Zombie Trở Lại

Chương 1: Chương 1




Tối đó.lớp tôi đi cắm trại,con đường đi vắng vẻ.Những hàng cây xơ xác đến đáng sợ,ở đâu đó còn có tiếng xào xạc ở trong rừng.Thoáng cái 1 dáng người bé nhỏ bước đi,2 tây thì cào về phía trước,đôi mắt nhìn chằm chằm vào chiếc xe của chúng tôi.Bác tài xế cười bảo:

Chắc là người bị điên đi lang thang ấy mà.Lớp chúng tôi cười ồ lên,khung cảnh đáng sợ không khiến họ sợ mà làm họ phấn khích.Cũng đúng vì con trai chúng tôi rất thích mạo hiểm. 30 phút sau,xe dừng lại tại một nhà nghỉ nó nằm ngoài bìa rừng,nó cũng là nơi chúng tôi sẽ cắm trại.Cũng đã đến 7h tối,Phát và Lương đi kiếm củi đốt,mọi người vui vẻ ăn uống no nê liền xử nhau đi chơi đêm,còn thằng Vũ,Thắng thì mải chơi game nên không đi,Xuân và Long thì nghe nhạc.Mọi người đóng cửa và đi hết,trời âm u lạnh lẽo,mấy phút sau bên ngoài có tiếng la hét,chắc các bạn đã về và chơi đùa.Nhưng sau đó thật là yên ắng,những người bên trong đang ngồi yên thì cửa bỗng nhiên đập sầm sập,những tiếng cào cửa lẫn tiếng gào thét lên.Long chạy tới nhòm qua lỗ ở cửa thì thấy những người bạn ,đầu bị cào rách,mắt đỏ máu,đập cửa bỗng chốc cửa bật ra,Long hoảng hốt nhưng vẫn cố giữ cửa.Vũ và Thắng lao tới đẩy đổ chiếc tủ và chèn cửa lại.Tất cả chạy hết lên lầu,chiếc tủ quá yếu,không thể chống lại,cửa bật ra,lũ bạn(đã hóa zombie)ùa vào,thẫn thờ bước như một cái xác.Chúng từ từ ùa lên lầu,Vũ là Long lục khắp phòng thì tìm được 1 cái búa và 1 cái gậy dài.Long nói:

-Các cậu đi trước đi tớ sẽ giữ cửa!

Thắng nói:

-Vậy ai giúp cậu:

-Không nói nhiều,đi đi!!

Ngay tức khắc Vũ đập nát cửa chính,Thắng dẫn Xuân leo qua cửa sổ nhayr xuống.Vũ chốt cửa ngoài lại và dẫn mòi người chạy đi.Thắng đi tìm bác tài xế về nhà nhưng không thấy,chỉ còn lại 2 chiếc xe khách.Bọn xác sống bật cửa leo ra.Trong đám bạn còn vài con khác,chúng như những con thú thèm thịt người,trên đường bê bết máu,thịt.Bọn chúng lao tới,bắt buộc mọi người phải lao lên xe.Thắng khóa cửa.Bỗng 1 bàn tay đập vào vai Xuân,hoảng quá Xuân la toáng lên,có tiếng nói:

-Tao Phát với Lương nè!Tao trốn vào đây.

Thoáng cái bọn xác sống đã phủ kín chiếc xe.Thắng và Xuân ré lên:

-Chắc chết rồi,chúng giết hết bọn mình mất!

Lương nói:

-Giờ phải nghĩ cách:À mà trên nóc xe có một lôc kéo,tụi bây trèo lên đó,tao dụ bọn xác sống đi chỗ khác rồi tụi mày chạy đi. Xuân bảo:

-Vậy mày chạy kịp không?

-Kịp,tao chạy nhanh mà,Vũ đưa tao cái búa đi!

Vũ đừa Lương cái búa,Lương liền đập cửa và chui lên,mọi người leo theo.Lương nhảy xuống xe và chạy thật nhanh,lũ xác sống chạy theo.Cả bọn đang chạy thì Thắng nói:

-Chết rồi chân Lương đang bị trật khi đá banh với Duy!

Phát nói:

-Quay lại tìm Lương đi,nó không chạy nổi đâu.Nhưng khi quay lại thì Lương đã nằm giữa đường,bọn xác sống bao quanh,con cào con cắn.Ai cũng hốt hoảng chạy,lũ xác sống đuổi theo.Mọi người cố chạy,chạy mãi cho đến đường quốc lộ.Phát đập cửa từng nhà tìm sự giúp đỡ nhưng hình như...không còn nhà nào có người.Sự run sợ của mọi người,sự im lặng của thời gian,mọi người không biết nói ra sao.Họ cứ chạy tiếp và cuối cùng trời cũng đã sáng.Trời có vẻ trong xanh nhưng con đường lại toàn máu,những cái xác còn bê bết ngoài đường.Hình như mọi người đã di tán hoặc đã chết hết.Ai cũng muốn trời sáng vì khi tối trời lũ xác sống sẽ hoạt động nhiều hơn.Chúng tôi chỉ còn biết lánh vào một nơi nào đó để qua tối nay...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.