Ác Ma Pháp Tắc

Chương 645: Chương 645: Mũi tên địa ngục VS Mũi tên địa ngục






Linh hồn phụ thể có cảm giác gì ?

Hiện tại, Đỗ Duy không cách nào dùng ngôn ngữ để diễn tả chính xác loại cảm giác kia.

Tựa hồ từ truyền thuyết mà nói thì người sau khi bị linh hồn phụ thể sẽ mất khống chế đối với bản thân, thậm chí còn mất đi ý thức trong một khoảng thời gian… Sau đó, cơ thể làm gì thì cũng hoàn toàn không biết.

Nhưng mà… có loại chuyện này thật ư ?

- Ta giờ mới biết được truyền thuyết là để lừa quỷ.

Đỗ Duy nhìn vào Xích Thủy Đoạn cười khổ:

- Kỳ thực ta lúc đó còn tính là thanh tỉnh.

Đúng, cảm giác như là một giấc mộng.

Chiến thần Ares bên trong tấm thuỷ tinh hoá làm một cái bóng chiều lên Đỗ Duy, trong nháy mắt, Đỗ Duy tựa hồ cảm thấy toàn thân phát lạnh! Tựa như là đang trong mùa đông, còn hắn thì đột nhiên ở trong một hồ nước lạnh lẽo.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, cảm giác rét lạnh này đột nhiên biến mắt, toàn thân nóng như sôi lên giống như là đang ở bên trong lò lửa !

Loại cảm giác nóng lạnh này đan xen trong nháy mắt, Đỗ Duy có thể cảm giác được toàn bộ ý thức, ngũ quan, cảm giác, tinh thần trong nháy mắt này toàn bộ đều chậm lại.

Chậm!

Tất cả dường như đều chậm lại! Tựa như là một người đang ở trong mộng cảnh, tất cả trở nên chậm lại. Chậm lại. Nhưng loại cảm giác này lại càng thêm vi diệu.

Dùng tai cẩn thận lắng nghe thì có thể nghe được tiếng đập của trái tim mình, đến cả lúc hô hấp cũng có thể “nghe” được rõ ràng, không khí bị hút vào lá phổi, sau đó là quá trình chậm rãi thở ra.

Còn có cảm giác của năm giác quan.

Tựa như đưa mắt nhìn thì ở trong Thông Thiên tháp này tựa hồ mỗi một đạo quang tuyến đều đang chảy xuôi, đều có thể nhìn thấy rõ ràng! Dùng mắt thì cơ hồ có thể đem tóm lấy từng đạo quang tuyến !

Cuối cùng, Đỗ Duy trong nháy mắt tỉnh lại !

Không phải mình trở nên “chậm” mà là cả cái thế giới chung quanh này trở nên “chậm” !

Hoặc giả là nói, không phải cái thế giới này trở nên “chậm” mà là các giác quan của mình trở nên “nhanh” !

Đây là một thuyết tương đối.

Thần niệm của thần cấp cường giả trở nên cường đại ! Nguyên bản Đỗ Duy là một “Người bình thường:, trình độ các giác quan nhạy bén cùng với thế giới chung quanh hình thành một sự cân bằng.

Cũng chính là nói, trong não ngươi muốn làm cái động tác, trong đầu sinh ra một ý niệm, sau đó sẽ truyền đến tứ chi rồi thân thể theo đó mà hành động. Một người bình thường đều có cái loại “cân bằng” này.

Sau khi Ares phụ thể, trong nháy mắt Đỗ Duy phá được cái “cân bằng” này !!

Nếu như muốn dùng lời để định nghĩa chính xác thì có thể là cảm ứng ý thức của Đỗ Duy trong nháy mắt nhanh hơn vô số lần! Cái loại “Nhanh” này chính là đã lên đến cực hạn! Hoàn toàn phá bỏ cân bằng, làm Đỗ Duy như là sinh ra ảo giác !

Kỳ thực không phải thế giới xung quanh biến thành chậm mà là chính hắn trở nên quá nhanh !

Nhanh đến nổi chính thân thể hắn cũng hoàn toàn không thể thích nghi được với lại thần niệm cường đại này !

Loại thay đổi này Đỗ Duy vẫn rất không thích ứng, bởi vì lúc này, hắn thấy toàn bộ thế giới chung quanh đều biến thành “ chuyển động chậm”.

Đây thật đúng với câu nói “Chuyển động chậm”.

Thanh âm mỗi lần hô hấp của chính mình, sự lưu động của không khí, dấu vết ánh sáng đang chảy xuôi Đỗ Duy đều có thể cảm ứng được. Phảng phất như loại “Chuyển động chậm” này mình hoàn toàn có thể nhìn thấy rõ.

Giống như toàn bộ thế giới đã không còn là một thế giới hoàn chỉnh mà biến thành một bức tranh đang chuyển động một cách chậm rãi!

Loại cảm giác này rất bất thường. Đương nhiên, Đỗ Duy cũng không phải chưa từng trải qua chuyện này. Thực lực của hắn đã là thánh giai, lúc chiến đấu phát huy ra lực lượng thánh giai thì cũng có thể trong một khoảng thời gian ngắn ngủi trải qua loại cảm giác này.

Nhưng đó rốt cuộc chỉ là một khoảnh khắc.

Mà không giống như hiện tại, mình căn bản không có dùng lực lượng gì tác động mà cứ vậy đứng yên tại chỗ. Nhưng lại vẫn y vậy tiến vào loại cảm giác kỳ diệu này…

Trong tiềm thức, Đỗ Duy thở dài:

- Ta bắt đầu có chút đồng tình với những thần cấp cường giả này.

Dừng một chút, Đỗ Duy tiếp tục cười khổ nói:

- Nguyên lại tại vì trong mắt các thần cấp cường giả các ngươi toàn bộ thế giới đều chuyển động rất chậm, loại sinh hoạt này cũng không quá thú vị.

Quả thật rất không thú vị.

Giống như ngươi xem DVD, ngẫu nhiên sẽ nhảy đĩa, các hình ảnh chuyển động thì ngươi có thể miễn cưỡng chấp nhận được.

Nhưng nếu như toàn bộ phim từ đấu tới cuối toàn bộ đều là các hình ảnh chuyển động rất chậm… thì ngươi có thể kiên nhẫn mà xem không ?

Nhưng nếu như không phải đơn giản như ngươi xem phim mà là ngươi sinh hoạt bình thường, ngươi nghe, ngươi nhìn thấy, va chạm… tất cả mọi thứ sinh hoạt chung quanh không phải như bình thường mà là một bức tranh đang chuyển động thật chậm, trôi đi thật chậm rãi… Ai có thể chịu đựng được loại “Giày vò” này ?

Trong nháy mắt, Đỗ Duy ngược lại lại có chút thương xót những người được gọi là “Thần cấp cường giả” này.

Chẳng qua, cũng vẫn có ngạc nhiên.

Lúc Đỗ Duy dùng hai mắt nhìn thì đột nhiên có cảm giác ý thức tinh thần của mình đang trở nên cường đại !

Nguyên bản là tinh thần lực của hắn đã bị Long thần phá huỷ hơn chín thành, còn lại chỉ có thể miễn cưỡng giúp hắn duy trì trạng thái bình thường.

Nhưng trong nháy mắt, hắn có thể cảm giác được tất cả các giác quan đều trở nên nhạy bén. Lập tức, Đỗ Duy hiểu ra: Tinh thần lực của mình đang phát sinh biến hoá !

Nhắm mắt lại, Đỗ Duy tiến vào trạng thái minh tưởng, tiến vào trong không gian ý thức. Sau đó hắn thất kinh đến nhảy dựng lên!

Rộng lớn vô bờ!

Chính xác là rộng lớn vô bờ!! Nguyên bản ý thức không gian giống như một cái xoáy nước nhỏ đang tự động xoay tròn, lúc trước tinh thần lực Đỗ Duy tuy cường đại nhưng phạm vi không gian ý thức của hắn chỉ như một vòng xoáy nước lớn mà thôi. Lúc bị phá huỷ thì đã tan thành từng mảnh vụng, chỉ là được Bạch Hà Sầu trợ giúp nên miễn cưỡng giữ lại được một bộ phận nhỏ, lần nữa xoay tròn một cách khiên cưỡng, duy trì sinh hoạt bình thường.

Nhưng lúc hắn tiến vào không gian ý thức thì Đỗ Duy “nhìn” thấy một mãnh không gian rộng lớn không có điễm cuối!

Không bờ không bến! Chính là một mảnh hư không!

Không gian ý thức to lớn, Đỗ Duy thậm chí còn sinh ra một loại ảo giác, phảng phất như mình đã tiến vào trong không gian vũ trụ!

Nhìn chung quanh, toàn bộ là một thế giới hư không. Không thể nhìn thấy điểm cuối!

- Vòng xoáy đâu ?

Đỗ Duy trong lòng thầm nghĩ :

- Chẳng lẽ thần cấp cường giả đều không có vòng xoáy trong không gian ý thức? Đã không có vòng xoáy thì tiêu hao tinh thần lực lúc bình thường làm sao bổ sung ?

Nhưng sau đó, trong đầu Đỗ Duy đã có câu trả lời.

- Bản thân ngươi đang ở bên trong vòng xoáy

Đỗ Duy chấn kinh một lúc lâu mớ miễn cưỡng thở ra!

Thân ở trong núi! Lấy hạt sỏi mà nhìn thế giới!

Không gian ý thức của thần cấp cường giả lớn đến vô biên! Lớn đến nổi mình căn bản không thể thấy hết được bản chất của nó!

Sau khi mở mắt ra, Đỗ Duy thất kinh, đầu lấm tấm mồ hôi, thở dốc mất cái mới lẩm bẩm nói:

- Đây… đây là…

- Hừ, hiện tại ngươi đồng tình với ta sao?

Trong đầu bỗng truyền đến âm thanh kỳ dị của Ares.

- Ares?

Đỗ Duy cả kinh:

- Ngươi… ngươi đã nhập vào ngươi ta ?

- Ngươi dùng từ phụ thể có chút kỳ quặc.

Thanh âm Ares rất bình tĩnh.

- Ta còn tưởng rằng, sau khi phụ thể thì ý thức của ta tạm thời mất đi chứ.

Ares trả lời càng làm Đỗ Duy thấy kỳ quái, hắn hỏi ngược lại:

- Ngươi cho rằng phụ thể là cái gì ?

Đỗ Duy: "..."

Chẳng qua sau đó, hắn nói:

- Vậy chẳng lẽ sau khi ngươi phụ thể thì ta xem thế giới như là một bức tranh đang chuyển động chậm ? Như vậy, nhân sinh còn gì lạc thú ?

Chẳng qua sau đó Đỗ Duy tự tìm ra cho mình đáp án: Cân bằng!

Hiện tại mình bị Ares cường hành phá tan cân bằng của ý thức cho nên mình tạm sa vào trạng thái mất cân bằng, cần phải có một quá trình thích ứng. Lúc thân thể mình dần dần thích ứng với thần niệm của thần cấp, sau đó sẽ dần dần thích ứng với cái loại “Nhanh” và “Chậm” này. Sau này mới có thể khôi phục lại cảm giác bình thường.

- Như vậy, sau khi ngươi phụ thể thì ta đã là thần cấp ?

Đỗ Duy có chút động tâm.

Ý thức chính mình không mất đi, tựa hồ Ares cũng không có khống chết thân thể mình, còn có thể đạt được thần cấp lực lượng, tựa hồ cũng không khác mấy.

- Hiện tại ngươi chẳng qua chỉ là một Nguỵ thần cấp mà thôi.

Tthanh âm Ares có chút chế giễu:

- Ta chỉ là tạm thời mượn thân thể của ngươi.

- Như vậy giống như là ta cùng tinh linh thần quyết đấu ?

Tâm lý Đỗ Duy có chút bất an.

May mắn là phần trả lời của Ares làm Đỗ Duy yên tâm hơn chút:

- Nếu như là ở thế giới bên ngoài, ta tạm tính là mượn dùng thân thể của ngươi thì cũng không phải là đối thủ của nó. Rốt cuộc thì nguỵ thần cấp với thần cấp chính thức căn bản không cần phải đánh. Chẳng qua tại nơi này, cái không gian này là do nữ thần phong ấn ta, trong đây, đối với thực lực của Artemis cũng có hạn chế, chúng ta miễn cưỡng có thể liều một lần.

Đỗ Duy suy nghĩ một chút, vẫn chỉ hỏi một câu:

- Nhưng sau khi ngươi phụ thể, thì… thì chỉ đơn giản như vậy? Tựa hồ ta chỉ là cảm thấy không gian ý thức rộng lớn, còn cái khác thì không có cảm giác được. Tỷ như ngươi là Chiến thần của nhân loại, ngươi có các loại thần kỹ, chẳng lẽ sau khi ngươi phụ thể thì ta có thể lĩnh ngộ hết sao ?

Ares cười lạnh

- Phụ thể tạm thời, thì có thể chân chính lĩnh ngộ các loại tuyệt kỹ của thần cấp cường giả? Ở đâu có loại chuyện tốt như vậy! Nếu như có thể như vậy thì lúc đại chiến, chúng ta chỉ cần phụ thể lên vài nhân loại thì có thể cấp tốc sáng tạo ra một nhóm cường giả lớn !

Đỗ Duy còn muốn hỏi thêm thì Ares lành lạnh nói:

- Ngươi tận lực đánh một trận đi, có thần niệm làm cơ sở, ngươi có thể tạm thời phát huy ra uy lực tiêu chuẩn thần cấp, căn bản không cần lĩnh ngộ kỹ năng của ta.

Đỗ Duy gật gật đầu.

Hiểu rồi! Cũng chính là nói: “Nội lực làm căn cơ, chiêu thức là bề ngoài”, có nội lực thì đều có thể phát huy ra uy lực tuyệt đại.

Tuy Ares nói có chút hàm hồ, nhưng lúc ở kiếp trước những tiểu thuyết võ hiệp kia cũng có nói cái đạo lý này, cũng miễn cưỡng có thể hiểu được.

Nghĩ tới đây, Đỗ Duy bước ra ngoài Thông Thiên tháp. Đi đến cửa thì dừng lại.

- Ta… dùng vũ khí gì đây ?

Đỗ Duy than:

- Ta sở trường sử dụng bộ võ kỹ cung Nguyệt Vũ, nhưng bên ngoài là tổ sư gia sáng tạo ra cung Nguyệt Vũ a. Ta dùng loại này đánh nhau với nó há không phải đi tìm chết sao ?

Ares cười lạnh:

- Ngươi nói đi nói lại cũng muốn ta cấp chỗ tốt cho ngươi. Không nói lời thừa nữa, đánh xong ta tự nhiên có thù lao cho ngươi !

Đỗ Duy hừ một tiếng:

- Ta biết ngay, Chiến thần ngươi khẳng định còn có hậu chiêu. Lúc ngươi nói trong tay không có thần khí xem ra là gạt người, nếu không thì làm sao Xích Thủy Đoạn có thể ra ngoài được.

Sau khi ra khỏi Thông Thiên tháp, nhìn vào Artemis đã đứng chờ nãy giờ, Đỗ Duy lập tức kinh ngạc phát hiện, Artemis nhìn thấy lúc này, cùng lúc mình nhìn thấy lúc chưa đến thần cấp thì hoàn toàn bất đồng !

Thần cấp cường giả, trên người không giống với cường giả thánh giai hoặc có lĩnh vực, lúc chiến đấu cần bạo phát lực lượng, trên thân sẽ toát ra đấu khí màu kim sắc.

Mới rồi Artemis người đầy sát khí, đứng đó lại không có quang mang gì lạ nhưng hiện tại Đỗ Duy nhìn thấy lại bất đồng !!

Mắt thường nhìn thấy Artemis đứng ở đằng kia, phảng phất vẫn đứng đó, nhưng Đỗ Duy lại có một loại cảm ứng huyền diệu. Dường như ý thức tinh thần có thể “Thấy” đối phương đứng ở đó, nhưng quanh thân lại tuôn ra một đoàn “Khí thế” kỳ dị.

Loại “khí thế” này không thể dùng mắt thường mà nhìn, nhưng lại cứ rõ ràng như vậy! Giống như là Artemis đứng trong một đoàn hoả diễm vô hình vậy !

“Hoả diễm” kia hung mãnh sôi trào, khí thế lại trực tiếp bức bách về phía mình!

- Hừ

Tinh linh thần thấy Đỗ Duy đi ra thì không có nửa điểm nào kinh ngạc mà nhàn nhạt nói:

- Ngươi quả nhiên là mượn thân thể của nhân loại này. Nhưng mà Ares, trong loại trạng thái này ngươi còn là đối thủ của ta ư ?

Đỗ Duy không biết sao, nhưng cảm thấy trong ngực tự nhiên sinh ra một cổ hào khí, hừ một tiếng, quát lớn:

- Artemis, ngươi không nên tự tin thái quá !

Lời này vừa ra khỏi miệng thì Đỗ Duy cảm thấy không đúng, đây không phải là giọng điệu của mình. Nhưng vừa rồi nói như vậy tự nhiên thấy sảng khoái, cứ như đó là phảnứng trong tiềm thức !

Thật giống như là ý thức của bản thân mình, cùng ý thức của Ares tạm thời dung hợp làm một !

Tinh linh thần không nói chuyện tiếp, hít vào một hơi thật sâu. Đột nhiên, ngòn tay nhè nhẹ kéo dây cung, thân ảnh đột nhiên vọt lên, cơ hồ trong nháy mắt cũng đã tới trước người Đỗ Duy !!

Trong mắt Đỗ Duy chớp động, tinh linh thần bộc phát trong nháy mắt, nếu như là lúc trước thì chỉ sợ khả năng phản ứng cũng không có, nháy mắt đã bị kích trúng.

Nhưng lúc này, dưới cảm giác ý thức của thần cấp, thời gian chung quanh đã biến thành loại chuyển động chậm! Cảm ứng của Đỗ Duy đã đề cao thêm vô số lần !

Ngược lại là động tác của Artemis mặc dù nhanh nhưng ở trong mắt Đỗ Duy là…

Đỗ Duy “di” một tiếng, không những không kinh ngạc mà còn mang theo một tia vui sường nhàn nhạt.

Chỉ bởi vì, động tác của Artemis lúc này xem ra đã không còn loại quỷ dị trước kia nữa mà ngược lại trở nên rất “Bình thường”.

Chung quanh đều đang chuyển động một cách chậm chạp, động tác của Artemis lại chỉ giống như của người bình thường mà thôi.

Cũng chỉ như vậy mà thôi!

Mỗi động tác của Artemis cơ hồ Đỗ Duy đều có thể nhìn thấy rõ rệt!

Ngón tay của đối phương móc dây cung, chân trái bước tới một bước, cong người, sau đó thân thể tấn tốc phân ra mấy cái bóng, trược đến bên thân mình. Hai cái bóng, một trái một phải…

Đứng ở xa xa Muse đã ngây dại !

Nàng nhìn vào động tác của tinh linh thần thì phản ứng đầu tiên là: “Đỗ Duy xong rồi !”

Trước đó nàng đã thấy qua tinh linh thần ra tay với Xích Thủy Đoạn, lấy loại thực lực cường hãn của Xích Thủy Đoạn cũng bị tinh linh thần một kích đánh bại !

Nhưng lúc này, mắt thấy tinh linh thần vừa động thân thì đã đến trước người Đỗ Duy, Muse cơ hồ đã hét lên. Nhưng tiếp theo trong nháy mắt lại biến thành kinh ngạc!

Đỗ Duy phảng phất xoay người tại chỗ, sau đó nâng tay phải của mình lên chặn lại…

Phanh!

Cánh cung bị cánh tay Đỗ Duy ngăn trở! Artemis một kích không công, lập tức thân hoá thành một đạo lưu quang loé lên, xoay tròn quanh người Đỗ Duy !

Nhưng là, chỉ nghe những tiếng phanh phanh phanh phanh vang lên không dứt…

Đỗ Duy đứng nguyên tại chỗ, phảng phất thân thể không ngừng vặn cong, bàn tay, khuỷa tay, đầu gối… hắn giống như là đang khiêu vũ, không ngừng giơ tay nhấc chân.

Động tác như là không nhanh nhưng mỗi cái đều vừa vặn ngăn trở các công kích của Artemis !!

Cuối cùng thân hình Artemis chớp động, lui về xa xa, nhìn Đỗ Duy nói:

- Hừ, không sai! Ares, ngươi tìm được một thân thể rất tốt, thân thể hắn rất cường hãn, có thể theo kịp tốc độ ý thức của ngươi.

Kỳ thực Đỗ Duy người đầy mồ hôi lạnh !

Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi đó mà Artemis đã tổng cộng ra tay hơn một trăm sáu mươi lần !

Mỗi một kích, đều phảng phất có thể trực tiếp phá vỡ quy tắc không gian, thậm chí rất nhiều công kích đều vặn cong không gien, trực tiếp đánh vào những chỗ yếu hại của Đỗ Duy !

Động tác của Artemis quỷ dị đến cùng cự, nhưng Đỗ Duy nổ lực ngạnh kháng, cư nhiên đem toàn bộ ngăn trở!

Sau khi thần niệm Ares phụ thể thì hắn được củng cố mọi phương diện, cảm giác có thể bắt kịp động tác và tốc độ của đối phương. Một phương diện khác là Đỗ Duy tinh thông “ Cung Nguyệt vũ ” nên đối với công kích của Artemis đều có thể nắm bắt được quỷ tích của đối phương.

- Hừ, ta lại quên mất, ngươi cũng biết cung Nguyệt Vũ.”

Tinh linh thần cười lạnh một tiếng lại đột nhiên lui về sau nửa bước, thân hình cuối xuống mấy phần, sau đó kéo dây cung, nhắm về phía Đỗ Duy…

Vừa nhìn thấy tư thế này Đỗ Duy lập tức cả kinh !

Cái tư thế này, hắn quá quen thuộc !!

Tinh linh thần sau khi công kích thăm dò thì trực tiếp tung ra tuyệt chiêu !

Mũi tên địa ngục Pandora !

Dây cung chớp động! Một tia sáng nhỏ bé chớp lên, sau đó càng ngày càng rõ rệt! Sau cùng hai bên cánh cung lập tức chiếu ra quang mang.

Từ xa nhìn lại. phảng phất trên trường cung kia hoá thành một ánh “Trăng cong” !!

Đỗ Duy trong lòng cuống lên! Uy lực của mũi tên địa ngục hắn đã quá quen thuộc !!

- Xuất cung!

Trong đầu truyền đến một tiếng quát! Đỗ Duy không có thời gian tự hỏi, cơ hồ thân thể tự ra phản ứng!

Trong tay hắn, nháy mắt vạch ra một đạo quang mang! Trong giới chỉ trên ngón tay, thần cung Pandora nháy mắt được lấy ra!

Trong nháy mắt, Đỗ Duy chuyển mình, đem cung “đặt” sau người, làm ra một động tác đeo cung !

Ngón tay móc nhẹ một cái….

Ông!

Một tiếng chấn động này, Muse ở gần đó đột nhiên cảm giác đạo âm ba cơ hồ đem toàn thân mình xé nứt.

Sau đó, liền nhìn thấy Đỗ Duy cũng rã ra sau làm ra một chiêu trăng cong !!

Hai bên cơ hồ đồng thời phát ra, hai thân ảnh đồng thời chấn động, liền nhìn thấy hai ánh trăng cong ở giữa hai người mà va chạm !!

Mũi tên địa ngục VS Mũi tên địa ngục


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.