Trước nhiệt tình của Đỗ Duy, Dardanelle có chút áy náy:
-Đỗ Duy...... ồ, phải gọi là đức ngài công tước. Ha ha, tôi làm sao dám quên ân đức của ngài, vốn tôi đã sớm nghĩ đến việc đi gặp ngài, nhưng do hầu tước phu nhân phái tôi theo thuyền đội của gia tộc ra biển một chuyến mới vừa quay về được mấy ngày. Lần này tôi đến đây để mang lễ vật của hầu tước phu nhân tặng ngài nhân dịp năm mới!
Nhìn danh mục quà tặng mà gia tộc Listeria đưa đến ngay cả Đỗ Duy cũng không nhịn được phải hít sâu một hơi khí lạnh!
Nếu so sánh với lễ vật tặng] lần trước thì lần này hầu tước Listeria phóng tay quả thực xa hoa cực điểm!
Ngoài vô số trân bảo quý giá thì hầu tước phu nhân Listeria tặng cho Đỗ Duy những gì trước mắt đang thiếu nhất: khải giáp và vũ khí cực tốt đủ để trang bị cho năm nghìn người, còn có một ngàn thớt ngựa tốt. Cuối cùng còn tặng thêm bốn ngàn tên nô lệ cường tráng!
-Ngoài mấy cái danh mục quà biếu này ra này thì vẫn còn thêm cả tôi nữa.
Dardanelle nhìn Đỗ Duy cười:
-Thưa ngài, tôi vẫn còn nhớ rõ lúc ở cạnh ngài tại rừng rậm Đóng Băng! Hầu tước phu nhân đã đáp ứng thỉnh cầu của tôi, lần này sau khi tôi đến đây thì có thể không cần trở về nữa!
Đỗ Duy muôn phần kinh hỉ, hiện tại trong tay hắn số thủ hạ có thể tín nhiệm thật sự quá ít. Dardanelle xuất thân từ gia tộc Listeria lại là người thân tín của hầu tước phu nhân Listeria, mặc dù võ thuật của hắn không hẳn là hạng nhất nhưng hắn lại xuất thân từ đại gia tộc hơn nữa lúc trẻ đã từng có kinh nghiệm mạo hiểm nên có sự thông hiểu nhất định đối với rất nhiều việc, nhất là hắn lại xuất thân từ đại hào môn về kinh doanh Listeria, vừa có kinh nghiệm phong phú đồng thời lại cực kỳ trung thành với Đỗ Duy!
-Thưa ngài, tôi còn mang đến một phong thư của hầu tước phu nhân.
Dardanelle nói rồi cẩn thận lấy trong ngực ra phong thư được niêm phong trịnh trọng chuyển cho Đỗ Duy:
-Hầu tước phu nhân nhờ tôi chuyển lời cho ngài rằng xin ngài sau khi xem xong thư nếu thấy nhất thời chưa thể quyết định được thì có thể từ từ xem xét nhưng bất luận ngài quyết định ra sao đều xin nhất thiết phải cho phu nhân một câu trả lời thuyết phục.
Đỗ Duy giật mình:
-Ôi, rốt cuộc không biết hầu tước phu nhân Listeria có việc gì vậy?
Dardanelle nhún vai:
-Tôi cũng không biết phu nhân viết gì trong thư.
Đỗ Duy không hỏi gì thêm, nhiệt tình đưa Dardanelle về phủ tổng đốc của mình, đêm đó Đỗ Duy bày yến tiệc lớn, cho mời toàn bộ thủ hạ cốt cán của mình đến để giới thiệu Dardanelle cho mọi người biết, Hussein đương nhiên nhận ra Dardanelle. Từ đó có thể thấy lòng trung thành của Dardanelle đối với Đỗ Duy là không thể hoài nghi: Dardanelle không hề tiết lộ chút gì về bí mật thân phận của Hussein.
Trước mọi người Đỗ Duy bổ nhiệm Dardanelle sắp tới làm nhài thành thủ số một cho thành thị thủ phủ mới kiêm luôn quân hàm thống lĩnh quân giữ thành. Hơn nữa với thân phận công tước hoa Tulip, hắn chính thức thụ phong Dardanelle làm thủ hộ kỵ sĩ của gia tộc.
Thủ hạ của Đỗ Duy biết Dardanelle đã từng cùng đức ngài công tước là bằng hữu cùng chung hoạn nạn nên đều đón tiếp hắn cực kỳ nhiệt tình khách khí, sau khi chủ khách bắt đầu giải tán Đỗ Duy kêu Marde sắp xếp Dardanelle nghỉ lại trong Tổng đốc phủ của mình, sau đó trở lại phòng mới đem phong thư hầu tước phu nhân Listeria gửi mở ra xem.
Hiện nay Đỗ Duy vô cùng bội phục người phụ nữ đứng đầu gia tộc Listeria này. Gia tộc Listeria giàu khét tiếng đại lục, thậm chí tài phú còn trên cả tên ma thú Dransa lại có được phẩm hàm quý tộc cung đình, thế lực không thể coi thường. Mặc dù lúc trước mình có tiện tay giúp Dardanelle một lần tại rừng rậm Đóng Băng, cứ xem như có ơn cứu mạng hầu tước phu nhân Listeria nhưng sau khi mình quay về Rowling bình nguyên thì đối phương đã đến tặng một khoản đại lễ, rồi sau đó khi mình phái người lên phương bắc liên lạc làm ăn với dong binh đoàn cũng đã được gia tộc Listeria chiếu cố rất nhiều...... Theo lý thuyết thì ân nghĩa của mình đối với gia tộc Listeria đã được đối phương đền đáp xong vậy mà bây giờ còn đưa đến một phần đại lễ như thế......
Đỗ Duy hôm nay chỉ nhìn thoáng qua danh sách quà tặng tính sơ sơ thì phỏng chừng giá trị ít nhất cũng hơn trăm vạn đồng vàng, đối phương tốt như vậy không phải đơn giản là đáp lại tình nghĩa mà hơn phân nửa là có yêu cầu gì đó với mình......
Quả nhiên phong thư này đúng là do hầu tước phu nhân Listeria đích thân viết, nét chữ bút xinh đẹp đoan trang, rất có phong phạm đại gia tộc, viết cho Đỗ Duy cực kỳ khách khí.
Đầu tiên là một hồi tỏ vẻ khách khí chúc mừng Đỗ Duy nhậm chức tổng đốc tỉnh Desa vùng tây bắc cùng việc đạt được tước vị công tước, sau đó lại chúc mừng năm mới một phen, cuối cùng viết rõ đã cho Dardanelle chính thức rời gia tộc Listeria để đi làm môn hạ của Đỗ Duy, tất cả món đồ này là lễ vật mừng năm mới nhằm bày tỏ thành ý của mình.
Nội dung trong thư phần lớn khen ngợi Đỗ Duy mặc dù đại ý cũng không ngoài việc ca ngợi tuổi nhỏ mà tiền đồ vô lượng nhưng vị hầu tước phu nhân Listeria này hiển nhiên học vấn rất tài năng, ngôn từ vận dụng thích đáng, vừa cẩn thận khen ngợi Đỗ Duy đồng thời lại không lộ ra nửa điểm nịnh nọt tục khí mà ngược lại khiến cho người ta tâm lý thoải mái phi thường.
Cuối thư, bút phong có thay đổi đề cập tới việc nghe nói quan hệ giữa Đỗ Duy và đại học giả Lam Hải ở đế đô cũng không tệ, lúc này có không ít môn hạ đệ tử của Lam Hải giúp việc cho Đỗ Duy tại tây bắc. Hầu tước phu nhân Listeria lại một phen biểu đạt sự ngưỡng mộ đối với học giả Lam Hải đồng thời thổ lộ rằng mình còn có một em trai, một em gái tuổi đều còn nhỏ, trong lòng lo lắng thiếu người trông coi dạy dỗ, trước đó chính mình cũng đã từng phái người đến đế đô bái phỏng học giả Hải Lam với hy vọng em trai em gái có thể được nhận làm học trò của Hải Lam nhưng kết quả lại bị từ chối khéo. Hầu tước phu nhân Listeria tỏ vẻ nàng không dám quá ép học giả Hải Lam, chỉ có điều thủ hạ của Đỗ Duy phần lớn là học trò của Hải Lam nên kế tiếp chỉ dám xin Đỗ Duy có thể làm trung gian nói tốt giùm vài lời để có thể mời một vị môn hạ đệ tử của Hải Lam nhận làm thầy em trai và em gái mình......
Xin Đỗ Duy vì mối quan hệ tốt đẹp giữa hai nhà trước giờ mà hết sức giúp đỡ, gia tộc Listeria sẽ rất biết ơn vân vân......
Sau khi Đỗ Duy buông lá thư xuống thì trầm tư một hồi. Việc này nói lớn không lớn, bảo nhỏ chẳng nhỏ, chỉ là yêu cầu như vậy của vị hầu tước phu nhân này thật sự khiến người ta phải suy nghĩ kỹ lưỡng.
Mặc dù đại học giả Hải lam thanh danh hiển hách nhưng với địa vị của gia tộc Listeria thì nếu không cầu Hải Lam được thì mời các học giả nổi tiếng khác chẳng lẽ không xong, tại sao cứ nhất định khăng khăng xin làm học trò Lam Hải? Cầu Lam Hải không được thì nhất định phải mời học trò của Lam Hải?
Mặc dù thủ hạ của Đỗ Duy có tám mươi người là đệ tử của Lam Hải nhưng trước mắt hắn đang thiếu người trầm trọng nhất là gần đây công việc bộn bề, có thể nói mỗi người đều phụ trách rất nhiều chức vụ, thế nên nếu bây giờ rút người của hắn ra để chuyển đến gia tộc Listeria làm sư phụ thì Đỗ Duy có chút không đành lòng.
Mặc dù có chút khó xử nhưng vì gia tộc Listeria đối xử mọi mặt với mình rất tốt, người ta tặng lễ vật của cải nhiều như vậy lại còn đưa cả Dardanelle đến đây, nếu mà mình không cho người đi thì phải nói ý không đi này như thế nào. Đỗ Duy thở dài, đang muốn viết thư trả lời đột nhiên chợt nảy ra ý liền cho mời Phillip đến.
Phillip còn chưa đi nghỉ, mấy ngày nay hắn hầu như mỗi đêm đều thức tới sáng vì việc chuyển chổ đã khiến cho người thanh niên này gần như đem toàn sinh lực đổ vào đó. Đỗ Duy phái người gọi Phillip đến hỏi qua xem hắn có biết gì về việc gia tộc Listeria phái người đến đế đô cầu Lam Hải dạy học.
Phillip suy nghĩ một hồi rồi nói:
-Đúng là có chuyện như vậy, chỉ có điều ngày đó sư phụ cự tuyệt rất dứt khoát, cậu chủ kia của gia tộc Listeria chính là em trai của hầu tước phu nhân nghe nói là cậu bé cực kỳ thông minh, hơn nữa nghe đâu tính cách cũng rất tốt, nên chúng ta vốn tưởng rằng sư phụ sẽ đáp ứng, ai biết được sư phụ lại khăng khăng cự tuyệt ngay cả một đường lui cũng không chừa ra...... việc này thì chúng tôi thân là học trò cũng không dám hỏi gì nhiều.
Phillip mặc dù nói không sai nhưng Đỗ Duy nhìn thấy được Phillip dường như có phần nói không hết mọi việc, dường như còn có gì đó khó nói, Đỗ Duy cũng không thể cố hỏi thêm về việc riêng bèn cho Phillip đi ra, sau đó mời Dardanelle tới nói cho hắn biết yêu cầu trong thư của hầu tước phu nhân Listeria rồi hỏi:
-Dardanelle, ta không phải muốn làm khó chỉ là việc loại này ta không tự mình làm chủ được, nghe nói em trai của hầu tước phu nhân Listeria thông minh trẻ trung, không biết tại sao học giả Lam Hải lại cự tuyệt? Nếu chỉ là việc bình thường thì ta nói tốt vài câu cho hầu tước phu nhân thỏa mãn tâm nguyện cũng không phải khó khăn gì. Nhưng việc này e rằng còn có ẩn tình gì đó, ta nói cho người ngoài sẽ có điểm không hay. Vạn nhất đắc tội ngài Lam Hải...... anh cũng biết các thủ hạ của ta hiện nay đều dựa vào học trò của ngài Lam Hải.
Dardanelle do dự một chút mới nói:
-Thưa ngài, tôi cũng không biết yêu cầu này trong thư của phu nhân...... Ừm, tôi không nên nói ra điều này nhưng bây giờ tôi đã không còn là người nhà Listeria, ngài đã là chủ nhân của tôi nên hỏi ta cái gì ta cũng không giấu ...... ta nghe nói cha của phu nhân tức là tộc trưởng trước đó của gia tộc Listeria đã từng là bạn thân của ngài Hải Lam, khi còn trẻ hai người từng học cùng nhau! Chỉ là sau này dường như có chút khúc mắc......
-Ồ?
Đỗ Duy đến đây bắt đầu hứng thú:
-Cha của hầu tước phu nhân Listeria và ngài Hải Lam có mối quan hệ như vậy ư?
Dardanelle suy nghĩ một lúc:
-Việc này ra sao thì
không có nhiều người biết. Nghe nói quan hệ khi đó giữa ngài tộc trưởng
tiền nhiệm và học giả Lam Hải rất tốt vả lại hai người còn học chung
nữa. Nhưng do sau này, dường như vì quan niệm hai bên khác nhau mà sinh
ra xích mích. Ngài Lam Hải trời sinh tính tình đạm bạc, vì nước vì dân
trong khi ngài Listeria thì khác, lại lo lắng chủ yếu cho chuyện làm ăn
của gia tộc. Qua thời gian, ngài Lam Hải cho rằng nói thẳng ra là ngài
Listeria hám lợi quá mức......
Dardanelle cười khổ một tiếng:
-Mọi người đều biết, gia tộc Listeria phát triển mạnh trong tay của tộc
trưởng tiền nhiệm, năm đó trong việc phát triển gia tộc quả thực chuyện
làm ăn đã có chút không hợp mắt...... cho nên......
Đỗ Duy gật
gù, trong lòng lờ mờ hiểu ra, mặc dù ban đầu hắn không biết rõ lắm về
gia tộc Listeria nhưng hiện tại thân phận hắn đã dần cao hơn, lăn lộn
trong giới quý tộc nhiều hơn nên cũng ít nhiều biết được lịch sử làm
giàu của gia tộc Listeria. Người cha của hầu tước phu nhân kia là tộc
trưởng tiền nhiệm của gia tộc Listeria quả thật đã làm không ít việc
chẳng quang vinh lắm. Năm đó vì sự phát triển của gia tộc hắn đã gả con
gái còn nhỏ của mình cho một vị đại quý tộc lớn tuổi chỉ vì dựa vào thân phận hiển hách của đối phương sau đó thì việc làm ăn phát triển một
mạch huy hoàng. Hơn nữa còn nghe nói lờ mờ rằng họ còn lén lút kinh
doanh một số hàng hoá bị cấm gì đó, ví dụ tham gia buôn lậu tại rừng rậm Đóng Băng, còn thêm cả mua bán trên biển nghe nói cũng dính líu một số
hoạt động phạm pháp.
Lúc ấy Đỗ Duy nghe xong cũng không mấy ngạc
nhiên, suy cho cùng thì dù là thế giới này hay trong kiếp trước của Đỗ
Duy thì đại phú hộ hay đại gia tộc trong lịch sử làm giàu có ai không có điểm khuất tất? Là chuyện thường thôi.
Hơn nữa hầu tước phu nhân Listeria sau khi thừa kế gia tộc liền nghiêm khắc với các chuyện đó nên thanh danh mới dần dần được thay đổi.
-Nghe nói năm đó khi ngài
Lam Hải cùng Listeria tiên sinh trở mặt, hai ông già đó không qua lại
nữa, về sau ngài Listeria từng đến nhà bái phỏng Lam Hải nhưng Lam Hải
đóng cửa không tiếp.
Đỗ Duy nhíu mày:
-Nói vậy thì là
thái độ của ngài Lam Hải kiên quyết như thế ta còn hỗ trợ thế nào được?
Có lẽ các học trò học trò của Lam Hải đều biết chuyện này nên vừa rồi
Phillip nói chuyện với ta phảng phất có ẩn chứa nhiều điều khó nói...... đã là quy củ kiên định của ngài Lam Hải thì ta cũng không thể cưỡng ép
bọn họ phá lệ được...... Ta vừa rồi nói rõ chuyện trong thư kia cho
Phillip nhưng thằng nhóc này lại cố ý lờ đi, hiển nhiên là do quy cũ
không đổi của Lam Hải nên hắn không muốn làm việc này.
Vả lại
trong lòng Đỗ Duy còn có một ý niệm nữa: vị hầu tước phu nhân này nghe
nói thông minh vô cùng, làm chuyện gì cũng rất có chừng mực đã biết rõ
ràng trong đó có khúc mắc mà còn nêu ra một vấn đề gai góc như vậy...... e rằng hàm ý trong đó không đơn giản.
Đỗ Duy suy nghĩ một hồi rồi thở dài nói:
-Ta đành trả lời cho phu nhân rằng việc này ta sẽ hết sức lo cho chu đáo
chỉ e là dù sao ta cũng không thể làm chủ, nói cho cùng thì ta cũng chỉ
cố làm hết sức mà thôi.
Đỗ Duy cho người dùng khoái mã đưa thư
đi, Listeria phu nhân hồi âm cũng vô cùng nhanh chóng, trong thư biểu lộ hiểu được sự khó xử của Đỗ Duy nên chính mình cũng không dám cưỡng cầu, chỉ là đưa ra một đề nghị vòng vo khác là liệu có thể cho nàng đưa em
trai em gái đến vùng tây bắc ở tạm trong phủ của Đỗ Duy, như thế qua
thời gian ở bên cạnh một số học trò ưu tú của Hải Lam thì chung quy có
thể học được vài thứ, nói không chừng về sau đối phương xem thấy có cảm
tình nên có khi nguyện ý thu làm học trò.
Trong thư hầu tước phu
nhân Listeria viết rất thành khẩn nói rõ việc cha mình năm đó có chút
hiểu lầm với ngài Lam Hải, cha nàng khi về già vì việc này mà ăn năn
suốt đời, nếu có thể xóa đi được ngăn cách giữa hai nhà thì coi như có
thể giải trừ được tâm bệnh của phụ thân. Những lời này ít nhiều cũng
giải trừ được môt số nghi hoặc của Đỗ Duy, gia tộc Listeria giàu trùm
thiên hạ, ngoại trừ Lam Hải thì mời đại học giả nào mà không đến?
Đã là việc giải trừ ân oán cho bậc cha chú nên mới kiên trì làm thế thì cũng có thể giải thích được.
Đưa đến thì đưa đến, dù sao thì phủ tổng đốc của Đỗ Duy lớn như vậy, đừng
nói đưa hai người đến mà đưa cả chục cả trăm người đến cũng không phải
không chứa được.
Lập tức Đỗ Duy phái người] hồi âm xem như chính thức đáp ứng thỉnh cầu của hầu tước phu nhân Listeria.
Đỗ Duy không giấu bọn Phillip việc này vì dù sao mình cũng đã đáp ứng đứng giữa lo chu toàn, tuy nhiên hắn sẽ không lấy thân phận của mình ép buộc Phillip và các học trò môn hạ của Hải Lam làm gì, việc này nói cho bọn
họ một tiếng cũng là biểu thị sự tôn trọng.
Sau khi Phillip biết thì thở dài rồi liếc nhìn Đỗ Duy thật sâu thấp giọng nói:
-Thưa ngài, việc này tôi thấy không đơn giản vậy đâu.
Đỗ Duy hơi chau mày:
-Anhi thấy được gì vậy?
Phillip dường như có chút băn khoăn, Đỗ Duy nhẹ nhàng cười, tự mình rót một ly trà đưa cho hắn rồi cười nói:
0Phillip, anh cũng biết điều ta hy vọng nhất là mọi người bên cạnh ta có thể nói
những gì mà mình muốn, cục diện tại tây bắc vừa mới được tạo thành nên
chúng ta nếu đồng lòng đoàn kết thì mới có thể khởi đầu việc thay đổi
cục diện cho tốt hơn, lúc này bất cứ chuyện gì các anh đều có thể nói rõ ra cho ta, không cần phải băn khoăn khó nói, anh mà còn sợ ta trách tội hay sao?
Phillip cũng cười cười:
-Việc này kỳ thật nếu xét kỹ thì là việc riêng của ngài, chẳng liên quan gì nhiều đến chúng tôi.
-Hả?
Phillip mỉm cười chút chút , ánh mắt lóe lên sau đó bình thản nói một câu hời hợt :
-Thưa ngài, đợi thêm hai tháng nữa là đến sinh nhật thứ mười lăm của ngài."
Mắt thấy Đỗ Duy dường như còn chưa hiểu ra, Phillip lại chậm rãi nói thêm một câu:
-Theo pháp lệnh của đế quốc, đàn ông khi tròn mười lăm tuổi coi như trưởng
thành liền có thể lập gia đình. Ta nghe nói em gái của hầu tước phu nhân Listeria năm nay mười sáu tuổi, cực kỳ thông minh xinh đẹp nổi tiếng
khắp nơi, thậm chí nghe đâu nàng còn đẹp hơn nhiều so với hầu tước phu
nhân Listeria thời trẻ! Từ khi mười bốn tuổi đã có khá nhiều người giàu
có quý tộc dường như đi mòn cửa nhà Listeria để xin cầu hôn..... Thưa
ngài, thế mà sau đó cô ta đem người em gái xinh đẹp vô song như vậy đưa
đến bên ngài...... qua thời gian...... hắc hắc!
Phillip nói tiếp:
-Thưa ngài, từ nam chí bắc trong giới quyền quý giàu sang, kết minh qua hôn
nhân kiểu này chẳng qua là chuyện hết sức bình thường. Gia tộc Listeria
mặc dù hiện tại giàu có nhưng dù sao thì tộc trưởng gia tộc là hầu tước
phu nhân lại là phụ nữ. Hơn nữa bà ta là một quả phụ, đã thế tước vị hầu tước phu nhân đó lại là tước vị cung đình chỉ tồn tại trong một đời
thôi! Hơn mười năm sau đến khi bà ta qua đời thì gia tộc Listeria mất
tước vị thì không được xem là quý tộc, dù cho giàu có chẳng qua cũng chỉ là một gia đình thương nhân mà thôi! Chung quy thì gia tộc nếu không
tiếp tục có ngoại viện thực lực mạnh mẽ để dựa vào mà chỉ bằng vào gia
đình buôn bán thì e rằng không đủ để có thể tiếp tục đứng vững tại đế
quốc! Nếu không có người đứng sau vững vàng thì nói không chừng có ngày
bị người tới cửa khi dễ muốn tự bảo vệ mình cũng bất lực! Hiện tại nghe
nói hầu tước phu nhân Listeria có quan hệ không tệ với hoàng thất, hơn
nữa bản thân cũng là một vị phu nhân quý tộc nhưng đến khi mình qua đời
thì sao? Lo lắng vì tương lai gia tộc cũng là bình thường!
Đỗ Duy không khỏi nheo mắt lại.
Phillip thấy Đỗ Duy không hề có ý mất kiên nhẫn, trong lòng nhất định thẳng
thắn đem những gì suy nghĩ trong óc trình bày ra hết:
-Thưa ngài xem lại ngài coi trong đế quốc từ nam chí bắc có ai thích hợp để kết
hôn hơn ngài không? Ngài tuổi còn trẻ mà đã là công tước cao quý! Hơn
nữa mọi người] đều biết nhiếp chính vương rất hài lòng về ngài! Nhiếp
chính vương trong tương lai tất nhiên sẽ thành hoàng đế hơn nữa Thần
điện hạ tuổi cũng chẳng hơn ngài bao nhiêu lại có quan hệ riêng rất tốt
với ngài. Chỉ cần người tại vị một ngày thì địa vị của ngài rất khó lung lay! Hơn mười năm nữa, ngài sẽ là quan rất lớn, với tài hoa và địa vị
của ngài lại có giao tình cùng hoàng đế bệ hạ thì khẳng định là ghế Tể
tướng khó lọt khỏi tay ngài! Đến lúc đó trong giới quyền quý của đế
quốc, ngài ắt là đứng đầu bảng! Còn có ai hơn được ngài? Quan trọng nhất là ngài sắp trưởng thành mà hiện tại vẫn còn độc thân! Nói chung con
cháu quý tộc khi chưa trưởng thành đã phải xác định việc hôn nhân nhưng
ngài thì sao...... nghe đâu ngài dường như chưa có hôn ước gì trên mình! Tính tới tính lui, hiện tại ngài đang nắm quyền cao một tỉnh, lại là
công tước cao quý, trong tương lai tiền đồ không thể đo lường được! Nếu
có thể lôi kéo được cây đại thụ như ngài thì phú quý của gia tộc
Listeria trong mười năm tới tuyệt đối sẽ không lung lay!
Phillip
nói một phen lập tức khiến Đỗ Duy bừng tỉnh...... thì ra bây giờ mình
không ngờ đã trở thành một nam nhân độc thân rất có quyền lực rồi sao?
Bây giờ nghĩ lại Đỗ Duy bỗng nhiên chợt nhớ sức hút của mình tại đế đô,
không ít nhà giàu có quý tộc đều đối xử với mình vô cùng tốt, thường
xuyên mời Đỗ Duy đến dự tiệc lại còn luôn cố ý vô tình đem mỹ nhân trong gia tộc (cho dù là vị thành niên) cũng đều kéo ra hết sức nhiệt tình
giới thiệu. Khi đó Đỗ Duy trong lòng không có nghĩ đến phương diện này,
hơn nữa hắn thân là ma pháp sư, rất ít rời nhà nên phần lớn khi được mời đều lấy lý do bận nghiên cứu ma pháp để từ chối khéo. Sau khi đến ở
trong học viện ma pháp thì mấy lời mời loại này mới giảm dần đi.
Bây giờ nghĩ lại những người quý tộc cố gắng lôi kéo mình thì cũng hơn phân nửa có chủ ý này!
Phillip cười nói tiếp:
-Thưa ngài, ngài đã sắp phải làm lễ trưởng thành, phần lớn nam tử quý tộc sau khi làm lễ trưởng thành liền lập tức kết hôn còn ngài ngay cả hôn sự
còn chưa địnhthì quả là hiếm thấy. Hơn nữa ta xem gia tộc Listeria cũng
vô cùng thích hợp với ngài, hầu tước phu nhân Listeria có ảnh hưởng rất
lớn trong giới quý tộc đã vậy tài lực của gia tộc lại hùng hậu sẽ giúp
ích rất nhiều cho sự nghiệp của ngài! Mà đối phương đã có ý này, không
bằng......
Đỗ Duy bỗng nhiên lại thở dài, liếc nhìn Phillip:
-Phillip, anh đến tây bắc không đến nửa năm mà tính cách so với thời điểm rời
khỏi đế đô khi trước đã thay đổi rất nhiều rồi đó. Trước đây anh sẽ
không nghĩ ra loại quan hệ hôn nhân này đâu.
Phillip rùng mình nghĩ rằng Đỗ Duy giận lên liền nói nhanh:
-Thưa ngài, đây là tôi lo lắng cho ngài.
-Tốt lắm, ta không có trách anh.
Đỗ Duy cười cười:
-Chỉ có điều trước đây còn non nớt trong giới chính trị mà hôm nay đã có thể bài bản hẳn hoi cùng ta thương lượng giao dịch quyền thế loại này, mặc
dù ta thực sự vui mừng trước tiến bộ của anh cũng như ta hiểu được lòng
trung thành của ngươi đối với ta...... Tuy nhiên, ôi, quyền thế quả
nhiên có thể thay đổi người ta."
Không đợi Phillip nói tiếp Đỗ Duy đã lắc đầu:
-Ta không định kết hôn sớm quá đâu, hơn nữa...... hắc hắc, nếu ta tính lấy
vợ thì ta không nghĩ vợ mình sẽ rơi vào loại giao dịch quyền lực quý tộc thường gặp này, tâm tư của ta ngươi cũng nên biết rõ đi.
Phillip bỗng nhiên giật mình sực nhớ rằng ngài công tước tựa hồ có nhiều cảm
tình với vị nữ ma pháp sư Vivien kia, không khỏi thở dài......
-Thưa ngài, mặc dù ngài là một vị ma pháp sư nhưng ngài cũng là một vị công
tước. Người trong vòng luẩn quẩn này thì rất nhiều việc không thể tự
mình làm chủ.....