9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 1243: Chương 1243: Chương 1242




Nói như thế này, mẹ chắc chắn sẽ không chê trách cậu bé nữa, nói không chừng còn có thể khen cậu bé có lòng yêu thương với cô em gái nhỏ!

Tuy nhiên, Vũ Tuệ vẫn đang đợi để ăn quả táo vừa to vừa đỏ đó đã không đồng ý, dùng tay chỉ vào Lục Vũ Bách, thở hồng hộc nói: “Anh Sáu, anh, anh thật là quá đáng, anh lừa em. Anh lúc nãy vừa mới nói, chỉ cần em giúp anh giữ cái ghế, thì anh sẽ cho em ăn quả táo to nhất và đỏ nhất kial “

Lục Vũ Bách vội vàng nháy mắt với cô bé, đưa mắt ra hiệu, nhưng Vũ Tuệ đang trong cơn giận dữ hoàn toàn không nhìn thấy.

Cô bé bước tới kéo lấy tay Mạc Hân Hy, làm nũng với vẻ mặt oan ức: “Mẹ ơi, anh Sáu ảnh ăn hiếp con!”

Mạc Hân Hy chỉ cảm thấy huyết áp tăng cao, đầu đau như búa bổ.

Cô lấy tay chỉ vào mấy đứa con trai: “Mấy đứa tụi con không thể yên tĩnh hai ngày được sao? Tuổi con mèo? Không thể dừng được một lúc sao?”

Vương Niệm Đơn am hiểu lòng người bước đến, đưa quả táo trên tay cho Vũ Tuệ: “Chị Vũ Tuệ, quả táo này cho chị ăn nè!”

Vũ Tuệ lúc này ngược lại cảm thấy có đôi chút ngượng ngùng, cô bé vây vẫy bàn tay nhỏ: “Không cần đâu, đây là do anh Sáu tặng cho em.

Em tự ăn đi!”

Lục Vũ Lý lúc này đang vặn vẹo cơ thể, đi tới: “Mẹ, làm sao đây ạ, quần áo của con bị cào rách rồi. Như thế này thì ra ngoài thế nào được!”

“Lúc con vừa mới trèo cây, không nghĩ đến sẽ bị xước rách quần áo sao?” Mạc Hân Hy hỏi vặn lại con trai.

Đôi mắt đẹp như hoa đào của Lục Vũ Lý chớp chớp vô tội: “Không có ạ, cây táo thấp bé như vậy, nếu như không phải mẹ đột nhiên xuất hiện gọi con, cành cây đó nói không chừng sẽ không gãy! Con tự tin nhảy xuống một cách bình an vô sự”

“Ý của con là con trách mẹ làm rách quần áo của con?”

Mấy đứa con trai này thật sự là thiếu dạy dỗ rồi!

Mạc Hân Hy nhìn chằm chằm Lục Vũ Lý, chuyển động cổ tay.

Lục Vũ Lý lanh mắt lanh miệng vội vàng bước lên, một phát liền ôm lấy cánh tay cô, trong giọng nói mềm dẻo lộ vẻ nũng nịu: “Không có, đều là do con không cẩn thận. Làm sao mà có thể trách mẹ được chưa!

Mẹ nghe nhầm rồi! “

Sau đó, Vương Kỳ tìm kim chỉ, giúp đỡ Lục Vũ Lý may vá quần áo đơn giản.

Vào thời gian buổi trưa, bọn họ ăn một bữa cơm thịnh soạn của gia đình nông dân tại nhà của thôn trưởng.

Nhưng mà, sau bữa trưa, mấy bé Bảo này lại không chịu ngồi yên, đòi phải đi xung quanh ngôi làng và chơi trên sườn đồi.

Thôn trưởng sợ rằng bọn họ sẽ lạc đường, nên đã đặc biệt sắp xếp cho La Đức Tín đi cùng.

Mấy đứa nhóc giống như những chú ngựa con thoát khỏi dây cương, vui sướng lao lên phía thôn xóm miền núi.

Hai vợ chồng Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy đi theo phía sau.

Đề phòng mấy đứa nhóc này lại gây thêm rắc rối!

Trên sườn đồi cách đó không xa có mấy cây hồng, lúc này đang là mùa thu, trên cây hồng đỏ rực một mảng, tạo thành một khung cảnh tuyệt đẹp trong ánh trời mùa thu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.