“Ma Tướng vừa bị tiêu diệt” Đang ngồi quan sát các thí sinh bất chợt Hàn viện trưởng hơi giật mình nói.
Vừa nghe nàng nói, những kia cũng rất kinh ngạc.
“Nhanh thế cơ à, nếu ta không nhằm là do một lão sư của Thiên Lâm học viện bắt giữ phải không?” Phó tông chủ của Hạ Viêm Chính Tông nhìn Hàn viện trưởng hỏi.
Mặc dù Ma Tướng đối với bọn hắn ở đây chỉ là ruồi nhặng nhưng nếu còn ở đỉnh phong Ma Tướng, thì cũng ít nhất phải là Huyền Vũ kỳ đỉnh phong Thiên Kiêu mới có thể đánh với nó.
“Là do một vị lão sư của học viện ta bắt giữ và đánh sắp chết xong mới thả vào bên trong khu rừng, ngoài ra còn có 3 Ma Binh và 1 Ma Tướng khác nữa, chủ yếu là cho bọn hắn tiếp xúc với Ác Ma sớm một chút” Hàn viện trưởng chậm rãi nói.
“Thế ai là người đã đánh bại Ma Tướng, cho dù là bị đánh chết đi sống lại nhưng ở Linh Hải kỳ muốn một mình đối phó với nó thì là điều rất khó khăn” Đại trưởng lão của Linh Lung Thánh Địa nói.
“Không phải là đánh bại mà là tiêu diệt” Hàn viện trưởng nhẹ nhàng nói.
Một màn sáng xuất hiện trước mắt bọn họ, tất cả những người ở đây đều ngước mắt nhìn.
Trong màn ảnh xuất hiện một tên nhân loại được bao bọc ở hắc quang bắt đầu chiến đấu với Ma Tướng, ban đầu bọn hắn cũng bình tĩnh không quá coi trọng, nhưng càng về sau bọn hắn càng mở to mắt hơi lộ ra vẻ giật mình, đến cuối cùng khi vô số mũi thương xuyên thủng Ma Tướng khiến nó tan biến tạo và tạo thành một đám mê vụ thì bọn hắn không nhịn nói mà đứng lên.
“Hoàn toàn không thể nào, ta không thể thấy được cảnh giới và hình dáng tướng mạo của hắn” Phó tông chủ Nguyên Phù Tông đứng lên nói.
Bọn người nhìn nhau sau đó cũng bất đắc dĩ gật đầu đồng ý là mình cũng như thế, quả thực là có chút khó chịu.
“Quan trọng nhất đoạn cuối, khí tức của hắn nó thay đổi trở thành thứ giống với khí tức của Ác Ma, thân thể còn bị bao quanh bởi hắc quang, trốn trốn tránh tránh, hắn không chừng là một con Ác Ma, một con trà trộn vào thí luyện mà không bị chúng ta phát hiện” Phó tông chủ của Hạ Viêm Chính Tông tức giận, kích động đứng dậy dự định xuống dưới tiêu diệt nó.
“Bình tĩnh, bình tĩnh đi” Phó tông chủ của Tinh Thần Minh Tông đứng dậy kéo phó tông chủ của Hạ Viêm Chính Tông ngồi xuống.
“Đầu tiên, nhìn khí tức hắn tuy giống Ác Ma nhưng lại không bạo ngược và khát máu như thế, tên kia trên người có khí tức của nhân tộc” Từ viện trưởng nhìn chằm chằm hình ảnh xuất hiện trước mặt và nói.
“Có thể là một con Ác Ma biến dị để trà trộn vào nhân tộc” Phó tông chủ Hạ Viêm Chính Tông vẫn chưa tin, đưa ra lí do chứng minh hắn là Ác Ma.
“Thứ 2, là nhìn cử động của Ma Tướng từ khi gặp nhau là lao vào đánh nhau phân sống chết, điều đó chỉ đúng khi nó gặp nhân tộc. Cuối cùng, tất cả những người ở đây đều có rất nhạy cảm với Ác Ma, toàn bộ những Ác Ma trong đó, chỉ cần chúng ta chỉ cần cảm nhận là biết vị trí, còn tên kia thì giống đột nhiên xuất hiện hơn” Từ viện trưởng nói.
“Nếu hắn thực sự là nhân loại, thế thì có lẽ là một siêu cấp thiên kiêu. Hãy nhìn lấy khi hắn dùng chiêu thức Lôi Hệ kia, sức hủy diệt cực kì kinh khủng, ta đoán đó là Tiên Thiên Thần Thông, ngay cả những kẻ mạnh nhất đang có trong khu rừng cũng chưa chắc đón đỡ được thần thông đó của hắn” Hàn viện trưởng nói.
“Ngoài ra, hãy nhìn lúc hắn kết liễu Ma Tướng, những mũi thương xuyên thẳng qua bản thể của Ma Tướng, hoàn toàn xóa bỏ Ma Tướng khỏi thế gian, chính xác hơn là hủy diệt cả thể xác và linh hồn của nó. Rất quái dị nhưng cũng vô cùng kinh khủng” Đại trưởng lão của Linh Lung Thánh Địa nói
“Hắn hoàn toàn không có tên trong những kẻ mạnh nhất hiện tại trong đó, là một Thiên Kiêu thích ẩn mình? Thú vị!” Một lão nhân là người của Xích Dương học viện nhẹ nhàng nói.
“Nói gì thì nói, chú ý tới hành tung của hắn!” Phó tông chủ Hạ Viêm Chính Tông ngồi xuống tiếp tục quan sát nhưng khuôn mặt vẫn tỏ vẻ không vui.
“Không nhìn được!” Hàn viện trưởng đột ngột mở miệng, tất cả mọi người ở đây cũng nhìn về phía nàng.
“Hắn biến mất sau khi hấp thu đám linh khí kia!” Nàng nhìn lên hình ảnh lơ lửng giữa không gian, Lâm Giang đã không còn ngồi nơi đó hấp thụ linh khí nữa.
...
Trong lúc những kẻ mạnh nhất Đông Vực bàn cải về Lâm Giang, thì Lâm Giang đã đứng dậy rời đi khỏi nơi đó. Tới một nơi xa khác hắn mới thu lại thể chất của mình, hắc quang thu lại trong cơ thể.
Phía sau lưng của hắn còn có một vết thương khá sâu còn đang chảy nhiều máu nhưng may mắn là đang hồi phục do hắn phục dụng đan dược chữa thương.
“Tự dưng lúc nãy có mờ mịt có cảm giác bị theo dõi, may mắn là chạy kịp nó liền biến mất” Lâm Giang thở phào, bắt đầu kiểm tra lại cơ thể mình.
Đầu tiên hắn nhìn xuống cánh tay, hoảng hốt.
Điểm số của Lâm Giang từ 269 điểm biến thành 2269 điểm, xếp hạng từ 10422 cũng đổi thành 149.
“Ơ...! Một đêm chợt phát tài à, còn nhanh hơn cả việc trúng số nữa” Lâm Giang lẩm bẩm.
Nhưng nếu như thế thì trong đầu hắn lại nghĩ tới một thông tin khác.
“Ngay cả Ác Ma cũng được tăng điểm, như thế cả Ác Ma cũng được cố tình thêm vào? Hay chỉ là nơi đây sẽ đánh giá sức mạnh của mọi thứ bằng số điểm?”
“Nếu chính vùng đất này đánh số điểm thì có lẽ không đúng, ban đầu tất cả bọn hắn đều bắt đầu với 10 điểm, và khi đánh giết người thì chỉ có thể cướp số điểm của người bị giết đang sở hữu”
“Còn nếu ngay cả Ác Ma đều là được thêm vào thì bọn người kia không quan tâm tới mạng sống của người tham dự chiêu sinh sao, cũng không phải ngay từ đầu bọn hắn có quan tâm đâu. Nếu Ác Ma là giả thì........” nói tới đây Lâm Giang cũng chợt nhớ tới gì đó.
Ngay từ lúc bước vào 99 bậc thang hay khu rừng này hắn luôn có cảm giác mờ mịt, tên kì lạ lúc trước thì nói cứ thoải mái mà chiến, bọn hắn không có trữ vật giới chỉ, cũng có thể là do Lâm Giang không nhìn thấy được. Hắn nhìn xuống nơi ngón tay ở đó vẫn còn 3 cái trữ vật giới chỉ.
“Chưa đủ...cần xem xét thêm một chút” Suy nghĩ một chút thì Lâm Giang lại lắc đầu nói.
“Nhưng ai quan tâm chứ, ta không cần phấn đấu nữa, há há” Lâm Giang nhìn tay trái của mình sau đó lại cười ngây ngất.
Thời gian sinh tồn là 3 ngày nhưng thời gian trôi qua còn chưa tới 1 ngày.
Từ đó về sau lại không thấy Lâm Giang đi phấn đấu săn hung thú và dã thú nữa mà liên tục di chuyển, ngắm cảnh, thư giãn, hái hoa bắt bướm.
Trời sắp sáng cũng là ngày thứ 2, Lâm Giang bước ra khỏi hang động mà hắn cướp được của một con Đại Địa Bạo Hùng, vươn vai đón ánh sáng mặt trời. Hôm qua đến hiện tại vết thương trên lưng của hắn cũng đã sắp lành lại, đúng là khá lâu.
“Ta đã đi khá xa rồi nhưng cũng không gặp được nhiều người lắm, đi nhằm hướng chăng?”
“Mà thôi, cảnh đẹp là được rồi”
Nói xong sau đó hắn lại tiếp tục lên đường, may mắn đi không lâu Lâm Giang gặp một nhóm 4 người đang đi với nhau săn hung thú và di chuyển gồm 2 Linh Hải kỳ và 2 Luyện Thể kỳ. Lâm Giang đứng từ rất xa theo dõi bọn hắn nên không bị phát hiện.
Lâm Giang như tìm được bạn đồng hành, bọn hắn cứ đi đâu Lâm Giang lại đi theo và luôn giữ khoảng cách nhất định.
Đi theo bọn hắn không lâu lắm thì Lâm Giang phát hiện bên cạnh dã thú càng ít hung thú càng nhiều cũng chính là tới khu vực mạnh hơn, đó là điều Lâm Giang không làm được từ hôm qua đến lúc sáng.
Xếp hạng hiện tại của Lâm Giang là 267, số điểm là 2298. Tuy là bị tuột hạng nhưng Lâm Giang vẫn không quan tâm nhiều cho lắm, đấy là mức hạng làm Lâm Giang hài lòng rồi.
Đi theo nhóm người đó Lâm Giang mới thấy bọn hắn mạnh hơn nhiều so với những người bình thường cùng tu vi lắm. Một con Huyền Thiết Mãng Xà hung thú Linh Hải kỳ 5 tầng. Rất nhanh chóng bị bọn hắn chia nhau ra đánh bại mặt dù gồm 2 Luyện Thể đỉnh phong lần lượt sở hữu Thổ Hệ Thiên Phú và Mộc Hệ Thiên Phú, 1 Linh Hải tầng 3 và 1 Linh Hải tầng 2 sở hữu Hỏa Hệ Thiên Phú.
Sau khi bọn hắn chia điểm của Huyền Thiết Mãng Xà và định tiếp tục di chuyển nhưng ngay lập tức bọn hắn bị bao vây bởi một nhóm 5 người khác toàn bộ là Linh Hải kỳ, người mạnh nhất là Linh Hải kỳ tầng 5, còn lại là một tầng 4 và 3 tầng 3.
Thấy bọn hắn bị bao vây nghĩ cũng nhanh chóng sẽ bị cướp nên Lâm Giang cũng không tiếp tục quan sát mà quay đi định di chuyển tới nơi khác.
“Không vào được top 1000 người thì người mơ tưởng được chiêu vào 2 đỉnh tiêm học viện” Kẻ mạnh nhất nghe nhóm 4 người kia nói gì đó sau đó cười lớn, đến Lâm Giang còn nghe thấy.
Cả 5 người đang định giết cả 4 người để cướp điểm, chỉ cần bọn hắn cướp thêm vài lần thì có thể sẽ vào được 2 đỉnh tiêm học viện, còn về mạng người thì ai mà lo chứ.
Tên Linh Hải kỳ tầng 5 lao vào định chiến nhanh thắng nhanh không dài dòng, chợt một dòng điện lao thẳng qua nhóm người, một bóng người lao thẳng tới vị trí của tên Linh Hải tầng 5.
Vừa nhìn thấy được một bóng người bao bọc xung quanh bởi hắc quang và lôi điện, tên Linh Hải kỳ giật mình nhưng chưa kịp phản ứng thì bị một lực cực mạnh va trúng, đánh bay về phía sau, phá nát toàn bộ cây côi, máu huyết trào ngược ra miệng.
“Ngay sau đó thì liên tục nghe “Thiết Sa Quyền” hắn rơi xuống đau đớn chưa kịp đứng dậy thì bóng người bao bọc bởi hắc tử sắc lại lao đến với tốc độ kinh khủng liên tục đánh bay hắn ra rất xa.
“Mẹ nó, ngươi là ai?” Tên Linh Hải kỳ tầng 5 phản kháng, hỏa diễm nổi lên có xu hướng bao phủ cơ thể hắn.
Nhưng trả lời hắn lại là một nấm đấm được bao phủ bởi vô cùng nhiều tử lôi điện. Một tiếng nổ lớn vang lên tên Linh Hải kỳ tầng 5 nằm tê liệt dưới mặt hố. Thân thể cháy xém, quần áo không còn bao nhiêu, thân thể bị thương nhiều chỗ, bị đánh không thể đánh trả.
Sau khi đánh vô số cú đấm, thì tên người bao quanh bởi hắc tử sắc kia lại lấy ra cự kiếm, chém xuống phế bỏ tay của hắn.
Một tiếng thét thảm thương, đau đớn vang vọng khu rừng sau đó.
“Giờ cho ta hỏi, những thứ ngươi nói lúc nãy là như thế nào?”
Lâm Giang cuối đầu xuống, một tay bóp chặt đầu của tên kia, thì thầm.