Bầu trời âm u, mây đen che mất ánh trăng, trên bầu trời đêm một nửa điểm tinh quang cũng không có. Bên ngoài trời đêm đặc biệt tĩnh mịch.
Trên tường thành phòng tuyến, nguyên bản cờ hoa bụi gai của đế quốc đã chuyển thành cờ màu đen. Cả các tướng sĩ trong quân cũng đều quấn một mảnh vải màu đen trên cánh tay phải.
Trong màn đêm tĩnh mịch, trong phủ thống soái của phòng tuyến, Đỗ Duy vẫn chưa đi ngủ mà đứng trong đình viện, ngước nhìn bầu trời… Tuy bầu trời không có nửa điểm tinh quang nhưng hắn lại phảng phất như nhìn đến xuất thần, trong ánh mắt có chút phức tạp. Cũng không biết là đang suy nghĩ gì.
Trong đình viện không chỉ có mình hắn, phía sau Đỗ Duy, còn có một thân ảnh. Trong hắc ám, nhãn thần sắc bén nhìn chầm chầm vào lưng Đỗ Duy.
- Ngươi cứ nhìn ta như thế , lại còn sát khí mạnh quá vậy
Đỗ Duy bỗng khẽ cười, chuyển thân qua nhìn vào người sau lưng mình, nhíu mày nói:
- Xích Thủy Đoạn, ngươi tới đây nhiều ngày như vậy, chẳng lẽ không định đi gặp con trai của mình ?
Người này chính là Xích Thủy Đoạn, chỉ nghe hắn hừ một tiếng mà không đáp.
Đỗ Duy gật dật đầu, trong mắt có chút giễu cợt:
- A, ta quên mất… Bộ dạng của ngươi như thế này, là tuyệt tình tuyệt dục, ngươi muốn học theo bộ dạng của Bạch Hà Sầu, biến thành một quái vật giống hắn, đúng không ?
Xích Thủy Đoạn trong ánh mắt cuối cùng cũng lộ ra một tia nộ khí.
- Tốt rồi, dù nói thế nào thì chúng ta cũng có danh phận là sư huynh đệ.
Đỗ Duy cười khổ nói:
- Huống hồ lần này ta cứu ngươi một lần, ngươi hiện tại nhìn ta như vậy lại giống như là có thù với ta a.
- Bạch Hà Sầu đến cùng là ở đâu !
Xích Thủy Đoạn cuối cùng lạnh lùng nói ra một câu.
Đỗ Duy lắc đầu:
- Ta đã sớm nói với ngươi rồi, ta không biết.
Xích Thủy Đoạn cười lạnh, hiển nhiên không tin lời của Đỗ Duy:
- Ngươi nói chuyện trước nay đều không thành thật !
Đỗ Duy sờ sờ mũi của mình nói:
- Oh? Ta trong ấn tượng của ngươi là như thế này à ?
Chẳng qua nghĩ lại tử tế, tựa hồ cũng không tính là sai, trước đó mình với Xích Thủy Đoạn đều là quan hệ đối địch, mình đã không ít lần lừa gạt hắn.
Xích Thủy Đoạn trầm ngâm một lát, nhãn thần cuối cùng cũng bình hoà một chút:
- Ngươi cũng chưa nói cho ta biết, ngày đó trên tuyết sơn đến cùng là đã phát sinh chuyện gì ?
- Sau đó ?
Ngữ khí Đỗ Duy có chút hàm hồ.
- Sau đó! Sau khi ta xuống núi, ngươi và tên tinh linh kia cùng đi tới hậu sơn, ngươi mang nó tiến vào trong ma thần điện. Đúng không !
Xích Thủy Đoạn nói tới đây, ngữ khí lại có chút nghiêm túc.
- Sau đó…
Đỗ Duy nhắm mắt lại, biểu tình trên mặt như có chút kỳ quái. Lông mày nhíu lại, tựa như có chút đau đớn, nghiêng đầu như cố nhớ lại lúc đó.
Sau khi hắn mở mắt ra, nhìn vào Xích Thủy Đoạn, nụ cười trên mặt có chút chát đắng:
- Nếu như ta nói với ngươi là ta không nhớ được thì ngươi có tin ta hay không ?
Tin hay không? Xem biểu tình của Xích Thủy Đoạn, đáp án rõ ràng là: không tin !
- Ta thật là không nhớ được.
Đỗ Duy cười khổ:
- Chính ta cũng đang có một bụng nghi vấn đây.
Ngày đó...
Dưới thông thiên tháp, tinh linh thần Artemis sát khí gần như thực chất, mạnh mẽ đến nỗi Đỗ Duy không có cách nào nhìn rõ! Phảng phất như nhìn nó một cái thì sẽ làm cho mắt chính mình đau đớn.
Trước đại môn của thông thiên tháp, Artemis hai tay nắm chặt lấy thanh trường cung kỳ quái, cây cung này tạo hình so với thần cung Pandora thì cơ hồ giống nhau như đúc, lúc tinh linh thần chuẩn bị tiến vào thì trong thông thiên tháp cuối cùng cũng truyền ra âm thanh của Ares...
- Đỗ Duy, ngươi đến đây. Ta có lời muốn nói với ngươi.
Lúc đó Đỗ Duy cả kinh, đang do dự thì tinh linh thần mở miệng nói:
- Vào đi.
Nói xong, gia hoả toàn thân sát khí gần như thực chất này cự nhiên nghiêng người nhường đường cho Đỗ Duy.
Đỗ Duy có chút nghi hoặc đi tới, lúc đi qua bên cạnh tinh linh thần, thậm chí có cảm giác thân thể mình vừa tiếp xúc với một thanh đao sắc bén! Cảm giác này làm Đỗ Duy toàn thân phát lạnh!
Tiến vào trong Thông Thiên tháp.
Trong Thông Thiên tháp vẫn giống như lần đầu Đỗ Duy tới đây. Ngẩng đầu nhìn thì Ares vẫn bị phong ấn bên trong khối thuỷ tinh. Tuy cách nhau rất xa, nhưng Đỗ Duy vẫn y nguyên cảm giác được một ánh mắt dừng lại trên thân mình, phảng phất muốn nhìn thấu qua !
- Oh ?
Đây là phản ứng đầu tiên của Ares, tựa hồ đối với cấu tạo thân thể của Đỗ Duy có chút kinh ngạc, chẳng qua sau đó Ares dùng thanh âm trầm thấp nói:
- Thực lực ngươi dường như có biến hoá.
Hắn dùng từ “biến hoá” này, là không nói rằng tăng lên mà hắn nhìn ra lúc này tinh thần lực của Đỗ Duy tựa hồ đại giảm, ngược lại thân thể lại ngược lại…
- Một lời khó nói hết.
Đỗ Duy lắc đầu, nhìn vào chiến thần đứng đầu của nhân loại:
- Ta cũng không nghĩ sẽ gặp lại ngươi nhanh như vậy, nguyên lai ta còn cho rằng cả đời này sẽ không gặp lại ngươi. Gia hoả Xích Thủy Đoạn kia hắn làm sao ra được ?
Thanh âm Ares rất bình đạm:
- Ngươi rất thích nghe chuyện xưa, sau này sẽ có cơ hội nói. Hiện tại, ta cần ngươi giải quyết giúp một cái phiền toái.
- Giúp đỡ?
Đỗ Duy hỏi.
- Artemis ngoài cửa.
Chiến thần thanh âm rất bình tĩnh:
- Ngươi cũng cảm giác được chiến ý của nó chứ ?
- Đó đâu phải là chiến ý, căn bản chính là sát khí.
Đỗ Duy cười khổ:
- Hai vị thần các ngươi chuẩn bị đại chiến ư ?
- Không phải là ý này.
Ares thanh âm cuối cùng có chút đắng chát. Phảng phất như ngừng lại một chút, có chút chần chừ. Vị Chiến thần của nhân loại này cuối cùng cũng mở miệng, nói một câu làm Đỗ Duy trợn mắt há mồm.
- Ta… cần mượn dùng thân thể của ngươi.
- Mượn thân thể để dùng ?
Đỗ Duy cơ hồ muốn té xỉu, cảnh giác nhìn vào bóng người trong thuỷ tinh kia:
- Đây là có ý gì ?
Thanh âm Ares có chút đành chịu:
- Một vạn năm trước, ta có lẽ không sợ Artemis, thần lực của nó chưa hẳn có thể chiến thắng ta, nhưng hiện tại…
Thanh âm của Chiến thần có chút chán nản:
- Ta bị phong ấn ở đây một vạn năm, thân thể cuả ta trong thuỷ tinh này không có cách nào cử động, chỉ có thể dùng thần niệm thao khống một bộ phận thần lực mà thôi. Nhưng một vạn năm nay, Artemis có lẽ không ngừng tu luyện, hiện tại ta nếu có thể miễn cường đi từ trong này ra thì nhục thân của ta qua một vạn năm hẳn đã rất hư nhược.
- Ý ngươi là, ngươi hiện tại… đánh không lại tinh linh kia ?
Đỗ Duy than thở nói.
Ares rất thản nhiên:
- Khi đánh nhau , thần lực thì không sai biệt lắm nhưng nhục thân của ta quá hư nhược, ta bị giam ở đây quá lâu, không cách nào tu luyện thân thể. Mà Artemis ở bên ngoài kia, ta có thể cảm giác được chiến lực cường đại của nó. Dưới tình trạng này, ta dù miễn cưỡng ra tay cũng không phải là đối thủ của nó. Huống hồ, trong tay ta cũng không có cây thương Longinus.
Đỗ Duy vẫn có chút không tình nguyện:
- Dù ngươi có thua cũng không sao cả, các ngươi chính là các thần cấp cường giả thì đều sẽ không chết được. Ngươi thua thì cũng không có gì, lại không có chết được.
Ares nghe xong, khẽ cười lạnh:
- Ta không chết được, còn ngươi ?
Đỗ Duy nói không ra lời.
Tinh linh thần không giết chết được Ares, nhưng mình cũng không phải là bất tử chi thân a! Tuy lão Chris nói là nhục thân của mình hiện tại cường hãn như cường giả thần cấp. Nhưng rốt cuộc chỉ là nhục thân cường hãn mà thôi.
Xét trên lập trường mình là nhân loại đối địch thì tinh linh thần ít nhất có một trăm lý do giết mình. Huống hồ hai đại cường giả thần cấp đang giống như là khiêu chiến với nhau, chiến ý hừng hực. Mình có thể còn bị liên luỵ, vấn đề này cũng không hẳn sẽ không xảy ra.
Những Đỗ Duy vẫn có chút nghi hoặc… Ares, dường như không có lý do gì phải lo cho mình như vậy ?
Đỗ Duy ta có chết hay không, Ares còn cần phải quan tâm ư ? Hắn nhất định mượn thân thể ta để đấu với tinh linh thần, khẳng định là còn có nguyên nhân đặc thù khác !
- Ngươi có cho mượn hay không ?
Nghe Ares lạnh lùng hỏi, Đỗ Duy trầm ngâm trong chốc lát, cuối cùng cũng thở ra nói:
- Vì tự bảo vệ… ta cho mượn.
- Ngươi sẽ được đền bù xứng đáng.
Ares cười lạnh một tiếng.
- Sau đó thì sao ?
Xích Thủy Đoạn nhíu mày, nhìn Đỗ Duy hỏi.
Đỗ Duy lắc đầu:
- Ngươi nói cho ta biết trước, ngươi làm sao mà có thể từ cái địa phương quỷ quái kia đi ra, muốn đi từ bên trong ra ngoài thì tất phải có thần khí mới được.
Xích Thủy Đoạn cũng lắc đầu:
- Ngươi nói trước thì ta sẽ nói cho ngươi biết.
Đỗ Duy nhìn gia hoả này một cái, nhíu mày suy nghĩ rồi nói:
- Tốt thôi… sau đó, Ares nhập vào thân thể ta. Ân, có lẽ nói là “Linh hồn phụ thể” thì chính xác hơn một chút.