101 Sủng Vật Tình Nhân I

Chương 3: Chương 3: “Kẻ trộm dép” đáng thương




Không có biện pháp, bằng với vận số tồi tệ của tôi, nếu không chạy trốn thì thật ngu ngốc !

3 phút sau, tôi mở chiếc xe con thỏ của tôi ra đứng trước cửa trường"Tam Huyễn vương thành" .

Bức tường lớn vây quanh giống như pha lê đen, rực rỡ, đài phun nước màu trắng cùng với bức tượng thiên nga, trên đỉnh đầu lóe lên ánh sáng màu lam . . . . . . Toàn trường học tựa như cung điện thủy tinh được trạm trổ đá quỷ .

Bên cạnh cổng trường, có một biển pha lê ghi " Báo Tam huyễn phong hành", là nơi truyền phát những tin tức giật gân nhất .

"Tam huyễn vương thành"chi bảng:

"NO. 1 Tam huyễn"Tả Qua của khoa thể dục -

Lãnh khốc vô tình, được nữ sinh của học viện "Tam Huyễn Vương Thành"tôn lên làm thần.

Trong tay có 101 huy chương để tặng cho bạn gái, đã tặng 100 huy chương. Ở thế giới của hắn, không có thương hương tiếc ngọc, không có tình yêu thuần khiết. Bạn gái chỉ mang ý nghĩa sủng vật, bình hoa, nô bộc. . . . . .

Câu cửa miệng: Lúc ngã xuống bạn muốn ngồi, nằm vẫn nên nằm úp sấp !

"NO. 2 tam huyễn"Là Lý Hiến Trạch của khoa nghệ thuật -

Tuấn mỹ tới mức gió nổi mây trôi, quyến rũ tới mức đất rung núi chuyển.

Hắn có thể hôn một người con gái không thích hắn, nhưng lại không thể trao tình cảm cho người con gái thật sự thích hắn ; hắn có thể nói chuyện vui vẻ cùng người con gái xấu nhất thế giới, lại không thể cho người con gái đẹp nhất thế giới tình yêu.

Câu cửa miệng: Đừng nói cô thích tôi, tôi sẽ nôn mất.

"NO. 3 tam huyễn"Là Doãn Lạc của khoa tự nhiên -

Thiếu niên thiên tài chỉ số IQ 200 là vị thần trong lòng các nữ sinh, Thiên Tử (vua) trong lòng các nam sinh .

Quán quân Olympic quốc tế, vật lý, hóa học hắn đều đứng đầu. Mỗi một phát minh của hắn đều có thể tham gia thi đấu quốc tế. Nghe nói hắn còn nhiều lần làm việc với Bill Gates( chủ tịch tập đoàn Microsoft), chưa đến một tuần là xong bài tập của một học kỳ .

Câu cửa miệng: Bạn cho tôi một đề bài, có thể trụ được với tôi bao lâu, tôi sẽ kết giao với bạn bấy nhiêu đó.

Ô hô -

Cái người còn lại trong ảnh chụp mà tôi muốn tìm chính là"Tam huyễn vương thành""NO. 1 tam huyễn"- cả thành phố ai cũng biết về tiếng xấu của thiếu gia Tả Qua! Trước kia ở"Uy Liêm Cổ Bảo" có nghe tới danh tiếng của hắn, ngày hôm qua vào trang web diễn đàn "Tam huyễn vương thành" cũng nhìn thấy vô cùng nhiều sự tích ác liệt của hắn. . . . . .

Vì sao tôi (Bối Lộ Lộ) lại thảm như vậy, vừa tới đã đụng phải nòng súng!

Trường học này được chia ra thành ba khoa - nghệ thuật, thể dục và tự nhiên. Phía đông là cổng trường, phía tây là khoa thể dục, phía nam là khoa tự nhiên, phía bắc là khoa nghệ thuật!

Piano, đàn violon, đàn hạc, đàn tranh, đàn ghita. . . . . . Mọi thứ tôi đều tinh thông chỉ có môn thể thao là kém, để tiện theo đuổi Tả Qua của khoa thể dục, đành phải che dấu nghệ thuật tài hoa mà mình có, nhờ vào quan hệ của ba ba mới đưa được tôi vào khoa này.

Anh anh. . . . . . Bất kể cái gì vận động cũng không được nha, nếu như người ta phát hiện ra nghệ thuật tài hoa của tôi, nhất định sẽ bị chuyển tới khoa nghẹ thuật !

Không suy nghĩ! Không suy nghĩ! Tôi điên cuồng lắc đầu, có lẽ mọi chuyện cũng không tệ như trong tưởng tượng ! Vẫn nên nhanh vào học, còn kéo dài nữa thì sẽ bị kỷ luật mất .

Lúc tôi phóng xe vào cổng trường, trong trường học đã bắt đầu tiết ba rồi. Sân trường rộng lớn yên tĩnh không một tiếng động, tôi theo "Bảng hướng dẫn" chạy xe đến bãi đỗ xe ở sân thể dục phía tây.

Đây là một học viện kỳ lạ vượt quá sức tưởng tượng của người thường, sân thể dục bị một rừng đầy hoa hải đường màu hồng nhạt bao trùm.

(つ^з^)つLầu dạy học là một nửa vòng tròn hình cầu xây bằng pha lê màu lam thẫm. Ở trên đỉnh quả cầu, có một con Khổng Tước bằng thủy tinh đứng thẳng mọt cách ngạo nghễ, nó xòe cái đuôi xinh đẹp thật ra chính là một chiếc đèn hình trụ tổ hợp đủ mọi màu sắc, tác dụng của ngọn đèn khi phun nước là, biến hóa ra một sắc thái sặc sỡ khi khổng tước xòe đuôi .

Cột nước khi phun đến mặt tường thủy tinh thì thong thả chảy xuống, chảy vào trong mánh nước cạnh lầu dạy học. Như vậy liếc mắt nhìn lại, lầu dạy học tựa như một quả cầu pha lê màu xanh.

Trừ lầu dạy học ra, còn có lầu thực nghiệm, lầu sách báo vân vân. . . . . . Kiến trúc đều được dùng thủy tinh xây, mái nhà cũng phun nước giống lầu dạy học.

Cạnh sân thể dục, trung tâm vườn hoa, trên mặt đất nơi nơi đều có các loại hoa văn hình lỗ phun nước . Chúng phun nước đồng thời còn phóng ra sương mù, khiến cho toàn trường học rực rỡ, tựa như dùng ma pháp hoa lệ.

Đã sớm nghe nghe đồn, đông"Uy Liêm", tây"Tam Huyễn", vẻ ngoài của học viện này tuyệt đối không kém học viện trước đây tôi học"Uy Liêm Cổ Bảo"! Hơn nữa Doãn Lạc vương tử yêu quý cũng ở đây, nếu không phải vì muốn tìm Tả Qua ác liệt kia, tôi nhất định sẽ rất vui khi chuyển tới đây.

Aizz, sự đời thường không như người ta muốn, tôi ủ rũ đi đến lầu dạy học.

Bởi vì lầu dạy học này là nửa vòng tròn, hành lang đều bị thủy tinh vây quanh, cho nên vừa tiến vào lầu dạy học liền giống như nhà sưởi, không cảm thấy không khí lạnh thấu xương bên ngoài. (QG: =_ = Đang ngồi Edit dưới thời tiết nóng đến bò cũng chết)

Oa a - (*∩0∩*)′ thảm màu đỏ kéo dài đến cuối hành lang, tôi giẫm phải thảm mềm liền sôi nổi tiến vào thang máy thủy tinh.

Học viện xa xỉ như thế này quả là không giống với những nơi khác, ngay cả thang máy cũng vững chắc như vậy, đảm bảo dẫm không nát nổi a. Không đợi tôi lấy lại tinh thần, cửa thang máy"tích" một tiếng mở ra. . . . . . A, lầu 8 đã đến.

Ra khỏi thang máy, một cỗ hệ thống sưởi đập vào mặt, ánh vào mắt là một hành lang rộng lớn được trải thảm màu xanh, có thể thoải mái chạy một chiếc xe hơi vào. Theo hành lang có những cửa sổ bằng thủy tinh, có một song sắt to để giày, mặt trên bày đầy đủ kiểu dáng giày. Bên cạnh có một cây móc đồ, trên đó treo đầy áo bành tô bằng vải nỉ màu vàng nhạt đủ kiểu dáng.

︽⊙_⊙ Ồ? Kỳ quái! Nơi này làm sao có thể bầy nhiều giầy cùng áo bành tô như vậy ? !

Tôi vừa nhức đầu, nghi hoặc khó hiểu nhìn cảnh tượng trước mắt, vừa tìm phòng học số 150.

2 phút sau, rốt cuộc tôi cũng tìm được phòng học số 150. Tôi run rẩy đẩy cửa, chỉ thấy trên bục giảng đứng một người đàn ông dáng người vạm vỡ, hắn vuốt ống tay áo, các học sinh nhìn hắn trên cánh tay kia ghi là"Cơ bắp"Gì gì đó!

Nghe thấy tiếng cửa mở, ánh mắt của tập thể bạn học đều chuyển lại đây, không chút keo kiệt nhìn chằm chằm tôi. Mặt của tôi lập tức đỏ lên.

Tôi nhanh chóng cúi đầu, ngập ngừng : "Lão. . . . . . Lão sư, tôi tên là Bối Lộ Lộ, là từ - Uy Liêm cổ bảo - chuyển đến. . . . . ."

Tôi nói chưa xong, "Cơ bắp Lão sư"Từ ngăn kéo bàn giáo viên lấy ra một cái móc áo màu xanh lam đưa cho tôi: "Móc áo khoác ở ngoài hành lang, sau đó thay dép lê vào."Nói xong, ông tiếp tục dốc lòng khoe khoang cơ thể với học sinh của ông.

"Ách. . . . . ."Tôi nhìn móc áo trong tay lại nhìn phòng học, thế này mới phát hiện trong phòng học bởi vì điều hòa ấm áp như mùa xuân, dưới chân là tấm thảm xanh lam.

Trời ạ! Tôi không mang dép lê tới a!

"Cơ bắp Lão sư" Thấy tôi còn đứng ngây tại chỗ, không kiên nhẫn phất tay với tôi: "Nhanh đi nha!"

Tôi vốn định nói không mang dép lê, nhưng nhìn vẻ mặt hung dữ của"Cơ bắp Lão sư", tôi lập tức đem lời muốn nói nuốt trở lại trong bụng. (o≧﹏≦o)

Tôi mặt nhăn như ăn phải mướp đắng, xoay người, cởi áo bành tô trên người, treo nó lên giá treo đồ. . . . . . Ô, làm sao bây giờ làm sao bây giờ, chẳng lẽ thật sự cởi giầy mang tất đi vào sao? Nói vậy, nhất định sẽ bị người chê cười a!

Ngay lúc tôi gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng, đột nhiên mắt sáng lên -

Chỉ thấy trong góc, một đôi dép lê kiểu nam màu lam . . . . . Oa a! Nhất định là trong lớp có nam sinh xin nghỉ học, ha ha, trước hết mượn mang vào, tuy rằng có chút lớn.

Tôi giống như kẻ trộm nhìn trước ngó sau, xác định trên hành lang không có người, lấy tốc độ gió thay đôi dép lê màu lam siêu lớn kia vào phòng học.

"Bạn học, vóc dáng em nhỏ như vậy, vào chỗ ngồi bên trái thứ nhất đi! "Cơ bắp Lão sư" Nói với tôi xong, tiếp tục chỉ vào cơ bắp trên cánh tay, "Các học sinh thấy không, đây chính là hiệu quả Lão sư tôi vất vả luyện tập mười sáu năm nha, thế này chính là bộ dạng tôi lúc tốt nghiệp!"-_-#

"Oa a - tuyệt quá a!"Trong phòng học vang lên tiếng huýt sáo, không ai chú ý tới tôi đây mới tới .

Tôi bước nhanh tới chỗ ngồi bên trái, ngồi còn chưa ấm mông, Cửa "Phanh" một tiếng bị người đá văng, tầm mắt đều bị hấp dẫn -

Ánh sáng rọi vào, một nam sinh cả người phát ra sát khí mãnh liệt khuất bóng mà đứng. Hắn cúi đầu, lảm nhảm tóc rơi xuống, che ở mặt hắn. Ở đèn huỳnh quang chiếu rọi xuống, trên đỉnh mái tóc màu trà còn ánh lên một vòng ánh sáng, khiến cho tôi không nhịn được liên tưởng đến vương tử Kai trong truyện tranh《 Dòng Sông Huyền Bí 》 , đẹp trai rối tinh rối mù( nguyên văn dịch ra à nha).

Các học sinh nhìn thấy anh ta đều thản nhiên quay đầu lại, giống như đây là một sự kiện bình thường.

"Chết tiệt! Đã bị trộm tám đôi rồi !"Nam sinh đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén, con ngươi đen xinh đẹp lạnh lẽo nhìn, khiến người ta đầu váng mắt hoa.

Trời ạ! Đó là một nam sinh như thế nào ? !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.