CHƯƠNG 11
Thừa tướng rời đi, tướng quân bước vào doanh trướng.
Tướng quân trưng vẻ mặt bất đắc dĩ: “Bệ hạ, nếu sau này thừa tướng biết được chân tướng…”
Hoàng đế trút bỏ lớp ngụy trang bệnh tật khi nãy: “Có chân tướng gì?! Trẫm thật sự trúng tên độc!”
Tướng quân: “Nhưng chỉ xây xát ngoài da.”
Hoàng đế trừng mắt: “Xây xát ngoài da không phải bị thương à? Hơn nữa, làm như vậy chẳng phải để dụ địch tiến vào sao!”
Tướng quân lộ gương mặt đau khổ: “Chỉ mong thừa tướng vĩnh viễn không biết việc này.”