý làm như vậy, y lại không có chút mất hứng. Luôn cảm thấy tiểu nô lệ này có phải bắt đầu đối với y không còn phòng bị như trước nữa? Mặc kệ như thế nào, bắt được trước rồi nói sau. Lôi Tư cũng lập tức chạy đuổi theo.
Phải thừa nhận rằng, Trầm Kì Vân này là một tiểu tử tinh quái, nhìn thấy sắp bị đuổi kịp, liền chuyên môn vòng quanh khoang thuyền hoặc là yến hội thính linh tinh chạy, cứ như vậy, cho dù Lôi Tư tốc độ mau hơn nữa, trong khoảng thời gian ngắn thật cũng đuổi không kịp.
Y đơn giản ngừng lại, có lẽ không được bao lâu, tên kia sẽ chính mình chạy ngược trở lại. Lôi Tư trong đầu tính toán.
Thật đáng tiếc chính là, y đợi thật lâu, vẫn là không nhìn thấy bóng dáng Trầm Kì Vân. Không thể nào, hắn thông minh như vậy?! Lôi Tư không khỏi nhìn xung quanh tìm kiếm, kỳ quái. Đang cảm thấy kỳ quái, trên không đột nhiên truyền đến một trận tiếng cười, ” Thật ngốc! Có như vậy mà tìm cũng không thấy!”
Ngẩng đầu liền thấy, nguyên lai Trầm Kì Vân không biết bao lâu đã đi đến yến hội thính phía trên rồi.
Tên tiểu quỷ này, xăng xăng tay áo đang muốn đi lên, Trầm Kì Vân đột nhiên đứng lên, ” Phải tiếp được ta nga!” Nói xong, cũng không chờ Lôi Tư phản ứng lại, liền trực tiếp nhảy xuống.
Lôi Tư hoảng sợ, cao như vậy cũng dám cứ như thế nhảy xuống?! Chạy nhanh tiến ra đón, ý đồ tiếp được cái tên đáng yêu kia.
Nhưng do tác dụng của trọng lực, khiến cho hai người cùng nhau ngã ngồi trên mặt đất. Nhìn thấy Lôi Tư nhíu mày, Trầm Kì Vân lập tức dùng hai tay mạnh mẽ đem lông mi kia kéo giãn ra, tiếp theo lại chủ động in lại nụ hôn, ” Tiểu Tư Tư, nhĩ hảo đáng yêu nha, không thể loạn tức giận đâu, tức giận thoạt nhìn tất nhiên không đáng yêu nữa.”
Bị Trầm Kì Vân từ nơi cao như vậy áp chế, cũng không phải là hảo ngoạn, toàn thân xương cốt giống như tan ra, nhưng mà, vừa thấy Trầm Kì Vân thân mật đối đãi y như vậy, trong lòng y lại dâng lên một tia ngọt ngào, tức giận kia toàn bộ bị xua tan.
Bất đắc dĩ vươn một bàn tay, vuốt vuốt sợi tóc Trầm Kì Vân, sủng nịch nói: ” Ngươi nha, thật sự là đủ nghịch ngợm.”
Trầm Kì Vân đáp lại y, dùng cái trán chính mình không ngừng mà ma xát cái trán của Lôi Tư. Hắn bắt đầu cảm thấy, có một chủ nhân như vậy, tựa hồ cũng không tồi.
” Oa, thật là hình ảnh phấn khích a!” Thanh âm Tu Tư vang lên.
Hai người đồng thời sửng sốt, nhất tề ngẩng đầu lên, quả nhiên là Tu Tư —— đứa con của ma vương!
” Oa, thật là hình ảnh phấn khích a!” Thanh âm Tu Tư vang lên.
Hai người đồng thời sửng sốt, nhất tề ngẩng đầu lên, quả nhiên là Tu Tư —— đứa con của ma vương!
” Tiểu Vân Vân, ngươi còn chưa có chết a!” Tu Tư dùng thanh âm không biết là kinh ngạc hay là kinh hỉ, hoặc là kinh hách nói.
” Đúng vậy, Tu Tư ca ca, ta còn không chết a.” Trầm Kì Vân cười đến thật xán lạn, ” Ngươi định làm thiên sứ, tới đón tiếp linh hồn của ta lên trời sao? Vậy thì thật đúng là ngượng ngùng, cho ngươi thất vọng rồi.”
Từ trên người Lôi Tư đứng lên, một bước dài xông lên phía trước, Trầm Kì Vân gắt gao ôm lấy Tu Tư, ” Tu Tư ca ca, ngươi sẽ không vì thất vọng mà không thèm để ý tới ta nữa chứ?”
Lôi Tư tức giận vì tên kia dám đẩy ra y mà ôm lấy người khác, cái này chờ xem y sửa trị hắn như thế nào! Không để ý tới Lôi Tư ở phía sau, Trầm Kì Vân tiếp tục ôm người trong ngực, hắn thậm chí đem môi đỏ mọng để sát vào mặt Tu Tư, cũng chỉ kém một khoảng cách nhỏ nữa thôi, hai người sẽ thân sát vào nhau.
Nhưng trong mắt Lôi Tư mà nói, thế là đã được cho tiếp xúc thân mật rồi, mặt y càng ngày càng đen, nhìn sắp vượt qua mực tàu luôn rồi.
Mà Tu Tư còn đang trong thế khó xử, hướng bên trái, Lôi Tư chính là đường ca của mình, nhìn bộ dáng hiện tại càng ngày càng tức giận của y, chính mình tuy rằng không sợ y sẽ đối chính mình thế nào, nhưng rốt cuộc lương tâm cũng bất an a; hướng bên phải, tiểu tử này thật sự rất chọc giận, chỉ là dựa vào như vậy, gã cảm thấy mình đã sắp ngạnh lên, muốn đem hắn đẩy ra thật sự là có điểm làm không được.
Lúc Tu Tư đang trong tình thế khó xử, Lôi Tư rốt cục bạo phát, ” Tu Tư, ngươi tên hỗn đản này, mau lấy cái tay bẩn của ngươi ra!”
Tu Tư bị rống lấy làm khó hiểu, oan uổng a, tay gã có khoát lên trên người nam hài này sao? Tại sao gã lại không biết chứ? Bảo gã buông ra, gã phải buông như thế nào đây a?
” Nếu không lấy ra, cẩn thận ta đối với ngươi không khách khí!” Lôi Tư nói xong liền từng bước từng bước đi tới.
Tu Tư nhìn thấy Lôi Tư cái dạng này, cũng bị doạ tới rồi, người anh trai này của gã chính là cao thủ không thủ đạo, bị người này dính vào, gã không phải ở trên giường nằm vài ngày sao?!
Chạy nhanh hai tay sử dụng lực, muốn đẩy Trầm Kì Vân ra. Nhưng mà, Trầm Kì Vân lại đang cố ý! Tu Tư càng muốn đẩy hắn ra, hắn lại càng dùng lực ôm chặt đối phương. Cho đến khi Lôi Tư một quyền đánh trúng mặt Tu Tư, hắn mới vì tránh cho thương đến chính mình mà nhanh chóng lui tới một bên.
” A, hảo đáng tiếc a, gương mặt xinh đẹp như vậy, đều bị đánh sưng lên a!” Trầm Kì Vân thật sự nhịn không được, trên mặt nở một nụ cười đặc biệt tươi, còn không quên giễu cợt Tu Tư.
Tu tư che mặt bị đánh sưng, ” Tiểu quỷ kia, ngươi nhớ kỹ cho ta.” Gã bứt lên một cái cười quỷ dị nói, thấy Trầm Kì Vân một trận run lên.
” Ngươi, cũng nhớ kỹ cho ta.” Tu Tư lại quay đầu nhìn về phía Lôi Tư.
Lôi Tư kỳ thật sau khi đánh Tu Tư một cái, đã bị hành vi của chính mình doạ nhảy dựng, y cũng không quên trước kia bị Tu Tư ác ma chỉnh qua như thế nào. Hiện tại thấy Tu Tư lại là vẻ mặt âm hiểm cười nhìn chằm chằm chính mình, không khỏi nuốt nuốt nước miếng, ” Em trai à, có phải rất đau hay không a, ta đi lấy một ít thuốc đến thoa cho ngươi, được không?” Lôi Tư lấy lòng nói.
Tu Tư không có đáp lại y, chỉ là thản nhiên với vẻ tươi cười, sau đó chính mình đứng dậy, ngắm bọn họ liếc mắt một cái liền tự động rời đi.
” Xong rồi!” Câu này là câu cửa miệng thường dùng của Trầm Kì Vân, lúc này lại bị Lôi Tư mượn xài.
” Xong rồi? Không nghiêm trọng như vậy chứ?” Trầm Kì Vân do không biết sống chết mà ồn ào.
” Ngươi tên tiểu ác ma này, ngươi chẳng lẽ không biết Tu Tư là đứa con của ma vương sao?” Lôi Tư thần tình xanh xao nhìn về phía Trầm Kì Vân.
” Đứa con của ma vương? Ha ha ha, ngươi có so sánh thì phải giống một chút chứ, hắn thoạt nhìn giống thiên sứ nhiều hơn, ha ha ha.” Trầm Kì Vân cười đến đau cả bụng, người thoạt nhìn giống thiên sứ kia, lại là đứa con của ma vương, đừng nói giỡn!
” Ngày mai ngươi sẽ biết.” Lôi Tư buồn bực không thôi nói.
Nhìn thấy biểu tình của Lôi Tư, lần đầu tiên Trầm Kì Vân cảm thấy tình thế nghiêm trọng.
* * * * *
” Vì cái gì không thể ăn a?!” Trầm Kì Vân thật uỷ khuất nói.
” Ngàn vạn lần đừng ăn, ăn ngươi liền thảm.” Lôi Tư mang theo sâu nặng địch ý nhìn nhìn mỹ thực trước mắt.
” Làm sao mà thảm a?! Không ăn cái này mới có thể thảm!” Thanh âm Trầm Kì Vân ồn ào càng lúc càng lớn.
” Không ăn thứ này sẽ không thảm.” Lôi Tư tận tình khuyên bảo.
” Không ăn thì sẽ đói chết thôi!” Trầm Kì Vân phẫn nộ nói, ngay cả đồ ăn bày ra trước mắt cũng không cho hắn ăn, thật là một người xấu mà.
” Tu Tư có thể hạ độc trong này.” Lôi Tư tự nhận cái cớ này rất có sức thuyết phục mà nói ra.
” Cáp —— cáp —— cáp!” Trầm Kì Vân cười to ba tiếng, ” Thật đúng là buồn cười, Tu Tư bởi vì ngày hôm qua ngươi đánh một quyền mà hạ độc? Vậy thì không biết hắn đã giết bao nhiêu người a!”
” Không phải cái loại độc giết người, mà là độc làm cho người ta thống khổ!” Lôi Tư thấy Trầm Kì Vân còn chưa tin y, không khỏi càng ngày càng sốt ruột.
” Nga, được rồi, ta không ăn.” Trầm Kì Vân đột nhiên không cùng Lôi Tư xả đông xả tây nữa, nhu thuận ngồi yên.
” Lúc này mới ngoan a.” Lôi Tư thở phào một hơi, xoa xoa mồ hôi trên trán khen.
” Ngươi ra rất nhiều mồ hôi, muốn ta giúp ngươi tắm rửa hay không a?” Trầm Kì Vân chạy nhanh lại làm như muốn giúp.
Mỹ nhân chủ động yêu thương nhung nhớ, lời mời tốt như vậy không đáp ứng chẳng phải là lãng phí, ” Hảo hảo, chúng ta đi thôi!” Lôi Tư ôm lấy Trầm Kì Vân hướng phòng tắm đi đến.
” Làm chi mà gấp gáp như vậy a? Có thể nào ngươi còn sợ ta chạy mất? Buông ta xuống, ngươi đi vào trước, ta tìm bộ quần áo để thay liền tiến vào.” Trầm Kì Vân trạc trạc ngực Lôi Tư, mị nhãn như tơ nói.
” Hảo hảo.” Lôi Tư thật sự là rất cao hứng, lập tức thoát hết quần áo, một bước dài chạy vào phòng tắm.
Tìm được cái roi da màu đen trước kia thiếu chút nữa tiếp đón qua hắn, giấu ở phía sau, Trầm Kì Vân chậm rãi đi đến.
” Tại sao còn không lại đây a? Ngươi rất chậm nha!” Một thanh âm khoái trá vang lên.
Trầm Kì Vân thấy tình thế không ổn, lập tức thi hành kế hoạch của hắn, một tay đóng cửa phòng tắm, rồi đem roi da cột chặt phía bên ngoài, bởi vì cánh cửa kia là từ trong đẩy ra, làm như vậy không thể nghi ngờ sẽ đem người ở bên trong nhốt lại.
Tiếng đóng cửa thật lớn kia làm cho Lôi Tư chạy nhanh đến trước cửa phòng tắm, nhưng đã không còn kịp rồi.
Thừa dịp Lôi Tư liều mạng vật lộn với cái roi da kia, Trầm Kì Vân nhân cơ hội này, chạy nhanh đem mỹ thực đánh chén sạch sẽ.
Chờ khi Lôi Tư rốt cuộc một cước đem cửa phòng tắm đá văng ra, đem roi da đáng thương đá đứt, Trầm Kì Vân đã muốn đem tất cả các món ăn đều nuốt vào trong bụng. Chỉ còn lại Lôi Tư đáng thương khóc không ra nước mắt nhìn chằm chằm chén đĩa trống không.
Trầm Kì Vân bộ dáng vô tội nhìn Lôi Tư, đột nhiên ợ lên một cái thoả mãn do ăn no. Nghe thanh âm ấy, Lôi Tư đột nhiên tỉnh lại, hai tay lập tức bắt lấy hai vai Trầm Kì Vân dùng sức lắc mạnh, ” Mau nhổ ra, mau, ta lệnh cho ngươi nhanh lên nhổ ra cho ta.”
Trầm Kì Vân tuy rằng bị lắc đến thất điên bát đảo, nhưng vẫn không quên cố gắng bế chặt miệng, không cho mỹ thực vừa mới ăn xuống có cơ hội đi ra ngoài!
Lắc nửa ngày, nhìn thấy Trầm Kì Vân vẫn không có nhổ ra, Lôi Tư chỉ cảm thấy một trận thiên hôn địa ám! Vì cái gì lại như vậy chứ?!” Không phải nói qua với ngươi, không thể ăn mấy thứ kia sao?!”
” Nhưng mà, không ăn sẽ chết người a, ngươi không phải nói Tu Tư hạ độc, sẽ không độc chết người sao? Đem hai cái so sánh với nhau, ta tình nguyện ăn mấy thứ hắn hạ độc a.” Trầm Kì Vân vừa nói vừa gục gật đầu.
” Ngươi cho là cứ đơn giản như vậy sẽ không việc gì sao?” Sắc mặt Lôi Tư càng lúc càng khó xem.
” Di? Kỳ quái?” Trầm Kì Vân đột nhiên nói.
” Làm sao vậy? Làm sao vậy? Bắt đầu không thoải mái sao?” Lôi Tư khẩn trương hỏi han.
” Không phải a!”
” Vậy thì như thế nào?” Lôi Tư liếc Trầm Kì Vân một cái, không có việc gì kêu to làm gì nha!
” Ngoài cửa sổ có khói bay vào a!” Lúc này Trầm Kì Vân mới chỉ về hướng cửa sổ.
Lôi Tư quá sợ hãi nhìn cửa sổ, ” Chết thật, vì cái gì không phòng đến hắn sẽ hạ độc từ không khí, làm sao bây giờ, a, ngươi nhanh lên đi đem khăn mặt lấy đến, làm ướt…… làm ướt…… che……” Bởi vì phát hiện quá trễ, Lôi Tư rất nhanh gục trên mặt đất.
Trầm Kì Vân không hiểu ra sao nhìn Lôi Tư, ” Uy, sao tự dưng không có việc gì giả bộ ngủ a?”
Lôi Tư một chút phản ứng cũng không có.
Trầm Kì Vân không khỏi đi qua, nhẹ nhàng đá Lôi Tư một cước, ” Đứng lên!”
Lôi Tư vẫn là một chút phản ứng cũng không có.
” Giả chết a?! Bổn thiếu gia không để mình bị đẩy vòng vòng nga! Giả bộ cũng phải giả giống một chút chứ!” Tiếp tục đá thân thể Lôi Tư, hắn phát hiện khối thân thể này bởi vì quá mức rắn chắc, đá lên rất có độ co dãn, rất có cảm giác.
Không khỏi lại đá mấy đá. Nếu người này giả chết, như vậy hắn liền đơn giản tận tình đá đi. Ngoạn tâm nhất thời, Trầm Kì Vân dùng chừng mười thành lực đạo, dùng sức hướng Lôi Tư đá vào……
Khi Tu Tư mở ra cửa khoang thuyền Lôi Tư, nhìn thấy chính là một màn này, gã không khỏi ngây ngẩn cả người, tiểu gia hoả này không phải thoạt nhìn rất nhu nhược sao? Làm như thế nào lại thô bạo vậy chứ?
” Di? Tu Tư ca ca, sao ngươi lại tới đây?” Trầm Kì Vân do không biết chân tướng, ngạc nhiên hỏi.
” Khụ khụ, này, ta là tới tìm ngươi nói chuyện phiếm.” Tu Tư làm bộ. Kỳ thật gã đã sớm đoán được Lôi Tư tuyệt đối sẽ không ăn thức ăn kia, mà lấy tính tình ương ngạnh của người trước mắt này mà nói, Lôi Tư càng bảo hắn không ăn, hắn nhất định càng phải ăn.
Cho nên gã đã cho giải dược vào trong đồ ăn, mà sương khói vừa mới bay vào phòng mới đích thực là hạ độc. Thế nhưng, chỉ là mê dược mà thôi.
Đúng vậy, chỉ là mê dược, bởi vì, lúc này gã chân chính muốn làm chính là, đem nam hài phương đông xinh đẹp trước mắt này ôm vào trong ngực hảo hảo yêu thương. Lôi Tư chỉ là nhìn thấy nam hài này ôm gã, cũng đã chịu không nổi, nếu biết bọn họ đã làm chuyện kia thì thế nào đây?
Không biết lại chính là loại biểu tình phấn khích a! Dù sao gã có điện thoại vệ tinh, muốn chạy, chỉ cần nhấn nút điện thoại, sẽ có thuyền khác tới cứu gã. Hơn nữa nam hài này mê người như vậy, không ăn thì rất đáng tiếc. Nghĩ nghĩ như thế, ánh mắt Tu Tư không khỏi cười đến loan lên, thiếu chút nữa mị thành một đạo phùng.
Bảo vệ: Yêu thượng nam nô (C7-P1)
20 Tháng 1 2011 3 phản hồi
by giangthuy1402 in Yêu thượng nam nô