Dịch: Hàn Phong Vũ
Cắn nuốt hết phân thân của quỷ vương, Hạ Thiên Kỳ ở lại tại chỗ khôi phục lại một hồi, cũng không lập tức ra ngoài.
Dù sao chiếm đoạt hết quỷ khí cũng phải cần một khoảng thời gian, quỷ khí trong cơ thể càng ngày càng nhiều, Hạ Thiên Kỳ có thể cảm giác được càng lúc càng rõ ràng, bản thân đang dần dần tiếp cận đến giám đốc cấp cao.
Thế nhưng sau cùng hắn vẫn không đạt đến giới hạn kia, có điều so với trước kia còn một đoạn khoảng cách, giai đoạn hiện tại của hắn chỉ cách một con đường.
Quỷ vương phân thân không có năng lực gì, thứ duy nhất có thể xem là năng lực chính là ảo cảnh, có điều về cơ bản thì hắn không cần loại năng lực này, vì chỉ cần thả quỷ vực ra, hắn cũng có thể tùy tiện tạo ra được một ảo cảnh nhất định.
Thực lực lại có chút tăng lên, quỷ vực cũng trở nên kiên cố hơn so với mới vừa rồi, đương nhiên quan trọng hơn chính là, sau khi cắn nuốt hết phân thân của quỷ vương, cảm giác áp bách đến từ quỷ vực của quỷ vương, trong nháy mắt cũng giảm bớt đi rất nhiều.
Dù sao trong cơ thể hắn, ít nhiều gì cũng có dư lại một phần khí tức tương đồng với quỷ vương.
Không biết người đứng đầu ngoại vực Diệp Dương đấu với con quỷ vương kia thế nào rồi, Hạ Thiên Kỳ không trì hoãn nữa, sau khi ngồi trên bồn cầu một lúc, lại đi ra khỏi phòng vệ sinh như không có chuyện gì xảy ra.
Nhìn Hạ Thiên Kỳ đi tới với vẻ mặt ung dung, Phương Sơn là người đầu tiên đi qua hỏi:
“Giám đốc Hạ, con quỷ vương phân thân kia đâu?”
“Tôi giải quyết xong rồi.”
“Ách...”
Phương Sơn nghe xong trong lúc nhất thời không biết nên nói như thế nào, còn như Triệu Thần và Uông Sơ thì cùng một vẻ mặt khó có thể tin được.
Trái lại không phải nói bọn họ không tin Hạ Thiên Kỳ không theo đuổi con quỷ vương phân thân kia, mà là bọn họ vốn không nghe được động tĩnh gì, đồng thời giống như giải quyết quá nhanh đi, thậm chí còn chưa đến mười lăm phút đồng hồ.
Nói thế nào đó cũng là quỷ vương phân thân, gần như là nằm ở đỉnh cao của cấp giám đốc.
Trong lòng lần nữa kinh hoàng với thực lực của Hạ Thiên Kỳ, Phương Sơn quay đầu lại thấy Triệu Thần và Uông sơ đều cùng một gương mặt hoảng hồn, trong lòng hắn cũng đột nhiên có vài phần tự tin.
Cho dù kế tiếp, bọn họ phải đối mặt chính là quỷ vương.
“Bây giờ tôi thả giới hạn quỷ vực ra lớn hơn một chút, bảo phủ cả các người vào trong, vậy thì con quỷ vương kia không cách nào lợi dụng quỷ vực giết chết các người.
Một lát nữa đến phía trên, các người tuyệt đối không được rời khỏi tôi quá khoảng cách ba thước, nếu không thì có chết cũng đừng nói tôi không nhắc nhở các người.”
Hạ Thiên Kỳ nhắc nhở ba người một câu, sau đó lập tức bao phủ cả ba người phương sơn trong quỷ vực của hắn.
Sau khi ba người đi vào, tức khắc mừng rỡ kêu lên:
“Thực lực hoàn toàn khôi phục, không còn cảm giác bị áp chế nữa!”
“Một hồi nữa các người nghe theo chỉ thị của tôi, nói các người làm gì thì các người làm theo y như vậy.”
Ba người Phương Sơn theo bản năng gật đầu một cái, sau đó lập tức đi theo Hạ Thiên Kỳ đi lên lối thang lầu đi thông lên tầng thượng.
Sau khi quỷ vương phân thân bị tiêu diệt, lối ra bị nó giấu đi trước đó tự nhiên cũng theo đó mà xuất hiện.
Khu trung tâm thương mại này có tổng cộng tám tầng, bọn họ chỉ vừa đi lên đến tầng bảy cũng không cần đi lên phiền toái nữa.
Bởi vì tầng tám đã không còn nữa, một tầng phía trên, liên quan đến phần đỉnh của khu trung tâm thương mại này đều giống như bị vũ khí sắc bén cắt ngang qua vậy, hoàn toàn biến mất sạch sẽ, gió lạnh có chút lạnh thấu xương kèm theo gió cát không ngừng ập vào mặt mấy người Hạ Thiên Kỳ.
Đằng xa có một người đàn ông trung niên quần áo cả người tả tơi, đầu tóc rối bù như ăn mày, đang ôm vết thương ở phần bụng, trên mặt lộ vẻ đau đớn.
Hạ Thiên Kỳ nhìn thoáng qua một cái, trên bụng của hắn có một vết thương rất lớn, giống như dùng miệng ép buộc xé xuống.
Mà ổ một nơi khác, một con quỷ vương có bộ mặt ngắn ngủn với dáng dấp giống như đúc phân thân trước đó hắn tiêu diệt, thì lại đứng lên giữa một đống gạch vụn.
Dễ nhận thấy, trận đại chiến giữa giám đốc cấp cao và quỷ vương này, diễn ra vô cùng mãnh liệt.
Nhưng mà mặc dù như vậy, cũng là con quỷ vương bên kia chiếm thế thượng phong, vì nhìn Diệp Dương không uống nước thuốc thuật pháp khôi phục vết thương ở phần bụng, có thể thấy hắn đã uống cạn sạch nước thuốc thuật pháp trong trận giao phong mới vừa rồi.
“Để lại nước thuốc thuật pháp của các người, người có thể lăn đến đây!”
Sau khi nhìn đến bốn người Hạ Thiên Kỳ, Diệp Dương lập tức dùng giọng ra lệnh nói với bọn họ.
Triệu Thần và Uông Sơ sau khi nghe mệnh lệnh của Diệp Dương thì vội vàng lấy nước thuốc thuật pháp mang theo trong người ra, nhưng lúc này lại nghe Phương Sơn hừ lạnh nói:
“Đến cuối cùng là Diệp Dương cứu các người hay là giám đốc Hạ cứu được các người? Không phân rõ lập trường cũng có thể chết!”
“Không có, không có, chúng tôi chỉ...”
“Cho tôi.”
Hạ Thiên Kỳ không để cho hai người Triệu Thần nói rõ lý do, mà là trực tiếp cầm lấy nước thuốc thuật pháp bọn họ đưa tới, tiếp theo ném qua cho Diệp Dương ở đằng xa với độ bay cực nhanh.
Sau khi nhận được nước thuốc thuật pháp, Diệp Dương cũng không do dự, lập tức ngửa đầu uống vào, sau đó mới liếc mắt nhìn Hạ Thiên Kỳ chằm chằm.
“Người của liên minh quân phản loạn?”
“Không phải.”
“Vậy anh là ai?”
“Giống như anh, người muốn thử độ nông sâu của quỷ vương.”
Nghe lời nói của Hạ Thiên Kỳ, trên mặt Diệp Dương lộ vẻ quái dị, nhưng sau đó lại bật cười:
“Rất thú vị.”
Hạ Thiên Kỳ không nói gì với Diệp Dương, thế nhưng vừa rồi khi cầm nước thuốc thuật pháp ném cho Diệp Dương, hiển nhiên lại có thành phần tốt như thế.
Dù sao Diệp Dương được công nhận là người mạnh nhất trong toàn bộ thế lực của ngoại vực, thực lực chắc chắn không thể nghi ngờ, nếu như có thể đạt được sự giúp đỡ của một giám đốc cấp cao, lôi kéo đối phương về làm người phát ngôn, một số chuyện chắc chắn sẽ tiến triển càng thêm thuận lợi.
“Các người xác định không đi? Con quỷ vương này có thực lực tuyệt đối, vốn dĩ không lệ thuộc quỷ vực, các người sợ là ai cũng không chịu nổi một đòn của nó.
Có điều không đi cũng có thể, phóng thích ra chú pháp cấm kỵ của các người, cố hết sức ngăn chặn nó, sau đó tôi thử phong ấn nó.”
Sau khi Diệp Dương nói xong lời này, Triệu Thần và Uông Sơ lúc này trái lại học thông minh, đều theo bản năng nhìn về phía Hạ Thiên Kỳ.
Hạ Thiên Kỳ theo sau lắc đầu một cái, nhìn Diệp Dương nói:
“Tôi giúp anh ngăn chặn nó, anh muốn tận lực làm gì thì làm là được rồi.
Nếu như anh muốn phong ấn nó, có thể cân nhắc phong ấn nó ở trong thân thể của tôi.”
Trước đó Diệp Dương nghi ngờ Hạ Thiên Kỳ là một giám đốc cấp cao, lúc này vừa nghe hắn nói qua như vậy, trong lòng càng xác định rõ ràng.
Mặc dù không biết vì sao Hạ Thiên Kỳ dám mạo hiểm như vậy, để hắn phong ấn quỷ vương trong thân thể của mình, nhưng hiển nhiên hắn cũng không phản đối.
“Có thể, có điều tôi cần phải phóng ra chú pháp cấm kỵ, đánh cho nó suy yếu đi.”
“Mấy người bên này tôi sẽ phân phó bọn họ, anh chỉ cần quản cho tốt tự thân anh.”
Khí lực Hạ Thiên Kỳ cũng không thua kém gì Diệp Dương, dù sao sau này người ngồi lên ghế lão đại ngoại vực này là hắn, chứ không phải đối phương.
Diệp Dương không nói gì thêm, vì hắn không biết nông sâu của Hạ Thiên Kỳ, dự định sẽ quan sát một chút rồi sẽ nói.
“Nếu con quỷ vương kia không cần quỷ vực giết chóc, các người có thể tạm thời rời xa tôi một chút, tôi sẽ đi gặp nó.”
Nói xong, Hạ Thiên Kỳ đột nhiên tiến nhập ác quỷ hóa, khuôn mặt cũng theo đó mà trở nên yêu dị hơn.
Bởi vì quỷ giáp đã hoàn toàn sáp nhập vào quỷ vực, cho nên hắn cũng không cần đi triệu hoán quỷ giáp dùng để phòng ngự cho phiền phức.
Huyết sát quỷ binh tản ra trận trận huyết khí xuất hiện trong tay, Hạ Thiên Kỳ bọc quỷ vực toàn thân mình, bước chân đột nhiên phát lực, xông về con quỷ vương đang quan sát bọn họ ở đằng xa.
Trong lòng Hạ Thiên Kỳ hoàn toàn không có chút sợ hãi, có chỉ là hưng phấn phảng phất đến từ trong xương cốt, muốn tự tay chém giết con quỷ vương kia!