Yêu Vũ Dạ Mị

Chương 34: Chương 34




CHƯƠNG 36

“Mị, ngươi nói cái này đẹp không?”

“Đẹp. . . Ngọc Lưu Ly mặc cái kia rất đẹp… . . .” Nữ nhân thôi, thật sự là khó có thể lý giải. . . Từ ngày Hoàn đế cùng Ngọc Lưu Ly giải thích qua đi, Ngọc Lưu Ly mỗi ngày đều một bộ ngọt ngào như mật, còn lựa chọn không biết bao nhiêu bộ quần áo. . . Ngô, thật muốn biết Hoàn đế ngày đó cùng Ngọc Lưu Ly nói qua cái gì…

“Hi! Như vậy chọn cái này đi! Đúng rồi, Mị thích bộ nào?”

“Ngô… bộ kia cũng được, bởi vì Ngọc Lưu Ly may mỗi một kiện đều rất được.” Cho nên, mặc kiện kia cũng là giống nhau đi?

“Đương nhiên! Ta Ngọc Lưu Ly may mỗi một kiện đều xinh đẹp, bất quá. . . Hẳn là cũng có một cái Mị đặc biệt thích chứ?”

“Như vậy. . . Rất khó lựa chọn… Không bằng, Ngọc Lưu Ly giúp ta chọn một bộ đi? Bằng không. . . để cho Dạ bọn họ thay ta chọn.”

“Sao có thể như vậy !”

“Lưu. . . Ngọc Lưu Ly… . . . ?” Ô. . . Thanh âm thực chói tai… Ngọc Lưu Ly sao không lo lắng làm nữ âm hơn?

“Mị! Ngươi có biết hay không… Thành thân chính là sự kiện trọng đại trong đời người! Cả đời chỉ có một lần, đương nhiên cái gì cũng đều phải tốt nhất! Đừng quên người chúng ta thành thân đó chính là hoàng đế, cử hành tiệc cưới địa điểm là ở hoàng cung, khi đó sẽ có rất nhiều quan lớn quý nhân tham dự và có trăm họ chúc phúc chúng ta, cho nên chúng ta phải làm tân nương xinh đẹp nhất, hạnh phúc nhất trong thiên hạ! Y phục… Đương nhiên phải mặc một bộ mình lựa chọn và xinh đẹp nhất, nếu để cho người khác lựa chọn, sao có thể được? Làm cho bọn họ lựa chọn càng không thể! Chúng ta muốn cho bọn hắn kinh hỉ, không phải sao?”

“Dạ. . . Ngọc Lưu Ly nói đúng… . . .” Nếu phản bác Ngọc Lưu Ly. . . Hậu quả… . . . người không thể tưởng tượng nổi.

“Mị đã biết là tốt rồi, như vậy. . . Mị thích kia bộ nào?”

“Cái kia. . . để ta lo suy nghĩ đã.”

Trong sự ‘ cưỡng bức ’, ‘ giám thị ’ của Ngọc Lưu Ly, rốt cục trong hơn mười kiện đó y phục tuyển một bộ ta thích nhất, ngay cả Ngọc Lưu Ly nàng cũng khen mắt quan sát của ta rất tốt, không biết. . . Dạ bọn họ có cảm thấy đẹp không?

“Yên tâm đi! Ta khẳng định bọn họ nhất định sẽ không dời mắt.”

“Cái. . . Cái gì chứ…” Tại sao Ngọc Lưu Ly luôn biết ta đang suy nghĩ gì?

“Bởi vì… Xem biểu tình của Mị cũng đã biết Mị đang suy nghĩ gì , cho nên. . . Mị mới dễ dàng như vậy bị bọn họ ăn luôn.”

“Ô. . . Mới không phải… . . .” Ta mếu máo nói.

“Hi! Ta chính là thích Mị như vậy, ta nghĩ bọn họ cũng nghĩ như thế.” Ngọc Lưu Ly giương lên ấm áp mỉm cười.

“Ngọc Lưu Ly. . . Ta cũng thực thích Ngọc Lưu Ly!” Ân. . . Thực cảm giác hạnh phúc nha!

“Ta đương nhiên biết, tốt lắm. . . Ngày thành thân cũng nhanh đến… . . . Chúng ta còn có nhiều chuyện khác phải làm!”

“Chuyện gì?”

“Trừ bỏ chọn y phục, còn có đồ cưới phải chọn nữa!”

“… Đồ cưới?”

““Đúng vậy! Mị, mau đến xem xem!”

“. . . Phải.. …”

“Ai a… Mệt chết đi… … . . .” Đối một đống lớn đồ cưới kia, cũng đã nghĩ muốn té xỉu , Ngọc Lưu Ly còn nói đây chẳng qua là một bộ phận nhỏ thôi, còn có nhiều hơn chưa lấy ra nữa.

“Mị chủ tử, ăn trước điểm tâm đi, nghỉ ngơi một lúc! Đợi Ngọc Lưu Ly tiểu thư là được .” A. . . Di nhi thật sự là tri kỷ! Nhưng vừa nãy không phải còn đợi đồ cưới sao… Ô. . . Thật muốn khóc lên.

“. . . Kỳ thật… Như vậy có quá vội vàng không?”

“Ai. . . Mị chủ tử, còn bốn ngày nữa là thành thân, Hoàng Thượng bọn họ cũng vội vàng, huống chi là Mị chủ tử?”

““Dạ, Dạ bọn họ. . . Đã vài ngày cũng không tới tìm ta… …” Đều là bởi vì vội vàng chuẩn bị sao?

“Mị chủ tử, Hoàng Thượng bọn họ chỉ là bận quá mà thôi…”

“Ta biết… Đúng rồi, Tử quay về chưa?” Không biết Tử sư phụ phụ tại sao đột nhiên đi như vậy? Thật khiến cho người ta tò mò.

“Tử công tử đã trở lại, chính là bị Hoàng Thượng bảo đi hỗ trợ.”

“Ác. . . Phải không… . . .”

“Mị chủ tử, tuy rằng mấy ngày nay Hoàng Thượng bọn họ không ở bên Mị chủ tử, chính là ngày thành thân nhanh đến, khi đó Hoàng Thượng bọn họ nhất định sẽ một bước cũng không rời Mị chủ tử.”

“Hi. . . Di nhi thật chê cười.”

“Mị chủ tử, Di nhi cũng không nói giỡn, Di nhi suy nghĩ đều là thật tâm nói!”

“Hì hì… Nếu Di nhi biểu tình không phải như vậy, ta cũng có thể tin.”

“Cái gì vậy… Mị chủ tử.”

“Ta không sao đâu, Di nhi yên tâm nhé.” Di nhi tâm ý, ta như thế nào không biết?

“Mị ~~!” Đang lúc tâm tình tương đối thoải mái hết sức, bên tai thế nhưng truyền đến thanh âm ‘ ác ma ’ ?

“A! ? Không phải chứ? Ngọc Lưu Ly nhanh như vậy liền trở về… ?”

“Mị chủ tử… Vất vả .”

“Ngọc Lưu Ly. . . Van cầu ngươi, ta từ bỏ!”

Năm chú rễ không miệng Di nhi không phải vội vàng trù bị tiệc cưới mà đang thảo luận loại dược làm cho nam tử mang thai, nếu Mị biết được, không biết sẽ có hậu quả gì đây?

“Tử, chính là loại dược này sao… ?” Hàn lắc lắc cái chai hỏi.

“Ân, ta theo bí phương luyện chế của sư phụ mà làm, không có sơ xuất.”

“Hẳn là. . . Không thành vấn đề chứ?” Điệp Quân vẻ mặt nghi hoặc.

“Không tin. . . Ngươi có thể nếm thử trước, ta luyện chế nhiều chút để ngươi dùng.”

“Không. . . Không cần… . . .” Vừa mới không nhìn lầm? Tử thế nhưng tà cười! ?

“Buổi tối thành thân để cho Mị Nhi uống xong là được ? Không sợ Mị Nhi phát hiện sao?”

“Sẽ không, loại dược này có một chút vị rượu, đem nó làm như rượu cho Mị Nhi uống. Hơn nữa…”

“Hơn nữa cái gì?”

“Hơn nữa loại dược này có chút xuân dược, cần thời gian một đêm dược lực mới có thể biến mất.”

“Cần nghiêm chỉnh thời gian một đêm sao…”

“Đây không phải tốt sao? Cho chúng ta đủ thời gian thay phiên cùng Mị Nhi… . . .”

“Điệp Quân. . . đầu óc của ngươi chỉ nghỉ đến việc này sao?” Nguyệt đánh gảy lời Điệp Quân.

“Hừ! Ta có nói sai sao? Đứa nhỏ đầu tiên của Mị Nhi đương nhiên phải được sự hỗ trợ của năm người chúng ta…”

“Tốt lắm! Đừng ồn, sự tình cứ như vậy quyết định, việc này. . . Khi đó mới tính đi, hiện tại trước xử lý chuyện tiệc cưới.” Dạ. . . Quả nhiên là người quyền lực nhất trong năm người.

“Đã biết…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.