JunHyung tuyệt đổi không thể tin được, bản thân thế
nhưng lại ngủ trên đùi của một nam nhân chỉ bởi vì bị sờ quá thoải
mái....!
Bất quá không phải là loại
ngủ như chết, đương nhiên là phải có cảnh giác chứ. Chỉ là vừa rồi chạy
một mạch tới quán, tinh thần lại bị dày vò như đã trải qua một đống sự
kiện Ô Long, anh mới híp mắt chậm rãi thả lỏng tinh thần, huống chi còn
đang nằm trên đùi người nào đó lại được vuốt ve “mất hồn” như thế, kết
quả, JunHyung mỏi mệt nhắm mắt lại, lý trí trí tuệ gì đó đều thành mây
bay, năm giây sau trực tiếp mất luôn ý thức.
Một tay YoSeob đặt trên lưng
mèo đen, một tay khác đùa nghịch cái chân nhỏ của mèo đen, hơi kinh ngạc nói: “Nó ngủ rồi....”
Mọi người vẫn không nhúc
nhích mở to hai mắt thưởng thức bức tranh mỹ nhân sờ mèo ở trước mắt,
trong lòng âm thầm kích động: mỹ nhân đang cười, mỹ nhân đang cười mỹ
nhân lạnh lùng thế nhưng đang cười a a a! Lãnh mỹ nhân trong truyền
thuyết cái gì a, lạnh lùng em gái cậu á! Nha người ta đang cười như ánh
mặt trời sáng lạn có thể làm tan băng luôn a! (^_^)
Có người một lần nữa lại
nhắc lại đề tài bị ngó lơ bởi vì mèo đen: “Con mèo này là do JunHyung
mang đến sao? Cậu ta đâu?”
Hiện tại mọi người mới sửng sốt, nghi hoặc nhìn về phía DooJoon.
DooJoon cau mày mở túi
quà trong tay ra, chiếc di động ip 6 màu trắng của JunHyung đang nằm
trong đó, trừ cái này ra, còn có chìa khóa, chi phiếu, cùng với một cái
hộp chưa được mở ra, anh mở ra thì thấy, đúng là chiếc ví Prada lúc
trước anh có nhắc tới với cậu, JunHyung thật có lòng, cư nhiên mua làm
quà sinh nhật cho anh.....
DooJoon trong lòng rất cảm động, nhưng lại càng lo lắng và hoài nghi hơn.
Đồ dùng tùy thân của
JunHyung đều ở trong này, vậy cậu ta đi nơi nào? Vừa rồi gọi điện thoại
rõ ràng đã nói mười phút sau tới, lúc sau lại không có tin tức, rốt cục
đã xảy ra chuyện gì? Tờ giấy kia rất khả nghi, vì sao lại viết 'Tôi là
Yong JunHyung '?
Hiện tại tỉnh táo nhớ lại, đích xác cảm thấy có điều kỳ quái.
Bởi vì JunHyung cho tới bây
giờ vẫn là một con người hào sảng bụng dạ thẳng thắn, không bao giờ chơi mấy loại đùa vui 'ngây thơ' này. Còn nữa, cho dù cậu ta có đùa, vậy cậu ta đang ở đâu? Vì sao không xuất hiện? Theo lý thuyết, đồ dùng tùy
thân, nhất là ví và chìa khóa, không nên để cho một con mèo mang đi,
hiện tại có thú cưng nào thông minh như vậy sao? Còn có, anh không có
nghe nói JunHyung nuôi mèo a.... Quỷ dị nhất chính là lúc ấy mèo đen còn ra động tác tay với anh, trong nháy mắt đó anh còn cảm thấy mèo đen
chính là Yong JunHyung!
Không đúng không đúng, đừng suy nghĩ miên man nữa, loại chuyện này tuyệt đối là không có khả năng xảy ra...
DooJoon lắc lắc đầu quăng
rớt cái ý niệm kỳ dị vừa mới nhảy vào đầu, đem đồ dùng của JunHyung và
tờ giấy A4 nhét vào túi, nói: “ JunHyung đột xuất có việc, không đến
được....”
”A, vậy con mèo đen này là của ai?”
DooJoon gãi gãi đầu nói: “Có thể là con mèo lạc bất cẩn xông vào quán....”