Dịch: Hàn Phong Vũ
Huyết sát quỷ binh như lưỡi liềm máu, phập phồng nhảy lên trong tay Hạ Thiên Kỳ như mạch đập.
Theo sự hấp thụ không ngừng của huyết sát quỷ binh, hắn càng thêm cảm thấy quỷ binh giống như có sinh mạng, mỗi một lần sử dụng, hắn đều có thể cảm nhận rõ ràng tâm tình từ trên truyền đến.
Hoặc là hưng phấn, hoặc là khao khát, hoặc là suy yếu.
Mà giờ này khắc này, khát khao mà Hạ Thiên Kỳ cảm nhận được là đến từ huyết sát quỷ binh.
“Nếu có thể giết chết quỷ vương, ta lập tức dung nhập xương cốt của nó vào, để ngươi cũng thực hiện tấn cấp!”
Huyết sát quỷ binh ban đầu chỉ là do một cọng xương sườn của hắn chế tạo mà thành, về sau này hấp thu một lượng lớn huyết khí và sát khí, nên mới có dáng dấp như ngày hôm nay.
Chẳng qua lúc đó, thực lực của hắn vẫn còn rất yếu ớt, nên quỷ binh tạo từ xương sườn tự nhiên cũng mạnh không đến đâu.
Lại nói tiếp, sở dĩ quỷ binh còn có thể giữ được phong độ trên công dụng cho đến bây giờ, nguyên nhân chủ yếu nhất là vì nó có thể tiêu hao khí huyết sát phong bế trong đó.
Một khi khí huyết sát tiêu hao sạch sẽ, vậy thì quỷ binh gần như không thể sử dụng, nếu không kịp thu hồi lại, sợ là sẽ bị gãy đi.
Trước kia Hạ Thiên Kỳ chưa từng nghĩ đến chuyện này, chỉ là vừa mới cảm nhận được tín hiệu huyết sát quỷ binh truyền cho hắn, hắn mới bừng tỉnh phát hiện, sau khi mình trở thành giám đốc, tăng lên quỷ giáp, tăng lên quỷ vực, duy chỉ có không nghĩ biện pháp tăng lên quỷ binh mà hắn sử dụng nhiều nhất.
Hoặc giả giống như cảm nhận được lời hồi đáp mà Hạ thiên Kỳ đưa ra, lại thấy huyết sát quỷ binh thoáng chốc huyết quang cao ngất, sát khí vô tận từ giữa quỷ binh ầm ầm lao ra, hình thành một thanh huyết ảnh lưỡi hái cao ngút trời, khuấy động tầng mây yên tĩnh phía trên.
“Trảm!”
Kèm theo một tiếng gầm lên của Hạ Thiên Kỳ, huyết sát quỷ binh nối liền huyết ảnh trên bầu trời kia đồng thời nặng nề chém xuống vị trí con quỷ vương kia.
Giờ khắc này, khói bụi trở nên càng thêm cuồng bạo, không gian bị rạch ra một chỗ hổng lành lạnh đáng sợ, hóa thành một cái miệng đỏ như máu, hung hăng nuốt về phía con quỷ vương kia.
Ánh sáng xanh lục trong mắt quỷ vương lóe ra, lúc này vốn là cả thân thể nhỏ thó không đến thước rưỡi trong nháy mắt lập tức tăng vọt lên thành thân hình khổng lồ đến gần năm thước.
Hai cái quỷ trảo nặng nề nâng lên, cuối cùng không tránh không né mà kiên quyết chống lại một cái quỷ thuật của Hạ Thiên Kỳ lúc này muốn tuyệt diệt nó.
“Ầm!”
Kèm theo quỷ thuật ầm ầm rơi xuống, quỷ binh Hạ Thiên Kỳ vung lên chém xuống cũng bổ thẳng lên đầu con quỷ vương kia, hầu như chém đầu con quỷ vương kia thành hai nửa theo đường dọc.
Cả tòa nhà sáu tầng chìm trong một trận đất rung núi chuyển sụp xuống.
Ba người Phương Sơn mất đi sự bảo vệ từ quỷ vực của Hạ Thiên Kỳ, lúc này lần nữa chịu ảnh hưởng bởi quỷ vực của quỷ vương, thực lực đột nhiên hạ xuống đến cấp rất thấp, tất cả đều rơi xuống khó kiểm soát trong mảnh đổ nát ở nơi này.
Pháp vực của Diệp Dương rất giống một tảng đá, vì hắn lúc này đang bị cát đá bay tứ tán bao vây, treo lên ung dung ở giữa không trung, chỉ lộ ra đôi mắt còn đang nhìn chăm chú trận chiến giữa quỷ vương và Hạ Thiên Kỳ.
Cả sáu tầng có hơn phân nửa đều sụp đổ, Hạ Thiên Kỳ nghiến chặt răng, muốn thêm chút hơi sức để hoàn toàn chẻ đôi con quỷ vương kia từ chính giữa.
Nhưng vào lúc này, lại nhìn thấy toàn thân quỷ vương cuối cùng dần bắt đầu trở nên trong suốt, còn như hai cái quỷ trảo nó giơ lên thật cao thì cũng đột nhiên hạ xuống, sau đó chộp lấy quỷ binh của Hạ Thiên Kỳ siết chặt trong tay.
Quỷ binh bị quỷ vương bắt lại, Hạ Thiên Kỳ vốn định thu hồi lại, thế nhưng không đợi hắn kịp thực hiện cái ý nghĩa này, một sức mạnh to lớn hắn hoàn toàn không cách nào phảng kháng lập tức xuyên thấu qua huyết sát quỷ binh đột nhiên truyền tới, trực tiếp bị quỷ vương nhấc lên giữa không trung, hiển nhiên là muốn đập chết hắn.
May mà Hạ Thiên Kỳ không phải loại người không có bao nhiêu kinh nghiệm thực chiến, chỉ dựa vào cường hóa để tiến lên.
Kinh nghiệm thực chiến của hắn có thể không bằng Lãnh nguyệt, nhưng cũng xem là kinh nghiệm phong phú.
Nên khi hắn vừa mới bị quỷ vương nhấc lên giữa không trung, hắn buông lỏng quỷ binh nắm chặt trong tay một chút, sau đó chân đạp quỷ trí tràn ra từ trong thân thể, nhanh chóng lui về phía sau rất nhanh như chuồn chuồn lướt nước.
Quỷ vương thấy Hạ Thiên Kỳ chạy, nó tức khắc trút hết toàn bộ tức giận lên quỷ binh, lại thấy hai cánh tay nó hung hăng cạy mạnh, quỷ binh lại giống như đồ nhựa không thể chịu nổi một đòn vậy, trực tiếp nứt ra thành hai nữa từ chính giữa.
“Chết tiệt!”
Hạ Thiên Kỳ cảm giác được trên xương sườn dội lên cảm giác đau đớn thấu trời, hắn đau đến mức run lập cập, dù sao huyết sát quỷ binh và hắn xem như là huyết mạch tương liên, nó bị đứt đoạn, chẳng khác nào quỷ vương bẻ gãy một khúc xương sườn của hắn.
Nhìn thoáng qua quỷ binh bị quỷ vương ném ra ngoài như rác, phẫn nộ trong lòng Hạ Thiên Kỳ càng tăng lên, có điều hắn cũng không quá ló lắng về quỷ binh, vì chỉ cần hắn không chết, thì sẽ có biện pháp khiến nó khôi phục như lúc ban đầu.
Chỉ một trận giao phong ngắn ngủi, đủ khiến Hạ Thiên Kỳ cảm nhận được sự khủng bố của quỷ vương.
Quỷ thuật toàn lực không hề có chút tác dụng, gần như chia một thành hai, nhìn qua cũng dễ nhận thấy nó chưa từng bị thương, sức mạnh to lớn cơ bản không thể chống đỡ được.
Đến bây giờ hắn mới hoàn toàn thông suốt, vì sao nói quỷ vương gần như là sự tồn tại giết không chết.
Đối phó quỷ vương, hắn cũng không thể nào dám sử dụng thôn linh, vì từ lúc ở trong nghĩa trang quỷ vương lần trước, chỉ nuốt chửng quỷ chú thôi mà linh hồn anh nhi của hắn cũng có vẻ rất tốn sức, chớ nói chi là linh hồn quỷ vương hoàn chỉnh.
Cho nên không phải vạn bất đắc dĩ, hắn không cân nhắc sử dụng thôn linh.
Huống chi còn có đám người Diệp Dương dưới trận, hắn có thể vạch trần rất nhiều bí mật vốn chỉ dành riêng cho mình.
Dù sao loại năng lực có thể trực tiếp ăn linh hôn con người, cắn nuốt quỷ vật này, thật sự quá mức khủng khiếp, hắn có thể từ không muốn trở thành mục tiêu công kích, lại gặp phải truy sát của toàn bộ đệ nhị vực.
Có điều ngoài thôn linh, hắn còn có năng lực tan rã, và năng lực nuốt chửng của quỷ anh có thể sử dụng, lại thêm quỷ vực kiên cố phòng vệ cho hắn, muốn cuốn lấy con quỷ vương kia trái lại cũng không khó.
Hơn nữa, còn có mấy giám đốc đám người Phương Sơn có thể dùng để hỗ trợ.
“Thanh thủ thêm cho tôi mấy phút.”
Giọng nói của Diệp Dương vang lên từ phía sau, Hạ Thiên Kỳ không quay lại nhìn hắn, mà là lần nữa nghênh đón quỷ vương đang sải bước chạy về phía hắn.
Toàn bộ quỷ khí trong thân thể bị Hạ Thiên Kỳ thả ra, sau đó hình thanh hai nắm đấm to hoàn toàn không tương xứng với hình thể của hắn, bắt đầu dùng kỹ năng cận chiến mà hắn am hiểu nhất, nhưng đã lâu không sử dụng qua, vung tay lên lấy cứng đối cứng với con quỷ vương kia.
Quỷ vương nhìn như rất ngốc, thế nhưng khi ở trong quỷ vực của mình, hoàn toàn có thể thay đổi vị trí theo ý của mình, nên thân hình không ngừng lóe lên, khiến Hạ Thiên Kỳ khó mà ứng đối, liên tục bị quỷ vương đánh vào trên quỷ vực, đánh bay ra rất xa.
Lần nữa bò dậy trên mặt đất, Hạ Thiên Kỳ kiểm tra quỷ vực bọc quanh thân thể hắn một chút, mặc dù quỷ vực có chút vết rạn, thế nhưng vẫn còn có thể chống đỡ thêm một trận.
Nhưng ngay khi hắn đang suy tính có nên đi về phía ba người Phương Sơn bên kia, để ba người bọn họ trợ chiến tấn công quỷ vương hay không, lại thấy bóng dáng của quỷ vương lần nữa biến mất ngay tại chỗ, sau đó xuất hiện ra sau lưng Diệp Dương.
“Nguy rồi!”
Hạ Thiên Kỳ thẩm nghĩ không ổn, dù sao Diệp Dương đang chuẩn bị chú pháp cấm kỵ, lúc này nếu như bị quỷ vương tiệp cận từ phía sau, vậy thì hết tám chín phần mười sẽ trực tiếp đi đời nhà ma.
Dù sao sức phòng ngự và thể chất của người có thuật pháp, so với người có quỷ vật thể chất kém hơn rất nhiêu.