Không chỉ Văn Nhân Chấn điên rồi, cô lại càng hoang mang lo sợ mẹ mình cũng điên theo, mẹ muốn cô thay chị thế chỗ cũng là có lý do, nguyên nhân thật sự chính là sợ mất thể diện Khấu gia.
“Cha con mất rồi, chúng ta cần phải hoàn tất hôn lễ này, chính là không để quan khách cho là nhà chúng ta không có đàn ông mà khinh thường, hiện tại chị con đã bỏ nhà đi, mặt mũi của mẹ như thế nào, Dung Dung, con có hiểu cho khổ tâm của mẹ không!”
Sĩ diện không phải là trọng yếu, chỉ cần cả nhà chúng ta hạnh phúc sống bên là đủ rồi? Hôn sự này là trái tự nhiên, nếu gượng ép tiến hành mẹ nghĩ là tốt đẹp sao?
Văn Nhân Chấn thích là chị, muốn kết hôn cũng là với chị, chị đã bỏ trốn lại ép con thay thế chị gả cho hắn, có chuyện nào hoang đường như vậy, người khác nhìn vào lại nghĩ như thế nào?
“Mẹ……có hay không nghĩ tới hạnh phúc của con?” Khấu San Dung vẻ mặt đau thương nhìn mẹ cô.
Bình thường người bên ngoài cho cô là không có khí chất, tính khí không tốt, nếu biết cô bức chị bỏ đi, rồi cướp đoạt hôn phu của chị gái, thì người khác còn nghĩ cô xấu xa đến thế nào?
Tiếng xấu như vậy sẽ đeo bám cô cả đời?
“Vậy con có nghĩ tới cha ? Ông ấy vừa đi không bao lâu, nhà chúng ta liền có loại đại sự này con lại muốn bỏ mặc, cả hai đứa con đều vô tình giống nhau ta biết làm sao đây? Mẹ nuôi con khôn lớn như vậy, con không thể nghe lời ta một lần sao?!”
Mẹ muốn con giúp như thế nào? Mẹ làm sao có thể để con xuất giá thay chị, quan khách đều biết chị là cô dâu chân chính? Chúng ta lại không phải đang sống ở thời cổ đại, cô dâu chưa xuất giá sẽ không lộ diện bên ngoài, ai cũng chưa từng thấy qua. Ai cũng biết đây cô dâu là Khấu Thiên Dung lại biến thành Khấu San Dung, mẹ chẳng lẽ nghĩ những người khác là ngu ngốc, mắt bị mù hay sao?
Thật sự là vớ vẩn đến cực điểm!
“Con không –”
Chưa kịp nói hết lập tức bị mẹ cô trách móc “Ngươi nghĩ cho cha mình một chút rồi lại nói cho ta biết ngươi có đồng ý giúp Khấu gia chúng ta vượt qua cửa ải khó khăn này!”
Nghe mẫu thân dùng cái chết của papa uy hiếp cô, những gì đang dự định muốn nói toàn bộ nuốt trở về.
Danh tiếng của papa không phải dễ dàng có được nay vì chị nóng nảy, nhất thời vô tâm mà hủy đi thanh danh, cô làm sao để cha mất rồi mà còn chịu đựng miệng đời thế gian?
Cô rất khó xử lại thấy khuôn mặt dữ tợn của mẹ vì tức giận mà đỏ gay gắt.
Mắt liếc nhìn Văn Nhân Chấn lại vô cùng bình tĩnh đến đáng sợ, hắn vẫn thư thái ngồi ở sôpha, quăng ra cái yêu cầu chết người, vẫn là lãnh đạm nhìn mẹ con cô vì vậy mà đấu khẩu với nhau.
Lúc này cô mới phát hiện, Văn Nhân Chấn là đang chăm chú nhìn cô, làm toàn thân cô lông tơ dựng thẳng đứng lên, hắn như mỉm cười, ý cười thích thú ở tận đáy mắt, thật sự khó có thể phỏng đoán hắn giờ phút này đang tình toán cái gì.
Cô dâu của hắn đã bỏ trốn, phòng khách lại đang có rất nhiều quan khách còn có phóng viên đến thu hình hôn lễ, chị cô để lại một cục diện rối rắm cho cô giải quyết, hại cô và mẹ không biết xử trí ra sao, mà đương sự Văn Nhân Chấn lại bình thản xem như không có việc gì liên quan đến hắn, hắn lại không tỏ vẻ tức giận, phẫn nộ ngược lại mặt không hề biến sắc mà kiên quyết đòi mạng cô là kẻ thế thân.
Phải nói hắn là dạng người như thế nào đây?
“ Cô dâu có thể tùy tiện thay thế sao?” Nhịn không được oán hận muốn đánh chết hắn ngay lập tức, nội tâm nóng nảy, bực tức cô lặp lại câu hỏi lần nữa “ Ai cũng có thể được sao?!”.
Hắn làm sao hành động tùy tiện như vậy? Chị cô bỏ trốn hắn chẳng những không vội vã tìm người về còn lãnh huyết nói hôm nay nhất định phải đem người trở về, chẳng lẽ…… Chị vì phát hiện hắn vô tình, xấu xa như vậy nên mới lựa chọn đào hôn sao?
“Đương nhiên không phải ai cũng có thể, hiện tại tôi nghĩ chỉ có một người có khả năng thôi.” Văn Nhân Chấn mỉm cười trả lời, tại thời khắc nguy cấp mà hắn còn cười được ư cô tuyệt đối không cho rằng hắn thiện lương ngược lại cảm thấy hắn rất là đáng sợ.“ Cô quyết định xong chưa? Thời gian không còn sớm.” Hắn mở miệng thúc giục ra vẻ như là đang nói chuyện với hôn thê nhanh lên một chút nếu không sẽ muộn giờ lành.
“Giờ lành sắp qua, Dung Dung, con nhanh chút thay lễ phục” Mẹ cô đem hỉ phục của chị đưa cho cô, ra sức nhét vào trong lòng cô.
“Mẹ……” Cầm chiếc váy cưới lộng lẫy lại như cầm củ khoai nóng hổi cô gượng gạo tiếp nhận, Khấu San Dung một chút cũng không vui vẻ, miễn cưỡng đứng dậy, trong lòng cảm thấy chua xót.“Mẹ có hay không nghĩ tới cô, cô sao phải thay chị xuất giá, truyền ra ngoài có bao nhiêu khó nghe?”
Vì che dấu việc đào hôn của chị, mẹ cô lại xem trọng nhất là thể diện, cô trở thành vật hi sinh, ngày sau nếu chị trở về còn có người nào đàn ông nào muốn lấy cô?
“Dung Dung, con ủy khuất bản thân một chút được không? Coi như là vì papa, vì Khấu gia chỉ cần chị con trở về mẹ sẽ không để con lại đau lòng.” Khấu phu nhân thấy cô còn có một chút phản kháng, đành phải thấp giọng thỉnh cầu.
Trong lòng chua xót nước mắt cô tự nhiên rơi xuống.
Thay chị xuất giá…. Khi nào chị trở về bên cạnh Văn Nhân Chấn, cô mới có thể rời đi, trở lại thân phận ban đầu.
Thanh danh có quan trọng như vậy sao? Nếu không phải vì mặt mũi của Khấu gia cô tình nguyện không gả chứ không thể mang tội danh đoạt chồng của chị gái.
Cô phải làm như vậy sao? Cô muốn chạy trốn, giống với chị lâm trận bỏ chạy — đáng tiếc, cô không có dũng khí như vậy.
Biết rõ như vậy là sai, biết rõ người khác sẽ như thế nào là chê cười, nói cô không có đạo đức nhưng cô không có biện pháp phản kháng lại mẹ mình, tình thâm cùng bạo lực làm cho lòng của cô đau quá…
“Được.” Cô đột nhiên gật đầu một cái, nước mắt ở trong hốc mắt muốn trực trào nhưng là cô quật cường không cho nước mắt rơi xuống.“Ta gả.”
Mặc kệ, cái gì cũng không quản, dù sao mẹ chưa từng nghĩ đến hạnh phúc của cô, thôi thì tùy tiện làm cho xong chuyện!
Cô ôm lễ phục của cô dâu bước vào phòng tắm, phanh một tiếng đóng cửa lại, cô bấm chặt ngón tay vàolưng, nén nhịn rất là muốn khóc rống lên.
Đắm chìm trong cảm xúc đau khổ Khấu San Dung không có chú ý khi bản thân mới gật đầu đồng ý Văn Nhân Chấn ngồi bên kia trong nháy mắt chậm rãi thở hắt ra, một giọt mồ hôi lạnh giữa trán hắn chậm rãi rơi xuống……