Thuở thiếu thời, Mộc thiếu gia kiêu ngạo từng đem lòng thương nhớ cô bé thanh mai trúc mã thường hay đứng cách anh một dậu tường vi sụt sùi khóc lóc.
Kể từ lúc nhận thức được tình cảm của mình cho đến lúc kết thúc sinh mạng ở tuổi mười tám bồng bột. Mộc thiếu gia vẫn luôn mang tình yêu chân thành và sâu sắc.
Tình yêu của Mộc Đề chưa kịp đơm hoa kết trái, chưa kịp rực rỡ chói mắt một lần, đã kết thúc trong sự thù hận của người con gái trong sáng dịu dàng ấy.
Em ra đi ở tuổi mười bảy trăng rằm. Ra đi trong đêm ba mươi Tết, khi nhà nhà cùng nhau sum vầy hạnh phúc, em trút hơi thở cuối cùng trong sự tuyệt vọng và nỗi đau không thể nói thành lời.
Mộc Đề ra đi ở tuổi mười tám. Đêm ba mươi tháng mười hai âm lịch.
Mãi cho đến khi mở mắt lại một lần nữa, mọi thứ đối với Mộc thiếu gia kiêu ngạo năm nào chỉ như một giấc chiêm bao dài. Anh trùng sinh trở về những năm đầu - khi tình bạn của anh và cô bắt đầu nảy nở, một lần nữa được tắm dưới nụ cười hồn nhiên ngọt ngào của cô bé năm xưa.
Mộc Đề nhận ra rằng sinh mạng và mối duyên giữa họ vẫn chưa kết thúc. Một cơ hội quay đầu, quay đầu nhìn lại, quay đầu cứu rỗi cho tình yêu, cho nụ cười chỉ thuộc về tường vi bé nhỏ ấy. Giành lại hạnh phúc thuộc về mình.
“A Diệp, chúng ta sẽ không còn cô đơn - suốt cả cuộc đời này.”
Nam chính: Mộc Đề
Nữ chính: Diệp Doanh
Ngoài ra còn có một số nhân vật phụ khác không tiện kể tên.