Cậu ta cả người đầy mồ hôi nằm trên giường tôi, còn chưa thể khôi phục hoàn toàn ý thức bình thường từ đoạn tình cảm mãnh liệt vừa rồi.
Tôi vừa hút thuốc, vừa ngắm cậu ta.
Lông mi thật dài.
Mắt không lớn nhưng sâu thăm thẳm mà sinh động.
Mũi thẳng.
Đôi môi hơi bĩu ra rất quyến rũ. Môi trên dày hơn môi dưới một chút, nghe nói đây là tướng người vô cùng yêu chiều vợ.
Dường như cảm nhận được ánh mắt tôi, cậu ta mở đôi mắt mỏi mệt, nhẹ nhàng nói: “Hút thuốc không tốt cho sức khỏe…”
Tôi nhanh chóng dùng môi chặn lại những lời sắp tuôn ra không dứt của cậu ta, hôn đến mức cả hai suýt nữa lại rơi vào một vùng tăm tối.
…
Cậu ta nói cũng không ít, tôi thường xuyên phải nghe cậu ta lặp đi lặp lại hệt như một con vẹt:
“Sao anh không chịu ăn uống cho tử tế vậy?”
“Lại một điếu nữa? Không phải đã nói buổi tối chỉ được hút hai điếu thôi sao?”
“Rau cần ăn ngon lắm, lừa anh tôi làm con cún, không tin anh thử chút thôi, xem như bị tôi lừa cũng được, một miếng, thử một miếng cũng được?”
Tôi luôn đáp lại bằng mấy lời hứa qua loa lấy lệ:
“Được được được, từ ngày mai nhất định ăn uống tử tế.”
“Đã biết đã biết, từ ngày mai nhất định nghe lời cậu.”
“Tôi thử rồi mà, lúc đó cậu đi lấy đồ ăn nên không thấy, không thể không tính cho tôi chứ.”
…
Tôi cũng chưa bao giờ đồng ý hứa hẹn với cậu ta chuyện gì khác.
Bởi vì bản thân tôi rõ nhất mình không có dũng khí và nghị lực để hoàn thành.
…
Tôi ích kỷ, nhưng hiện tại tôi không muốn thiếu vắng cậu*, tuyệt đối không muốn.
Có thể là vì, những ngày có cậu ở bên, tôi cảm thấy vô cùng dễ chịu…