CHƯƠNG 47. SẮC QUỶ
Buổi tối hôm đó, mấy người Diêu Mạnh Đạt tìm thật lâu ở xung quanh đó nhưng không phát hiện trận thứ hai, mãi cho đến 2h sáng mới từng người trở về, Trương Úc Giai về đến chỗ ở của mình chưa tắm rửa đã nằm sấp trên sô pha ngủ thiếp đi.
Giữa trưa ngày hôm sau, cậu thoáng nhìn thời gian trên di động lập tức tỉnh dậy, sau đó không đợi mặc quần áo đã chạy một mạch như điên vào phòng vệ sinh, vừa tắm vừa rửa mặt đánh răng, sau đó không khỏi điên cuồng hét lên nói: “Trương Úc Lê, con mẹ nó anh có ý gì, nhìn tôi bị quét xuống ( ~giáng chức) anh rất hài lòng đúng không, không phải ngày hôm qua không thông báo với anh sao, anh chờ đấy, chờ tôi không báo cho anh nữa, anh thử xem…”
Kết quả Trương Úc Giai liên tục gào thét, kem đánh răng trong miệng đều bắn thật xa, nhưng không có ai trả lời, bất đắc dĩ cậu đành phải mặc quần áo vào chuẩn bị đi ra ngoài, nhưng lúc vừa chạy đến trước gương chuẩn bị cầm khăn tắm lau người, đột nhiên phát hiện vết ban vốn chỉ bằng ngón tay út giờ phút này đã lớn bằng một đồng tiền xư, càng làm cậu khóc không ra nước mắt chính là chỉ cần đụng phải nó sẽ đau, loại đau đớn này không phải các loại đau đớn cục bộ như va vấp đụng chạm.., mà là kinh mạch toàn thân co rút, có loại ảo giác như bị điện giật, cho nên cậu lập tức nghĩ đến, chẳng phải Diêu lão đầu đã nói sao, chỉ cần cậu và Trương Úc Lê quan hệ thân thiết, thứ này sẽ phai nhạt, làm sao càng ngày càng lợi hại như vậy? !
Diêu lão đầu không phải là nói ngược chứ?
Trương Úc Giai bị suy nghĩ này làm cho hoảng sợ, lập tức đi ra ngoài, khi đi đến phòng khách, chỉ nhìn thấy Trương Úc Lê đang vô cùng bận rộn hầm canh trong bếp, bộ dạng kia giống như hoàn toàn không biết chuyện này giống nhau, vẻ mặt hạnh phúc, hạnh phúc cái rắm a, ông đây sắp phải chết.
Trương Úc Giai sải bước đi tới, một phen kéo hắn quay lại, lạnh lùng nói: “Trương Úc Lê, tôi thế này là làm sao? !”
Trương Úc Lê nhìn nốt ruồi đen lớn kia, đầu tiên là sửng sốt, nhưng ngay sau đó thở dài nói: “Buổi tối em đều không cho ta làm, tất nhiên nó sẽ lớn lên, hai ngày nữa, đoán chừng sẽ to bằng bàn tay.”
“Nói đùa gì vậy. ” Trương Úc Giai lập tức đỏ mặt nói: “Không phải là hai ngày sao, trước kia nhiều ngày như vậy cũng không thấy nó lớn lên a.”
Trương Úc Lê nghe xong, trong mắt hiện lên tia sáng màu lam gian xảo, sau đó làm như không có chuyện gì, tiếp tục vừa điều chỉnh lửa vừa nói: “Loại vật này giống như □, đã bắt đầu thì không thể khống chế được.”
“Anh là người không biết xấu hổ nhất mà tôi từng gặp. ” Trương Úc Giai xịt mũi nói.
Trương Úc Lê cười cúi người thổi một hơi nóng bên tai cậu, nói: “Ai hưởng qua ngon ngọt còn quay lại chịu khổ à? Đây là một đạo lý, ‘làm’ có thể gây nghiện.”
Trương Úc Giai bị hắn thổi như vậy, toàn thân đều căng thẳng, sau đó vẻ mặt còn tươi đẹp hơn vẽ, nín nhịn hồi lâu mới nói: “Nói nhảm, tôi, tôi không có.”
” Em không có, vậy tại sao người anh em của em có phản ứng? !”
Trương Úc Giai cúi đầu nhìn, lập tức che lại chạy đi, trước khi đi còn ném xuống một câu: “Anh đợi đấy, đợi có một ngày tôi làm chết anh.”
Trương Úc Lê không nhanh không chậm nói: “Đừng vuốt hư nhé, nếu không ta để em làm ta được rồi .”
Trương Úc Giai từ phòng vệ sinh phụ nói thêm: “Anh đừng ngông cuồng, sớm muộn gì cũng có một ngày…”
Trương Úc Lê nhếch mày nói: “Chỉ mong thế đi.”
Buổi sáng Trương Úc Lê xin cho Trương Úc Giai nghỉ, vốn nửa ngày là đủ rồi, nhưng bởi vì hắn không biết khi nào cậu tỉnh, cho nên xin hẳn một ngày, nguyên nhân rất đơn giản, bọn họ còn có rất nhiều chuyện phải làm.
Nhưng Trương Úc Giai không biết trong lòng hắn đang tính toán cái gì, trong bụng cảm thấy người đàn ông này vẫn là rất biết quan tâm, không đành lòng gọi cậu lên, cảm giác này không phải là một loại hạnh phúc sao? Cho nên lải nhải hai câu, tức giận cũng biến mất.
Sau khi hai người ăn cơm trưa xong, Trương Úc Giai bị căng bụng ngồi tại chỗ không đứng dậy, vẫn lại là Trương Úc Lê bận rộn rửa chén cọ nồi rất giống một nàng dâu nhỏ, vì vậy Trương Úc Giai hết sức hưởng thụ nhìn bóng lưng của hắn, trong lòng cảm thấy thật ra thì tên quỷ này không tồi, sau một lúc lâu ợ một cái, nói: “Không nghĩ tới một người đàn ông như anh nấu cơm cũng không tệ.”
“Cảm ơn đã khen ngợi.”
Trương Úc Giai lập tức nói: “Trước kia anh đã học qua?”
“Không, chưa từng học.”
“Vậy sao anh làm được?”
“Đều là đến lúc nấu nhìn sách dạy nấu ăn. ” Trương Úc Lê trả lời hết sức bình thản, tựa như chuyện nấu ăn này vốn là như thế.
Trương Úc Giai ngược lại không cho là đúng, trời mới biết trước kia tiêu chuẩn kén vợ kén chồng của cậu chính là nhất định phải biết nấu ăn, nhưng cậu là một tên ăn hàng, mọi người đều nói quản được dạ dày của người đàn ông là có thể quản được tâm của người đàn ông đó, lời này chính là nói cậu, cho nên bỗng dưng bội phục nói: “Anh rất trâu bò, vậy tối nay ăn gì?”
“Em chọn đi!”
“Tôi muốn ăn thịt kho tàu.”
“Được.”
…
Buổi chiều, Trương Úc Lê giặt quần áo, Trương Úc Giai dọn phòng, coi như lần đầu tiên trong vòng nửa năm qua cậu tự mình dọn phòng, cho nên có chút không biết bắt đầu từ đâu, thế là bất chấp tất cả, bắt đầu từ dưới chân, sau khi dọn dẹp phòng ngủ và phòng ăn, Trương Úc Giai phát hiện một cái túi lớn dưới ghế sô pha trong phòng khách , bên trong chính là đồ chơi và quần áo Trương Úc Lê mua cho tiểu quỷ.
Thấy những đồ này, Trương Úc Giai đột nhiên cảm thấy, hình như rất lâu rồi cậu không nhìn thấy tiểu quỷ, hình như là từ khi cậu không đồng ý sinh nó ra, cho nên Trương Úc Giai ngẩng đầu mở miệng hỏi: “A Lê, Cầu Cầu đi đâu rồi?”
Giờ phút này Trương Úc Lê đang đứng trước máy giặt bỏ quần áo đã mặc vào trong thùng, nghe được lời của cậu, một lúc lâu không nhúc nhích, cũng không nói chuyện.
Trương Úc Giai thấy bộ dạng này của hắn, đột nhiên cảm thấy có chuyện gì xảy ra, vậy không nhìn thấy mặt của hắn, sau đoán vô số khả năng, cuối cùng nhỏ giọng nói: “Có phải xảy ra chuyện gì không?”
Trương Úc Lê lúc này đã để quần áo trong tay xuống, đột nhiên xoay người đi về phía cậu, nói: “thời gian Cầu Cầu sống ở dương gian quá dài rồi, nó là anh linh, chịu không nổi.”
“Vậy nó phải đi đâu? ” Trương Úc Giai nghe xong có chút mất mát.
Trương Úc Lê nhận lấy thắt lưng từ trên tay cậu, sau đó nói: “Nó không thể đầu thai, thời gian nán lại dương gian quá dài, nếu như không ăn những tên quỷ âm khí thịnh, chắc là hôi phi yên diệt đi!”
“Đệt! Không phải chứ? ! Vậy nó trước kia không phải rất tốt sao. ” Trương Úc Giai trong lòng hơi áy náy, nói: “Bảo nó trở lại nơi trước kia không được sao.”
“Em không nghe nó nói sao, nó cùng chúng ta hai kiếp, mỗi một kiếp đều là từ trong bụng trốn ra ngoài, bởi vì chỉ có anh linh mới có thể nhớ được chuyện kiếp trước, thật ra thì nó có thể đi theo chún ta cũng không quá dễ dàng, Cầu Cầu cả đời này chỉ muốn em quan tâm nó, chỉ là trước kia em rất thương nó, cũng đã giao hẹn với nó, bất kể em đi tới đâu đều muốn nó tìm được em, nhưng nó tìm được em, em lại không nhớ rõ nó. ” Trương Úc Lê nói lời này có chút cô đơn, Trương Úc Giai nghe xong cảm thấy có lỗi.
Thật ra thì Trương Úc Giai cũng không tin kiếp trước kiếp này, nhưng tâm con người có lúc rất yếu ớt, bao giờ cũng nhớ rất rõ sự thân thiết của người khác mà xem nhẹ cảm xúc của mình .
Trương Úc Lê thấy cậu không nói lời nào, liền căng khóe miệng nói: “Lúc trước em đồng ý giúp Cầu Cầu làm một chuyện, Cầu Cầu hiện tại mở miệng rồi.”
Trương Úc Giai ngẩng đầu hỏi: “Nó nói gì?”
Trương Úc Lê hậm hực nói: “Nó còn có thể nói gì, chính là không muốn đồ chơi và quần áo vốn mua cho nó bị đưa cho đứa trả khác, hy vọng em giữ gìn cẩn thận.”
Trương Úc Giai nghe xong im lặng rất lâu, cái này giống như câu chuyện nghe được khi còn nhỏ, một đứa trẻ bị ung thư giai đoạn cuối, trước khi chết ở trên giường bệnh ôm lấy tay ba nó cầu xin, hy vọng ba nó đừng mang mới sách bài tập của nó cho bạn nhỏ khác, cũng nói lúc nó khỏe lại thì không có sách bài tập rồi.
Thật ra thì đây là một chuyện rất nhỏ, nhưng đối với đứa trẻ mà nói, những thứ đồ kia thuộc về mình, đặc biệt là đồ do người thân thiết nhất đưa cho mình thì nhất định không để cho bất kỳ kẻ nào cướp đi, bọn chúng cũng chỉ có thể dùng phương thức như thế để biểu đạt sự quan tâm của mình.
Buổi chiều này, Trương Úc Giai trải qua trong đấu tranh và luống cuống, cậu cầm lấy quần áo nhỏ và bình sữa, tưởng tượng bộ dạng mình thành vú em, mới đầu là cậu ôm Cầu Cầu dỗ dành nó, sau lại nhầm kênh biến thành bộ dạng cậu đánh Cầu Cầu, nghĩ tới bộ dạng giống như cười của nó, đứa nhỏ này bất kể mình đánh thế nào đều chỉ khóc không đánh lại, sau lại nghĩ tới chuyện giao hẹn mà Trương Úc Lê nói, nếu như nói thật, vậy nó thật không dễ dàng a!
Nghĩ như vậy, cậu càng cảm thấy tâm tư nguội lạnh, cùng Trương Văn Cường nói chuyện liên quan đến sinh nhật cậu, cậu cũng không có để tâm, một mình đến gần tối, cậu đột nhiên hỏi Trương Úc Lê ở bên cạnh không dùng điều khiển cũng có thể chuyển kênh, nói: “Sinh con đau không?”
“Hả? ” đầu tiên Trương Úc Lê là sửng sốt, sau nhìn thấy vẻ mặt luống cuống của cậu nhất thời trong mắt giương lên nụ cười nói: “Bà xã em đồng ý sao?”
“Đừng gọi tôi như vậy! ” Trương Úc Giai nghe hai chữ ‘Bà xã’ này, khỏi nói có bao nhiêu không được tự nhiên.
Trương Úc Lê không quan tâm được nhiều như vậy, giống như đứa nhỏ nhào tới, sau đó ôm trọn Trương Úc Giai vào lòng, để cho cậu ngồi lên của hắn, tùy ý ở trên eo cậu bóp nhéo một phen : “Tùy ý, muốn không gọi chồng em cũng được.”
Trương Úc Giai bị hắn nhéo toàn thân căng thẳng, nếu nói Trương Úc Lê và cậu là vợ chồng mấy kiếp thật sự có chút tin cậy, nếu không tại sao hắn có thể lão luyện như vậy, chuẩn xác tìm được điểm mẫn cảm của cậu, ngay cả vị trí mơ hồ ở thắt lưng như vậy, hắn cũng nhéo không sai một chút nào.
Trương Úc Giai chịu đựng khó chịu bị hắn khơi mào, lập tức đẩy hắn sang bên cạnh, muốn tiếp tục, nhưng lại bị hắn nhân tiện kéo một cái, sau đó một ngụm cắn lỗ tai của cậu, thấp giọng bên tai cậu, thở gấp nói: “Yên tâm đi, có ta ở đây, sẽ không đau .”
Trương Úc Giai mặc dù bị hắn thở gấp làm cho có chút mê ly, nhưng đầu vẫn dùng được, không quên nói: “Vậy cần thời gian bao lâu?”
“Ba tháng, nhanh thì hai tháng. ” Trương Úc Lê vừa liếm vành tai cậu vừa vươn tay vào quần cậu, sau đó theo bụng cậu một đường xuống phía dưới, trong nháy mắt giữ chặt cậu, Trương Úc Lê rõ ràng cảm giác được tiếng hút khí trầm thấp của cậu, nhưng cũng chính tiếng hút âm thầm chịu đựng này đã khơi mào dục hỏa của hắn.
Trương Úc Lê cho rằng lần này lá gan Trương Úc Giai rõ ràng lớn lên không ít, còn chủ động cởi bỏ quần áo của hắn, sau đó học bộ dáng của hắn đưa đầu lưỡi vào trong miệng hắn khuấy trộn, rất có khí thế muốn ăn hắn, nếu Trương Úc Lê không phải là một con quỷ, chắc hiện tại đã máu thịt mơ hồ rồi, bởi vì răng hoàn toàn giống như chó cắn, nhưng Trương Úc Lê bị cắn đến tràn đầy vui vẻ, một tay đỡ cậu, một tay khác hả hê đưa xuống dưới, cái này khó nói rồi.
Trương Úc Giai cũng không phát hiện mình có gì không đúng, chỉ là thân thể cần, vừa lúc có một chỗ muốn lấy, cho nên cậu liều mạng chui vào bên trong, lại thêm tay Trương Úc Lê ở phía dưới của cậu, không cần nhắc tới □, mấy cái đã làm cậu không biết ra sao, sau đó một vât cứng mát lạnh tiến vào thân thể cậu, cậu mới đột nhiên quay đầu lại, co rút nói: “Khốn kiếp, anh không thể báo trước một chút à!”
Trương Úc Lê liếc mắt cười, chờ cảm xúc của hắn qua đi, lúc này mới từ từ chuyển động ra vào, sau đó vừa hôn mí mắt của cậu vừa nói: “Em nhìn, vẫn là lâu rồi không làm, nếu không đã không có chuyện này.”
Trương Úc Giai không đếm xỉa tới ngụy biện của người này, phía dưới không có đình chỉ □ khiến cậu không nhịn được rên rỉ ra ngoài, nhưng âm thanh vừa ra cậu lại lập tức xấu hổ không thôi, nhìn lại dáng vẻ ‘ kêu một tiếng nữa’ của Trương Úc Lê, cậu lập tức cắn chặt răng, nhưng âm thanh này căn bản là từ lỗ mũi đi ra, khi cậu định vươn tay che lỗ mũi, Trương Úc Lê hăng hái ưỡn thẳng một cái, Trương Úc Giai ợ một cái, không chuẩn bị tách cổ họng kêu to ra tiếng, âm thanh hưởng thụ và âm thanh bị đè nén kia giống như ** bị phong tỏa, một khi hủy đi giấy niêm phong, chính là phun ra tới cực điểm.
Như thế, Trương Úc Lê giống như là gặp ma, một tay từ đầu gối của cậu trượt xuống phía dưới, ngón tay kia giống như đánh piano chạm đến từng điểm mẫn cảm bên đùi cậu, sau đó ra vào không theo thứ tự, mỗi khi cậu thả lỏng hắn liền mạnh mẽ ưỡn gần, cứ thế lặp đi lặp lại vô số lần, đợi đến khi Trương Úc Giai kéo hông của hắn rớm nước mắt nói: “anh trai, anh đây là muốn làm chết em sao, phía dưới của em sắp bốc lửa.”
Trương Úc Lê mặc kệ, một tay lật ngược cậu lại, sau đó cúi người dán lên bối cậu, lần nữa đi vào thì ghé bên tai cậu, nói: “Bà xã, anh yêu em.”
“Ừ. ” Trương Úc Giai nằm sấp trên lưng ghế sô pha, đầu tựa vào giữa hai cái đệm dựa, hừ một tiếng.
“Bà xã, anh yêu em. ” Trương Úc Lê lại thêm một tiếng, nhưng lần này kèm theo hai lần ra vào mãnh liệt.
“Ừ! ” Trương Úc Giai gật gật đầu, càng xác định hơn vừa rồi.
“Bà xã, anh yêu em! ” lần này, hắn đâm vào khiến Trương Úc Giai toàn thân rung động, cắn chặt góc gối, nếu không cậu thiếu chút nữa gào thét ra ngoài, nhưng sự chịu đựng của cậu chỉ có thể mang đến cho hắn một lần lại một lần run rẩy, cuối cùng thật sự là nhịn không được, không thể không từ trong kẽ răng ép ra một câu: “Tôi biết rồi khốn kiếp, tôi cũng yêu anh.”
Thốt ra lời này, giống như điều khiển, lập tức chuyển kênh, va chạm mãnh liệt kia biến thành từ từ từng bước, mãi cho đến cuối cùng vẫn là Trương Úc Lê nhẹ nhàng ôm Trương Úc Lê đi lòng vòng, cho đến khi Trương Úc Giai mệt mỏi đầu đầy mồ hôi, Trương Úc Lê mới liếm lỗ tai của cậu, ngưng động tác.
Cuối cùng, Trương Úc Giai phát hiện trên người mình ướt hết, mà trên người Trương Úc Lê còn không ngừng phả ra sương mù, cho nên cậu không hiểu hỏi: “Đây là ý gì?”
“Ta vui vẻ a! ” Trương Úc Lê nói xong lại dán lên người Trương Úc Giai, sau đó cọ toàn thân khí lạnh của hắn lên.
Trương Úc Giai bất đắc dĩ gắt một tiếng, nói: ” Làm sao có người vui vẻ sẽ ứa ra nước.”
Trương Úc Lê hừ cười, ngậm môi cậu, nói: “Vui vẻ tất nhiên nước sẽ nhiều.”
“Khốn kiếp, tên sắc quỷ, coi tôi là phụ nữ à.”
“Đều có, em vừa rồi có.” ( đây là nói về sắc quỷ ở câu trên nhé, hai anh đều háo sắc)
“Khốn kiếp tôi không có.”
“Em có.”