Yêu Vũ Dạ Mị

Chương 26: Chương 26




CHƯƠNG 28

“Dạ. . . Tại sao ta phải mặc thành như vậy?” Ta không quen đích lôi kéo ‘ nữ trang ’ hoa phục hồng sắc trên người.

“Mị Nhi như vậy rất được, thực. . . Xinh đẹp.”

“Không phải vấn đề ở chỗ có xinh đẹp hay không! Mà là. . . Tại sao ta phải mặc nữ trang?”

“Mị Nhi là hoàng hậu của ta, đương nhiên nên vì ta mặc nữ trang, hơn nữa… Ta thích Mị Nhi mặc nữ.” Dạ kéo lại y phục bị ta chà đạp, tà khí nói.

“Chính là ta không thích… . . .” Ta bỉu môi nói.

“Mị Nhi ngoan, buổi tối Mị Nhi cần phải theo ta tham dự yến hội.”

“Yến hội? yến hội gì?” Không phải là chào mừng hoàng thất tới chơi sao?

“Mị Nhi nên biết tứ đại cường quốc trừ bỏ chúng ta Yên quốc, còn có Hoàn quốc, Diễm quốc cùng Trữ quốc, buổi tối yến hội là vì bọn họ mà diễn ra, tuy rằng, chỉ là mặt ngoài là yến hội hảo hữu… . . .”

“Kia. . . Ta có thể không đến được không?” Ta cũng không muốn tham dự. . . Lại càng không nghĩ muốn gặp phiền toái…

“Tại sao?”

“Dạ. . . Tại sao ta phải tham dự? Không có ta cũng chẳng ít, hơn nữa ta không quen thuộc lễ nghi…Nên ở lại tẩm cung thì tốt hơn.” Dạ. . . cho ta ở lại tẩm cung đi mà!

“Cũng không thể… . . .” Dạ lắc đầu đáp.

“Tại sao! ?” Tại sao không thể?

“Bởi vì. . . Mị Nhi là hoàng hậu của ta, hoàng hậu sao có thể không tham dự được?”

“Ta còn chưa có gả cho ngươi! Ta mới không phải là hoàng hậu gì cả!”

“Cho dù Mị Nhi còn chưa có gả cho ta, Mị Nhi dường như đã là hoàng hậu của ta rồi, hơn nữa tẩm cung  của Mị Nhi hiện tại, là nơi của hoàng hậu nên ở.” Dạ vẻ mặt ‘ ngươi chính là hoàng hậu của ta ’.

“Cái gì? Không ai nói với ta sao!” Tẩm cung kia thế nhưng chính thuộc về hoàng hậu !?

“Hiện tại ta không phải nói với Mị Nhi sao? Tốt lắm. . . Mị Nhi nghỉ ngơi trước đi, ta buổi tối tới đón Mị Nhi.”

“Dạ… …” Ta giả bộ đáng thương nhìn Dạ.

“Mị Nhi giả bộ đáng thương cũng vô dụng, ngoan ngoãn nghỉ ngơi đi.” Dạ khẽ hôn mặt ta, sau đó rời đi.

Ô. . . Ta thật sự không muốn tham dự! Rầu rĩ nghĩ biện pháp có thể giúp mình không cần tham dự, chính là. . . Thẳng đến hôm nay có người đến đón, ta còn chưa nghĩ ra… … . . .

“Dạ… Ta như vậy tham dự thật sự không thành vấn đề chứ?” Dạ, ngươi cho ta lưu lại đi… . . .

“Mị Nhi như vậy thì tốt rồi, không cần lo lắng.”

“Dạ, chính là… . . .”

“Mị Nhi. . . Yên tâm, có ta ở đây.” Dạ dịu dàng nói với ta.

“Ân… . . .”

Ai. . . Dạ dịu dàng như vậy ai sẽ cự tuyệt đây? Hơn nữa. . . Dạ biết ta vừa nhìn thấy hắn ôn nhu, liền cự tuyệt không được. Ô . . Ta bị Dạ ăn đến gắt gao ! Vì thế cứ như vậy, ta bị Dạ nắm tay từng bước hướng đại điện đi đến.

“Ô! Đẹp quá!” xem TV nhiều, nhưng đên ski tận mắt chứng kiến, vẫn là lần đầu tiên! Không thể tưởng được có thể đẹp đẽ quý giá, phú lệ đường hoàng như vậy! Đột nhiên cảm thấy được. . . Cùng Dạ cũng không phải một chuyện chuyện xấu.

“Hắc… . . .” Dạ nhìn đến phản ứng của ta, nhẹ nhàng bật cười.

“Cái gì vậy…”

“Không. . . Chỉ là cảm thấy Mị Nhi thực đáng yêu.” Dạ sủng nịch nói.

“Ta mới không đáng yêu! Được rồi, không phải muốn vào đi sao?” Nhìn đến trong đại điện có khách nhân các quốc gia đang chờ, ta có chút khẩn trương hỏi.

“Ân. . . Có ta ở đây.” Dạ hảo muốn biết ý nghĩ của ta, lại một lần nữa dịu dàng nói.

“Hoàng Thượng giá lâm!”

Khi ta cùng Dạ bước vào đại điện, bốn phía ánh mắt thực tự nhiên dừng trên người chúng ta. Đối với Dạ mà nói, đương nhiên là  không để ý, chính là với ta mà nói, ta chịu không được ánh mắt của bọn họ, vì thế ta suy nghĩ… Tại sao ta không thể bình tĩnh được chứ?

“Ha hả! Không thể tưởng được Dạ đế lần này sẽ mang đến mỹ nhân tham dự yến hội!”

“Diễm đế nói đùa, hắn chính là hoàng hậu của trẫm mà.” Dạ một tay đem ta ôm vào trong ngực.

“Vậy thật sự chúc mừng Dạ đế!” Diễm đế phải không… Làm sao khi nói chuyện? Rõ ràng hắn là nói với Dạ nhưng…

“Bất quá. . . Có thể cho ta biết phương danh của mỹ nhân không?”

“Dạ Mị. . . Lãnh Dạ Mị.” Nhìn nhìn Dạ, Dạ gật đầu, ta mới hồi đáp.

“Thật sự là người cũng như tên… . . .” Diễm đế như có điều suy nghĩ nói.

“Khó được vui mừng như vậy, nên để cho Trữ quốc vũ nương của ta vì Dạ đế biểu diễn đi!”

“Trữ quốc vũ nương so với vũ nương của nước ta xuất sắc hơn nhiều…” Dạ ở bên tai của ta  lặng lẽ nói.

“Thật vậy chăng?”

“Mị Nhi xem qua liền biết.”

Trữ đế vỗ tay một cái, nhạc sĩ liền bắt đầu tấu nhạc, một đám vũ nương giống tiên nữ bước vào đại điện, hấp dẫn ánh mắt mọi người ở đây. Đều giống như lời của Dạ, Trữ quốc vũ nương xác thực so với Yên quốc vũ nương xuất sắc hơn, chính là, ta không cho rằng Yên quốc vũ nương sẽ so với Trữ quốc kém cỏi hơn.

“Mị Nhi cảm thấy như thế nào?”

“Ta không cho rằng Yên quốc vũ nương sẽ so với Trữ quốc kém cỏi hơn.” Ta nói ra suy nghĩ của mình.

“Tại sao?”

“Lúc đầu các nàng khiêu vũ, phát hiện các nàng có thể nhảy rất tốt, chỉ là đạo sư không hiểu dạy như thế nào…” Nhớ tới đạo sư kia, thật sự là làm người ta… . . . Bất đắc dĩ.

“Mị Nhi biết khiêu vũ?” Đạ trong mắt hiện lên một đạo tinh quang.

“Ân…” Ta dường như nói không nên nói trong lời nói?

“Hôm nào. . . Mị Nhi nhảy cho ta xem .”

“Được… . . .” Có thể nói không sao?

“Ha hả! Đêm đế cùng hoàng hậu hài lòng không?” Trữ đế đột nhiên hỏi.

“Ân. . . Các nàng đều nhảy thật sự phấn khích.” Dạ thản nhiên nói.

“Xem Dạ đế phản ứng bình thản, có phải hay không bởi vì hoàng hậu nhảy càng xuất sắc hơn?” A. . . Chuyện gì… ? Tại sao lại nói đến ta?

“Có thể thỉnh hoàng hậu khởi vũ cho chúng ta thưởng thức không?”

“Chuyện này không hợp lễ.” Dạ sau khi nghe nhíu mày.

“Chẳng lẽ… Hoàng hậu căn bản không biết khiêu vũ?” Không thể tưởng được lại nghe nói thế. . . Tuy rằng lần này thân phận bất đồng.

“Dạ. . . để cho ta đi đi.” Ta ghét người nói ta không biết khiêu vũ.

“Mị Nhi… . . .”

“Dạ, không cần lo lắng.” Lúc này đây, ta khẽ hôn lên hai má Dạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.