Ách Nô

Chương 33: Chương 33: Không thể nhịn được nữa




(nhan đề siêu chuối củ T__T)

Ban đêm, Tiểu Nhiễm lặng lẽ kéo mền nằm xuống. Trong phòng của nó cửa sổ rất nhỏ, lại chỉ có một cái nho nhỏ, ánh trăng cũng chỉ lọt vào được một ít.

Tiểu bạch điêu ngoan ngoãn nằm ở bên gối nó, cái đầu nhỏ dựa vào Tiểu Nhiễm mà ngủ.

Tiểu Nhiễm đưa tay vuốt ve lông mao mềm mại của bạch điêu, cảm giác vừa mượt vừa trơn, sờ vào thực thoải mái.

Trong đầu vẫn chạy đi chạy lại hình ảnh Liễu Yến dựa vào ngực Tây Tường Liệt, thật là một đôi trai tài gái sắc.

Ban ngày vội vàng làm việc nên không thời gian nhàn rỗi để nghĩ nhiều. Chính là buổi tối thời điểm nằm một mình ở trên giường thế này, hết thảy đều cứ như vậy hiện ra rõ ràng trong đầu.

Nhớ lại những ngày ân ái trước kia, nhớ lại sự sủng ái Tây Tường Liệt từng dành cho mình, nghĩ đến sự thê lương hiện tại, nghĩ đến bộ dáng hắn cùng Liễu Yến hai người ở cùng một chỗ.

Nghĩ rồi nghĩ, tâm lại bắt đầu trở nên đau đớn.

Tiểu Nhiễm đem mặt xê dịch, dùng cái mũi cọ cọ vào lông bạch điêu, như để tìm kiếm niềm an ủi.

Mà bạch điêu lúc này cũng nâng lên móng vuốt nhỏ lên nhẹ nhàng cào cào vào mặt nó, gây cảm giác ngứa ngứa nhột nhột.

Cửa “phanh” một tiếng mở ra, Tiểu Nhiễm lập tức ngồi dậy, một bóng đen cao lớn hướng về phía nó lao tới.

Yết hầu đã muốn kêu to, Tiểu Nhiễm năm ngón tay nắm chặt vào mền.

Bạch điêu cũng lập tức đứng lên, ở trên người Tiểu Nhiễm xù lông bày ra tư thế chuẩn bị chiến đấu, còn phát ra vài tiếng kêu cảnh cáo.

Nam nhân cao lớn vừa tiến vào từ phía trên nhìn xuống Tiểu Nhiễm đang ngồi thu lu trên giường, bạch điêu vừa mới dáng vẻ bệ vệ như vậy đột nhiên toàn bộ tiêu thất, lập tức chui xuống dưới gầm giường.

Tiểu Nhiễm căng thẳng, bất động nhìn người kia vươn một bàn tay ra xoa xoa gương mặt của mình.

Bàn tay to kia thoáng có chút thô, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nó.

Một cảm giác sợ hãi vô hình nổi lên trong lòng Tiểu Nhiễm, nó có thể cảm giác được nam nhân này đang vô cùng phẫn nộ.

Vương gia phẫn nộ. Tiểu nhiễm không rõ tại sao hắn lại đến chỗ ở của mình vào đêm tối thế này, lại càng không hiểu vì sao hắn sinh khí, chẳng lẽ ngay cả việc nhìn thấy nó cũng làm hắn sinh khí?

Đột nhiên Tây Tường Liệt dùng sức đẩy Tiểu Nhiễm ngã trên giường.

Tây Tường Liệt tựa như dã thú bổ nhào lên người Tiểu Nhiễm, xé rách quần áo của nó, cắn cắn thân thể nó.

Tiểu Nhiễm há to miệng, không tiếng động nức nở. Thân thể đều bị nam nhân cắn, cắn đến tê dại, đến mất cảm giác, giống như không có một chỗ nào thuộc về mình nữa.

Hai chân bị tách ra, nơi riêng tư bị ngón tay dính một chút nước bọt cắm vào, Tiểu Nhiễm đau đớn vặn vẹo thân mình.

“Ngô……” Rất nhanh ngón tay đó được thay bằng vật cứng của nam nhân.

Tây Tường Liệt bắt đầu cử động thắt lưng, từng chút từng chút một va chạm vào thân thể gầy gò phía dưới, nhìn thấy Tiểu Nhiễm cắn chặt môi nhẫn nhịn, hắn liền cúi đầu, dùng đầu lưỡi mở khéo léo tách ra đôi môi nó, vói vào bên trong.

Giường gỗ nho nhỏ dường như khó có thể thừa nhận những vận động kịch liệt đang diễn ra trên giường, bắt đầu phát ra những tiếng động nhỏ vụn.

Giữa đêm khuya, ai cũng sẽ không nghĩ được Vương gia của bọn hắn lại đang ở trong một căn phòng cũ nát, ở trên cái giường gỗ vừa nhỏ vừa cũ mà không ngừng xâm phạm một hạ nhân tàn tật.

Dưới ánh trăng mờ ảo chiếu qua khe cửa, chỉ có thể nhìn thấy một đôi chân dài nhỏ bị mở thật to ra, mà chủ nhân của đôi chân đó đang bị một nam nhân cao lớn bao trùm đè lên thân thể. Thắt lưng của nam nhân không ngừng chuyển động khi có quy luật, khi không quy luật, thẳng tiến xuyên xỏ vào nửa mình dưới đối phương.

Một ít âm thanh rên rỉ truyền ra, thanh âm kia không hề giống với thanh âm của người bình thường, như là từ chỗ sâu nhất trong yếu hầu vọng lại. Thanh âm này thực đặc biệt, nhưng cũng dị thường dễ nghe, làm cho người nghe không khỏi dục hỏa đốt người.

Tây Tường Liệt điên cuồng giữ lấy người dưới thân. May mắn là hắn không có làm thương Nhiễm Nhi.

Nếu như ban ngày không có diễn ra một màn kia, Tây Tường Liệt cũng sẽ không nghẹn cả cơn tức trong bụng cả ngày rồi đêm tối chạy đến nơi này xâm phạm Tiểu Nhiễm.

Ban ngày, khi hắn đang ở hoa viên, Liễu Yến đột nhiên xuất hiện, hướng hắn thổ lộ nỗi nhớ mấy ngày nay.

Lần này Liễu Yến không yêu cầu hắn đến chỗ nàng nữa, mà là dặn dò hắn hãy tự chiếu cố giữ gìn thân thể, nàng bày ra một bộ dáng rất giống với hiền thê đang dặn dò trượng phu. Chính là ngôn ngữ nàng lại không khỏi hiện ra sự bi thương nghẹn ngào, giống như có nỗi khổ cố nén trong lòng không thể nói ra.

Tây Tường Liệt thấy Liễu Yến như vậy thì không khỏi có chút đâu lòng cùng áy náy, liền đem nàng ôm vào trong lòng.

Ai ngờ Nhiễm Nhi lại xuất hiện ngay lúc đấy, thế nhưng Nhiễm Nhi lại chỉ cầm chổi, mặt không chút thay đổi đi về phía bọn hắn vấn an, không biểu lộ chút tình cảm nào rồi tiếp tục đi quét vườn.

Điều này làm cho hắn vô cùng khó chịu, hắn ở trước mặt Nhiễm Nhi ôm nữ nhân khác, vậy mà Nhiễm Nhi một chút phản ứng cùng thương tâm đều không có, còn giống như không có việc gì xảy ra mà đi mất.

Không muốn thừa nhận việc bản thân bị Nhiễm Nhi hoàn toàn coi thường, hắn nhìn theo nó một hồi lâu, hy vọng có thể chứng kiến phản ứng nào đó trên khuôn mặt xinh đẹp.

Chính là cái gì cũng đều không có, Nhiễm Nhi căn bản là đã đem hắn coi như chủ nhân như trước đây.

Hắn lúc ấy tức giận đến hậm hực dậm bước đi, ngay cả sau đó Liễu Yến có làm cho hắn một bát canh nóng uống ấm người, hắn cũng bởi vì phiền lòng mà quay trở về.

Suốt một ngày hắn đều ở trong trạng thái buồn bực cùng hỏa đại không thể phát tiết.

Hắn không tin Nhiễm Nhi thật sự không để ý đến hắn nữa, một chút cũng không nhớ đến những ân ái bọn họ từng trải qua.

Cho nên đến buổi tối, Tây Tường Liệt không nhịn được nữa liền mang cơn tức trong người mà đi đến phòng hạ nhân.

Mà khi hắn vuốt ve thân thể Tiểu Nhiễm, khi cảm nhận được thân nhiệt ấm áp của nó, nguyên bản cơn tức đang bốc cháy trong người lập tức không cánh mà bay. Giờ phút này hắn thầm nghĩ muốn có được Nhiễm Nhi, dùng phương pháp này mà đem nội tâm không nói nên lời của mình cho Nhiễm Nhi biết.

Tây Tường Liệt ôm chặt thân thể Tiểu Nhiễm, không có đình chỉ luật động ở nửa thân dưới.

“Nhiễm Nhi……”

Hắn chôn đầu ở gáy Tiểu Nhiễm, yêu thương thèm khát cắn mút cần cổ trắng mịn…

———–

đoạn H này ta chém rất nhiều =.=

quà mừng xuân =))))) part 3 extra bube sẽ cố gắng hot hơn thế này =))))))))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.