Ai Dám Yêu Vương Hậu Của Trẫm

Chương 10: Chương 10: Chấn các 2




Dưới ánh nến một khuôn mặt tiều tụy khuấtsau mái tóc rối nhìn rất thê thảm vô sinh khí(không có sức sống), quầnáo rách tơi tả, khắp nơi trên cơ thể đều có vết thương và máu.Đang mải nhìn cảnh tượng trước mắt bất ngờ ta nghe có tiếng động ởdưới chân là tiếng xiềng xích va chạm phát ra âm thanh, nhìn xuống tathấy một nữ tử bị xích. Ta giương mắt nhìn ca ca, khuôn mặt ca ca khôngmột chút thay đổi lãnh khốc bước tới rút roi da trên tường lúc này tamới để ý nơi này có rất nhiều hình cụ(dụng cụ tra tấn) như vậy. Tận lựcđánh nhìn hắn dùng hết sức lực quất nàng, ta sợ hãi nhìn cảnh tượng sảyra trước mắt không dám lên tiếng.

Tiếng roi quật chan chát tựa hồ như muốn lấy mạng người, máu chảy ra lênh láng, ta nhẹ giọng kêu

“Ca ca, đừng đánh nàng sẽ chết.” nghe ta nói hắn hạ roi da xuống vuốt mấy cọng tóc che khuất khuôn mặt, ta nhìn thấy một khuôn mặt tái nhợttrong suốt như thủy tinh bị mái tóc che khuất, nàng chính là người tỳ nữ đã hại mình sao? Môi của nàng trắng bệch rất đáng thương nhưng ca ca là người lãnh khốc vô tình y không một chút thương sót bóp chặt lấy cằmnàng lên phẫn nộ quát

“Là ai sai ngươi làm hại Ly nhân, nói là ai phái ngươi tới ?”

Đôi mắt nàng xếch lên giống như cười nhạo nàng cố gắng lên tiếng nhưng chỉ phát ra thanh âm khàn khàn rất khó nghe

“Hừ, đường đường là Ngũ thiếu gia của Chiêu quốc cùng phủ , cư nhiênlại hỏi một câu ngu xuẩn như thế? Gặp mặt mới biết Ngũ thiếu gia so vớilời đồn thổi bên ngoài không giống nhau.” Thì ra nơi này là chiêu quốc,còn nàng vì cái gì muốn hại ca ca?

Cánh tay ca ca như muốn bóp nát khuôn mặt nàng ta không đành lòng chứng kiến cảnh tượng này vội vàng nói

“Ca ca, đừng ra tay tàn nhẫn với nàng.” Nàng ta cúi đầu cười, mặc dù tiếng cười rất nhỏ nhưng nó cũng đủ làm vang dội khắp căn phòng, ta muốn rời khỏi nơi này.

“Ta tuy không thể hạ độc giết ngươi nhưng lại phát hiện một bí mật.Ha ha ha, Lục tiểu thư thất sủng ở Cùng phủ cư nhiên là người Ngũ thiếugia có tình ý. Độc của tiểu thư chưa giải hết nên Ngũ thiếu gia mới nổiđiên như thế.” Ta im lặng nghe nàng nói, ta vì sao lại thất sủng? độctrong người ta sao lại chưa giải hết? Ta lâm vào trầm tư.

Giọng của ca ca trở nên bất an nói

“Ngươi còn biết những gì?”

“Tập nhã tuy y thuật cao siêu, nhưng trong lúc bào chế giải dược lạiquên mất một thứ. Nên mới khiến cho Lục tiểu thư thần trí hỗn loạn quênmột số sự việc.” Nàng chậm rãi nói ca ca nhìn nàng không tự chủ lêntiếng hỏi

“Ngươi làm sao biết được?”

“Thuốc này là do ta luyện , ta chỉ cần nghe hơi thở Lục tiểu thư làbiết.”Nàng hưng phấn nói, tựa hồ như muốn khoe sự lợi hại của mình.

Nguyên lai bọn họ cho rằng độc trong người ta chưa giải hết ảnh hưởng đến trí nhớ nên mới quên một số việc. Như vậy cũng tốt

“Nhìn Lục tiểu thư khi nãy vì ta mà cầu tình, ta sẽ cho ngươi biết vị dược còn thiếu ở đâu.”

“Ở nơi nào?” Ca ca chất vấn hỏi, nàng cười quỷ dị

“là máu của ta không biết các ngươi có dám sử dụng không?” Nói xong nàng lại nở nụ cười.

Ca ca giống như đang do dự

“sợ ta hại nàng ngươi có thể lấy máu của ta đưa cho Tập Nhã thửnghiệm. dù sao nói đối với ta cũng không có ích lợi gì vì ta vẫn phải ở trong này trốn không thoát.”

Ca ca đem tay nàng rạch một đường, máu từ từ chảy vào bình sứ. Thật sự muốn ta uống máu của nàng? Không cần.

“Nếu Ly nhân khỏi bệnh, ngươi sẽ ít phải chịu nỗi thống khổ trên dathịt. Còn có ngươi không chịu nói ta cũng sẽ có cách điều tra rõ thânphận của ngươi.”

“Ly nhân, chúng ta đi.” Tỳ nữ hiện còn đang cúi đầu cười. Ta chạy nhanh theo ca ca rời khỏi địa phương quỷ quái này.

“Ca ca, nàng rốt cuộc là ai?” Ta nhịn không được lên tiếng hỏi.

“Ly nhân, theo thám tử của ta hồi báo, nàng rất có thể là gian tế của Trữ quốc.” Trữ quốc? Một quốc gia khác nữa? Trời ạ.

Theo ca ca ra khỏi biệt viện hắn không có mang ta trở về Bình Vân Các làm ta phải chật vật tìm đường chở về Cùng phủ này thật sự rất lớn a ta khẳng định mình bị lạc đường. Thật may mắn cuối cùng cũng đến nơi TiểuLinh bước ra nghênh đón nói

“Tiểu thư, ngài đi đâu mà bây giờ mới trở lại. Đúng rồi, tứ phu nhânđã đến lâu. Nàng chưa bao giờ đến Bình Vân Các nha, rất kỳ quái.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.