Định làm một giấc mộng đẹp nhưng Giai Hy chỉ vừa mới đặt lưng xuống giường thì ngoài cửa có tiếng gõ cửa và giọng nói của nữ hầu vang lên.
“ Tiểu thư, ông chủ đã trở về, gọi người xuống phòng có chuyện muốn nói. “
“ Biết rồi, đợi ta chuẩn bị xong sẽ xuống, ngươi cứ việc lui trước. “
“ Vâng, tiểu thư. “ Nữ hầu lui xuống.
Buồn thiu rời xa giường ngủ thân yêu, cô vác xác vào phòng tắm chỉnh trang lại bộ dáng nhếch nhác bây giờ của mình. Oáp, thật muốn đánh một giấc mà. Vài phút sau, nhìn cô bé đáng yêu, xinh xắn trong gương, Giai Hy hài lòng xoay người vài vòng ngắm nghía. Được đấy, nếu đây là thân thể 18, 19 thì còn được hơn.
Phòng khách, lóa mắt nhìn căn phòng rộng lớn m xa hoa trước mặt, cô kìm chế thú tính muốn đem toàn bộ căn phòng từ gạch lát nền trộm sạch. Giàu cũng quá mức phạm quy đi, này dù không làm gì cũng đủ để hoang phí cả đời cũng không hết.
“ Tiểu Hy, lại đây, ta giới thiệu, đây là Bạch Tử Văn, 16 tuổi, là cháu trai của dì của cô của bác của chú của bạn bố. Tại vì bố mẹ Tử Văn mất sớm, họ hàng thân thích không chịu nuôi, lại còn lừa dối cướp mất tài sản bố mẹ Tử Văn để lại nên ta mang về đây ở tạm. Sau này sẽ là vị hôn phu của con. “ Một người đàn ông tuấn tú mỉm cười dắt tay một “cậu nhóc “ 16 tuổi đứng đằng sau lưng. Đúng vậy, một cậu nhóc 16 tuổi, không phải 6 tuổi đâu.
“ Haha... chuyện này... “ Quá phi lý đi, bất ngờ có thêm một vị hôn phu hơn mình cả chục tuổi thế này, không biết nên nói ông bố là não có vấn đề hay thích bắt trend “ trâu già gặm cỏ non. “. trẻ con thích chơi đồ cổ “ nữa. Đã vậy thân thế cũng quá mờ mịt đi, gì mà cháu trai của dì của cô của bác của chú của bạn.
“ Hai đứa nói chuyện bồi dưỡng tình cảm đi nha, công ty còn có việc. “
Không khí thoáng im lặng, nhìn “ cậu nhóc “ 16 tuổi trước mặt, dáng người gầy gò, thấp bé không dáng với tuổi của mình chút ; quần áo thì trông khá nhem nhuốc, bẩn thỉu ; tóc tai bù xù, lâu chưa gôi đầu mà bết lại ; gương mặt bị tro bếp che đi chẳng thể nhìn rõ.
“ Thế này cũng quá... Haiz. “ Đang định nói gì đó thì Giai Hy dừng lại thở dài một tiếng, phân phó người hầu dọn phòng, đem vài bộ quần áo mới đưa hắn thay sau khi tắm rửa sạch sẽ xong.
Nhìn cậu trai xinh đẹp trước gương, Giai Hy có chút ngọa tàn. Vẻ đẹp này, chắc chắn... chắc chắn... lớn lên sẽ làm thụ a ~. Mái tóc đen mềm mượt, bộ dáng yếu ớt gầy gò tạo cảm giác muốn bảo vệ, đôi mắt hai mí xinh đẹp ngập nước, sợ hãi như chú nai nhỏ cẩn thận ngắm nhìn thế giới ngoài kia, môi mỏng hồng hào, vùng tai do hơi nước nóng bốc lên mà đỏ ửng một mảng. Chồi ôi, may mà mình giỏi kiềm chế chứ là người khác chắc xông lên làm nhục “ bé thụ “ này lâu rồi. Chậc, làm hôn phu của mình thì thật đáng tiếc, vẫn là bỏ đi, đem nuôi cẩn thận sau này tìm tấm công tốt rồi gả.
“ Ừm, anh là Bạch Tử Văn phải không, em là Giai Hy, sau này chúng ta sẽ làm chị em tốt nha. Mong chỉ giáo nhiều. “ Cô nở nụ cười tươi tắn, đưa tay ra trước mặt Tuệ Văn.
“ A... ừm... chỉ giáo. “ Hắn cẩn thận đưa tay bắt lấy tay Giai Hy, sau đó vôi vàng rút tay về.
“ Hì hì... “ Nhìn kìa, động tác mới đáng yêu làm sao, thật muốn dâng trào mà...
[ Khụ, yêu cầu kí chủ giữ chút hình tượng và nhanh lau máu mũi đang chảy của người đi. ]