You Are My Everything

Chương 5: Chương 5




YOU ARE MY EVERYTHING

Chap 5: Cãi nhau

Bước nhanh xuống nha, Lục Vân Nghi nghĩ thầm:“ Xấu hổ quá. Haish, cậu ta đúng là đồ đáng ghét mà“. Chợt cô nhìn thấy Cao Diệp Anh cũng từ phòng Khải bước ra, cô gọi:

-Anh Anh

Theo bản năng, Cao Diệp Anh quay lại.Thấy Lục Vân Nghi cô liền cười. Vân Nghi bước nhanh lại gần cô. Cô nói:

- Cái tên Dịch Dương Thiên Tỉ đáng ghét. Mới sáng sớm mà đã gặp cậu ta. Thiệt là xui xẻo quá.

-Tớ cũng không hơn gì đâu. Anh ta( ý chỉ Khải) nghĩ sao mà xưng tớ là em chứ?

- Hai cậu dám nói xấu chúng tôi sao?

Một giọng nói vang lên,linh tính chuyện chẳng lành, cả hai người quay lại.Thôi xong rồi.Trước mặt hai cô là ba chàng trai TFBOYS nhà ta. Vương Tuấn Khải, Dịch Dương Thiên Tỉ mặt toàn hắc tuyến, còn Vương Nguyên thì mở miệng cười toe toét. Vương Tuấn Khải nói:

- Tiểu Anh ai cho em nói xấu anh hả?

- Ai là Tiểu Anh? Vả lại tôi nói xấu anh hồi nào?Tôi chỉ nói là “anh ta” chứ đâu phải nói anh. Anh có tật giật mình hả?- Cao Diệp Anh nói một tràng khiến Vương Tuấn Khải câm nín

Dịch Dương Thiên Tỉ quay sang nhìn Lục Vân Nghi. Cô không dám nhìn thẳng vào mặt anh mà cúi xuống.Phen này cô tiêu chắc rồi. Anh nhìn cô bằng ánh mắt hình viên đạn như muốn nói: “ Lục Vân Nghi cô được lắm. Cô sẽ biết tay tôi“. Vân Nghi ngước lên nhìn anh.Cô nói nhỏ:

- Xin lỗi.- Câu nói đó đủ để anh nghe thấy. Anh không nói gì, bước xuống nhà.

Theo sau Thiên, Khải và Nguyên cùng bước xuống nhà. Trước khi đi, Khải không quên liếc mắt nhìn cô như muốn nói:“ Em được lắm” khiến Cao Diệp Anh rùng mình. Cô liếc nhìn anh lại “ Để xem anh làm gì được tôi”

Bước xuống nhà, cả bọn đã thấy Dương Ánh Linh đứng đó, mặt hầm hầm:

- Sao bậy giờ mới xuống.Có biết là sắp trễ học rồi không?( còn 30 phút nữa mà chị)

- Xin lỗi cậu- Cao Diệp Anh nói

- A a a,sao lại xin lỗi tớ. Cậu đâu có lỗi gì đâu.- Dương Ánh Linh nói

- Ừm. Tụi mình đi học đi

Chiếc xe ô tô bốn chỗ thường ngày chở tụi nó đi học hôm nay lại thêm hai người nên Cao Diệp Anh và Lục Vân Nghi định đi bộ. Dương Ánh Linh thấy vậy cũng liền đi bộ luôn. Còn ba người thấy Ánh Linh đi bộ cũng đi theo luôn. Rốt cục cả bon đều đi bộ bỏ lại chiếc xe và chú tài xế bơ vơ một mình.Con đường đến trường mất gần 15 phút. Vừa tới trường đâu ra có một đám nữ sinh chạy đến hét lên:

- Aaaaaa TFBOYS tới rồi

-.Vương Tuấn Khải kìa đẹp trai quá

- Vương Nguyên em iu anh

- Dịch Dương Thiên Tỉ anh là soái ca của đời em

........

Cao Diệp Anh và Lục Vân Nghi nghĩ thầm:“ Bọn họ nổi tiếng đến như vậy sao?”

Bỗng có một nữ sinh đứng trước mặt Cao Diệp Anh và Lục Vân Nghi nói:

- Tụi mày là ai? Sao dám đi cùng thần tượng của tụi tao?

Trước mặt hai cô là một nữ sinh. Liếc sơ qua bảng tên , Cao Diệp Anh nói:

- Triệu Tuyết San, cô ăn nói cho cẩn thận. Tôi muốn đi với ai là chuyện của tôi. Mắc mớ gì tới cô hả?

- A a a. Cái con ranh này. Mày nói gì hả?- Nói xong cô ta tát cho Cao Diệp Anh một cái”CHÁT“. Rát. Cô cảm thấy rát. Khóe miệng cô chảy máu.Cô khuỵu xuống. Lục Vân Nghi quay lại định tát cô ta thì Vương Tuấn Khải đã tiến đến gần Triệu Tuyết San.

”CHÁT“. Cả trường đều kinh ngạc. Vương Tuấn Khải, nam thần của bọn họ tát Triệu Tuyết San.Anh nói:

- Ai cho cô dám tát cô ấy? Mau xin lỗi mau.

- Ơ ơ.- Triệu Tuyết San còn đang ấp úng

- MAU LÊN- Anh quát

- Các em đang làm gì đó?- Thầy quản sinh chạy lại, giải tán cả đám

- Được lắm mày sẽ không yên đâu, con ranh kia.- Triệu Tuyết San bỏ đi.Trước khi đi cô ta còn hăm dọa:“ Na Na sẽ giết mày”

”Na Na? Đó là ai” Cao Diệp Anh nghĩ. Đoạn anh hỏi thăm cô:

- Em không sao chứ?

- Buông tôi ra

- Tiểu Anh.

- Tôi nói anh buông ra. Anh không hiểu hay là không nghe thấy?- Cao Diệp Anh quát

Vương Tuấn Khải buông cô ra. Anh cảm thấy rất đau. Cao Diệp Anh đứng dậy, kéo Lục Vân Nghi đi theo, để lại anh, Thiên Tỉ, Nguyên Nguyên và Ánh Linh đứng đó. Dương Ánh Linh thật sự rất tức giận. Cô nhìn 3 người nói:

- Fan của các anh đấy sao?Thật sự rất thất vọng.

Cả ba không nói gì vì những điều Dương Ánh Linh nói đều đúng. Họ không ngờ rằng fan của họ lại có những hành động như vậy. Xong Dương Ánh Linh bước vào lớp. Vương Nguyên an ủi Khải

- Không sao đâu. Diệp Anh không phải người mỏ nhọn nên cô ấy sẽ hết giận anh mau thôi.

- Đúng đó- Thiên Tỉ thêm vào.- Mà trước khi đi hình như cô ta có nói Na Na sẽ không tha thứ cho Diệp Anh.” Na Na” đó có phải là Âu Dương Na Na lớp mình không nhỉ?

Vương Tuấn Khải không nói gì. Anh nhớ lại khuôn mặt của cô lúc ấy. “Khóe mắt cô ấy có nước. Cô ấy đã khóc sao?” Vương Tuấn Khải nghĩ thầm.Xong anh nói:

- Vào lớp thôi.

Cả bọn vào lớp. Sân trường bây giờ không còn ai. Chỉ còn nghe thấy tiếng lá xào xạc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.