Ác Ma, Anh Đừng Ăn Tôi!

Chương 6: Chương 6: Chuyến dã ngoại




Bữa đi dã ngoại, cô cùng mọi người đến bãi biển và tá túc trong một khách sạn gần đó. Trong khi mọi người cùng nhau chơi bóng chuyền thì cô lại loay hoay một mình tập bơi trong nước. Cô ụp mặt xuống và nhìn dưới đáy biển để xem dưới đó ra sao thì lại thấy Lãnh Thiên Phong anh ta chìm ở dưới đó khiến cô giật mình sặc nước. Anh ta trồi lên mặt nước thấy vậy liền vỗ nhẹ lưng cô cho đến khi cô hết sặc. Cô quát

- Thiên Hy: Anh làm cái quái gì ở dưới đó vậy? Xém nữa là tôi chết rồi! * tức giận *

- Lãnh Thiên Phong: Tôi xin lỗi! Tôi không cố ý.

- Thiên Hy: Anh có biết vì anh mà tôi phải giật mình không biết bao nhiêu lần không? Anh có thể nào xuất hiện một cách bình thường có được không?

- Lãnh Thiên Phong: Okay! Nhưng mà nhìn em bận áo tắm cũng ngon đấy chứ * cười tà *

- Thiên Hy: Anh im đi! * đỏ mặt *

Vừa nói cô vừa lấy tay che ngực của mình lại. Khi nghe tiếng của giáo viên tít kèn mọi học sinh đều đi theo giáo viên để ăn trưa. Cô ngồi ăn một mình thì Lãnh Thiên Phong anh ta ngồi vào ghế đối diện cô, nói.

- Lãnh Thiên Phong: Chào, sao lại ngồi ăn một mình vậy?

- Thiên Hy: Thì tại tôi thích!

Bỗng nhiên tên Lưu Chí Vỹ bưng đồ ăn đi cùng người con gái khác ngồi vào bàn của cô nói.

- Lưu Chí Vỹ: Xin lỗi cho tôi ngồi chung bàn với em được không? Lí do là chúng tôi không tìm thấy bàn riêng vì do không đủ bàn. * cười *

Thiên Hy cô đứng dậy nói

- Thiên Hy: Hai người cứ tự nhiên tôi ăn xong rồi!

Nói rồi cô quay lưng bỏ đi. Cô đi ra bờ biển rồi thở dài. Lãnh Thiên Phong, anh từ đằng sau bước đến bên cạnh cô nói.

- Lãnh Thiên Phong: Sao vậy? Em đang ganh tị sao?

- Thiên Hy: Tại sao lại phải ganh tị? Nhìn hai người đó là ăn cơm không ngon rồi! * cáu *

- Lãnh Thiên Phong: Em còn yêu anh ta không?

- Thiên Hy: Không! Anh ta là loại người dơ dáy, bẩn thỉu.

Cả hai đều im lặng, tiếng sóng rì rào, tiếng chim hải âu kêu tạo nên cảnh động rất vui tươi và mát mẻ.

- Lãnh Thiên Phong: Vậy sao chúng ta không đi bắt sò?

- Thiên Hy: Ừ * Gật đầu *

Hai người họ xách theo một cái xô rồi đi bắt sò, họ còn nghịch nước, chơi với nhau rất là vui. Mãi cho đến khi chiều tối, khi cô đang ở trong phòng thì lại nghe thấy tiếng lạch cạch trước phòng mình.

- Thiên Hy: Này Lãnh Thiên Phong, anh đừng chọc tôi như vậy!

Cô vừa nói xong cô liền ra mở cửa xem thử thì cô bị ai đó dùng một chiếc khăn bịt miệng lại rồi cô ngất xỉu.

- Hết chap 6 -

P/s: các đọc giả nếu thấy hay thì đề cử cho Múp để Múp có thêm động lực viết truyện nha <3

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.