Ta bật dậy mở to hai mắt nhẹ nhàng vuốt vuốt yết hầu hít thở không khí. ta cảm giác giấc mộng này quá mức chân thật“Tiểu thư, ngươi lại mơ thấy ác mộng .” Tiểu Linh cẩn thận giúp talau mồ hôi trên trán. Vì sao giấc mộng đó luôn xuất hiện trong đầuta?Namnhân trong mộng rốt cuộc là ai?
“Tiểu Linh, lấy gương lại đây.” Ta muốn tận mắt nhìn bông hoa sen sau lưng. Chậm rãi đem vạt áo cởi xuống
“Tiểu thư, bông hoa sen thật đẹp so với trước kia đẹp hơn rất nhiều.” Tiểu Linh kinh diễm nói.
Trước kia nàng đã thấy? Khi nào? Thân thể trấn độngtrong lòng ta tràn đầy những thắc mắc chỉ muốn hỏi cho rõ nhưng khôngthể, để tránh bị nghi ngờ ta lấy lại vẻ tự nhiên đối với Tiểu Linh thảnnhiên nói
“Lấy gương đây, ta muốn nhìn một chút.” Ta và Tiểu Linh mỗi người cầm một cái gương, theo khúc xạ ánh sáng của hai chiếc gương. Ta nhìn xuống trên chiếc gương đồng là hình ảnh một đóa hoa sen to như cái chén rấtxinh đẹp nằm bên trái thắt lưng. Đẹp quá a.
“Tiểu thư, không chỉ đẹp, ta thấy bông hoa này so với hoa thật cònđẹp hơn gấp bội.” Tiểu Linh phấn khích nói, nàng nói rất đúng, nhìn bông hoa rất sống động.
“Tiểu Linh, bông hoa này đẹp hơn so với trước sao?”
Ta thử hỏi, Tiểu Linh mãnh liệt gật đầu
“Ân, ta nhớ lần đầu tiên nhìn thấy đã thấy nó rất đẹp, hiện tại càngđẹp hơn. Hơn nữa Thừa tướng đại nhân chính là” đột nhiên Tiểu Linh dừnglại.
“Tiểu Linh, ngươi nói phụ thân như thế nào?” Ta cuống quýt hỏi.
“Tiểu thư, ta nói ngươi không nên giận a. Nghe nói năm đó khi tiểuthư sinh ra đã có vết bớt này, hơn nữa năm đó Thừa tướng tin lời sàmngôn, cho rằng tiểu thư là tai tinh chuyển thế. Cho nên cho nên” ta vội vàng hỏi
“Cho nên cái gì?”
“Cho nên tiểu thư không được Thừa tướng yêu thích.” Tiểu Linh nhắm mắt lại nói một hơi xong.
Thì ra là như vậy, ta thấy ánh mắt phụ thân nhìn ta rất lạnh lẽo,cuối cùng ta cũng đã hiểu. Bất đắc dĩ thở dài kia chủ nhân lúc trước của thân thể này chắc chăn đã ăn không ít khổ. Hắc y nhân, và chuyện sảy ra ở cùng phủ hết thảy làm cho lòng ta hao tâm tổn trí suy nghĩ, nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
Ca ca gần đây bận xử lý chuyện thích khách, không rảnh quan tâm ta. Đưa tay xoa nhẹ thái dương, thản nhiên nói
“Tiểu Linh, ngươi cũng biết, có nhiều chuyện ta không nhớ rõ, ngươinói cho ta biết các vị huynh muội của ta đi.” Tiểu Linh giọng nói ngẹnngào ẩn ẩn như muốn khóc
“Tiểu thư, ta không nên nói chuyện này nó sẽ làm cho tiểu thư thương tâm. Tiểu Linh không nên nói.”
Này nha đầu, thật sự là, ta cười an ủi nói
“Tiểu Linh, ta không trách ngươi. Nhanh nói cho ta nghe đi.” Ta chậmrãi nhắm mắt lại, kiên nhẫn phân tích. Nguyên lai có ta chín vị huynhmuội.
Đại ca của ta là Tô Mặc Cẩm cùng Bát đệ Tô Mặc Hoa là do Nhị phu nhân sở sinh, đại ca tính tình thông minh cẩn thận, dù có một chút thànhtích nổi bật nhưng cũng không bằng Mặc Hân ca ca, Bát đệ tuổi còn nhỏ,càng không thể đem ra so sánh với Mặc Hân ca ca.
Nhị tỷ Tô ảnh, tứ tỷ Tô Lâm do Tam phu nhân sở sinh, mà tính tình Tam phu nhân trời sanh đạm bạc vô tranh.
Tam tỷ Tô Kiều và thất muội Tô Đan là con của Tứ phu nhân, tính tìnhTứ phu nhân trời sanh bá đạo, muốn sinh con trai để có thể tranh giànhquyền lực có địa vị trong Cùng phủ, nhưng không được như ước nguyện.
Riêng Đại phu nhân có Mặc Hân ca ca làm chỗ dựa, địa vị càng thêm vững chắc. Trước đây chỉ có mặc hân ca ca quan tâm chăm sóc và bảo vệ ta.
theo như lời của Hắc y nhân, ta thật sự không phải là con đẻ của Đạiphu nhân sao? Thật phức tạp a. Đột nhiên trong không khí truyền đếntiếng khóc của ai đó, tiếng khóc rất quen thuộc, đúng, khi còn ở hiệnđại ta đã nghe thấy tiếng khóc này, quá đỗi hưng phấn ta chạy ra ngoàikéo Tiểu Linh theo ta
“Tiểu thư, đêm đã khuya . Ngươi còn muốn đi đâu?”
“Có tiếng khóc, chẳng lẽ ngươi không nghe thấy tiếng khóc sao sao?” Ta kích động hỏi.