Chương 23: Những chuyện vặt thường ngày
Từ lúc nào không hay, Bảo Bình đã thức giấc. Cậu ngạc nhiên khi thấy Cự Giải trong phòng mình. Nhưng vẫn cố giữ vẻ bình thản, Bảo Bình lên tiếng:
- Cậu làm gì ở đây vậy?
Giọng nói của Bảo Bình làm Cự Giải giật mình, lúng túng đáp:
- Tớ… tớ tới trả vở cho cậu… à… Song Tử đi ra ngoài mua đồ, cậu ấy nhờ tớ…
Không để Cự Giải nói thêm, Bảo Bình cười nhẹ, ngồi dậy.
- Cảm ơn cậu!
Cự Giải bỗng đỏ mặt, lắc đầu ngượng ngùng. Gương mặt xinh đẹp ửng đỏ trông thật đáng yêu.
Vén chăn ra khỏi người, Bảo Bình đứng dậy, mỉm cười như chưa có chuyện gì xảy ra.
- Để tớ đi lấy nước cho cậu! Chắc cậu khát rồi!
Khuất khỏi tầm nhìn của Cự Giải, Bảo Bình mới thở dài. Cậu nên làm sao mới ổn đây?
Đúng lúc này, Song Tử trở về. Thấy Bảo Bình đã dậy, cô cười tươi tỏ ý hài lòng rồi quay sang thấy Cự Giải đang đứng một mình trước cửa phòng, Song Tử quay sang, vỗ vai cô:
- Cảm ơn cậu nhé! Làm phiền cậu rồi! Tớ có mua đồ ăn này! Cậu ăn chung nhé!
Cự Giải xua xua tay, cúi đầu lia lịa, nói vội:
- Không cần đâu, tớ phải về rồi! Tạm biệt!
Nói rồi, cô biến mất nhanh như một cơn gió, để lại hai con người kia với bầu không khí căng thẳng đến ngộp thở.
- Tao về phòng trước đây! Đồ ăn đó! Tự lấy đi!
Song Tử nói rồi chạy một mạch vào phòng, không biết cô đóng cửa mạnh thế nào, nhưng ở ngoài, Bảo Bình nghe rõ ràng tiếng “rầm” đầy thô bạo.
Sáng hôm sau, Song Tử thức dậy thì đã thấy Bảo Bình ra khỏi nhà. Cô dụi mắt, vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân rồi đi học.
Trên đường đi, cô gặp Sư Tử đang chăm chú nhìn nhìn, ngó ngó vào một bé mèo ở ven đường. Chợt nhớ tới chuyện tối qua, Song Tử vội chạy thật nhanh tới chỗ Sư Tử, làm bé mèo hoảng sợ, chạy đi mất. Sư Tử quay ra, gõ cho Song Tử mấy phát đau điếng.
- Mày làm bé mèo sợ rồi đó! Thấy chưa? Mèo ơi… em đâu rồi!
Song Tử kéo con bạn của mình ra xa, miệng nói “gấp, gấp lắm ấy”, mãi đến khi Sư Tử chịu ngó qua nhìn mặt cô một cái, cô mới thả tay Sư Tử ra.
- Hôm qua… hôm qua… cái ảnh đó… bị xóa rồi!
Sư Tử mở to mắt ngạc nhiên. Ê, đừng bảo là…
Không chờ mèo con lên tiếng, Song Tử chỉ chỉ hai ngón trỏ vào nhau, gật đầu đau khổ.
- Thật là!!! Sao mày có thể bất cẩn như thế chứ hả? Con ngốc này! Con ngốc này!
Đánh con bạn của mình mấy cái cho hả giận, rồi Sư Tử lại khoác tay Song Tử, vênh mặt lên, chỉ ngón trỏ lên trời, dõng dạc nói:
- Yên tâm đi, tao sẽ thay trời hành đạo! Bảo vệ của công còn sót lại cho mày!
Song Tử ngạc nhiên… Chẳng lẽ… Còn tấm ảnh khác à?
Sư Tử cười cười, đưa điện thoại cho Song Tử xem. Bây giờ, đến Song Tử cũng bật cười thành tiếng… Ha ha ha ha!
Bức ảnh chụp hôm đó đã được Sư Tử gửi bluetooth qua điện thoại của cô nàng. Và bất ngờ thay, cô đã dùng bức ảnh đó để làm hình nền điện thoại, trở thành “tài sản bảo vệ quốc gia” của mèo ta. Hai cô nàng đập tay cười thích thú rồi nắm tay nhau bước vào cổng trường. Đến cổng trường, hai cô gặp Thiên Yết và Ma Kết cũng đang trên đường đến lớp.
Đáp lại nụ cười thân thiện của Song-Sư, Ma Kết vẫy tay chào còn Thiên Yết chỉ cười lãnh đạm.
- Hôm nay có vẻ là một ngày tốt lành nhỉ? Mới sáng sớm mà gặp nhiều người quen thế này rồi! Vui thật đấy! – Sư Tử nhanh nhảu nói.
Cắt ngang cảm xúc hạnh phúc của mèo con, Thiên Yết cười nhạt, đưa ngón cái chỉ ra phía sau lưng, giọng không chút cảm xúc:
- Có vẻ không phải thế đâu! Nhìn ai kia kìa!
Sư Tử bấy giờ mới nhận ra, sau lưng Thiên Yết không xa, Thiên Bảo và Thanh Thanh đang đứng nói chuyện, nhận thấy có mấy con mắt đang nhìn mình, Thiên Bảo liếc họ một cái rồi cùng Thanh Thanh bỏ đi.
Sư Tử giơ nắm đấm, chun mũi lại như một con mèo đang nhăn nhó, dứ dứ về phía hai cô nàng kênh kiệu kia. Cái thái độ đó thật là khó ưa mà! Mèo ta muốn xù lông rồi nhé! Kiểu gì cũng có ngày, cô cho họ một bài học nên thân! Nhưng trước hết, cô cần phải đến lớp trước đã.
Chợt, Ma Kết nhớ ra chuyện hôm trước, cô vẫn tự hỏi tại sao Thiên Bảo lại có mặt ở chỗ tập của Thiên Bình, nhưng không dám hỏi cậu vì sợ bị mắng. Thiên Bình ấy mà, chỉ ăn rồi biết tập nhảy, tập hát với mắng cô thôi! Ngoài ra chẳng được tích sự gì sất!
Sau khi chia tay Ma Kết và Thiên Yết, Song-Sư cũng về lớp rồi vào chỗ ngồi. Đặt cặp sách xuống, Song Tử không khỏi ngạc nhiên khi thấy Song Ngư cứ viết viết, nháp nháp, vẽ vẽ bên cạnh một đống đề luyện thi học sinh giỏi. Ừ thì thủ khoa làm bài là chuyện thường, nhưng cũng không nên để đống đề đó lấn sang chỗ cô như vậy chứ hả?
Song Tử đẩy nhẹ đống lộn xộn trên bàn qua chỗ Song Ngư một chút, rồi ngồi xuống, chống cằm nhìn cô bạn cùng bàn với vẻ đầy thán phục. Nếu là cô, cho cô một bài nhỏ trong đống này và bắt cô giải, chắc cả ngày cô cũng làm chưa xong, chứ đừng nói là chỗ đề này. Nó quá nhiều! Song Ngư lấy động lực đâu ra để học hết chúng nhỉ?
Nghĩ bụng, rồi Song Tử rùng mình khi nghĩ tới những hình hộp, hình không gian… ặc ặc… đáng sợ!
- Hôm nay trông cậu có vẻ rất vui, Ngư à! – Song Tử vẫn giữ nguyên tư thế chống cằm, tinh nghịch nhìn Song Ngư.
Nâng kính lên một chút, Song Ngư cười nhẹ đáp lại rồi lại quay về với đống đề thân yêu. Cơ mà, đúng là cô đang vui, thật đấy!
Nhìn Song Ngư chán chê, Song Tử mới bò dậy rồi nhìn xung quanh lớp lần nữa. À… hình như hôm nay ca sĩ thần tượng và Xử Nữ nghỉ học thì phải. Hèn gì thấy thiếu thiếu cái gì đó! Vắng cái miệng nhiều chuyện của thần tượng, cũng cảm thấy chán lắm chứ!
Mà thôi kệ, Sư nó cũng ngủ rồi, Song ta cũng nên ngủ thôi!
Trong khi đó, ở lớp bên cạnh…
Nhân Mã và Kim Ngưu đang cùng nhau ăn mừng chiến tích vĩ đại: đã thành công trong việc xóa bức ảnh kiss đầy tình tứ kia. Kim Ngưu cười lớn:
- Mày thấy không? Ý tưởng của tao quá tuyệt! Thiết bị này, quả là hữu dụng!
Nhân Mã gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Gì chứ mấy cái máy móc, thiết bị của Kim Ngưu là số 1 thế giới, không ai sánh bằng! Kế hoạch của hai người, vốn là tách Song Tử và Sư Tử ra, sau đó thừa cơ hành động! Người ta nói rồi: “Một cây làm chẳng nên non/ Ba cây chụm lại nên hòn núi cao” Tách hai đứa đó ra thì mới có thể dễ dàng giải quyết vấn đề!
Có điều, tiếng ồn của hai người làm Bảo Bình khá khó chịu. Cậu đeo headphone lên, tay đan chặt nhau rồi gục đầu xuống bàn, nhìn ra phía cửa sổ. Phía bên kia, Cự Giải liếc nhìn Bảo Bình, có hơi ngạc nhiên nhưng nghĩ gì đó lại thôi, chăm chú vào quyển sách đang mở trước mặt.
Có vẻ như, mỗi người đều đang mang một tâm sự riêng. Dù để lộ hay không, thì đôi mắt của họ vẫn không biết nói dối, vẫn đang phản chiếu điều họ suy nghĩ.
Tiếng chuông reng lên báo hiệu giờ ra chơi đã tới.
Bạch Dương ngáp dài, vươn vai rồi gõ đầu con mèo ham ngủ để đánh thức nó. Mèo ta dụi mắt, thấy Bạch Dương đang nhìn, cô cười khì khì đầy vui vẻ:
- Ra chơi rồi à! Vậy thì dậy thôi!
Cô đang tính chạy sang chỗ Song Tử chơi thì Bạch Dương kéo lại, chỉ chỉ tay lên miệng cô.
- Rửa mặt trước đi đã! Mày trở thành mèo thật rồi đấy!
Sư Tử lấy gương ra soi thì phát hiện một chuyện kinh khủng! Nước dãi của cô khô lại tạo thành hai đường như ria mèo. Thật là mất hình tượng quá đi mất! Phải nhanh đi rửa mặt mới được!
“Rầm!” Mèo ta lại tông phải ai đó rồi!
Ha ha ha ha ha!
Tiếng cười này… không lẽ là…
- Ngưu-chan! Sao cậu lại cười tôi hả?
Kim Ngưu một tay ôm bụng cười ngặt nghẽo, một tay giơ ra đỡ mèo con dậy. Sư Tử hừ một tiếng, hất tay Kim Ngưu ra rồi hậm hực đi vào nhà vệ sinh.
Thật là mất mặt! Lại để tên Kim Ngưu thối ấy thấy mình trong tình trạng như vậy! Mèo ta biết chui ở đâu mà trốn bây giờ!
____________________________End Chap 23______________________________________