Sau khi Nhan Kính cùng Giai Hy rời đi, Linh Lan bị binh lính đánh đập một trận giữa đường cái.Mang thân thể thương tích bầm dập, bộ dáng rách rưới, cô ta lê từng bước đến gần con hẻm tối tăm, bẩn thỉu gần đó, lấy từ cơ thể một chiếc vòng bằng đồng thô sơ nhỏ máu của mình lên. Khi nhìn thấy đồ án đỏ tươi trên không trung, cô ta nở nụ cười vặn vẹo, bắt đầu đọc bài ca hiến tế từ thời cổ xưa nào đó.
“ Hỡi, kẻ phàm nhân, ngươi có điều ước gì? “ Từ đồ án vang lên một giọng nói âm u.
“ Ta muốn có sức mạnh, muốn đứng trên đỉnh vinh quang, không ai có thể đáng bại ta. “ Linh Lan lúc đầu vẫn còn chần chừ suy nghĩ, nhưng sau đó liền không kiềm chế được mà nói ra tham vọng của mình, càng nói giọng cô ta lại càng kích động, gương mặt hừng phấn cười ghê rợn như sắp chạm đến mang tai.
“ Từ giờ phút điều ước của ngươi được thực hiện, linh hồn ngươi đã trở thành vật hiến tế, vĩnh viễn sống nơi ngục thẳm giam cầm, không thể đầu thai. “
Đồ án đó nói xong liền lóe lên ánh sáng chói mắt, những sợi dây xích bò ra cuốn lấy toàn bộ người cô ta rồi biến mất, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự trói buộc truyền đến từ linh hồn. Đồng thời, thứ sức mạnh cô ta mong ước cũng được thực hiện, tu vi nhanh chóng đột phá với tốc độ chóng mặt, thăng đến hóa thần thượng cấp, chỉ cách phi thăng mới dừng lại.
“ Ta mạnh lên rồi, đây chính là sức mạnh của cương giả, sẽ không một ai dám động đến ta nữa, haha. Những người đã bắt nạt, chà đạp ta, ta sẽ khiến từng người một trả giá. “ Nắm chặt bàn tay, ánh mắt cô ta đỏ ngầu tựa như loài rắn độc hiểm ác.
Đồ án biến mất, khôi phục lại khung cảnh tăm tối, lễ hội không biết đã kết thúc từ lúc nào, trên đường chỉ còn lấc đác vài người thu dọn đồ đạc buôn bán.
Giai Hy nằm trên giường, tay chống một bên đầu, bên cạnh là hạt dưa cùng snack chất thành một ngọn núi nho nhỏ.
Tách, tách, cô thản nhiên nằm đó cắn hạt dưa, xem lại video khung cảnh trình chiếu lúc này: xác chất thành đống, máu chảy thành sông.
- Linh Lan này cũng trâu bò thật nha, dám giao dịch linh hồn cả với Quỷ Thần. Hơn nữa, trong đêm liền tàn sát hết cả phủ quốc công, già trẻ lớn bé không tha một ai, kể cả đứa trẻ mấy tháng tuổi cũng giết luôn.
Nữ chủ hắc hóa trở thành nữ ma đầu rồi, còn đâu bộ dáng trà xanh yếu đuối mỏng manh trong trí nhớ của linh hồn ủy thác nữa.
[ Nhiệm vụ ẩn giấu: Tìm ra chân tướng thảm sát diệt môn toàn bộ Vệ Gia, điểm năng lượng 1000, tích phân 2000. ] Hệ thống lại bất ngờ xuất hiện phát ra nhiệm vụ.
- Thảm sát diệt môn? Vệ Gia?
Quá quen với hành vi của hệ thống, Giai Hy chỉ thắc mắc về nhiệm vụ.
[ Vệ Gia chính là gia tộc của linh hồn ủy thác. Vào 200 năm trước, khi chưa xảy ra thảm sát, Vệ Gia là một trong tứ đại gia tộc của đại lục tu tiên này, nhưng chỉ sau một đêm trước lễ Tết, không biết là đắc tội với ai mà Vệ Gia bị diệt môn, linh hồn ủy thác lúc đấy được mẹ mình bảo vệ trốn được một mạng. ]
- Cái này có liên quan gì đến Linh Lan kia phải không?
[ Hệ thống không thể giải đáp thắc mắc này, thỉnh kí chủ tự tìm đáp án. ] Hệ thống không trả lời, Giai Hy cũng chẳng cố gắng gặng hỏi làm gì, cất hạt dưa cùng snack vào lại không gian liền ngủ luôn.
Đêm khuya tĩnh mịch, ánh trăng vàng nhẹ nhàng phủ lên sân hậu viện, tiếng sáo trầm bổng vang lên trong gió, trên một cành cây hoa đào to lớn, nam nhân trích tiên ngửa cổ uống rượu trên tay cầm một cây sáo ngọc, vị cay cùng men say của rượu làm mặt nam nhân ửng đỏ mê người.
Loạng choảng đáp xuống mặt đất, nam nhân đó hướng phòng đến phòng riêng của cô mà đi. Một đêm trăng đẹp, bên rượu cùng mỹ nhân.