Editor: Kua Kua (Ái Vũ)
Thái Ninh ở hướng Đông Nam, khí hậu ấm áp, gió biển phất phơ, ngày mùa hè trời cũng khá oi bức. Giờ phút này, Hình Quyết cùng với Hứa Diệc Hàm ngồi đối diện với ánh trăng. Trên mặt nàng thần sắc có vẻ say, hai má hơi hơi ửng hổng, mi mắt khép hờ, lộ vẻ phong tình quyến rũ.
Hình Quyết lặng yên mà rót ai ly rượu, chính mình cầm một ly, còn một ly thì đưa đến bên môi Hứa Diệc Hàm, chậm rãi uy nàng uống cho đến khi cạn.
Hứa Diệc Hàm cười một chút, khóe môi khẽ nhếch lên, nụ cười rạng rỡ dưới ánh trăng đêm.
Nàng nâng chén, hai người làm tư thế giao bôi kính rượu nhau. Ngơ ngẩn mà nhìn hắn, ánh mắt hai người bất giác giao nhau trong không khí.
Hứa Diệc Hàm lại cười cười, đem ly rượu uống một hơi hết sạch.
Đáy mắt Hình Quyết hiện lên vẻ vui sướng cùng khoái ý xưa nay chưa từng có, hắn cũng ngửa đầu uống cạn rượu trong tư thế giao bôi này. Sau đó, không nói một lời liền đem Hứa Diệc Hàm chặn ngang bế lên, bước về phía phòng ngủ.
Không khí bên trong phòng ngủ cũng không quá bí bách, màn lưới rèm châu, đều được hắn làm hết. Trên giường gỗ đỏ khắc hoa lớn có chăn gấm được bày biện gọn gàng, mặt trên của chăn cũng được thêu nhiều đó phù dung xuất thủy.
Nến đỏ nhẹ lay động, không khí ấm áp lặng yên.
Đai tóc buộc lại mái tóc dài của thiếu nữ bị ngón tay thon dài của nam nhân cởi xuống, thác nước đen nhánh cũng theo đó mà xõa tung ra, làm bật lên làn da mịn màng trắng nõn của khuôn mặt nàng. Nụ hôn của hắn ban đầu chỉ như chuồn chuồn lướt nước, hai phiến môi chạm nhẹ vào nhay, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm láp qua lại, lướt qua tư vị của thiếu nữ. Sau đó dần dần trở nên mạnh mẽ, bá đạo xâm nhập, cạy ra khớp hàm, chủ động trên chọc lưỡi thơm bên trong.
Thân thể sau khi say càng thêm mẫn cảm, hô hấp ngày càng dày đặc, đối diện nàng là cặp mắt vừa thâm trầm, vừa nóng bỏng của người nam nhân. Hứa Diệc Hàm chủ động xoa mặt hắn, trong nháy mắt cả người hắn toát ra một ngọn lửa nóng bỏng như khoảnh khắc lửa cháy trên đồng hoang, bàn tay to nhẹ khiêu khích khắp nơi trên bộ y phục mỏng manh, chẳng bao lâu sau dưới kỹ năng của hắn, quần áo Hứa Diệc Hàm đã cởi nửa khép, lộ ra hai mảnh vai ngọc mượt mà.
Hơi thở trầm đục dần dần được bình ổn, tâm hắn cũng thoáng buông lỏng, tay Hình Quyết lặng yên phủ lên một bên ngực. Tuy còn chưa nẩy nở, nhưng cảm giác mềm mại nơi đầu ngón tay làm hắn không thể từ chối nàng.
Nhũ thịt tinh tế bị lòng bàn tay thô ráp của hắn tùy ý đùa bỡn, vết chai mỏng thi thoảng lại va chạm, kích thích đến từng lớp tế bào da thịt trên người nàng, mang theo từng cơn đau đớn nhẹ nhàng, làm nàng run rẩy. Đầu vú bị bàn tay hắn niết chặt, nụ hôn triền miên theo cần cổ tuyết trắng chạy dọc một đường xuống phía dưới, bí ẩn thân thể dần dần được khám phá, người nam nhân này cứ thế từng chút một xâm nhập vào tâm trí nàng.
“A...” Tiếng rên rỉ nhẹ nhàng, yêu kiều như sa vào lưới tình, như giọt nước nhỏ từng chút một đắm chìm vào trong ái dục tình triều, khao khát mọi thứ mãnh liệt hơn.
Hình Quyết cúi đầu nhìn cảnh xuân tươi đẹp trước mắt, ánh mắt dừng ở trên hai con thỏ nhỏ của nàng: “Thệ nhi, nàng thật đẹp.”
Hắn cúi đầu ngậm vào một bên vú, đầu lưỡi chuyển động tròn quanh liếm láo, sau đó hút mạnh đỉnh thù di vào, đem nó toàn bộ bao hàm vào trong miệng, đầu lưỡi ướt nóng mạnh mẽ chế trụ, thỉnh thoảng hắn lại khẽ cắn rồi lại day day, thưởng thức những tiếng kinh hô khắc chế của thiếu nữ.
Thân thể mềm mại, nửa thành thục này đã hoàn toàn đắm chìm vào bể sâu dục vọng dưới sự khiêu khích của hắn. Đôi môi anh đào của Hứa Diệc Hàm khẽ mấp máy, gấp gáp mà hô hấp, hạ thân cũng đã dần dần ướt át, biểu lộ sự chờ đợi của nó.
Đem quần lót cởi ra, cả người nàng trần trụi mà nằm dưới thân hắn, ánh mắt hắn cũng càn rỡ mà càn quét trên từng tấc da thịt của nàng. Nàng chỉ thấy rằng mỗi một nơi mà ánh mắt hắn nhìn qua đều như bị lửa tình thiêu đốt. Cơ thể ngây ngô non nớt này đang mong chờ người nam nhân này hái xuống, vừa hứng phấn vừa run rẩy.
Hạ thân phía lưỡi vô cùng mịn màng, kiều nộn, tản ra hương thơm cùng hơi ngọt của thiếu nữ. Hai phiến hoa âm hộ nhu thuận mà tràn ngập sắc hồng nhạt, Giờ phút này, dâm dịch từ nơi đó chảy ra, nhìn qua phá lệ tươi mới.
Trong mắt Hình Quyết toát ra thần sắc tán thưởng, dục vọng nóng bỏng dần dần bành trướng, phân thân sớm đã dựng đứng, gấp gáp không chờ đợi nổi mà muốn được tiến nhập vào cơ thể nàng, để lại trên người nàng ấn ký duy nhất của hắn.
Động tác hắn rõ ràng nhanh hơn, ngón tay tách hoa môi ra, lộ ra tiểu hoa cánh được bảo hộ cực kỳ tốt bên trong, nhu nhu thuận thuận, nhìn qua đáng thương vô cùng. Lỗ nhị phía dưới cũng hơi hơi mấp máy, thẹn thùng mà chờ mong. Không đợi hứa Diệc Hàm cự tuyệt, hắn liền chọn nhập vào giữa hai chân nàng, nhẹ ngửi qua hương thơm của thiếu nữ non trẻ, đầu lưỡi lè ra, nhẹ liếm lên cánh hoa mê người đó.
“Không...” Hứa Diệc Hàm có chút hoảng loạn mà cầu xin hắn, mà hắn lại nhẹ nhàng trấn an nàng: “Đừng sợ, ta sẽ làm cho nàng rất thoải mái.”
Không đợi nàng tiếp tục kháng nghị, đầu lưỡi ướt nóng kia đã linh hoạt mà quấn lấy cánh hoa tế nhuyễn, khi thì lên lên xuống xuống, khi thì đâm nhẹ vào bên trong, phần thịt mềm mẫn cảm không chỗ nào mà không được chiếu cố. Từng trận khoái cảm kỳ dị cứ thể lan tỏa ra khắp toàn thân.
Đầu lưỡi thô ráp xù xì cứ thế ma sát ở huyệt khẩu cùng cánh hoa non mềm, hạ thân nhạy cảm lại ngây ngô mà đón nhận trêu chọc, tuy hành động của hắn rất nhẹ nhàng, nhưng đối với nàng nó như được phóng đại hôn vài lần, dẫn dụ ra từng trận dâm dịch chảy ra, hắn cứ thế dùng đầu lưỡi liếm láp, hút sạch ái dịch của nàng. Cảm giác thẹn thùng và sung sướng đan xen, kích thích thân thể không ngừng run rẩy, hai chân theo bản năng mà kẹp chặt lại, hai ngón tay đang cắm trong hoa huyệt nàng cũng theo đó mà bị thu hẹp không gian, làm hắn thở dốc không thôi.
“Quyết, đừng mà.” Lý trí còn sót lại làm nàng vô lực nói ra lời cự tuyệt, nhưng vào đến trong tai Hình Quyết, thì đó lại như lời cầu hoan áp chế của nàng, kiều mị vô hạn.
Hắn đem viên hoa châu nho nhỏ kia liếm mút, khiêu khích khẽ cắn, hàm răng tùy ý dùng sức, thẳng cho đến khi Hứa Diệc Hàm đã rơi vào trạng thái ý loạn tình mê, hành động vô thức theo bản năng, động tình mà rên rỉ: “A a a!”
Thanh âm này càng thêm ra sức kích thích hắn, đầu lưỡi ở huyệt khẩu càng thêm mạnh mẽ dùng sức, linh hoạt mà dạo tròn quanh một vòng, tiếp xúc thân mật hơn với mị thịt bên trong. Nho nhỏ đau đớn làm Hứa Diệc Hàm hoảng sợ mà kinh hô một tiếng, sau đó lại bị vùi lấp bởi cảm giác đê mê, đầu lưỡi vừa mềm vừa nóng, tùy ý mà liếm láp trái phải, bắt chước động tác ra ra vào vào của dương vật, mật dịch cứ thế rào rào chảy không dứt.
“Quyết, Quyết...” Lời nói câu dẫn trần trụi như thế làm hắn không thể thõa mãn, nhưng bù lại nó càng thêm bành trướng dục vọng đang chôn sâu, phân thân bên trong đũng quần đã gấp gáp đến không thể chờ nổi. Từ nơi sâu nhất trong hoa huyệt ngứa ngáy khó nhịn, thiếu nữ hơi vặn vẹo thân mình, hai chân ma xát với nhau, mê say mà nỉ non: “Thật ngứa, thật ngứa...”
Dâm dịch trong suốt dính ở trên cằm Hình Quyết, cửa huyệt ướt át ra sức mời chào hắn. Đôi mắt hắn híp lại nhìn xuống thiếu nữ dưới thân đang rơi vào trạng thái động tình, đôi tay nâng hai chân nàng lên, nằm lấy phiến mông mềm mại đầy thịt, đầu lưỡi khi thì cắm vào hoa huyệt, lại khi thì liếm láp hoa châu mẫn cảm. Động tác hắn càng lúc càng nhanh, nặng nhẹ tương phạn, mang đến những khuây khỏa bất đồng, đồng thời nó cũng cọ rửa thân thể chưa trải qua sự đời này.
Màn che nhẹ bay phấp phới, thân hình cao lớn của nam tử nhẹ vùi vào giữa hai chân thiếu nữ mà tận tâm hầu hạ, đôi chân thon dài tuyết chắc kia mở ra với biên độ cực lớn, nếu nhìn kỹ hơn, liền có thể dễ dàng phát hiện phần lưng trần trụi phía sau đang cong lên với một khoảng độ tuyệt mỹ, xương quai xanh lồi lõm hiện lên, cổ hơi nhướng về phía trước, biểu tình trên mặt tựa như thống khổ, lại tựa như vui thích, đón nhận những cơn khiêu khích như sóng biển đánh tới. Vòng eo nàng thỉnh thoảng hướng cao lên về phía trước, ngẫu nhiên sẽ kịch liệt rung động, những ngón tay mảnh khảnh chôn sâu vào trong mái tóc đen của nam nhân, lộ ra những đốt ngón trắng bệt.
Tiếng rên rỉ khắc chế dần dần buông lỏng, kinh hô kiều mị đan xen với những lời ca ngọt ngào, hạ thân non nớt không ngừng chảy ra từng đợt dâm dịch tươi mới.
Hứa Diệc Hàm hừ nhẹ một tiếng, khoái cảm ngày càng tích tụ nhiều hơn bên trong cơ thể, khoái ý bất chợt đánh thẳng vào đại não: “A a, muốn muốn, Quyết!”
Thân thể nàng co rút, theo động tác cắn xuống hoa châu lần thứ hai của Hình Quyết, ý nghĩ nàng đột nhiên trống rỗng, chỉ có thể cảm nhận cơn vui thích vô hạn kia đang lan ra toàn thân, ngón chân thoải mái đến mức gắt gao cuộn tròn, lỗ chân cả người như bành trướng ra, cơn thỏa mãn nhè nhẹ phiêu đang đến khắp nơi, trên mỗi tấc da thịt.
Cực lại đi qua, Hứa Diệc Hàm giương miệng thở dốc, ánh mắt có chút trì trệ mà dừng trên màn lụa, không tiêu cự. Chỉ có sự khoái cảm tê dại như dòng diện đang lưu chuyển trên thân thể mới làm cho nàng có cảm giác như đang tồn tại.
Hình Quyết ôm chặt lấy khối cơ thể đang cao trào của nàng, mới vừa rồi ăn qua không biết bao nhiêu mật dịch của nàng, giờ phút này hắn ôn nhu mà hôn vụn vặt lên mặt nàng, chăm chú quan sát nàng, tựa như muốn dáng vẻ cao trào lần đầu tiên của thiếu nữ khắc sâu vào trong lòng.
Cự vật dưới háng đã sớm bừng bừng phấn chấn đòi ra trận đánh giặc. Hắn cưới thắt lưng ở ngang hông ra, phóng thích cho tên cự thú dữ tợn kia.
Nàng hơi mở to mắt, vừa nhìn đến nó, trên mặt liền nổi lên từng rặng mây hồng, còn có chút sợ hãi. Chỉ thấy cự vật đỏ tím thô sần kia tựa như cánh tay, hai thần lính hỗ trợ bên cạnh cũng tương tự như quả trứng gà, hiện trạng này thật đáng sợ. Ngọc hành trướng đại, gân xanh như muốn nổ tung, nhục dục đang ở trạng thái cực đại, vừa nhìn qua là đã biết nó đang khắc chế kiệt lực cỡ nào.
Hình Quyết thấy được vẻ sợ hãi trên mặt nàng, đáy mắt nhiễm ý cười, thân thể áp xuống, hắn cố tình đem quy đầu thô to đặt ở huyệt khẩu. Hai bên đối lập, trực tiếp mà cảm nhận được bên mạnh mẽ, bên nhu thuận. Nàng có chút bất an, một tay đặt ở trên ngực Hình Quyết, ấp úng nói: “Quá lớn.”
“Đừng sợ.” Hắn vuốt vuốt đầu nàng, hơn ba ngàn sợi tóc mảnh khảnh lướt qua trên đầu ngón tay hắn, ngữ điệu của hắn luôn làm nàng yên tâm, “Ráng chịu một chút thì sẽ tốt thôi.”
Quy đầu sớm đã được dâm dịch thấm ướt, ở huyệt khẩu cọ cọ một lát liền nhẹ nhàng đâm sâu vào. Huyệt khẩu nhỏ hẹp khó có thể dung hợp được quy đầu cực đại của hắn, Hứa Diệc Hàm khó chịu mà nhíu mày, lại dưới lời trấn an của Hình Quyết mà thả lỏng thân thể, hai chân nhẹ nhàng mở rộng ra. Hoa huyệt non mềm được mạnh mẽ căng ra, vôn là phấn nộn giờ phút này lại gian nan má chậm chạp nuốt cự long vào.
Nàng thở dốc, Hình Quyết nhướn thẳng người, đem cự vật siêu nhiên kia vùi một nửa vào bên trong nàng, đường đi nhỏ hẹp trong nháy mắt như bị xé rách ra, bên trong mị thịt phải hàm chứ một vật lạ thô to lồi lõm làm cho ngứa ngáy, khó chịu. Nơi hạ thân giao hợp chặt chẽ tương thích, vừa có bài xích, vừa có khao khát khẩn cầu.
Hình Quyết sung sướng mà gầm nhẹ một tiếng, ngẩng đầu lên liền hấ cảnh tượng mồ hôi lạnh của Hứa Diệc Hàm chảy lấm tấm trên trán, môi dưới gắt gao cắn chặt, lặng yên mà chịu đựng cơn đau đớn thân thể bị xé rách.
Hắn đau lòng mà vuốt ve khuôn mặt nàng, thấp giọng nói: “Đau thì kêu ra, sau đó sẽ không sao nữa.”
Giờ phút này, phân thân của hắn dưới sự ép chặt của hoa huyệt nàng lại càng thêm bành trướng, từng trận khiêu khích truyền tới làm hắn như chỉ muốn nhanh chóng cắm hết vài. Nhưng thấy Hứa Diệc Hàm nhẹ nhàng lắc đầu, liền biết là nàng sợ hắn mất hứng, trong lòng lại càng thêm ấm áp, tốc độ thả chậm lại, cho nàng từ từ thích ứng với lần đầu tine6 của xử nữ. Đợi đến khi nàng có vẻ như đã thích ứng, hắn mới cắn răng tiến vào một lần, phá vỡ vách ngăn kia, rốt cuộc cũng hoàn toàn đi hết vào.
“A!” Thịt hành nóng bỏng cuối cùng cũng vùi hết vào, hạ thể bên dưới hoàn toàn bị cơn đau dớn xé rách bao trùm, tuy nói quá trình xảy ra chỉ trong một cái chớp mắt, nhưng sự tra tấn hành hạ này cứ mãi vởn quanh, làm cho sắc mặt Hứa Diệc Hàm trắng bạch, cơ hồ như muốn chảy cả nước mắt.
Nàng cũng chỉ là một thiếu nữ mười lăm tuổi.
Hình Quyết tựa hồ như cảm nhận được sự khac1 thường của nàng, hắn cố nén cơn dục vọng đang bành trướng xuống, vùi đầu ở cần cổ nàng nhẹ gặm cắn, một tay khác lại vỗ về đầu nàng - đây là động tác hắn thường làm khi an ủi nàng.
Hô hấp dần bình tĩnh lại, cơn phập phồng cũng thoáng qua đi, Hình Quyết thấy nàng như thế mới bắt đầu chậm rãi di chuyển mông, Lần đầu cắm vào hoa huyệt nhỏ hẹp như thế đã làm hắn sung sướng đến cực điểm, giờ phút này vừa động, lại bị vách mị thịt bên trong khiêu khích, toàn bộ đường đi không ngừng co rút mấp máy, chúng gian nan mà hấp thụ côn thịt của hắn, khoái ý dần dần hóa thành kích động.
“Thật chặt... Thệ nhi, nàng là nữ nhân của ta.” Hình Quyết trầm tĩnh xưa giờ nay lại hóa thành điên cuồng, nhiệt độ xung quanh nóng lên, tốc độ bên dưới cũng theo đó mà dần dần nhanh hơn.
Lần đầu tiên tiến vào đau đớn như bị xé rách ra. Nhưng sau vài lần, tiểu huyệt nàng đã có dấu hiệu thích ứng, khoái cảm lạ kỳ cũng theo đó mà không ngừng nhen nhóm trong cơ thể.
Máu xử nữ dưới sự trừu động của côn thịt liền bị dâm dịch trong suốt hòa tan, đường đi càng ngày được thông thoáng, Hình Quyết dùng lực mà tiến vài, cự vật vừa mới rút ra lại lần nữa tiến công vào, gân xanh hữu lực như muốn ghiền ép bốn phía, quy đầu thô to như muốn lôi kéo mị thịt, mã mắt cũng theo đó mà hung hăng đâm sâu vào bên trong u huyệt...
Sâu rồi lại nông, thọc vào rồi lại rút ra, làm bên trong Hứa Diệc Hàm ngứa ngáy đến khó nhịn, nàng chỉ hận không thể ngay lập tức cuốn lấy cự vật kia. Khoái cảm này khác với khi được liếm láp lúc nãy, nó có một loại cảm giác no đủ chân thật hơn, thân thể tương thích làm cả hai càng thêm động tình, nam nhân cường thế lại khắc chế tốc độ của mình, từng bước một đánh thức vực sâu dục vọng, cơn vô hạn tình trường như sóng triều ập tới, đánh tan đi lý trí nhân sinh.
“Quyết, thật... Thật thoải mái.” Mắt nàng tràn đầy sự nhu tình, tất cả phòng chắn cũng được dở bỏ hết vì hắn. Trong lòng nàng chỉ còn lại sự mềm mại cùng ôn nhu, tình yêu cùng hạnh phúc, nàng nguyện ý trao cho hắn tất cả mọi thứ.
Hai người vốn đã ăn ý mười phần, chỉ cần liếc mắt một cái hắn đã nhìn thấu tâm tư của nàng. Từ khi nàng một đứa tiểu nha đầu quậy phá, rồi đến cảnh tượng từng ngày nàng lớn lên, từng chút một tái hiện lại trong đầu óc hắn, là hắn chứng kiến toàn bộ quá trình trưởng thành của nàng. Giờ phút này, hắn lại dùng vũ khí tối thượng của nam nhân, làm Hứa Diệc Hàm triệt để biến thành nữ nhân của hắn. Quá khứ, tương lại, thân thể cùng trái tim của nàng, tất cả đều là của hắn.
Hạ thân càng thêm ra sức rong ruổi, hắn nói: “Thệ nhi làm ta thật sung sướng, tiểu huyệt cũng khít chặt như thế...”
Hắn chống đỡ thân thể của mình, cự long trướng đại ra sức cắm vào bên trong, nhiều lần chạm đến hoa tâm, nghiền nát vách mị thịt mẫn cảm, cảm giác này làm Hứa Diệc Hàm run rẩy, bụng nhỏ mềm mại cũng không thể ngăn nổi tư vị này, quanh thân chỉ còn lại dục vọng và dục vọng.
Côn thịt không hề giảm tốc độ, dâm dịch đã sớm mãnh liệt tràn lan, ào ạt chảy xuôi ra ngoài, thấm vào chính giữa kẽ mông. Giao hợp mãnh liệt làm phát ra những khúc ca dục vọng, thêm vào đó hai cái phình phình trứng gà cũng liên tục dập vào trên mông nàng, bọt nước bay tứ tung, cảnh tượng thật dâm mỹ.
Nhục bổng nóng rực cứng rắn còn thỉnh thoảng xoay tròn ở hoa tâm, đôi tay hắn nắm chặt vòng eo mảnh khảnh của nàng, nửa người dưới của cả hai cùng nhau kề sát, lông mao phía trên càng thêm tiếp xúc thân mật. Khoái cảm đan xen, không gì có thể so sánh được.
“A a, quá cứng, thật trướng... Đừng, đừng mà...” Tuy là ngày thường nàng khá lạnh lùng, biểu tình tựa như một tòa băng sơn, nhưng giờ phút này cũng không thể kháng cự được cảm giác thỏa mãn của dục vọng, lưng căng chặt cong lên thành một độ cong mê người, da thịt khắp người phớt hồng, hai chân không biết từ khi nào đã kẹp chặt lấy vòng eo của nam nhân. Theo từng động tác của hắn, thân mình nhỏ xinh đong đưa kịch liệt, hai bên phong nhũ cũng tựa như muốn nhảy dựng lên, đôi đỉnh phù du thỉnh thoảng còn ma xát với lòng ngực của hắn.
Khắp thân thể đều là mồ hôi, nhưng động tác của hắn không hề trì trệ lại, tốc độ mãnh liệt làm giọng nói Hứa Diệc Hàm muốn vỡ tung, câu chữ khó thành lời, đôi tay không ngừng quờ quạng muốn tìm lấy điểm tựa. Chợt một tiếng thét kinh hoảng vang lên, cả người cứng đờ lại, toàn thân không ngừng co rút rung động, u huyệt gắt gao cắn chặt lại, tầng tầng lớp lớp mị thịt bao bọc lấy dương cụ thô to, bốn phía bên trong tỏa ra áp lức, đem thân gậy kẹp chặt lại không buông.
Một cổ âm tinh nóng bỏng từ sâu trong hoa huyệt bắn ra, phun đầy trên đỉnh quy đầu, kích thích Hình Quyết một trận tê dại, tinh dịch cũng liền muốn bắn ra. Ánh mắt hắn tối sầm, ại tăng nhanh biên độ dưới hạ thể, cho đến khi mã mắt buông lỏng, hắn mới đem đỉnh quy đầu vùi sâu vào bên trong cung khẩu, một tiếng gầm nhẹ thỏa mãn vang lên, dương vật kích liệt xóc nảy, bắn ra lượng tinh dịch khổng lồ.
Đợi đến khi côn thịt mềm nhũn ra, Hình Quyết liền ôm lấy Hứa Diệc Hàm xoay người nằm nghiêng, để đầu nàng gối lên cánh tay hắn, nép vào trong lòng ngực ấm áp. Cả hai dần dần hô hấp đều lại, nhưng dù thế thân thể vẫn còn đang đắm chìm trong tư vị cao trào, khao khát hơi ấm của đối phương.
“Quyết, chúng ta thế này...” Nàng có chút do dự, ánh mắt có chút mê mang, “Là thành thân sao?”
“Đúng vậy, từ hôm nay chúng ta chính là một thể, không rời không bỏ nhau.” Đáy mắt hắn rực rỡ lấp lánh, khuôn mặt kiên nghị lộ ra vài phần dịu dàng, lại cũng xẹt quá một tia tiếc nuối, bị Hứa Diệc Hàm nhạy bén mà bắt được.
Nàng nắm lấy tay hắn, nhẹ giọng hỏi: “Chàng có tâm sự sao?”
Hình Quyết trầm mặc một lát, nói: “Cuộc đời này ta đã không thể lập nghiệp, hiện giờ thành gia lập thất, lại không thể chuẩn bị một buổi lễ tốt, cũng không thể mang nàng đi gặp nàng ấy... Thật là tiếc nuối của cả đời ta.”
Hứa Diệc Hàm cánh giác mà bắt lấy hai điểm chính trong lời nói của hắn, lấy ánh mắt tương giao, lại thêm sự do dự trong lời nói của hắn, hiển nhiên hắn không muốn nói nhiều về vấn đề này, thế nên nàng cũng không truy hỏi nhiều.
Chung quy hắn vẫn không cam lòng... Nhưng là, mười lăm năm trước, khi đó hắn tại sao lại muốn ẩn cư?
Còn có nàng ấy trong lời nói của hắn là ai?