Ác Nữ Quay Về

Chương 46: Chương 46: Kiếp trước nợ ta




Lăng Nhược Hi nhìn dáng vẻ nghi hoặc của Bắc Đường Cẩn, chỉ cảm thấy khinh thường, thản nhiên nói: "Rất có thể, đây đều là kiếp trước Vương gia nợ Nhược Hi, cho nên kiếp này, Nhược Hi muốn đòi lại!"

Cho tới bây giờ Bắc Đường Cẩn vẫn chưa từng gặp nữ nhân giống như Lăng Nhược Hi vậy, càng chưa từng gặp chính bản thân hắn như thế này, lúc đầu, hắn ta bị Lăng Nhược Hi làm trọng thương, hận không thể giết chết tiểu nha đầu này, nhưng mà không biết vì sao, hôm nay thật sự đã gặp được, vậy mà hắn ta phát hiện mình chẳng những không muốn ra tay gây tổn thương nàng, ngược lại lại sinh ra thiện cảm với nha đầu này, thậm chí còn có suy nghĩ cả một đời.

Nhưng mà rất nhanh, Bắc Đường Cẩn thu lại suy nghĩ hoang đường này, trừng mắt với Lăng Nhược Hi, cắn chặt răng nghiến lợi nói: "Lăng Nhược Hi, bản vương cảnh cáo ngươi một lần cuối, không ai có thể trở thành chướng ngại vật của bản vương, ngươi đừng nghĩ rằng có An vương và Kiều vương che chở cho ngươi, là ngươi có thể gối cao đầu không lo! Nếu như bản vương muốn đùa chết ngươi, quả thực sẽ đơn giản giống như chơi chết một con kiến, biết không?"

Lăng Nhược Hi cũng không cam lòng yếu thế, hung ác nhìn Bắc Đường Cẩn, vặn ngược lại: "Nếu Vương gia thật sự có bản lĩnh ấy, vậy thì cứ lấy mạng của Nhược Hi là được rồi!"

Sau khi nói xong, Lăng Nhược Hi lập tức khôi phục lại dáng vẻ quạnh quẽ lúc trước, nhàn nhạt nhìn ngoài cửa, bình tĩnh nói: "Vương gia vẫn nên mau chóng đi thôi, bất kể là thế nào, đây cũng là phủ đại tướng quân, Vương gia tới lui tự do ở đây, nếu như bị người ngoài biết, sợ là không ổn đâu!"

Không nghĩ tới tiếng nói Lăng Nhược Hi vừa dứt, Lăng Thanh Dương đã hùng hùng hổ hổ xông vào, nhìn hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ, còn nghĩ rằng là đang liếc mắt đưa tình ở đây, lửa giận trong lòng lập tức nổi dậy, tiến lên một bước, trực tiếp kéo Lăng Nhược Hi ra đằng sau, nũng nịu nhìn Bắc Đường Cẩn: "Vương gia tới phủ tướng quân, tại sao không tới tiền viện ngồi một chút?"

Vừa mới ôm một bụng tức giận ở chỗ Lăng Nhược Hi, bây giờ nhìn thấy Lăng Thanh Dương dịu dàng cẩn thận, chút lòng tự trọng của Bắc Đường Cẩn bị Lăng Nhược Hi giẫm nhỏ vụn ra cuối cùng là dễ chịu chút, vươn tay, nhẹ nhàng kéo tay Lăng Thanh Dương, nói một cách đầy ý vị sâu xa: "Không phải là lần đầu tiên ta tới đây, nên không biết đường sao? Không ngờ đánh bậy đánh bạ lại gặp được Tam tiểu thư, chỉ là quy củ này của Tam tiểu thư, sợ là còn cần phải học thêm cho nhiều!"

Nghe đến đó, Lăng Nhược Hi cười lạnh ở trong lòng, nhất là khi nhìn thấy dáng vẻ khuôn mặt ngơ ngác của Lăng Thanh Dương nhìn Bắc Đường Cẩn, chỉ cảm thấy trong lòng như bị đâm nhói, đã từng có lúc, nàng cũng đắm chìm trong sự dịu dàng như vậy, cũng từng có lúc, nàng ngây thơ coi là, sự dịu dàng của hắn ra, đều là thuộc về mình, nhưng mà, bây giờ quay đầu nghĩ lại, lúc đó, sự dịu dàng của Bắc Đường Cẩn và bây giờ quả thực là giống nhau như đúc, lộ ra vẻ dối trá, lộ ra sự qua loa.

Chỉ tiếc, ở kiếp trước nàng không thấy rõ lắm, mà kiếp này Lăng Thanh Dương càng không thấy rõ.

Hơi hơi, có chút không kiên nhẫn nói: "Vương gia dạy phải, Nhược Hi nhất định học lễ nghi cung đình thật tốt, Đại tỷ tỷ đã tới rồi, vậy Nhược Hi sẽ không quấy rầy Vương gia và Đại tỷ tỷ ôn chuyện, nhưng mà xin hai vị dịch bước, căn phòng nho nhỏ này của Nhược Hi, sợ là không thể khiến hai vị thoải mái!"

Lăng Thanh Dương không nghĩ tới cũng chỉ mấy ngày không gặp vậy mà miệng lưỡi Lăng Nhược Hi đã trở nên bén nhọn như thế này, lập tức âm thầm cắn răng, nhưng mà ngoài mặt lại làm ra vẻ vô cùng đáng thương: "Tam muội muội là có ý gì? Vương gia đến phủ tướng quân của chúng ta làm khách, là vinh hạnh to lớn, tất nhiên là phải chiêu đãi thật tốt, Phụ thân và Ca ca đều không ở trong phủ, cũng chỉ có thể để ta tới chăm sóc Vương gia, Tam muội muội nói như vậy, ta còn có mặt mũi gì đứng ở đây chứ!

Bắc Đường Cẩn nhìn dáng vẻ ấm ức của Lăng Thanh Dương, lập tức có chút đau lòng, không vui nhìn Lăng Nhược Hi:" Tam tiểu thư tuổi không lớn lắm, suy nghĩ trong đầu ngươi, ngược lại cũng rất đặc sắc! "

" Vương gia quá khen rồi, tiểu nữ chỉ tùy tiện nói một chút thôi, Đại tỷ tỷ cũng đừng quá để ý như vậy! "Lăng Nhược Hi thật sự không có tâm tư nói nhảm cùng hai người trước mắt này, trực tiếp mở cửa phòng ra:" Thần nữ cung tiễn Cẩn vương gia! "

Bắc Đường Cẩn đã nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ đều chưa từng gặp cô gái nào giống Lăng Nhược Hi, bình thường, bất kể là thiên kim của quan lớn nào, chỉ cần nhìn thấy hắn ta, nhất định sẽ là dáng vẻ dịu dàng lương thiện, đều là dáng vẻ tiểu nữ nhân, ước gì ban đêm sẽ được mây mưa với hắn, nhưng mà cô gái trước mắt này lại hết lần này tới lần khác đều khác thường, mỗi một lần gặp hắn ta, đều ước gì hắn ta mau mau xéo đi! Quả thực chính là một người không thể hiểu thấu!

Lòng háo thắng và cả kiêu ngạo đều đang kêu gào, cho nên Bắc Đường Cẩn chẳng những không đi ra ngoài, ngược lại còn cười cười, trực tiếp ngồi lên cái ghế bên cạnh, thản nhiên nói:" Đã đến đây rồi, vậy thì yên ổn mà ở đây thôi, chỉ có điều bản vương không biết quy củ của phủ đại tướng quân lại là như vậy, bản vương đã tới cả nửa ngày, thậm chí ngay cả chén trà cũng không có, thật là khiến cho bản vương mở rộng tầm mắt! "

Dù như thế nào Lăng Thanh Dương cũng không nghĩ tới Bắc Đường Cẩn lại trực tiếp ngồi xuống, hơn nữa nhìn sự tương tác giữa hai người, chỉ cảm thấy kỳ quái, trực giác nói cho Lăng Thanh Dương biết, giữa hai người kia không đơn giản như vậy.

Tức giận trợn mắt nhìn Lăng Nhược Hi, sau đó đi đến trước mặt Bắc Đường Cẩn, nhẹ nói:" Tam muội muội mới từ nông thôn trở về, trong lúc nhất thời còn có chút chưa quen với sinh hoạt ở kinh thành chúng ta, nếu không, Vương gia dời bước, đi tới viện của Thanh Dương uống trà dạo chơi sân vườn được không? "

Bắc Đường Cẩn nhìn sắc mặt xanh mét của Lăng Nhược Hi chỉ cảm thấy khoan khoái dễ chịu, đắc ý cười cười:" Đã không hiểu quy củ, vậy thì phải học cho tốt, vừa hay hôm nay bản vương có thời gian, giúp Tướng quân dạy dỗ Tam tiểu thư không chịu vào khuôn phép này! "

Lăng Nhược Hi nghe đến đó, nghiến răng nghiến lợi, nhưng rất nhanh đã đổi lại thành dáng vẻ dịu dàng ngoan ngoãn lễ phép:" Khó có lúc Vương gia có nhã hứng này, vậy Nhược Hi đa tạ Vương gia, Nhược Hi tự mình đi pha trà giúp Vương gia! "

Sau khi nói xong, cũng không đợi Bắc Đường Cẩn lên tiếng, trực tiếp quay người đi ra ngoài, Lăng Thanh Dương thấy Lăng Nhược Hi như vậy, cũng tức giận một trận, trực tiếp mở miệng nói:" Tam muội muội còn nhỏ tuổi, Vương gia đừng so đo với muội ấy, thần nữ đi giúp muội muội một chút!

Bây giờ trong đầu Bắc Đường Cẩn đều là khuôn mặt giận đến xanh mét kia của Lăng Nhược Hi, trong lòng đắc ý một hồi, căn bản cũng không biết Lăng Thanh Dương đang nói cái quỷ gì, cảm giác khinh thường trần trụi thế này, càng làm cho Lăng Thanh Dương tức giận, nắm chặt tay thành đấm, đi theo Lăng Nhược Hi cùng đi ra ngoài.

Rời khỏi chỗ Bắc Đường Cẩn, Lăng Thanh Dương Trực tiếp ngăn cản đường đi của Lăng Nhược Hi, hung tợn nói: "Lăng Nhược Hi! Ngươi phải biết có vài nam nhân không phải ngươi có thể trêu chọc vào! Ví dụ như Cẩn vương gia, ngươi không phải là người có thể xứng chàng, ngươi hiểu chưa?

" Những lời này của Đại tỷ tỷ Nhược Hi nghe có chút không hiểu, tất cả mọi người đều biết Nhược Hi là đích nữ Lăng phủ, chẳng lẽ nói Nhược Hi không xứng với Vương gia, Đại tỷ tỷ thì xứng sao?

Lăng Nhược Hi suy nghĩ như thế nào về Bắc Đường Cẩn, nhưng nhìn dáng vẻ *hưng sư vấn tội của Lăng Thanh Dương, vẫn cảm thấy buồn nôn!

*兴师问罪: Hưng sư vấn tội, nghĩa là phát động (dẫn) quân đội đến để lên án, hỏi tội của đối phương. Nó còn chỉ việc, khi một người tức giận tập hợp một đám người đi tới trước cửa chất vấn và "xử lý" đối thủ.

"LĂNG NHƯỢC HI, những lời như vậy, mà ngươi có thể nói ra khỏi miệng!" Lăng Thanh Dương như là nghe được một câu chuyện hết sức buồn cười, cười ha ha, sau đó khinh thường nhìn Lăng Nhược Hi giống như là đang nhìn mấy thứ đồ bẩn thỉu: "Ngươi cũng không nhìn lại ngươi một chút, ngươi có tư cách mà so sánh với ta? Ta cũng là đích tôn đích nữ Lăng phủ, ngươi thì sao? Ngươi là cái thứ gì?"

"Mặc dù Lăng Nhược Hi không là gì, nhưng mà phụ thân của Lăng Nhược Hi chính là Đại tướng quân tam phẩm của triều đình, bàn về xuất thân, sợ là không kém hơn Đại tỷ tỷ chứ?" Lăng Nhược Hi nhẹ nhàng vứt xuống câu này, sau đó trực tiếp đi vào phòng trước, đưa nước trà đã lạnh băng từ buổi sáng cho Lăng Thanh Dương, khinh thường nói: "Nhưng mà Đại tỷ tỷ yên tâm đi, ta không có một chút suy nghĩ gì với Cẩn vương gia, nhưng có thể trở thành Cẩn vương phi hay không, vậy Đại tỷ tỷ phải xem lại bản lĩnh của chính mình rồi!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.